Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 121: Lời nhắn từ Hiệp sĩ



“Mừng là chúng ta đã nhảy lên lưng con rùa, nhưng...”

Mặt đất đang rung. À chính xác hơn thì cơ thể con Linh Quy đang rung.

Đầu nó không thể vươn đủ xa để nhìn lại đằng sau lưng. Tôi không nghĩ nó có thể để ý trên chính mai nó được.

Tôi kiểm tra xung quanh.

Nơi chúng tôi đặt chân khá gần với thị trấn đổ nát.

Cấu trúc nơi đây gợi cảm giác như kiểu nhà cửa ở Trung Quốc. Có thể vì thần thoại Trung Quốc nói rằng con Linh Quy mang trên lưng là nơi ở của những người bất tử.

“Firo, em có thể cảm thấy đội quân ở đâu không?”

“Nn... Chắc là... Hướng này?”

Firo chỉ vào dãy núi nằm ngoài thị trấn.

Hướng đó chỉ vể phía sau lưng con rùa, con bé chắc đoán đúng rồi.

“Giờ thì rời khỏi thành phố và nhanh chóng tụ họp với mọi người.”

“Vâng!”

Tôi ngồi trên lưng Firo, và con bé chạy thẳng đến dãy núi.

... Có rất nhiều tử thi nằm la liệt xung quanh thành phố. Có vẻ nguyên nhân cái chết của họ là do cuộc tấn công của lũ quái vật cận vệ của con Linh Quy.

Nguyên nhân tất cả chuyện này là 3 tên Hiệp sĩ đần độn đó.

Sao bọn chúng lại làm điều như vậy...?

Mùi hôi từ những cơ thể đang thối rữa làm tôi phát ốm.

“Chủ nhân, hãy ôm chặt Firo vào.”

“Ừh.”

Trong khi chạy, Firo đá mấy con quái vật có hình dáng như gorilla và yeti (yeti – người tuyết)

Cũng có những con quái vật trông như những tròng mắt có cánh và những con dơi quỷ. Những con này có vẻ mạnh hơn hẳn những con khác.

Nhưng chẳng con nào trong số chúng có thể đuổi kịp cả cái bóng của Firo.

Chúng tôi vẫn chưa ra được khỏi thị trấn.

... Ngay từ ban đầu, tôi chẳng thấy gì khác ngoài những thi thể.

Khi nghĩ vậy, tôi chợt thấy bóng dáng 1 người.

Có phải 1 trong những người lính không?

Nhưng rõ ràng đó là một cái xác. Những thi thể ở trên lưng con rùa bắt đầu cử động.

“Kể cả sau khi chết, cơ thể vẫn bị điều khiển bởi thứ gì đấy... Có thể là thứ gì?”

Tôi chỉ thấy Zombie trong game mà thôi. Ngoài đời thực, đánh với chúng khi mà nhìn vào mặt bị mục nát đó thật kinh khủng.

Con Undead duy nhất tôi từng chiến đấu trước đây là Skeleton. Những con Undead mà vẫn còn da thịt thì khá là hiếm.

Không đời nào tôi chiến đấu được với những thứ như vậy được.

Một con Zombie như đứa trẻ con xuất hiện và Firo không thể đá nó được.

“Tránh nó đi.”

Mặc dù Firo cũng rất cao hứng mà ăn đa số mấy con quái vật dạng người, nhưng con bé cũng không thể ép buộc bản thân tấn công 1 đứa trẻ được.

“Em xin lỗi, Chủ nhân...”

Với cước lực của mình, Firo nhảy ra khỏi đám Zombie bắt đầu bu lại.

Nếu họ phải chịu số phận làm Zombie ngay sau khi chết đi như vậy thì thà bị trúng cái tia sáng từ con rùa và biến thành tro bụi còn tốt hơn nhiều.

Đó cũng chỉ là quan điểm của tôi thôi.

“Cô bé đó... Trông hơi giống Melty.”

Melty ở trong thành ấy, suy nghĩ của Firo trở nên hỗn loạn rồi.

Tôi chẳng thấy đứa trẻ đó có điểm gì giống Melty cả.

“Tại sao con rùa đó lại biến cô bé ấy thành như vậy?”

Firo nhìn xuống mặt đất.

Đúng vậy. Tôi cũng không hiểu nổi mục đích của con rùa.

Nó không ăn gì, chỉ đi loanh quanh tàn sát mọi thứ.

Như thể tàn sát là mục đích duy nhất của nó.

“Chúng ta cần nhanh chóng đến chỗ Onee-chan.”

“Ưhm...”

Tôi thấy 1 tòa nhà trông như 1 đền thờ.

Kiểu kiến trúc không phải kiểu phương Đông. Giống như 1 đền thờ Hy Lạp ở thế giới của tôi vậy.

Trong game, 1 nơi như vậy thường có manh mối hữu dụng hay là vật phẩm nhiệm vụ.

“Dừng lại ở chổ tòa nhà đó.”

“Vâng~”

Tôi cẩn trọng ngó vào trong.

Có lẽ do chuyển động của con rùa mà ngôi đền đã đổ nát quá nửa.

Đây có phải bức tượng mà mấy tên Hiệp sĩ đó đã phá hủy?

Tôi tìm kiếm trong đền thờ, nhưng không thể kiếm thấy được bất cứ manh mối gì liên quan đến con rùa.

Tôi chắc có thể có được ít thông tin từ Nữ hoàng.

Có vẻ tôi đang phí thời gian ở đây.

“Đây là...”

Trong bức tranh được treo trên tường, tôi thấy vài chữ viết.

... Đó là tiếng Nhật.

“Những chữ này...”

Nếu ai đó bị triệu hồi đến đây từ Nhật... Nếu bạn đang đọc, xin hãy...

Co... Quái vật đã bị pho... Nhưng... Phong ấn Thất Nhãn chắc chắn sẽ bị... Lúc nào đó.

Từ những điều chúng tôi biết được, mục đích của nó là... Và để bảo vệ... Của thế giới này.

Tôi khẩn cầu cát xanh... Và phong ấn không bao giờ bị phá vỡ.

Mặc dù nhiều nạn nhân nữa có lẽ bị lợi dụng ở thế giới này.

Nhìn lại, chúng tôi đã phải trả một cái giá quá lớn chỉ để phong ấn con quái vật.

Nhưng... Quá... Tham lam. Nếu bạn... Đọc được những dòng này... Cho... Sinh vật sống ở thế giớ này... Đánh bại... Con quái vật.

... Cách để đánh bại nó là...

... Và sau đó dùng tám... Sự dũng cảm... -Keiichi

... Chữ viết bị phai và xóa đi, nên rất khó để đọc.

Nhưng tôi có thể đoán được khá rõ điều được viết trong khung cảnh thế nào.

Thứ như phong ấn ngày nào đó rồi sẽ bị phá vỡ.

Đồng hồ cát rồng sẽ chuyển màu xanh và hiển thị 1 cảnh báo.

Tuy vậy, mục tiêu của con rùa và cách phong ấn cực kỳ quan trọng lại không thể đọc được.

Nhiều nạn nhân nữa có lẽ bị lợi dụng?? Kể cả đây được để lại bởi 1 Hiệp sĩ, tôi cũng không thể phán đoán được.

Và đây đâu có phải Anime hay manga. (Đây là Web Novel =.=#) Tại sao những thông tin quan trọng nhất toàn không rõ thế này?

Chữ viết có vẻ khá cổ, nên tôi chẳng thể phàn nàn với ai được cả.

Mẩu thông tin duy nhất mà tôi có là tên người, Keiichi.

Tôi không biết họ của ông ta nhưng rõ ràng tên của 1 Hiệp sĩ.

Ngoài những vết rách ở trên nó do sự chuyển động của con rùa, đây chỉ là một miếng giấy cũ mà thôi. Không còn gì tôi có thể biết thêm được từ nó.

Có khả năng cao là ông ta đến từ một nước Nhật khác hoàn toàn với tôi.

Tôi không biết bức tranh này được vẽ cách đây bao lâu, và không chắc lịch sử thế giới này có được ghi lại chính xác không nữa.

Nhưng nghĩ nhiều về điều này cũng chả giúp được gì.

Con số 8 liên quan đến điều gì? Tôi không thể đọc nguyên bản của nó được.

...

“Chủ nhân có thể đọc được à?”

“Phải, đại loại vậy.”

“Hm... Những chữ này trông hơi lạ.”

“Phải, những chữ này không phải được dùng ở Melromark.”

Mà có vẻ những quốc gia quanh đây đều có hệ thống ngôn ngữ và chữ viết khác hẳn nhau.

Cái khiên có tác dụng phiên dịch, nên tôi có thể thoát khỏi rào cản ngôn ngữ, nhưng còn về chữ viết thì...

“Không còn gì có vẻ có ích nữa, chúng ta đi thôi.”

“Vâng!”

Chúng tôi rời điện thờ và đi đến ngọn núi.

“Khó mà xác định được vị trí của Raphtalia và những người khác.”

Chúng tôi tiến vào dãy núi và tiếp tục đi về hướng phía sau con rùa.

Nhìn từ xa trông như 1 ngọn núi đá nhưng trung tâm dãy núi được bao bọc bởi những cánh rừng rậm rạp. Sẽ khó để tìm được đội quân.

Từ những điều tôi biết, truyền thuyết nói rằng có 1 hang động dẫn vào trong con rùa đâu đó quanh đây, nên đội quân chắc đã tìm thấy nó rồi.

Cũng có khả năng là cửa vào ở trong thành phố đó.

Vậy mấy tên Hiệp sĩ khác đang ở đâu?

Mấy tên đó có thể đang chiến đấu trong con rùa, nhưng cũng có thể bị lạc khi đang tìm kiếm cửa vào.

“Firo, em có thể cảm nhận được những người khác không?”

“Em nghĩ chắc ở đó.”

Tôi để việc chỉ đường cho Firo.

Tình cờ chúng tôi lại tìm thấy thi thể 1 người lính.

“Chúng ta cần nhanh lên.”

“Vâng!”

Firo tăng tốc độ, và chúng tôi tìm thấy đội quân đang kẹt trong trận chiến.

Từ khi số lượng đội quân lớn như vậy thì khó mà không thấy được họ.

Raphtalia đang tiêu diệt lũ quái vật ở ngay phía trước đội quân. Những người lính vẫn có thể cử động đang hổ trợ em ấy chiến đấu.

Rishia thì liên tục niệm phép hỗ trợ từ đằng sau.

Cũng có nhiều người bị bỏ mặc do sự tấn công dữ dội của lũ quái vật.

“Được rồi Firo, chúng ta giúp bọn họ!”

“Vâng.”

Firo chạy đến và cho những con quái vật ở trước Raphtalia bay đi với 1 cú đá.

“Naofumi-sama!”

“Uhm, chúng ta cuối cùng đã tập hợp lại. Tình hình thế nào?”

“Bọn em vẫn đang tìm cái hang động.”

“Em vẫn chưa tìm được?”

“Theo nhóm Ma đạo sĩ thì không thể nào xác định được vì con rùa luôn luôn chuyển động.”

“Fumu...”

Vậy ra đội quân tìm kiếm nó bằng cách lùng sục khắp nơi trong khi chống đỡ đợt tấn công của lũ quái vật.

Số lượng lũ quái vật dường như vô tận. Điều này khó đây.

Trong khi tôi đang suy nghĩ, 1 đội trinh sát chạy đến.

“Chúng tôi đã tìm thấy 1 hang động trông có vẻ đúng cái mà chúng ta đang tìm. Nó phù hợp với miêu tả trong truyền thuyết.”

Và trưởng nhóm trinh sát chỉ vào sâu trong dãy núi.

“Tốt lắm. Ta sẽ chặn lại đợt tấn công của lũ ma thú, nên hãy dẫn đường đi.”

“Tôi hiều rồi.”

“Mọi người, theo sau ngài Khiên Hiệp sĩ.”

“VÂNG THƯA NGÀI.”

Chúng tôi tiếp tục đây lui đám quái vật và tiến thẳng đến hang động đội trinh sát đã tìm thấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.