Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 331: Hát bài ca chiến tranh!



"Các vị tướng sĩ của Việt Nam! Một tháng trước, ở chiến trường biên giới chúng ta đã đối mặt với đoàn quân liên minh của tám đội quân mạnh nhất thế giới, chúng ta đã chiến thắng! Mười ngày trước, chúng ta lại một lần nữa đối mặt với đoàn quân liên minh của tám đội quân mạnh nhất thể giới, chúng ta vẫn chiến thắng! Hai trận chiến đều đã thắng lớn! Chúng ta dùng mười ba nghìn thi thể của đồng bào để chiến thắng! Nhưng hôm nay! Chủng ta còn phải đánh một trận chiến ác liệt hơn! Hôm nay tôi cũng không biết sẽ còn bao nhiều người phải chết trong cuộc chiến đấu này! Tôi cũng không biết, chúng ta còn có thể tiếp tục chiến thắng như cũ hay không! Hiện tại tôi hỏi các anh, các anh... Có sợ hay không?"

Ở bên trên đài cao ở quảng trường của Bộ Quốc Phòng Hà Nội - Việt Nam, đại trường lão của Việt Nam là Tấn Võ, người đang mặc một bộ chiến bào màu đen, sắc mặt lạnh lùng hét lớn về phía mấy chục nghìn tường sĩ dưới...Gió thu diu hiu, khiến cho lá rung pháp phối dây trời, nhưng giờ phút này, bất kế là các trường 18o của Việt Nam đang đứng ở trên dài cao, hay là các fuong shi của Việt Nam dang dừng ở dưỡi quảng trường.. Déu dang đứng thầng tápl Khi thế nhiệt huyết ở trên người cử thể tuôn ra!

"Không sợ Không so! Đảnh! Đánh Đánh Gi phút này, khi đại trường lão vta dứt lời, lập tức máy chục nghìn tướng sĩ của Việt Nam, tất cả đếu khan giọng hét lớn, bọn họ không sợ! Giống như đại trường lão đã nói, ở bên ngoài chiến trường, bọn họ phái đối mặt với quân đoàn do Bộ Quốc Phòng Hùng Sư cảm đầu, đối mặt với liên minh tám Bộ Quốc Phông của nước ngoài, đểu có thể chiến thắng! Huống chi là ở trong nước!

Các tưởng sĩ Việt Nam! Không tiếc mạng, không chết, kiểm vương chỉ đến đâu, đánh đầu thẳng đó! sợ

Lúc này, đại trường lão Tấn Võ của Việt Nam đứng trên đài cao, nhị trường lao Lưu Triệt, tam truờng lão Chu Lệ, tứ trưởng lão Long Thanh Quang, cùng bốn trường lão trở về từ chiến trường bên ngoài là Yến Phương Bắc, Tôn Tế Thiên, Trån Bát Hoang, Lục Vô Cực, bốn vị tướng sinh thiết huyết, và thống soái của Bộ Quốc Phòng Việt Nam là Vòng Thiên Thanh. Tat cà moi người đều mặc chien bào màu den 8 trên nguời,eo đeo những thanh kiếm lạnh leo sắc bén, khí thế ở trên người vô cùng lanh lùng.

Đại trường lão ở trên đài cao hít thở một hơi sâu, ánh mắt sáng rực nhìn mấy chục nghìn tướng sĩ tinh nhuệ nhất của Việt Nam ở phía dưới, ông ta cũng không biết hôm nay những tướng sĩ này sẽ lại phải chết bao nhiêu ngưoi! Nhưng, mặc kệ dù có phải hi sinh bao nhiêu người! Thì trận chiến hôm nay, bọn ho... Đều nhất định phải đánh! Hơn nữa còn nhất định phải Hoành chiến thắng! Nếu không, toàn bộ Việt Nam đều sẽ ở vào thế giặc trong, giặc ngoài vô cùng hỗn loạn.

"Giết!" Đại trường lão Tấn Võ của Việt Nam hít một sâu một hơi, sau đó đột nhiên rút thanh kiếm dài ở bên hông ra, hét lớn một tiếng.

"Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!" Mấy chục nghìn tướng sĩ dũng mạnh như sắt của Việt Nam cùng hét lên từng tiếng giận dữ lạnh lẽo. Sau đó Bộ Quốc Phòng Việt Nam phát động, từng chiếc máy bay trực thăng đã được vũ trang đầy đủ, máy bay chiến đầu đều mạnh mẽ tiến lên, lao về phía xa, mà ở trên mặt đất, đám người đại trưởng lão, trực tiếp nhảy xuống, đi lên phía trước của đội ngũ, mang theo sau lưng mấy chục nghìn tướng sĩ tinh nhuệ, xuất phát đi về phía ngoại thành Hà Nội!

Giờ phút này trên người các trường lão của ViệtNam, đều có khi the vô cùng mạnh mẽ, khí the trên người của Đại trường lão là mạnh nhất, giờ phút này ông ta đã có cấp bậc cao nhất là cấp Đổ, lại có thêm sự trợ giúp của Quốc van, khả năng chiến đấu thực sự của ông ta đã có thể phát huy mạnh mẽ nhất đến cấp Đạo Chủ sinh cành đinh phong, hoàn toàn không hết thua kém Đạo Trần!

Mà nhị trường lão Lưu Triệt, tam trường lão Chu Lê, tử trưởng lão Long Thanh Quang, giờ phút này bọn họ cũng đã đột phá đến cấp Để sơ kỷ cửu giai. O sự tăng cường của Quốc Vận, hoàn toàn có thể so sánh với các vị cường giả bảo vệ quy tắc là Đạo Nhất có cấp bậc Thiên ở trong trận doanh. Ba người bọn họ, toàn bộ đều đang đứng ở xung quanh đại trường lao. Trong ánh mắt càng ngày càng trở nên lạnh lẽo hơn.. Bốn vị tướng quân của chiến trường bên ngoài là

Yến Phương Bắc, Tôn Tế Thiên, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực, giờ phút này, tất cả bọn họ cũng đều đã đột phá đến trình độ cấp Đế đình phong tám sao, ở sự tăng cường của quốc vận Việt Nam, tuyệt đối có thể phát huy ra lực chiến đấu của cấp Để hậu kỳ cửu giai!

Mà thiếu soái cuối cùng của Bộ Quốc Phòng Việt Nam là Vòng Thiên Thanh, ông ta cũng đã đột phá đến cấp Đế đỉnh phong bát giai, nhưng Vòng Thiên Thanh không đi cùng một chỗ với đám người đại trường lão.Mà là thống lĩnh một chi đội khác, đi đến hai tông môn cấp Đế mạnh nhất ở trong khu vực Việt Nam, Thái Âm Tông cùng Liệt Dương Tông ở gần tổng bộ chiến khu miễn Tây bên kia. Giờ phút này o cho đó cũng đưa ra hàng nghìn khẩu súng đại bác, những vũ khí được giữ bí mật cũng đã được đưa ra. Toàn bộ các đoàn quân súng đại bác của Việt Nam, tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng!

Nhiệm vụ của Vòng Thiên Thanh hôm nay, không phải là đi theo bọn người đại trưởng lão đi chém giết. Mà chính là đi uy hiếp Thái Âm Tông và Liệt Dương Tông! Dù sao hiện tại, thực lực ở trong nước của Bộ Quốc Phòng Việt Nam và Điện Thiên Thần vẫn còn quá ít. Nếu như Thái Âm Tông và Liệt Dương Tông tham dự trận chiến, thì trận chiến này chắc chắn sẽ rất khó. đánh.

Nhưng loại chuyện dùng vũ khí nóng mạnh nhất để uy hiếp này, đối phương có thể sẽ kiêng kị lần đầu tiên, lần thứ hai, nhưng không thể dùng được nhiều lån. Bởi vì có lẽ đối với phương sẽ đánh cược, đánh cược rằng Bộ Quốc Phòng Việt Nam sẽ không dám sử dụng vũ khí nóng mạnh như vậy ở trên địa bàn của mình! Sau đó sẽ lưu lại thanh danh không tốt. Nhưng không ai nghĩ đến, lần này, Vòng Thiên Thanh không để ý nhiều như vậy, cho dù ông ta có phải gánh vácthanh danh sau một doi, ông ta cũng không tiếc. Bởi v hiện tại Việt Nam quá thật không thế để những thế lực đó ở trong nước đó khiến cho bó tay bó chân! Không the...

Nửa giờ sau, Vòng Thiên Thanh đã tới tổng bộ của Bộ Quốc Phòng Việt Nam ở phía Tây, ông ta hit một hơi, rồi thờ sâu, trong lòng lầm bẩm nói: "Hôm nay, tôi đổi tên, từ nay về sau, tôi, gọi là... Vòng! Thiên! Huyết!"

Giờ phút này, ngay khi Vòng Thiên Thanh đã đến chiến khu ở phía Tây, đoàn người của đại trường lão, cũng đã ngồi lên máy bay, bay về phía trụ sở của bốn tông môn lớn, ở trên máy bay, tất cả mọi người đều không nói một lời, cũng chỉ đang yên lặng cùng chờ đợi. Bởi vì hôm nay, chiến trường của trong đất nước của chính mình... họ, là bên

Những tướng sĩ này, có lẽ sẽ phải hi sinh rất nhiều, mà thật đáng buồn chính là, những tưởng sĩ này có lẽ sẽ chết đi ngày hôm nay, nhưng bon họ không phải là chết ở chiến trường bên ngoài đất nước, mà lại chết ở chính mành đất quê hương của mình...

Gå nhà lại đá nhau, nhưng không thể không đánh, không thể không giải quyết. Những tông môn này ở trong Việt Nam, hoàn toàn đã trở thành những khối u ác tính, dù có phải cạo xương để lấy độc ra, cũng phảichiến đấu

Cùng một thời gian này, ngay khi đám người đại trường lao của Việt Nam xuất phát, thì ở bên trong phủ đệ của nhà họ Đường ở Hà Nội, Cao Anh Vy đang bố quan trong mật thất, cũng mở mắt ra.

Một dòng khí thể của cấp Đạo chủ đinh phong tử cành bỗng lóe lên ở trên người của Cao Ảnh Vy rồi biến mất. Trong thời gian bảy ngày này, cô đã trực tiếp cần nuốt hết tất cả linh lực mà Cửu Nhi lưu lại, lúc đầu có linh lực mà Cửu Nhi để lại cho cô, Cao Ảnh Vy lại dùng nhiều thời gian hơn một chút, là có thể đột phá đến trình độ cấp Đạo Chủ sinh cảnh. Nhưng Cao Ảnh Vy không lựa chọn như vậy, trận chiến lớn sắp đến, trực tiếp phá vỡ quá trình hấp thu, trước tiên cử tăng thực lực lên rồi nói sau.

Sau một phút, Cao Ảnh Vy ở cấp Đạo Chủ đỉnh phong sinh cảnh, trên mặt đeo mạng che mặt màu trắng, mang theo một thanh kiếm dài, lại không nói với bất kỳ ai cả, rời khỏi nhà họ Đường...

Mà Bộ Quốc Phòng Việt Nam đã phát động toàn bộ lực lượng, xuất phát về phía địa điểm quyết chiến, Các vị tôn già bảo vệ quy tắc bí mật cấp Đế cửu giai ở bên trong Việt Nam cũng đã xuất hiện. Đây là chuyện của bên trong Việt Nam, bọn họ... Nói thật, thì không tiện nhúng tay, dựa theo quy tắc đã ước định, bọn họcũng sẽ không toàn lực ra tay.

"Haiz, gà nhà lại đà nhau, haiz. Lúc này một vi tôn già bảo vệ deo mặt nạ màu đen có thực lực cấp Đế dinh phong cửu giai, thờ dài một hơi thật sâu. Mà không ai biết là, gưong mặt ở dưới tấm mặt na đó của ông ta... chính là một khuôn mặt vô cùng đặc trưng của người Việt Nam! Mà cũng không ai biết rằng, lúc này vị tôn giả bảo vệ quy tắc có thực lực cấp Đế đình phong cửu giai này, bàn tay của ông ta đang giấu ở trong tay áo, âm thầm nắm chặt thành nắm đấm! Trong lòng của ông ta, lúc này, cũng đưa ra một quyết định.

Giống như vậy, lúc này, chín vị bảo vệ quy tắc bí mật ở trong Việt Nam, còn ba cường già cấp Để cửu giai, cũng âm thẩm đưa ra một quyết định ở trong lòng.

Sau đó, ở trong trận doanh, chín vị cường giả bào vệ quy tắc của Việt Nam, thân hình khẽ cử động, cũng đi về phía địa điểm mà hai bên giao chiến...

Cũng trong thời gian này, ở Thanh Sơn Đạo Tông trên vách núi, sơn môn đã đóng cửa ròng rã bày ngày cuối cùng cũng đã ẩm ẩm vỡ vụn ra. Sau một giây, một người mặc chiến bào màu xanh, mang theo thanh kiếmdài màu xanh xuất hiện, Mà Thanh Y Đạo Chủ vừa xuất hiện, cũng không giấu đi khí thé ở trên người minh. Trong lúc nhất thời, khí thế khủng bố của cấp Đạo Chủ dinh phong từ cành, trực tiếp phát ra...

"Xuất phát!" Sau một giây, Thanh Y Đạo Chủ ra lệnh một tiếng, lập tức toàn bộ hơn một trăm cưỡng già từ cấp Hoàng trở lên của Thanh Sơn Đạo Tông cũng được điều động! Mấy chục cường già cấp Hoàng, hơn hai mươi cường già cấp Đế, hai cường giả cấp Đạo Chủ, trên người mang theo sự lạnh lẽo, lập tức xuất phát

Bọn họ... Ở trận chiến ngày hôm nay, sẽ đứng về phía Bộ Quốc Phòng Việt Nam.

"Thanh Y Đạo Chủ, các người lựa chọn phe nào?" Lúc này, khi một đảm cường giả của Thanh Y Đạo Tông vừa mới xuống núi, dưới núi đã xuất hiện một cường già cấp Để cửu giai của Liệt Dương Tông, ra mặt đặt câu hỏi.

“Bộ Quốc Phòng Việt Nam... Liệt Dương Tông, các người cứ tới đây đi!" Giờ phút này, Thanh Y Đạo Chủ cũng không có ý muốn che giấu, trực tiếp nói ra lựa chọn của bọn họ với vị cường già của Liệt Dương Tông.



Sau đó, đôi mắt của vị cường già cấp Để cửu giaicủa Liệt Dương Tông kia hdi heplai, nhin thật sâu về phía Thanh Y Đạo Chú một chút rối nói ra: "Đã hiểu."

Sau khi vị cường giả cấp Đế cửu giai của Liệt Dương Tông kia được phái di để thăm dò Thanh Y Đạo Tông rời đi. Ông ta cũng chưa hề nói về thái độ của Liệt Dương Tông bọn họ. Nhưng sự lạnh lẽo trong mắt của ông ta, đã khiến cho Thanh Y Đạo Chủ có thể hiểu được đại khái sự lựa chọn của Liệt Dương Tông..

"Sư đệ, giết ông ta đi... Liệt Dương Tông chắc chắn sẽ ra tay!" Thanh Sơn Đạo Nhân nói với Thanh Y Đạo Chủ, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Thanh Y Đạo Chủ khoát tay áo nói: "Không sao... Chuyện đã đến bây giờ, một vị cấp Để cửu giai, đã không ảnh hưởng được toàn bộ mọi chuyện nữa rồi..."

Chỉ là mặc dù Thanh Y Đạo Chủ nói như vậy, nhưng trong lòng của ông ta vẫn có một chút nặng nề. Ông ta gỡ thanh kiếm dài ở trên lưng xuống, sở thân kiểm lạnh buốt kia, trong lòng càng thêm quyết tâm..

Liệt Dương Tông đúng là rất mạnh, nhưng Thanh Y Đạo Chủ ông ta cũng không phải không thể đánh một trận với bọn họ, cho dù bọn họ muốn diệt Thanh Sơn Đạo Tông của ông ta, thì bọn họ cũng phải tổn thất một nửa! Ngược lại ông ta muốn nhìn xem, Liệt Dương tông có mấy vị cấp Đạo chủ đến cuối cùng, cóthể... cùng chết với ông ta!

"Di!" Sau đó, Thanh Y Đạo Chủ cũng không nghĩ nhiều nữa, hét lớn một tiếng, hán tiếp tục mang theo đội ngũ xuất phá...

..

Giờ phút này ở chien trường bên ngoài biên giới kia, ba nghìn tưởng sĩ của Thiên Thần Điện đã tập kết hoàn tất, bắt đầu đăng ký, từng cái máy bay vận chuyển ẩm ẩm cất cánh, bay về phía mảnh đất Việt Nam, bay thẳng đến chiến trường...

Khi thể ở trên người của Tiêu Hạo Thiên bừng bừng phấn chấn, trong bày ngày bế quan, anh đã triệt để tiêu hóa tất cả thực lực đã tăng lên lần trước. Mà khi thực lực đã tăng thêm được gần một bước, dường như anh đã sắp chạm đến cảnh cửa cấp Để. Mặc dù bây giờ anh còn chưa đột phá, nhưng anh có càm giác cũng không khác biệt gì nhiều, nhưng dù có xem như chưa đột phá, thì hiện tại anh cũng có lòng tin đánh một trận với Đạo Trần. Cho dù không giết được Đạo Trần, thì cũng sẽ không kém bao nhiêu...

Tiêu Hạo Thiên ngoi bên cạnh Hắc Đế, Hắc Đế mặc một bộ giáp nặng cao lớn màu đen, bên người đặt một chiếc chuỳ lớn màu đen. Bảy ngày này của cô, cũng đã hoàn toàn ổn định khí thế, giống như TiêuHạo Thiên, chính thức đã bước chân một nửa lên cấp Để, khoảng cách với sự đột phá chân chính, đã không xa. Lực chiến đấu một lần nữa lại täng lên một chút.

Mà giống như vậy, lần này, trong số các cường già đi theo Thiên Thần Điện cùng xuất phát, Đạo Trần và Đạo Nhất cũng bất ngờ xuất hiện! Hai người bọn họ quyết định muốn bảo vệ Tiêu Hạo Thiên, người khác có khả năng không rõ ràng, Đạo Nhất và Đạo Trần lại biết rất rõ ràng, bên trong chín vị cường giả ở các tổng môn có thực lực cấp Đế của Việt Nam, tuyệt đối có cường giả cấp Đạo Chủ. Hơn nữa còn không ít!

Đạo Trần và Đạo Nhất ngồi riêng ở một máy bay, trong mắt của Đạo Trần có một tia lo lắng, nhìn Đạo Nhất nói: "Sư huynh, bên ngoài có chín tông môn lớn có thực lực lớn nhất cấp Đế ở Việt Nam, các tông môn khác em không rõ lắm, nhưng em dám chắc chắn, bên trong hai tông môn có thực lực xếp thứ nhất, thứ hai kia là Liệt Dương Tông và Thái Âm Tông, chắc chắn có cường giả cấp Đạo Chủ sinh cành. Ở trong đó, cũng rất có thể sẽ có những người có sự tổn tại giống như anh..."

Sắc mặt của Đạo Nhất cũng sắc mặt nghiêm túc, gật đầu nói: “Đúng vậy, không sai, lão tổ của Thái Âm Tông là cấp Đạo Chủ hậu kỳ sinh cành, tôi đã gặp ông ta rồi, Mà bên trong Liệt Dương Tông, tôi phòng đoáncần thận, bọn họ ít nhất có hai cường gió cấp Đạo Chủ sinh cảnh, rất có thể còn nhiều hdn một hai người.

Khi Đạo Nhất nói đến Liệt Dương Tông, vẻ nghiêm túc ở trên mặt càng đậm hơn, thở sâu, chậm rãi nói: "Hơn nữa, bên trong Liệt Dương Tông, rất có the có người tồn tại không khác biệt lắm với tôi, Liệt Dương Tông, rất mạnh... Rất mạnh.."

Đạo Trần im lặng một lúc lâu, tiếp tục nói: "Vậy, chủng ta nên ngăn cản như thế nào đây?"

Đạo Nhất lắc đầu: "Đi một bước nhìn một bước, hơn nữa Liệt Dương Tông và Thái Âm Tông, cũng không nhất định, sẽ vì kia bốn tông môn lớn có xếp hạng hạng chót và Hạo Thiên, Tần Võ kia mà tử chiến. Hơn nữa thế sự bây giờ, các cường già đình cấp của Việt Nam chân chính, lần này có lẽ sẽ ra giúp Bộ Quốc Phòng Việt Nam và Hạo Thiên một chút, cho nên lại nhìn đi nhìn lại, trận chiến lần này, chúng ta sẽ không thua... Chỉ là tôi cũng không biết là, ai sẽ ra giúp chúng ta một tay..."

Lần này lông mày của Đạo Nhất nhíu chặt lại. Loại trận chiến lớn như thế nào, bên trong lúc chiến đấu, chắc chắn là sẽ xảy ra sự đọ sức sống chết. Nhưng phải biết, bất cứ lúc nào, bất luận ở phía sau trận chiến lon nào, đều sẽ có cường giả đỉnh cấp tính toán. Đó mới là sự quyết định cuối cùng về sự thắng thua củachiến trường...

Ai sẽ giúp Bộ Quốc Phòng Việt Nam và Tiêu Hạo Thiên? Đạo Nhất đưong nhiên không thể tính được. Bởi vì lúc này, ngay khi đám người của Thiên Thần Điện xuất phát, đi lên xe tăng, lấy tốc độ nhanh nhất, đi về phía Việt Nam, Thị ở chiến trường bên ngoài của Việt Nam, ở phía Bắc, có một vị cường già cấp Đạo chủ sinh cảnh, có thực lực không chênh lệch nhiều với Đạo Nhất, đang đứng ở đó nhìn về phía Việt Nam,

Mà ông ta.... chính là ông nội của sát thủ của tổ chức bên ngoài- Không! Cũng có dòng máu Việt Nam, Mà lúc này, Không đang vô cùng cung kính đứng ở sau lưng của ông già này.

Không đứng ở phía xa nhìn nơi chân trời, đảm người của Thiên Thần Điện đã biến mất, ý chí chiến đầu ở sâu trong ảnh mắt của anh ta cũng đã hiện lên. Mà lại giờ phút này khí thể ở trên người anh ta, cũng trực tiếp biến thành thực lực cấp Để cửu giai, những ngày này anh ta đã tiêu hóa hết toàn bộ thực lực của Hùng Sư Bộ Quốc Phòng, sau đó lại sử dụng những tích lũy vô số năm tài nguyên của tổ chức sát thủ đệ nhất ở nước ngoài, khả năng chiến đấu trong thời gian ngắn, đã có thể tăng lên rất nhanh.

"Cháu... muốn đi tham gia trận chiến sao?" Lúcnày ông nội của Không, mo miệng hỏi Không.

Không gật đầu một chút nói "Cũng vậy, cháu muốn đi, nhưng một minh cháu, chi sd cũng không thé thay đổi được g.."

Ông nội của Không, chính là người manh nhất của tổ chức sát thù Đệ nhất ở nước ngoài, im lặng sau một lúc lâu, khẽ gật đấu, hỏi Không: "Không, cháu là người nước nào?"

"Là người Việt Nam!" Không không hề do dự dã kiên định nói.

Ông lão sau khi nghe được Không trà lời, trên mặt lộ ra về mim cười, sau đó liền tho sâu, khí thế cấp Đạo chủ hậu kỳ sinh cảnh trên người cũng tòa ra, âm thanh rất vững vàng nói: "Tốt! Ông đi theo cháu! Tổ chức sát thủ Đệ Nhất, và bốn trường lão cấp Đạo Chủ còn lại, cũng đi chung với cháu!"

"Đường Hoàng Đế ngàn năm hiểm thầy ở kiếp này, có thể so sánh với đại thế trước đây... Lần này, tổ chức sát thủ Đệ Nhất chúng ta, cũng muốn tham dự!" Ông lão híp mắt, nhìn phía xa chân trời nơi mây trời đang biến ảo, ánh mắt càng trở nên thâm thủy hơn..

Trong lúc nhất thời, các cường già của tổ chức sát thủ Đệ Nhất, cũng hưong về Việt Nam..Trong lúc đó, dường như ngay khi năm cường gia cấp Đạo chủ của tổ chức sát thủ Đệ Nhất và Không, lao tới Việt Nam. Thi ở một chiến trường khác 8 nước ngoài, nơi ở của tổ chức Ám Dạ, ba vị cường giá cấp Đế cấp thất giai, củng ba của Ám, còn có ba vị cường giả cấp Để lục giai còn lại, tổng cộng bảy vị cường giá cấp Đế trung kỳ trở lên, đưa ra một quyết định, đi Việt Nam..

Sự lựa chọn của Tổ chức Ám Dạ cũng rất đơn giàn, bởi vì bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác cả, cũng là bởi vì cậu chủ của bọn họ, bây giờ đã ở cùng với Thiên Thần Điện, quan hệ còn rất chặt chẽ, cho nên Thiên Thần Điện không thể thua! Cho nên bọn họ phải giúp Thiên Thần Điện..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.