Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 242: Nguy cơ chết người của Tiêu Hạo Thiên



Ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên cùng tối lại, khi Hắc Đế định tiếp tục nói tiếp. Tiêu Hạo Thiên giơ tay ngăn cô ta lại, sau đó Tiêu Hạo Thiên nhìn người bảo vệ quy tắc tên Giới Thất kia, trầm giọng hỏi: “Là tôi giết đấy, thì làm sao? Mà không phải tôi giết thì lại làm sao?"

Trong ánh mắt Giới Thất không có chút cảm xúc nào nói: “Nếu như là anh giết, thì chúng tôi sẽ diệt trừ anh, nếu như không phải anh giết thì chúng tôi sẽ đến Việt Nam điều tra. Tiêu Hạo Thiên, tôi khuyên anh một câu, nếu như thật sự là anh giết thì anh không thể giấu được đâu. Sáu mươi nghìn người không thể chết oan được, phải có một người phải gánh vác."

Tiêu Hạo Thiên im lặng, lúc trước khi anh đi giết sáu mươi nghìn quân đoàn đó, có đeo mặt nạ, cũng đã làm một số công tác che dấu. Đối phương cho dù muốn tra ra cũng không thể dễ dàng tra ra được.

Nhưng lúc này Giới Thất nói, những người bảo vệ quy tắc bọn họ cũng sẽ đi Việt Nam điều tra. "Là tôi giết. Các người muốn khai chiến với Việt

Nam chúng tôi sao? Tôi là nhị trưởng lão Lưu Triệt của Việt Nam.” Lúc này, nhị trưởng lão Lưu Triệt đang đối đầu với cường giả Đế cấp bảy sao của chiến đội Đại Mỹ, lạnh giọng nói. "Ha... ông? Ông còn chưa có tư cách đó đâu, vận quốc Việt Nam của các người mới thức tỉnh, ông mới đột phá mà thôi, hơn nữa cho dù ông là một Đế cấp sáu sao vừa mới đột phá, ông cũng không thể trong mấy phút ngắn ngủi có thể giết sạch sáu mươi nghìn quân đoàn còn chưa nói, trong đó còn có mười mấy Hoàng cấp, ba Đế cấp." Giới Thất lạnh lùng nhìn nhị trưởng lão, lạnh giọng nói.

Sau đó Giới Thất dừng lại, tiếp tục nhìn nhị trưởng lão, nói: “Hơn nữa, nếu thật sự là ông làm, vậy thì cho dù ông là nhị trưởng lão của Việt Nam, chúng tôi cũng sẽ diệt trừ ông. Ha ha. khai chiến với Việt Nam sao? Ông nghĩ nhiều rồi, ông chỉ là một nhị trưởng lão của Việt Nam, ông không thể đại diện cho Việt Nam được đâu, hơn nữa trong biên giới Việt Nam cũng có không ít người bảo vệ quy tắc đâu." "Nghe nói, thư viện Linh Động trong nước của các người đã bị diệt trừ rồi. Ha ha ha. Điện chủ Thiên, anh thật là có sát khí quá lớn đấy, vậy tôi hỏi anh lần thứ ba."

Giới Thất lại quay đầu nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Thiên, hỏi: “Điện chủ Thiên, sáu mươi nghìn quân đoàn nước ngoài kia có phải do anh giết không?"

Tiêu Hạo Thiên nheo mắt lại, nhìn Giới Thất nói: “Đúng, là tôi giết." "Âm." Ngay khi Tiêu Hạo Thiên thừa nhận, mười mấy cường giả Đế cấp trong khu vực này nhất thời đều im lặng, ai cũng kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo Thiên.

Hơn nữa lúc này bọn họ lại nhớ lại những lời Giới Thất vừa nói, Tiêu Hạo Thiên còn diệt sạch thư viện Linh Động.

Các cường giả Đế cấp có mặt lúc này đều nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên. Sau đó nhìn hàng tá vết thương trên người Tiêu Hạo Thiên. Đúng vậy, liên tiếp diệt sạch ba đại chiến đội quân đoàn nước ngoài, lại diệt thư viện Linh Động.

Tiêu Hạo Thiên Chân Hoàng năm sao, dù sao cũng không thể là Đế cấp bảy sao. Mặc dù chiến lực có thể đạt được trong thời gian ngắn, nhưng lực hồi phục, lực chịu đựng và các phương diện khác vẫn còn kém hơn so với Đế cấp bảy sao thật sự. "Hạo Thiên. Không phải cậu giết. Là tôi giết. Không cần phải thừa nhận. Mau chữa lại đi." Lúc này, nhị trưởng lão Lưu Triệt vô cùng lo lắng, vội vàng hét to với Tiêu Hạo Thiên.

Chuyện này, cho dù là diệt sạch liên quân ngoài biên giới, hay là thư viện Linh Động, Tiêu Hạo Thiên đều làm vì Việt Nam. Hơn nữa nếu không phải Tiêu Hạo Thiên diệt thư viện Linh Động, vậy vận quốc của Việt Nam cũng không thể hồi phục được. Nếu như không phải vào giây phút cuối cùng, Tiêu Hạo Thiên dẫn mấy chục cường giả Hoàng cấp đến, Việt Nam không thể thắng trận này được.

Mà một khi lần này còn bắt Tiêu Hạo Thiên phải gánh những tội danh này thì Tiêu Hạo Thiên sẽ vô cùng nguy hiểm, cho nên đám ông già bọn họ không thể để Tiêu Hạo Thiên thừa nhận tất cả chuyện này được. "Ha ha. Lưu Triệt, ông vẫn nên quan tâm đến chính mình đi. Một người mới đột phá Đế cấp sáu sao, hơn nữa còn phải dựa vào vận quốc hỗ trợ mới có thể đối đầu được với tôi, ông thật sự cho rằng ông sẽ cản được tôi sao? Hay là cảm thấy, chỉ có ông mới có sự hỗ trợ của vận quốc? Hả?” Lúc này, cường giả Đế cấp bảy sao của đội chiến Đại Mỹ đối đầu với nhị trưởng lão, cười chế nhạo nhìn nhị trưởng lão.

Ngay sau đó, thân thể ông ta chấn động, trong cơ thể có thêm một luồng khí tức vô hình, khí thế trên người ông ta nhanh chóng dâng lên, rất nhanh đã đạt đến trình độ đỉnh phong Đế cấp bảy sao.

Nhị trưởng lão Lưu Triệt nhìn chằm chằm vào cường giả Đế cấp bảy sao của đội chiến Đại Mỹ đang đối diện với ông, nắm chặt thanh kiếm trong tay.

Trận chiến lần này, thật sự đã kết thúc rồi, Việt Nam. Mặc dù thắng rất thảm. Nhưng kết quả này đã tốt hơn rất nhiều so với những gì mà bốn trưởng lão tưởng tượng. Dù sao bốn lão tướng của Việt Nam đều còn sống. Hơn nữa còn gần mười nghìn tướng sĩ, tướng sĩ của Bộ quốc phòng Việt Nam đã thử thách qua trận chiến địa ngục này, mười nghìn tướng sĩ vẫn còn sống sót. Tất cả đều là những hạt giống trong tương lai.

Mà tất cả những kết quả này đều do Tiêu Hạo Thiên mang lại. Cho nên bất luận thế nào, lần này những ông già bọn họ không thể để Tiêu Hạo Thiên xảy ra chuyện gì được. Việt Nam đã nợ anh quá nhiều rồi.

Cho nên lúc này, nhị trưởng lão, tam trưởng lão còn có Long Chiến Thiên đều lặng lẽ ngưng tụ khí chất của bản thân mình đến đỉnh phong, cho dù thế nào, cùng lắm là chết ở đây, cũng nhất định phải để Tiêu Hạo Thiên chạy được. Đúng vậy, nếu như những người bảo vệ quy tắc này dám ra tay với Tiêu Hạo Thiên.

Nhưng ngày sau đó, sau khi Tiêu Hạo Thiên im lặng, suy nghĩ một lúc lâu, nhìn Giới Thất nói: "Là tôi giết."

Giới Thất cười, cười rồi nói: “Tốt, rất tốt, không hổ là điện chủ điện Thiên Thần đi trên con đường Chân Hoàng, nhưng sát tính của anh quá nặng, nếu để loại người như anh sống trên đời này, lại đột phá thêm mức độ nữa, thì sẽ mang lại cho thế giới này rất nhiều rắc rối, cho nên tôi phải diệt trừ anh, đưa thế giới trở lại đúng hướng.” "Ha ha ha. Đưa thế giới trở lại đúng hướng? Ha ha. Ý của anh chính là khiến liên minh tám nước này tiếp tục diệt sạch đội chiến Việt Nam sao?" Tiêu Hạo Thiên cười chế nhạo nhìn Giới Thất hỏi.

Ánh mắt Giới Thất thờ ơ lắc đầu nói: "Trận chiến của thế tục không liên quan đến chúng tôi, là Việt Nam các người bị bọn họ diệt, hay là các người diệt bọn họ, đều không liên quan đến chúng tôi. Chúng tôi chỉ là người bảo vệ quy tắc thôi." "Ha ha ha. Bảo vệ quy tắc? Bảo vệ quy tắc? Ha ha

Tiêu Hạo Thiên cười, cười vô cùng điên cuồng, ha." sau đó anh nhìn chằm chằm Giới Thất nói: “Vừa rồi anh cũng nói, tôi là Hoàng cấp, không thuộc trong quy tắc. Cái này. Chính là bảo vệ quy tắc mà anh nói sao? Hửm?"

Lúc này, với cuộc đối thoại của Tiêu Hạo Thiên và Giới Thất, bầu không khí trên chiến trường lại thêm nguy hiểm hơn. Mọi người đều cảm thấy ớn lạnh, trong lòng cũng dấy lên.

Giới Thất híp mắt, nhìn Tiêu Hạo Thiên, chậm rãi nói: “Đúng vậy, cho nên tôi muốn vi phạm quy tắc một lần, mỗi người bảo vệ quy tắc chúng tôi, đều có giới hạn là một lần vi phạm quy tắc, bây giờ tôi muốn dùng trên người anh. Chủ điện Thiên Thần, anh không nên giết sạch sáu mươi nghìn quân đoàn đó, những người đó đều là người bình thường, anh đã nghĩ đến gia đình của bọn họ chưa? Cũng có con cái nữa?” "Ha ha ha. Ha ha ha. Hay cho cái người bình thường... Người bình thường."

Lúc này hai mắt Tiêu Hạo Thiên đỏ như máu, trên người anh tràn ngập sự điên cuồng: “Bọn họ đều là quân đoàn mạnh nhất của đội chiến nước ngoài. Những năm nay sáu mươi nghìn quân đoàn đó đều chiến đấu với những nước nhỏ khác, giết bao nhiêu người. Sao mẹ nó anh không nói? Hơn nữa lẽ nào những tướng sĩ Việt Nam chúng tôi chỉ là một mạng sống thôi sao? Hửm? Bởi vì lần xâm nhập này của bọn họ mà Việt Nam chúng tôi chết trận hơn chín mươi nghìn tướng sĩ. Bọn họ không có vợ con sao? Hả? Anh mẹ nó có tư cách gì nói những lời này chứ?"

Tiêu Hạo Thiên tức giận ngút trời, nhanh chóng bùng nổ. Anh đã sớm biết những người bảo vệ quy tắc này không quá quan tâm đến tình cảm, bây giờ quả nhiên như vậy.

Ngay sau đó, Giới Thất thờ ơ lắc đầu nói: “Cuộc chiến bình đẳng, đều được quy tắc cho phép” "Vậy ông đây sao lại vi phạm quy tắc chứ?” "Anh giết quá nhiều người. Hơn nữa cường giả đi đường Chân Hoàng, trong lịch sử đều đi vào con đường giết chóc, giết rất nhiều người, cho nên, anh phải chết. Muốn trách thì nên trách, anh không nên đi theo con đường đó." Giới Thất tiếp tục thờ ơ nhìn Tiêu Hạo Thiên nói. "Ha ha ha." Tiêu Hạo Thiên nghe vậy thì thở gấp, sát ý trong lòng đã vô biên rồi.

Anh nhìn chằm chằm Giới Thất nói: “Cho nên.. cho dù thế nào, lần này các người phải giết được tôi sao?"

Giới Thất tiếp tục thờ ơ gật đầu: “Đúng vậy. Mặc dù lần này chúng tôi cũng sẽ phải nhận một số trừng phạt, nhưng người đi theo con đường Chân Hoàng, một người cũng không thể giữ được. Ai đi người đấy chết. Anh..." “Giết con mẹ mày. Âm." Ngay sau đó, khi Giới Thất còn chưa nói xong, Hắc Đế đứng bên cạnh Tiêu Hạo Thiên đột nhiên hét lên một tiếng, thân hình cao to vô cùng gợi cảm nhanh chóng xuất hiện trên đầu Giới Thất, ngay sau đó, một chiếc búa tạ đen càng hai hơn hai mét, đập vào đầu Giới Thất.

Hơn nữa Hắc Đế dùng toàn lực trong cơn tức giận, cho nên khi đánh ra đòn này, thì gây ra một tiếng động lớn. "Hắc Đế." Ngay sau đó Giới Thất âm trầm hét lên một tiếng, vung kiếm trong ta lên nghênh đón trực diện Hắc Đế, thanh kiếm và búa tạ của Hắc Đế đập vào nhau. Sau đó thân thể của Giới Thất lùi về phía sau hàng chục mét, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, thân thể lóe lên một ánh vàng, nhưng không có gì nghiêm trọng.

Là thân hình của Hắc Đế lại xuất hiện trước mặt Giới Thất, tức giận mắng: “Trước mặt bà đây, con mẹ nó mày hết lần này đến lần khác muốn giết em trai bà? Mày mẹ nó là cái thứ gì chứ? Đã cho mày mặt mũi rồi? Vậy hôm nay bà đây sẽ giết mày trước.”

Giới Thất thấy Hắc Đế ra tay, ánh mắt nhanh chóng ảm đảm đến cực điểm, nhìn chằm chằm Hắc Đế nói: “Hắc Đế. Chúng ta là người thi hành phát luật của tổng bộ đấy. Cô dám ra tay sao?" "Tổng bộ cái bà mày. Ầm.” Ngay sau đó, Hắc Đế lại đập mạnh búa tạ về phía Giới Thất.

Giới Thất hét lên: “Hắc Đế. Cô có biết đường Chân Hoàng đại biểu cho cái gì không. Cho dù tổng bộ có biết được thì cũng sẽ giết thôi." "Cút. Bà đây không quan tâm đường Chân Hoàng gì cả, tóm lại nếu như mày muốn giết em trai bà, vậy thì mày bước qua xác bà trước đã." Hắc Đế tiếp tục tức giận, toàn lực ra tay, nhất thời Hắc Đế và Giới Thất, hai người đều kém một chút nữa, thì có thể thăng cấp lên cường giả bậc tám Đế cấp, lần này đánh đến nỗi bầu trời đầy tia lửa.

Giới Thất bị Hắc Đế toàn lực vây kích, đã không thể ra tay được nữa, sau đó lạnh lùng hét lên với bốn cường giả Đế cấp bảy sao kia: "Giết Tiêu Hạo Thiên." "Âm." Sau khi Giới Thất nói xong, bốn người bảo vệ quy tắc Đế cấp bảy sao kia vẫn luôn không ra tay, cũng không nói gì, lao về phía Tiêu Hạo Thiên. "Bảo vệ Hạo Thiên." Nhị trưởng lão Lưu Triệt thấy những người bảo vệ quy tắc đó đi giết Tiêu Hạo Thiên, vô cùng lo lắng, không suy nghĩ gì hét lên một tiếng rồi lao về phía Tiêu Hạo Thiên.

Cho dù Tiêu Hạo Thiên không bị thương, vẫn ở thái độ toàn lực, anh cũng không thể giết được một cường giả Đế cấp bảy sao thật sự. Mà hơn nữa, bây giờ Tiêu Hạo Thiên đã phải liên tiếp đánh mấy trận đại chiến, đã bị thương nặng rồi. "Ha ha, ông không qua đó được đâu, đối thủ của ông chính là tôi.." Ngay sau đó, ngay khi nhị trưởng lão muốn đi cứu Tiêu Hạo Thiên, cường giả Đế cấp bảy sao của đội chiến Đại Mỹ nhanh chóng ngăn trước mặt nhị trưởng lão. Hơn nữa lúc này lúc này đối phương cũng có vận khí hỗ trợ, chiến lực đã đạt đến đỉnh phong Đế cấp bảy sao.

Mà cùng lúc đó, phía bên tam trưởng lão Chu Lệ và tứ trưởng lão Long Chiến Thiên cũng bị hai cường giả Đế cấp bảy sao của đội chiến Đại Ưng và đội chiến Đại Pháp ngăn lại.

Về phần thủ lĩnh của Ám Dạ, sát thủ Đế cấp Không của tổ chức sát thủ ngoài biên giới, và ông Hình cùng nhiều người khác, một mặt bọn họ không thể chống lại cường giả Đế cấp bảy sao, hơn nữa càng không nói đến, bây giờ bọn họ cũng bị cường giả Để cấp của đối phương ngăn lại.

Cho nên, nhất thời tình hình của Tiêu Hạo Thiên đang vô cùng nguy hiểm. Bốn người này không phải cường giả Đế cấp bình thường. Mà là cả bốn cường giả Đế cấp bảy sao đấy. Thật sự là cấp sau Đế cấp.

Đúng vậy, khi cường giả đột phá lên Đế cấp, mỗi một cấp sẽ có khoảng cách rất lớn. Mà trong đó mỗi một cấp bậc sẽ có khoảng cách càng lớn. Ví dụ như cường giả bậc bốn Đế cấp, có thể dễ dàng chống lại đỉnh phong bậc ba Đế cấp. Mà đến cấp sau Đế cấp càng khó hơn.

Một cường giả Đế cấp bảy sao, thậm chí có thể dễ dàng đôi chiến với năm cường giả bậc sáu Đế cấp. Cho nên không phải nhị trưởng lão, tam trưởng lão và Long Chiến Thiên có vận quốc Việt Nam hỗ trợ, thì lúc này ba người bọn họ cộng lại cũng không thể đánh được một bậc cao Đế cấp của đối phương.

Cho nên sau khi lên Đế cấp bảy sao, có thể gọi là Đế cấp mạnh nhất. Sự tồn tại của một vũ khí hạng nặng. Trấn áp quốc vận một nước. Mà bây giờ có đến bốn người. Bốn cường giả Đế cấp bảy sao, đi vây giết Tiêu Hạo Thiên, hơn nữa Tiêu

Hạo Thiên còn bị thương nặng.

Lúc này, Tiêu Hạo Thiên hít một hơi sâu, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.