Điều kiện cho Khiên Pikyu Pikyu đã được giải phóng!
Điều kiện cho Khiên Gỗ đã được giải phóng!
Điều kiện cho Khiên Đá đã được giải phóng!
Điều kiện cho Khiên Bướm đã được giải phóng!
Điều kiện cho Khiên Ống đã được giải phóng!
V. V...
Khiên Dây
Điểm Cộng Trang Bị: Kỹ năng – AirStrikeShield (Khí Trọng Kích) <Chưa thành thạo>
Khiên Pikyu Pikyu
Điểm Cộng Trang Bị: Kỹ thuật: Sửa chữa vũ khí của người mới bắt đầu 1 < Chưa thành thạo>
Khiên Gỗ
Điểm Cộng Trang Bị: Kỹ Thuật: Đốn Gỗ 1 <Chưa thành thạo>
Khiên Bướm
Điểm Cộng Trang Bị: Kháng Tê Liệt (Nhỏ) <Chưa thành thạo>
Khiên Ống
Điểm Cộng Trang Bị: Kỹ Năng – Shield Prison (Khiên Tù giam) <Chưa thành thạo>
V. V...
Đã bước sang ngày thứ 8 kể từ ngày đó đến nay.
Sau khi chia tay với Lão Già, chúng tôi tiến về phía ngôi làng.
Tên của ngôi làng là Ryut, nơi có vẻ như là một căn cứ hoạt động khá tốt cho các du hành giả. Nhưng ở đó chỉ có một nhà trọ, và mức phí là 1 SC cho một đêm.
Người Du Thương ghé qua nơi này cứ mỗi 2 ngày một lần.
Do không có cửa hiệu dược phẩm ở nơi này, nên tôi phải trực tiếp bán các loại thuốc với giá rẻ hơn cho những người dân ở đó hòng cạnh tranh với các loại thuốc nhập từ Thành Phố Lâu Đài.
Để bù cho việc đó, các loại thuốc tôi bán thì có chất lượng thấp hơn một tí.
Ngoài ra tiếng xấu của tôi cũng lan đi khá xa rồi. Lúc lần đầu mới đến đây, tôi đã phải dùng tới món trừng phạt có tên “Phóng Thích Con Quả Bóng” với mấy tên ngu ngốc.
Lý do hẳn là vì chúng cho rằng chúng nên ‘đùa’ một tí.
Nhờ vào những con ma thú, thảo dược quanh ngôi làng, khoáng thạch, gỗ từ các nơi khác mà tôi đã hấp thụ, tôi mở khóa hàng loạt các Khiên mới. Tôi cũng học thêm được một số kỹ năng và kỹ xảo khác.
Cũng có khá nhiều các điểm cộng cho chỉ số, nhưng tôi thấy chẳng cần kể đến do nếu kể hết ra thì quá sức phiền phức.
“Đứng lại ——!”
Raphtalia đuổi theo một con ma thú trông như con nhím, ngay khi nhận ra nó đang gặp bất lợi, nó bỏ chạy ngay lập tức.
Lv của Raphtalia đã tăng lên đáng kể. Hiện giờ, tôi đang ở Lv 20 trong khi con bé là Lv 25.
Tốc độ tăng trưởng của con bé thật đáng kinh ngạc!
... Tiện thể, tôi vẫn chỉ mặc duy nhất một bộ đồ đó mà chiến đâu.
Do tôi chưa bị tí thương tổn nào hết, vì cho tới nay, những đòn tấn công của các ma thú khá yếu và gần như chẳng tạo nên tí thương tổn gì, nên việc tôi sắp kể đã để lại một kinh nghiệm đáng nhớ mỗi khi nghĩ về nó.
Vì quá tự tin vào khả năng phòng thủ của mình mà tôi đã chiến đấu chỉ với một tấm khiên khá yếu. Kết quả là tôi đã bị dính một ‘hit’ rất đau.
Tôi đã ngạc nhiên chịu một vài vết xước từ đòn mai phục bất ngờ của con ma thú dạng nhím.
“Ư! Đau đấy! Cũng khá lâu rồi mới có cảm giác này.”
Tôi thoa một “Viên Thuốc Hồi Phục” lên vết thương để cầm máu.
Lẽ dĩ nhiên là những cái lông nhọn trên mình con nhím đã đâm tôi!
Tôi đã quên khuấy đi mất loại cảm giác này kể từ khi tôi đến thế giới này và nhận được sự bảo vệ của tấm Khiên.
“Em sớm đã nói rồi mà. Nó đau, phải không? Naofumi-sama cũng nên mua vài món trang bị đi.”
“Không... Lý do chỉ vì ta đã dùng một tấm Khiên quá yếu!”
Kể từ khi nào mà Raphtalia bắt đầu gọi tôi bằng tên ‘Naofumi-sama’ thay cho ‘Goshujin-sama’ nhỉ? [1]
Thôi kệ. Cũng chả có gì nghiêm trọng. Nghe cũng khá lọt tai!
Dẫu sao, tấm Khiên của tôi có thể che hết toàn cơ thể nên tôi cảm thấy việc mặc thêm những món bảo vệ thật vô nghĩa.
Để phòng hờ, từ trước tới nay, tôi đã dùng phần cứng nhất của tấm Khiên để bảo vệ nên tôi chưa hề nhận tí tổn thương gì.
Vậy nên đây là lần đầu tiên tôi bị tổn thương. Tóm lại chỉ có vậy!
Tôi đã xem khả năng tự đánh bóng của Khiên Đá Mài (Shield of Whetstone) hoạt động. Đó quả thực là một tấm Khiên tiện lợi. Tôi rấy hay sử dụng nó.
Thời gian đánh bóng là khoảng 8 tiếng. Nếu tôi rút món vũ khí ra trước thời hạn thì nó sẽ bị mất tác dụng.
Bất lợi duy nhất trong quá trình đánh bóng là SP của tôi không thể hồi phục do nó bị dùng liên tục.
A! Sẵn đang nhắc đến các kỹ năng, tôi cho là nên kiểm tra thử các kỹ năng khác mà tôi có.
“Air Strike Shield!”
Đó là kỹ năng đầu tiên mà tôi học được, tạo ra một tấm khiên hiện lên trong phạm vi bán kính 5m.
Nhưng nó thật chẳng có tí tác dụng gì nếu như tôi chỉ có một thân một mình.
Tôi có cảm giác là mọi thứ phải có một vai trò nhất định nào đó.
Tôi tập trung tinh thần, nghĩ đến vị trí mà nó sẽ xuất hiện; Bức tường bí ẩn này biến mất ngay khi thời gian hiệu lực kết thúc.
Tốt rồi. Thêm tí nữa thôi.
Con nhím bị sẩy chân vì bất ngờ trước sự xuất hiện của tấm khiên tôi triệu ra.
Tuy vậy, nó nhanh chóng lấy lại thăng bằng và bắt đầu bỏ chạy lần nữa.
Chậc...! Tôi đã nghĩ rằng khoảng cách 5m là đủ để bắt kịp nó, nhưng con này chạy trốn nhanh quá!
Chẳng còn cách nào khác.
“Shield Prison!”
Một kỹ năng cho phép tôi gọi lên một cái lồng kín ở bất cứ đâu trong phạm vi 6m.
Lần này, tôi sẽ thả nó thẳng xuống mục tiêu – con nhím.
Mặc dù kỹ năng này vốn dùng để bảo vệ, nó cũng có thể được dùng như một cái bẫy để bắt giam đối tượng.
Đúng vậy! Nó là một kỹ năng dùng được cho cả tấn công lẫn phòng thủ.
“Kii-”
Do không còn đường thoát, con nhím lồng lộn lên trong cái Tù Giam.
Thời gian hiệu lực là 15 giây.
Trong thời gian đó, Raphtalia nhanh chóng tiến đến cái Tù Giam và ngay khi hiệu quả chấm dứt, con bé dùng kiếm đâm con nhím.
“Chít- chít”
“Làm được rồi!”
Raphtalia cầm theo xác con nhím quay trở lại.
“Làm tốt lắm!”
Exp: 48
Thu hoạch cũng khá!
Chúng tôi đánh bại con mồi, cắt xác con nhím ra thành nhiều phần, rồi dùng một ít để cho tấm Khiên hấp thụ. Tuần trước, tôi chỉ mới phát hiện ra là những con Quả Bóng, Nấm, và Quả Trứng cũng là những ‘vật liệu’ có thể hấp thụ. À thì, trước đây, điều đó chẳng phải là thứ đáng quan tâm.
Ngay lập tức, tôi ‘mổ xẻ’ con nhím ra thành các phần như là lông nhọn, thịt và da. Cũng khá dễ dàng khi đã nắm được bí quyết trong việc này.
Tất cả chúng đều là những vật liệu quan trọng và cần phải được ‘xử lý’ cẩn thận.
Những chiếc xương thuộc về phân nhóm xương, chúng gồm khá nhiều loại xương của những con ma thú khác nhau, trong khi những bộ da là thuộc về phân nhóm da và lông, và sẽ cho thêm điểm cộng chỉ số trong Điểm Cộng Trang Bị. Lẽ dĩ nhiên, có một số trường hợp mà tôi chưa đạt tới Lv hay là thiếu phân nhóm cần thiết để mở khóa.
Phần thịt thì thuộc về phân nhóm ẩm thực. Giờ tôi cũng hiểu khá rõ về cái hệ thống này.
Tôi rất trông đợi xem không biết những cái lông nhọn sẽ cho ra cái gì. Chúng chính là điểm nổi bật của loài nhím cơ mà.
Điều kiện cho Khiên Animal Needle (Kim của Thú) đã được giải phóng!
Vậy ra đây là cái Khiên tạo ra từ gai nhọn của thú vật à? Một cái Khiên kim... Tôi rất háo hức muốn xem hiệu quả của nó sẽ ra sao sau khi được mở khóa.
Khiên Animal Needle
Chưa được giải phóng...
Điểm Cộng Trang Bị:
Sức tấn công +1 <Chưa thành thạo>
Hiệu Ứng Đặc Biệt:
Khiên Kim (Nhỏ)
Ô de!!! Sức tấn công của tôi tăng rồi ~ aaaaaaaaa!!!
Phải rồi. Tôi có biết mà. Tuy chỉ là một điểm +1 nhỏ nhoi.
Dù vẫn chưa rõ ‘Hiệu Ứng Đặc Biệt: Khiên Kim (Nhỏ)’ có thể làm được gì, tôi đã có một chiếc Khiên tấn công, điều này là quan trọng hơn cả.
Đây mới chỉ là khởi đầu. Từ rày về sau, tôi sẽ có thể tấn công nếu tôi tiếp tục hấp thụ các loại vật liệu liên quan đến phân nhóm khiên này.
Dù sức phòng thủ của nó thấp hơn mớ khiên thuộc nhóm khoáng chất, nhưng không thành vấn đề.
“Như thế nào ạ?”
“Ha ha. Có vẻ như đây là một cái Khiên làm tăng sức tấn công của ta.”
“Vậy cuối cùng thì ngài cũng có được, thật tốt quá. Nhưng về sức phòng thủ thì sao?”
Raphtalia chỉ vào vết thương của tôi với biểu cảm tôi cũng không rõ cho lắm.
“Tàm tạm. Ta cho là vậy.”
“Vậy ạ?... Ừm, em muốn hỏi liệu cây kiếm của em có thể được đánh bóng không nhưng...”
“Được rồi. Vậy chúng ta kết thúc chuyến đi săn ở đây và quay trở về khu rừng.”
“Vâng!”
Tôi chuyển sang Shield ofWhetstone và gắn thanh kiếm của Raphtalia vào một trong các khe rãnh của nó.
Đang mài...
Giờ đây, Lv của chúng tôi đã tăng đáng kể. Sau một tuần luyện tập đầy hiệu quả cả về mặt kiếm tiền, hiện chúng tôi đã có 230 SC.
Chúng tôi cũng bán được một số lượng thuốc ổn định, và việc kinh doanh từ việc khai thác gỗ và mỏ cũng rất tốt do hiệu quả của những kỹ năng mới.
Tuy vậy, có một mối quan tâm nhỏ là dường như xu hướng chơi game online của tôi đang có ảnh hưởng lên cách hành xử của tôi.
Tôi đã quá quan tâm vào làm thế nào cho tốt nhất để kiếm tiền. Và tôi lại chẳng hề bỏ tí công sức nào cho việc gia tăng sức mạnh của mình.
Cũng chẳng thể làm gì khác được khi mà đó là những gì tôi cần làm vì sự sống còn của bản thân.
“Được rồi. Bây giờ chúng ta quay về sớm và đổi mới những món trang bị cho ngươi, Raphtalia.”
“... Naofumi-sama?”
Hả? Chẳng biết tại sao, Raphtalia đang nhẹ nhàng mỉm cười với tôi. Tuy vậy, tôi vẫn không thể rũ bỏ được cái cảm giác lạ lùng lạnh sống lưng khi nhìn con bé.
“Em rất biết ơn khi ngài nghĩ đến chuyện mua thêm trang bị mới cho em, nhưng chẳng phải ngài nên để ý hơn đến bản thân và trang bị của mình sao?”
“Bộ ta trông lạ lắm sao?”
“Ngoại trừ chiếc Khiên ra, ngài trông chẳng khác gì một người dân bình thường!”
“À-... Không thực cần thiết... Nhưng kiếm một vài bộ đồ để thay vẫn tốt hơn, thế chắc đủ rồi?”
*chộp*
Raphtalia nắm lấy vai tôi khi mà miệng vẫn cười nhưng lại đầy ý hăm dọa.
“Chẳng phải ngài vừa mới bị thương hay sao?”
“Ta nói rồi... Ta cố ý dùng một chiếc Khiên yếu... Nên vẫn ổn mà, chẳng phải sao? Miễn là vũ khí của ngươi được thay mới thì chúng ta có thể đến được nơi —...”
“Naofumi-sama, ngài có biết ngài rất có thể sẽ chết nếu như không biết chừng mực như thế này không?”
“Chết!?”
Cầm thanh kiếm dự phòng trong tay, Raphtalia cứ dứ dứ nó vào tôi mà hăm dọa.
Đáng lẽ do phong ấn nô lệ hạn chế nên con bé vốn dĩ không thể gây hại gì cho tôi mới đúng...
“... Bây giờ chẳng phải là lúc mà ngài nên chú ý hơn đến trang bị của mình à? Chẳng phải thời hạn đang đến gần sao?”
“... Ha ha...”
Nghĩ lại thì con bé nói cũng đúng. Chỉ còn một vài ngày nữa trước khi Đợt Sóng Tai Ương kéo đến.
Cho tới lúc đó tôi vẫn cần phải trở nên mạnh hơn nữa.
Mặc dù tôi cũng khá băn khoăn về việc ăn mặc như một dân thường thành thị.
Mục đích và phương tiện[2] dường như đã bị đặt sai chỗ rồi.
“Haa...”
Mặc dù tôi vẫn muốn nâng cao lực tấn công của mình thêm nữa...
“Thay vì mua cho em, chúng ta trước tiên cần phải nhanh chóng tìm mua những món trang bị thích hợp cho Naofumi-sama thì hơn.”
“Ta đoán cũng nên vậy, trước hết sẽ mua trang bị cho ta. Nhưng chúng ta sẽ dùng phần tiền còn lại để mua cho ngươi vũ khí mới.”
“Vâng!”
Dù tôi cũng khá quen với chuyện này, nhưng con bé dường như đang dần trở nên táo tợn và khó đối phó hơn. (Biên: Được voi đòi Hai Bà Trưng: V)
Những hành động thô bạo của con bé cũng leo thang cùng với sự tăng lên của tính ương bướng. Tuy vậy, chúng vẫn nằm trong vòng hạn chế của phong ấn nô lệ.
Tôi thực rất muốn biết lý do vì sao vị thế của chúng tôi lại bị đảo ngược như thế này đây.
Nếu như tính đến tình thế cho sau này, thì chuyện này cũng không phải chuyện xấu.
Chú thích
[1] Nhắc lại cho những ai đã quên, Goshujin-sama nghĩa là “Chủ nhân”
[2] Chỗ này áp dụng câu thành ngữ “The end justifies the means.” – “Mục đích biện minh cho phương tiện.”
Biên: Phương tiện = cách thức/ thủ đoạn. Câu thành ngữ trên cũng có thể hiểu là: “Đôi lúc cũng cần những hành động trái với chuẩn mực đạo đức bình thường.”