Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 120: Kéo dài thời gian



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hãy bắn phép Ánh Sáng để báo hiệu ngay khi đội quân lên được con Linh Quy. Xin hãy tiến lên trước, Iwatani-sama.” (Nữ hoàng)

“Tuân lệnh. Cuộc tiến công bắt đầu!” (Một người lính nào đó)

“Hiểu rồi. Mọi người! Chúng ta đi thôi!” (Naofumi)

“Vâng!” (Raphtalia)

“Oka~y!” (Firo)

“Em sẽ cố gắng hết sức!” (Rishia)

Firo và tôi lại đối mặt với con Linh Quy lần nữa.

Trong lúc đó, Raphtalia, Rishia và một nửa liên quân của các quốc gia chạy vòng ra sau con Linh Quy.

“Cùng với Chủ nhân~”

Firo để tôi cưỡi lên trên lưng, tâm trạng con bé trông khá hào hứng, và chạy tiến về con Linh Quy.

Đúng là con nhóc không biết sợ là gì.

Tôi kiểm tra số lượng bình mana và thuốc... Và giờ tôi đang đứng ngay trước con Linh Quy.

“――――――――――!”

Con Linh Quy thả ra 1 đám quái vật ngay khi phát hiện ra chúng tôi.

Và nó lại định sử dụng cơ thể to lớn đó để giẫm bẹp chúng tôi.

“Zweit Aura! Meteor Shield!”

Tôi niệm những phép phòng thủ và triển khai lớp phòng hộ của Meteor Shield.

Bàn chân con Linh Quy giẫm xuống và gây ra một cơn chấn động lớn.

Làm như tôi ngoan ngoãn chịu đòn vậy!

Chúng tôi né tránh bàn chân của nó trước khi lớp lá chắn của Meteor Shield bị phá vỡ.

Những vết nứt chạy dọc khắp nơi trên mặt đất.

Trong đám bụi mù mịt, tôi dùng cả cơ thể để ôm chặt lấy bàn chân con Linh Quy trước khi nó nâng lên.

“―――――――――――!?”

Giọng con Linh Quy thể hiện sự ngạc nhiên khi không thể nhấc chân theo ý muốn được.

Gu... Gu gu... *siết*

Chỉ cần tôi thả lỏng một chút thôi là con rùa sẽ nâng được chân nó lên. Và nếu so về sức mạnh thì tôi gần như không đủ để giữ cho bản thân không bị ném lên trời.

Điều tốt là cái cổ đó không thể vươn tới được bàn chân mà chúng tôi đang bám giữ. Tôi sẽ cố lợi dụng điều đó.

“―――――――――――!”

Lũ quái thú đã tiến lại gần chúng tôi.

Ngay bây giờ!

Một lượng lớn vòng tròn ma thuật được triển khai trên bầu trời, và những tia lửa trút xuống.

Đợt phép từ hậu phương đã thổi bay đám quái và số lượng của chúng đã suy giảm.

“Tahh!”

Firo đá những con quái đi để bảo vệ tôi.

“Chúng ta phải kéo dài bao lâu nữa đây?”

“Ai biết.”

Gu gu... *kịch*

Tệ thật, nếu tôi chỉ cần mất tập trung chỉ một chút thôi thì tôi sẽ không thể giữ được bàn chân con Linh Quy được.

Chỉ tập trung vào điều này thì sau lưng tôi hoàn toàn không được bảo vệ.

“Chủ nhân... Ở kia”

Tôi nhìn ra phía sau con Linh Quy qua kẽ hở giữa các bàn chân của nó. Mà tôi cũng chỉ thấy lờ mờ mà thôi.

Một cái thang hay sợi dây được treo lơ lửng tại đó. Đội quân và nhóm của Raphtalia chạy vòng ra sau và đang leo lên trên mai con Linh Quy.

Cũng có những binh sĩ cưỡi rồng đã lên được con Linh Quy thuận lợi và đang giúp họ.

Được rồi...

Một cơn rung rắc phát ra từ cơ thể con Linh Quy.

Đó là...

Con rùa xoay qua chúng tôi và định bắn cái tia sáng đó.

“Firo!”

“Vâng!”

Firo trốn sau lưng tôi.

Con Linh Quy há lớn miệng và bắn ra 1 tia sáng dữ dội, định thổi bay chúng tôi lẫn bàn chân của chính nó.

Tôi lập tức chuyển sang Wrath Shield (Khiên Cuồng Nộ).

Cơn giận dữ thiêu đốt mãnh liệt sâu trong trái tim tôi.

“Chủ nhân!”

Cánh và chân của Firo bị vây trong ngọn lửa đen.

Chưa được... Tôi có thể chịu đựng được. Vì Raphtalia và Firo đang cho mượn sức mạnh của mình.

Một tia sáng chói lòa che hết cả tầm mắt, theo sau nó là một tiếng gầm lớn.

Tôi đứng vững và phòng thủ với Wrath Shield.

... Không nhiều đau đớn như lần trước.

Đúng như mong chờ từ Wrath Shield, tôi hoàn toàn không bị tổn hại gì.

Tôi nghĩ vậy và chờ đợi đòn tấn công của con Linh Quy kết thúc. Tôi nhận ra một bộ đếm thời gian xuất hiện ngay góc dưới tầm nhìn.

4: 37

Con số giảm theo mỗi giây...

Cái quái?

Khi con số giảm xuông 4: 30, đòn tấn công của con Linh Quy đã ngừng.

Được, tôi đã chống lại được nó. Và sau đó tôi nhận ra. Không hiểu sao cơ thể tôi không còn sức lực nữa.

“Chủ nhân?”

Cái gì vừa xảy ra?

Tôi kiểm tra lại bảng trạng thái của mình.

... SP chuyển về 0!?

Cái củ lạc gì vậy? Sao SP của tôi lại là 0?

Không lẽ đòn tấn công của con Linh Quy có thể hút đi SP?

Tôi chuyển sang Soul Eater Shield và hồi phục lại SP bằng cách lấy đi từ lũ quái thú khi chúng tấn công.

Tôi kích hoạt Meteor Shield.

Con số xuất hiện khi tôi chuyển qua Wrath Shield đã biến mất...

Tôi có linh cảm không lành.

Có thể con số hiển thị thời gian cái khiên không thể nuốt chửng lấy tôi, hay Firo được chuyển thành giá trị theo con số? (??)

Dường như sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra nếu nó về 0.

Con Linh Quy đã khôi phục được cái chân bị đốt cháy và lại định giẫm lên chúng tôi.

“Đừng hòng!”

Như trước, tôi giữ chặt lấy bàn chân nó. Nếu tôi chuyển sang Wrath Shield, the Dark Burning S (Lửa Nguyền) sẽ kích hoạt ra xung quanh và Firo lại bị vây trong nó. Tôi không thể dùng nó trừ khi đến lúc cuối cùng.

Con Linh Quy hít sâu vào một hơi và có vẻ nó đang đợi để dùng lần nữa.

Không phải như vậy quá nhanh sao!?

Mồ hôi chảy xuống từ khuôn mặt tôi.

Tia chớp sẽ hút hết SP mà tôi vừa hồi lại được và hồi SP lại cho chính nó.

Tôi không bị tổn hại nhờ Wrath Shield nhưng SP của tôi sẽ bị hút hết. Sử dụng Soul Eater Shield thì tôi sẽ chịu rất nhiều tổn hại, nhưng nó có thể chống lại mất SP, tia sáng đó sẽ tốn nhiều thời gian để có thể dùng lại lần nữa.

Ra như vậy sao?

“Chậc! Shield Prison!”

Tôi nhắm vào đầu con Linh Quy và triệu hồi ra cái lồng.

Tuy vậy, cái lồng bị phá hủy ngay lúc vừa xuất hiện,

Tôi cũng đoán là không thể nhốt thứ lớn như vậy.

Có vẻ tôi không thể tấn công với Iron Maiden được rồi.[1]

Tôi chuyển sang Wrath Shield để đỡ tia sáng.

Tôi mất hết tất cả SP vừa hồi.

Tôi chuyển lại thành Soul Eater Shield nhưng...

Khi nhìn xung quanh thì lũ quái thú vẫn chưa tập trung lại chỗ của tôi.

“Ngài vẫn ổn chứ, Chủ nhân”

“Gu...”

Tôi có nên leo lên Firo và bỏ chạy không?

Uy lực của đòn tấn công đó không thể đùa được. Nếu bắn hụt và trúng đội quân thì sẽ gây thương vong rất lớn.

Tôi tạo lớp khiên Meteor Shield với lượng SP tôi vừa hồi phục được ít.

“Firo, lần này sẽ đau đớn đấy, nhưng hãy cố chịu đựng.”

“Vâng!”

Tôi chịu đựng tia sáng với Firo hỗ trợ ngay bên cạnh.

“Guu...”

Tia sáng bắn lên tôi khoảng 30 giây.

Kể cả khi ở trong thế giới cũ của mình, tôi chưa bao giờ phải chịu đựng nỗi đau đớn như thế này. Như là cơn sốc khi điện giật. Cả cơ thể như bị quay chín vậy.

... Tôi trở nên mất tỉnh táo.

Tôi niệm phép hồi phục, cùng lúc đó đội quân ở hậu phương cũng dùng phép hỗ trợ lên tôi.

Vết thương đã hồi phục, nhưng tôi không còn sức nữa và cơn mệt mỏi tích lại suốt trận chiến.

“Firo cũng tấn công.”

“Anh trông cậy vào em đấy.”

Nếu Firo tiêu diệt được cái đầu thì sẽ kéo dài được thêm thời gian

Firo làm tư thế để chuẩn bị cho tuyệt kỹ của mình, nhắm chính xác mục tiêu và tấn công.

Chương 120 – Kéo Dài Thời Gian 1

“Spiral Strike!”

Firo lao đến cổ họng con Linh Quy và xuyên qua nó.

Và có lẽ vì Raphtalia không ở đây, cái đầu vẫn chưa đứt hẳn. Ngay trước mắt chúng tôi. Vết thương con Linh Quy hồi phục lại.

“Fuee...”

Firo trốn dưới lớp bảo vệ sau khi tiếp đất và cúi mình mệt mỏi.

Con Linh Quy lần nữa há miệng và bắn tia sáng.

Cái... Có phải thời gian cho đòn tấn công kế tiếp ngắn lại vì nó bị tổn hại?

“Firo, em lui về sau khi nó muốn giẫm lên chúng ta nữa.”

“Vâng!”

Tôi trụ lại để Firo có đủ thời gian để phục hồi ma lực, lông của Firo xù hết lên khi con bé tập trung.

Đề cập đến điều đó thì thời gian tia sáng của con Linh Quy phát ra và thời gian Firo tích tụ ma thuật gần như nhau.

Con Linh Quy phát ra tia sáng và tôi chuyển sang Wrath Shield để đỡ lại.

Bàn chân nó đã hồi phục lại lần nữa và giẫm lên chúng tôi.

“Đến lúc rồi”

“Oka~y!”

Firo rút lui với tôc độ rất nhanh và tôi dừng cú dẫm của nó với Wrath Shield. Tôi bắt đầu chạy về phía trước mặt nó.

Dark Curse Burning S kích hoạt và ngọn lữa đen quấn quanh với tôi ở trung tâm.

Bàn chân và đầu con Linh Quy bị đốt bởi ngọn lủa nguyền.

“Mày cảm thấy thế nào!”

Dark Curse Burning S có ảnh hưởng giảm khả năng hồi phục. Nó có lẽ có thể chặn khả năng hồi phục biến thái đó.

Thế này thì việc kéo dài thời gian sẽ dễ dàng thôi.

Tuy vậy... Bàn chân và cái đầu tái sinh lại như thường.

“――――――――――!”

Sức sống của nó thật quá mãnh liệt.

“Chủ nhân!”

“Rồi, anh biết rồi!”

Tôi chuyển Wrath Shield thành Soul Eater Shield để tiết kiệm thời gian.

Trận chiến này chắc sẽ... Kéo dài lâu hơn dự tính.

Lần nữa, tôi chỉ thị cho Firo lúc tôi chịu đựng tia sáng.

“Firo, đi và hỏi Nữ hoàng kiểm tra xem cần bao nhiêu thời gian nữa và thực hiện đến đâu rồi. Khẩn cấp đấy. Hối thúc họ nhanh nhất có thể.”

“Nếu như vậy, chủ nhân sẽ...”

Giọng Firo nghe có vẻ con bé sẽ khóc bất cứ lúc nào.

“Anh sẽ ổn thôi...”

“... Vâng”

Con Linh Quy gầm lên, chắc là vì nó không thể hút được chút SP nào nữa.

Tôi nghĩ tôi vẫn chịu được đến đòn tấn công tiếp theo.

Firo đá lũ quái thú văng đi.

“High Quick!”

Con bé lao nhanh đến chỗ Nữ hoàng.

Tôi kích hoạt Meteor Shield với lượng SP lấy được từ lũ quái và tiếp tục giữ lấy bàn chân con Linh Quy.

Điều này thật khó khăn, vì những tia sáng trước đã làm chân tôi đứng không vững nữa. Những vết nứt trên mặt đất cũng trở thành những hố trũng.

Lũ quái thú đánh vào lớp bảo vệ tạo bởi Meteor Shield.

... Nếu tôi không phải học được cách nâng cấp từ mấy tên Hiệp sĩ khác thì có khi tôi thăng rồi.

Mà mọi chuyện thế này cũng là bởi mấy tên Hiệp sĩ đó.

“Zweite Tornado!” (Cuồng phong hạng 2)

Lũ quái quanh tôi bị thổi bay bởi cơn lốc xoáy.

“Em trở lại rồi đây~!”

“Thế nào?”

“Họ đang xúc tiến, nói là lâu thêm một chút nữa.”

“Vậy à...”

“Ah, thêm nữa, đây là thuốc hồi phục thể lực”

Firo lấy ít thuốc từ cái túi mà con bé đang mang và đưa nó cho tôi.

Viêc thuốc có hình dáng như viên kẹo.

Khi tôi bỏ nó vào miệng, nó có vị bạc hà. Tôi cảm thấy một ít sức lực trở lại.

“Và cái này dành riêng cho Chủ nhân.”

“Hả?”

... Nó là trái Lukor. (Loại trái dùng làm rượu ở chương 93)

“Rồi, rồi.”

Tôi cũng bỏ nó vô mồm.

... Tôi cảm thấy hồi nhiều sức hơn cả viên kẹo. Khi tôi kiểm tra bảng trạng thái, ma thuật, SP và Mp đã hồi phục.

Vậy ra trái Lukor có khả năng hồi phục. Tôi sẽ ghi nhớ điều này.

Tôi thật chẳng muốn làm cái chuyện bên thì công bên đứng chịu đòn này thêm một lần nào nữa.

Lặp đi lặp lại việc dùng Wrath Shield để chống đỡ, đôi lúc là gắng gượng bằng Soul Eater Shield.

Bộ áo giáp đã vỡ nát nhiều chỗ. Sửa chữa cũng khó khôi phục lại được.

“Haa... Haa...”

Bộ đếm thời gian của Wrath Shield đã xuống 0:30. Lúc này, Firo cũng lắc mạnh đâu như đang chịu đựng gì đó.

Cảm xúc hắc ám trần ngập trái tim tôi, suy nghĩ của tôi bắt đầu trở nên kỳ lạ.

“C-Chủ nhân... Firo...”

Firo muốn phát tiết cơn giận dữ của mình mà không có nơi nào để đánh, và cả tôi cũng vậy. Chúng tôi đến giới hạn rồi.

Tôi không thể chuyển qua dùng Wrath Shield được nữa.

“Anh hiểu rồi! Anh sẽ không dùng nó nữa! Cố gắng chịu đựng đi!”

“Vâng!”

Tôi chịu đựng tia sáng của con Linh Quy bằng Soul Eater Shield.

Không biết tôi phải chịu cơn nóng bỏng rát này bao nhiêu lần rồi? Tôi đã phát ngán với nó rồi. Có nên chạy không?

Khi tôi mới nghĩ vậy, phép ánh sáng cuối cùng cũng được bắn lên trời.

“Được rôi! Đi thôi!”

“Hooray! Firo sẽ chạy hết tốc lực!”

Bàn chân con Linh Quy đã hồi phục lại và nó lại định giẫm xuống, tôi leo lên lưng Firo và băng qua những cái chân nó với tốc độ cực nhanh.

Chậc! Con Linh Quy, nó định đè bẹp chúng tôi bằng cái cơ thể khổng lồ của nó.

Phần thân dưới của con Linh Quy rơi xuống dần theo mỗi giây trôi qua, như là trần nhà đang sụp xuống vậy.

“High Quick!”

Firo đảo hướng chạy giữa chừng, xoay lưng lại và chạy thoát từ phía trước, tránh cơn chấn động tù mặt đất bằng cách nhảy lên không và đổi vị trí tiếp đất.

Với 1 cú nhảy, con bé đã nhảy lên được mai con Linh Quy.

__________________________________________________________

Chú thích:

[1] Iron Maiden: Trinh Nữ Sắt-Tên của 1 công cụ tra tấn thời Trung Cổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.