Trong bóng tối, Tiêu Hạo Thiên đầu tiên là liếc về hưởng của bộ quốc phòng Hùng Sư, sau đó lại nhìn về hưởng Việt Nam, ánh mắt tràn đầy khao khát và nhớ nhung. Đúng vậy, mặc dù Tiêu Hao Thiên chỉ mới rời xa Việt Nam có ba ngày thôi, nhưng với anh mà nói, ba ngày này đã trài qua nhiều cuộc chiến, dường như thời gian đã trôi qua rất lâu rồi.
Anh cũng không muốn như thể này, nếu có thể anh thà từ bỏ mọi thứ mà thế giới đang ghen tị với anh, lãng lẽ ở cùng Cao Ánh Vy, làm một người chồng bình thường. Từ bỏ mọi vinh quang và ở bên Thuỷ Hồng làm một người ba tốt. Nhưng anh không thể! Trên đời này CÓ quá nhiều đau khổ, nếu anh không đứng ra thì sẽ có thêm nhiều người, thêm nhiều người chồng, thêm nhiều người ba chết trận!
Do đó, với tư cách là một người Việt Nam! Phài đứng lên! Ba nghìn người trong điện Thiên Thần,những chiến sĩ đến tử Việt Nam. Phải đứng lên!
Không ai biết được nỗi khổ trong lòng Tiêu Hạo Thiên, và cả những thứ mà anh muốn. Đương nhiên, Tiêu Hạo Thiên với tư cách là một trong những người mạnh nhất thời đại này, chủ điện Thiên Thần, anh cüng không cần người khác phải hiểu! Cường giả sẽ không nói tâm sự của mình cho bất kì ai!
"Phù..." Khoảnh khắc tiếp theo, trong bóng tối,
Tiêu Hạo Thiên đơn độc trên đỉnh núi hít sâu một hơi. Sau đó, thân hình lắc lư, lập tức lao đến tổng bộ của điện Thiên Thần.
Trong tổng bộ của điện Thiên Thần, Tiêu Hạo Thiên nhìn thấy Thiên Diện đang ở trung tâm chỉ huy chiến đầu, Cảm đang ngồi bên cạnh Thiên Diện. Khi Thiên Diện nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên trở về, cô ta chủ động chào: “Chủ điện!"
Tiêu Hạo Thiên gật đầu, nghiêm túc nói: "Thiên Diện, chuyện tiếp theo, tôi lại dặn dò một lần nữa! Trước tiên, thương lượng với bộ quốc phòng Hùng Sư, tận dụng tốt người nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư trong tay chúng ta! Thử hai, xin nhờ đàn anh Đạo Trần và Đạo Nhất giúp đỡ bất cứ lúc nào nếu có bất cứ điều gì! Thứ ba, và điểm quan trọng nhất, kể từ bây giờ, điện Thiên Thần...đóng cửa bảy ngày! Lấy danh nghĩa của tôi thông báo cho bộ quốcphòng Việt Nam, để bọn họ chuyển lại lời đến đại trường lão dang bé quan, nếu bế quan xong trước, thì đợi tôi bảy ngày! Nhưng tôi không nghĩ lần này bọn họ sẽ ra ngoài sớm đâu! Dù sao thì cô xem thế nào rồi xử li đi."
Tiêu Hạo Thiên nói xong, đi về phía mật thất bế quan trong điện Thiên Thần, khi đến cửa, giọng nói của Tiêu Hạo Thiên lại lọt vào tai Thiên Diện và Ám: "Bảy ngày sau! Ba nghìn chiến sĩ của điện Thiên Thần! Cùng đến Việt Nam!"
"Vâng!" Thiên Diện, Ám và các chiến sĩ kiên cường của điện Thiên Thần trong trung tâm chi huy đều trầm giọng đáp lại. Nhất thời, không khí chém giết tràn ngập toàn bộ hội trường chỉ huy!
Tiêu Hạo Thiên bước vào điện Thiên Thần, vào trong phòng bế quan tổng bộ, cánh cổng tổng bộ bên ngoài điện Thiên Thần đóng sầm lại, những tấm thép dây hơn một mét chăn xung quanh.
Những chiến sĩ bên ngoài điện Thiên Thần cũng đã được Thiên Diện thông báo, trong vòng bảy ngày, toàn bộ điều chỉnh đến trạng thái cao nhất của bản thân! Tiêu hóa hoàn toàn sức mạnh sau khi cường hóa trước! Bày ngày sau, tất cả tập hợp lại, đến Việt Nam!
Điện Thiên Thần... đóng cửa rồi, đồng thời Hắc Đếcũng bế quan, khí tức của Đạo Trần cùng Đạo Nhất tràn lan, theo dõi toàn bộ chiến trường biên giới bất cứ lúc nào.
Vì vậy, khi Tiêu Hạo Thiên thông báo rằng điện Thiên Thần đóng cửa, cả thế giới, các thế lực bộ quốc phòng biên giới đều không nghĩ đến. Ban ngày còn làm loạn bên bộ quốc phòng Hùng Sư một trận, nhắm vào tổng bộ của bộ quốc phòng Hùng Sư, thế mà giờ lại đóng cửa.
Cùng lúc đó, ở Việt Nam, thủ đô Hà Nội, chín cường giả cấp Đình của bộ quốc phòng Việt Nam cũng đã tiến sâu vào trình độ bể quan phần giữa. Không muốn gặp bất cứ đại sử quản nào của bộ quốc phòng!
Trong một thời gian, điện Thiên Thần đóng cửa không có bóng người, không có hoạt động nào, cấp cao của bộ quốc phòng Việt Nam đều bế quan, từ chối hết tất cả các khách. Trên toàn thế giới, vô số thế lực bộ quốc phòng biên giới, giờ phút này, tâm trạng đều căng thẳng. Tâm tư cũng thay đổi.
Điều kỳ lạ là, rõ ràng điện Thiên Thần và bộ quốc phòng Việt Nam đều chấm dứt chiến tranh, nhưng tại sao các thế lực trong và ngoài Việt Nam lại cực kì bất động như vậy?
Rất đơn giản, đó chỉ là sự bình lặng trước giông tốmà thôi. Trong vài ngày qua, bộ quốc phòng Việt Nam cùng với điện Thiên Thần đã làm được nhiều thử trên the gioi! Chi trong hai ba ngày, đã hoàn toàn phá vỡ hết tình hình thế giới. Mặc dù hệ thống luật lệ hình thành trên thể giới trong một thế kỷ qua không bị xé bỏ trực tiếp, nhưng nó cũng đã bị tác động rất nhiều!
Vi dụ trước kia, trước quốc khánh Việt Nam, quy tắc của thế giới vẫn là bộ quốc phòng Hùng Su là mạnh nhất. Là bộ quốc phòng siêu cấp nhất thế giới, áp đảo thế giới! Bộ quốc phòng Hùng Sư đứng đầu liên minh Z8, hoành hành ngang ngược trên thế giới, thiết lập các cuộc chiến tranh hàng ngàn dặm năm này qua năm khác. Hàng trăm bộ quốc phòng trên thế giới, hàng nghìn lực lượng, hầu như không ai dám đọ sức với họ!
Thì bây giờ điều đó đã thay đổi, liên minh Z8 đã hoàn toàn sụp đổ, trên lục địa phía tây của thế giới, bộ quốc phòng Mãnh Hổ và bộ quốc phòng Đại Hùng rục lịch, bộ quốc phòng Ngân Xà, Thiết Ung hình thành thế cục giam chân.
Còn bộ quốc phòng siêu cấp ở đại lục kia, bộ quốc phòng Hùng Sư, hôm nay vừa bị chiến trường biên giới cùng chủ điện điện Thiên Thần đập nát!
Đột nhiên, xu hướng chung của toàn thế giới bắt đấu hỗn loạn dữ dội. Trên khắp thế giới, dù là bộ quốcphòng lớn hay nhỏ hay vừa thì tất cả đều đã bắt đầu mở rộng trang bị vũ khí và chuẩn bị cho chiến tranh.
Vào lúc này, chín giờ sáng ở bộ quốc phòng Hùng Sư, mặt trời ló dạng, tám cường giả cấp Đạo Chủ đang bay lơ lửng trên đại bản doanh đổ nát của bộ quốc phòng Hùng Sư. Từng người một, vẻ mặt đều cực kỳ nghiêm túc, trên người tràn ngập lửa giận quái di cùng sát ý lạnh lùng!
"Các nghị trường, tôi muốn nói thế này, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây? Điện Thiên Thần và bộ quốc phòng Việt Nam đều đã đóng cửa rồi, mục đích tiếp theo của họ rất dễ đoán. Họ đang chuẩn bị chiến đầu! Sẵn sàng chiến đấu với chín cường giả tông môn cấp Đế!" Nghị trường thứ bảy của bộ quốc phòng Hùng Sư nói, cũng là cường già cấp Đạo Chủ đã điên cuồng đuổi giết Tiêu Hạo Thiên, nhưng Tiêu Hạo Thiên đã chạy thoát.
Ngay sau đó, nghị trường thứ sáu của bộ quốc phòng Hùng Sư nhin về phía tàn tích của bộ quốc phòng ở phía dưới, trầm giọng nói: "Điện Thiên Thần, nhất định phải giết!"
"Hừ! Giết? Làm sao giết? Giết như thế nào? Đừng quên, nghị trường thứ chín vẫn nằm trong tay người ta. Phía sau điện Thiên Thần còn có người chống lưng, mọi người có phải đã quên một tháng trước có cườnggià thực sự cấp thế giới đã uy hiếp người bảo vệ sở tại chủng ta? Hà?" Lúc này, nghị trường bộ quốc phòng thử ba lên tiếng.
"Ông Tam, hiện tại có thể chắc chắn đối thủ là cường già cấp Nhân Vương không?" Lúc này, nghị trường thứ hai của bộ quốc phòng cấp Đạo Chủ nói.
Sau đó, vừa mở miệng nói xong, trên người nghị trưởng thứ ba của bộ quốc phòng Hùng Sư tràn ngập cấp Đạo Chủ, nói: "Đừng hỏi tôi, tôi không biết, xem ý của nghị trường thứ nhất đi, dù sao có một chút là xác định được. Nếu lần này chúng ta ngồi xem chín tông môn cấp Để bị giết thì chúng ta càng gặp nhiều rắc rồi, không phải sao?"
Lúc này, sau khi nghị trường thứ ba nói xong, ảnh mắt của tất cả nghị trường có mặt ở đây đều nhìn về phía nghị trường thứ nhất. Khí thể trên người hoàn toàn sánh ngang với Đao Nhất.
Đó là một ông già tóc bạc, mặc một chiếc áo thô. Mọi người im lặng nhìn hắn, thật lâu sau, nghị trường thứ nhất nói: “Tôi nhận được tin nghị trưởng thử chín bị bắt rồi. Tôi cũng đã nói chuyện với Đạo Nhất trong trại giám hộ quy tắc rồi, mười ngày, chỉ cần bộ quốc phòng Hùng Sư im lặng mười ngày thi chủ điện Thiên Thần sẽ trả người."Sau khi nghị trường thứ nhất nói xong, bảy cường giả cấp Đạo Chủ đều im lặng. Một nghị trường cấp Đạo Chủ, chẳng có bộ quốc phòng nào chấp nhận việc mất đi một người cả! Đúng thế, mặc dù trên thế giới bộ quốc phòng Hùng Sư của bọn họ rất mạnh, cũng không được! Hơn nữa cho dù họ muốn bỏ rơi nghị trưởng thứ chin, họ cũng không dám nói ra khi phải bỏ phiếu công khai. Đây là quy tắc bất thành văn.
Sau đó, nghị trưong thứ nhất của bộ quốc phòng Hùng Sư, người có khí thể như khủng bố, nói: "Thứ hai, chính là Việt Nam, đừng trách tôi không nhắc nhờ mấy người, năm năm trước, tôi đã bí mật qua đó một lần, và lần đó, mọi người biết kết quả rồi đấy.”
Sau khi nghị trưởng thứ nhất của bộ quốc phòng Hùng Sư nói tới đây, trong mắt ông ta có một chút sợ hãi. Mà biểu cảm của tám người kia giờ phút này cũng thay đổi.
Bởi vì việc nghị trường thứ nhất bí mật vào Việt Nam năm năm trước bọn họ đều biết. mà lần đó, nghị trường thứ nhất đi nhanh, trở về cũng rất nhanh, hơn nữa sau khí trờ về tinh thần rất sa sút, sâu trong mắt còn có sự sợ hãi. Lúc đó họ có hỏi nhưng nghị trường thứ nhất vẫn không nói gì. Rồi sau đó, trong hội đồng cao nhất của bộ quốc phòng Hùng Sư đã có một luậtlệ để ra,
Đó là: "Cường già cấp Để trở lên, nếu không phải là sự lựa chọn cuối cùng thi tuyệt đối không được đến Việt Nam!" Đúng vậy, không có lý do, không có giải thich, chỉ có luật đó để ra. Mà luật này duy trì suốt năm năm qua!
Đúng lúc này, nghị trường thứ hai xoay người nhin thật sâu vào mắt của nghị trường thứ nhất nói: "Nghi trường thứ nhất, bay gio có thể nói cho chúng tôi biết, ông... năm năm trước đã gặp phải chuyện gi ở Việt Nam không?" Sau khi nghị trường thứ hai nói xong, mọi người có mặt ở đây đều nhìn về phía nghị trường thử nhất.
Nghị trường thứ nhất hít một hơi thật sâu, im lặng hồi lâu mới nói: "Năm năm trước, tôi đến Việt Nam là muốn truy tìm một thứ. Thứ mà tôi muốn truy tìm hoi đó là một mảnh đất ở Việt Nam, chính là di chi của đệ nhất Hoàng Triều! Di Cung!"
Sau khi nghị trưởng thứ nhất nói xong, trong mắt ông ta lại xuất hiện sự sợ hãi, sau một lúc lâu im lặng ông ta mới kiêng dè nói: "Mà khi tôi chuẩn bị tìm di chì Hoàng Triều, tôi đã gặp hai người, hai người họ đang đối đầu nhau."
"Hai. người cấp Nhân Vương!""Cải gì? Ở Việt Nam lại tổn tại hai cường giả cấp Nhân Vương? Làm sao có the? Cưong già cấp Nhân Vương không phải đều đang ngủ say hay sao? Nghị trường thử nhất, ông có chắc là ông gặp cường giả cấp Nhân Vương không?" Sắc mặt nghị trường thứ hai biến đổi, nhanh chóng hội nghị trường thứ nhất.
Nghị trường thử nhất gật đầu cay đắng, nói: "Um, đúng thế, mọi người. có gặp qua hai vành đai mặt trời giao tranh chưa?"
Trong khoành khắc đó, khi nghị trường thứ nhất vô cùng đau khổ, bất lực và kinh hãi, thì bảy người còn lại đều cực kì sợ hãi.
Điều không ai biết là nghị trường thứ nhất của bộ quốc phòng Hùng Sư khi nói lời này, bàn tay giấu trong tay áo không khỏi run lên, đó thật sự là sự sợ hãi.
Ông ta vẫn không thể quên được, năm năm trước, ông ta đã nhìn thấy hai người chói lọi ở sâu trong dãy núi ở Việt Nam, cảnh tượng kinh khủng va chạm vào nhau. Nếu như không phải ông ta chạy nhanh, mà hai cường giả cấp Nhân Vương ấy không để ý đến ông ta thì ông ta đã chết ở đó rồi. Dù sao lúc đó, hắn còn là một cường giả cấp Đạo Chủ.