Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 647: Để triều



Tần Võ nghe vậy, thân thể lùi ra sau nhích lại gần ông ta hơn, ông ta nhìn chằm chằm sứ giả của chiến đội Hùng Sư nói rằng: "Ha ha, không phải người nói đùa trước là ông sao?"

Sau khi Tần Võ dứt lời, sứ giả chiến đội Hùng Sư híp mắt đáp trả lại: "Tần Võ các hạ thật sự muốn trở mặt với chiến đội Hùng Sư chúng tôi ư? Thiên Hạ của hôm nay e rằng đã không còn là đối thủ của chiến đội Hùng Sư nữa rồi! Tần Võ các hạ cần phải suy nghĩ kỹ càng!"

Tần Võ chậm rãi nói rằng: "Tùy các người, khi chúng ta mới ở cấp Vương triều đã dám đối đầu với các người, huống chi là hiện tại? Các người tưởng lên cấp Để triều thì sao nào? Nếu muốn tới khiêu chiến, Thiên Hạ chúng tôi sẵn sàng theo các người tới cùng!" "Hừ!" Sứ giả chiến đội Hùng Sư giả bộ hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi. Trong lòng hắn ta vô cùng giận dữ, vội báo cáo lại với khu vực bên trong chiến đội Hùng Sư.

Nếu Thiên Hạ các người đã muốn làm chú chim đầu đàn, vậy thì cứ lấy Thiên Hạ của các người xuống tay đầu tiên đi!

Thực tế cũng giống với những gì sứ giả của chiến đội Hùng Sư đã nói, hai mươi phút trước, trong khu vực chiến đội Hùng Sư đã có một cường giả Nhân vương hậu kì, ba cường giả Nhân vương trung kì. Cộng thêm bốn cường giả cấp Nhân vương đang ngồi trên máy bay chiến đấu siêu âm siêu tốc độ tiên tiến nhất chạy nhanh về hướng Thiên Hạ.

Phỏng chừng cũng chỉ khoảng hơn mười phút nữa là bốn cường giả cấp Nhân vương của chiến đội Hùng Sư có thể chạy đến đây rôi.

Đợi đến khi sứ giả của chi đội Hùng Sư đi rồi, Tần Võ mới gửi tin cho Khổng Thương: "Xin Khổng lão hãy chuẩn bị sẵn sàng, đối phương có bốn cường giả Nhân vương đang đi về hướng bên này..."

Khổng Thương vừa đến sát biên giới Kinh Bắc nghe vậy, thân thể lung lay mấy hồi, khỏe miệng cũng giật giật kinh hoàng.

Bốn cường giả! Nghĩ ông ta có thể đỡ nổi bọn họ ư? Khuôn mặt Khổng Thương tối sầm lại. Đường Ngọc Hiền đúng là không phải người mà, với mấy khúc xương già mục này của ông ta còn không đánh lại nổi Dương Hạ của quá khứ, bà ta dựa vào cái gì lại có niềm tin ông ta có thể chặn được tấn công từ chiến đội Hùng Sư chứ?

Bên trong tổng bộ Kinh Bắc chiến đội, tuy Tần Võ đã nhận được tin Khổng Thương sẽ đến đây ngay lập tức, nhưng nói thật, trong lòng ông ta vẫn cảm thấy không yên tâm. Hiện tại vận khí quốc gia của chiến đội Hùng Sư đã thăng cấp lên Để triều, quỷ mới rõ bọn họ có bao nhiêu cường giả lên đến cấp Nhân vương rồi.

Mà trừ những cường giả Nhân vương là kẻ có lực chiến đấu siêu cấp như vậy thì còn cường giả bán cấp Nhân vương nữa, trong khu vực của đối phương có bao nhiêu người như vậy?

Một mình Khổng Thương... có thể đấu lại được tất cả sao? Tần Võ lo âu nhíu mày. Nói thật thì ông ta nhiều ít vẫn còn có chút lo lắng. Nhưng trước khi đi Đường Ngọc Hiền đã nói với ông gta, nếu lần này bên chiến đội Hùng Sư có biển thì cứ kéo lão già Khổng Thương đó qua giúp, ném việc cho ông ta xử lí. Còn nếu trường hợp Khổng Thương không giải quyết được, cứ để đối phương nuốt hết vận khí quốc gia của Thiên Hạ đi.

Tần Võ nhớ lại lời của Đường Ngọc Hiền, trong lòng cuối cùng cũng vớt được chút tin tưởng. Hơn nữa Đường Ngọc Hiền cũng ác thật đấy, ví dụ như việc vực Chân Hoàng mở ra lần này, dù biết rõ chiến đội Hùng Sư có thể tập kích nhưng bà ta vẫn kéo Dương Hạ đi mất....

Khoảng một hai phút sau, trên bầu trời chiến đội Kinh Bắc xảy ra một trận rung động, sau đó, Khổng Thương với khuôn mặt tái xanh lảo đảo bước ra. Biểu cảm trên mặt ông ta vô cùng nhục nhã.

Tần Võ đứng dưới bậc thang đợi từ trước, vừa thấy Khổng Thương xuất hiện liền khom lưng cúi đầu trước Khổng Thương: "Khổng Thương, Thiên Hạ xin giao phó cho ngài..."

Khóe miệng Khổng Thương lại giật giật: "Tôi nói chứ, mấy người làm việc gì như một con người được không...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.