Khi leo lên núi, tôi nhận ra rằng hệ sinh thái ở nơi này vẫn điên cuồng như trước đây.
Đất thì bị ô nhiễm, và tôi cảm giác rằng dòng chảy ma lực nơi này rất dị thường.
Tôi chưa hề nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ phải quay lại nơi này.
Taniko giận dữ nhìn trừng trừng về phía ngôi làng. Chính xác thì con bé giận dữ vì chuyện gì vậy chứ?
Lần trước, chúng tôi chẳng phải đánh với con ma thú nào, do Firo dùng cước lực của mình tiễn chúng lên trời, nhưng lần này thì khác hẳn.
Vì vậy, chúng tôi đã phải tiêu phí thời gian đánh với bọn chúng. Còn chưa nói tới việc chúng lại xuất hiện nhiều hơn trước nữa.
Mà, nhờ có Sadina, Rat, Taniko và Melty nên mọi việc cũng giải quyết khá nhanh chóng.
“Ta dẫn lối cho dòng sức mạnh của Đại Địa, và mong hãy hiện thân. Địa Mạch, ban cho ta sức mạnh.”
「Dark Fire Palette」 (Palette nghĩa là bảng màu để vẽ trong hội họa hay là gam màu sắc)
Ma pháp của Taniko gọi ra một ngọn lửa đen và thiêu cháy lũ ma thú.
Lời niệm xướng của ma pháp cũng hoàn toàn khác so với loại ma pháp mà tôi biết.
“Dường như ma pháp của cô bé tập trung các nguồn năng lượng xung quanh lại, rồi chọn phương hướng bộc phát nó.”
“Đúng thực là một ma pháp kỳ lạ.”
“Un... Tôi chỉ mới học phần cơ bản, nhưng đây là loại ma pháp mượn sức mạnh từ xung quanh.”
“Ồ.”
“Otou-san (Cha) có thể dùng những ma pháp cao cấp và mạnh mẽ hơn nhiều.”
Taniko tiếp tục với câu niệm xướng lạ lùng của mình trong khi tôi băn khoăn không biết cha của con bé là loại Ma Pháp Sư như thế nào.
Rat nghiêng đầu khi nhìn vào ma pháp của Taniko.
“Loại ma pháp đó...”
“Cô biết à?”
“Hệ thống niệm phép của con người chẳng có vẻ gì là giống như vậy, tất nhiên cả Á Nhân cũng thế.”
Nhưng Taniko là một Á Nhân cơ mà?
Có tai và đuôi chó, chắc chắn con bé chính là Á Nhân.
Tôi chưa từng hỏi con bé thuộc loại nào, bởi vì tôi chả có mấy hứng thú với điều đó.
“Có thể nào con bé đã nhận được sự bảo hộ đặc biệt không?”
“Nhân tiện, cô dùng được hệ thống ma pháp nào?”
“Ma pháp phục hồi.”
“À, được rồi. Vậy ta sẽ để cô đảm nhận vị trí hỗ trợ.”
“Tôi cũng chỉ muốn vậy.”
Trong lúc đó, Sadina không nói gì và tiêu diệt những con ma thú còn lại.
“Mặc dù không được phổ biến, nhưng hệ thống ma pháp đó cũng không phải là loại ma pháp thất truyền gì. Chắc có lẽ tôi cũng nên dạy cô bé một vài ma pháp cao cấp hơn.”
Sadina xoay cây lao và bắt đầu niệm ma pháp lên những con ma thú vừa mới xuất hiện. Và sau đó, cô ta lấy ra một bình tông đựng nước[1] và nắm chặt nó.
『Ta, Sadina, lấy nguồn sức mạnh từ nước thánh và mong hãy hiển lộ. Long Mạch, tiêu diệt kẻ thù. 』
“Saint Aqua Blast”
Sadina dùng cùng kiểu niệm xướng như Taniko và bắn ra một khối nước lớn phát sáng vào lũ ma thú.
Mọi người ở đó đều cảm thấy ngạc nhiên.
“Aa, tôi còn chuyên nhiều loại ma thuật khác nữa đấy.”
『Ta, người đã hiểu rõ ngọn nguồn sức mạnh, ra lệnh. Bây giờ một lần nữa đọc hiểu quy luật. Xuyên phá mọi thứ bằng những viên đạn nước. 』
「Faust ・ Aquashot」
Cô ta hạ một con ma thú khác bằng thứ ma pháp mà tôi quen thuộc.
Có vẻ như cô ta chỉ toàn tài năng và tỉ mỉ trong những việc vô ích không. Sadina ấy.
Thật sâu kín, nhưng nói đúng hơn là, cũng chẳng phải cô ta cố tình ẩn giấu điều gì, chỉ là tôi không mấy hiểu biết về cô ta thôi.
“Hiểu rồi chứ? Loại ma pháp mượn lực từ xung quanh sẽ có sức mạnh tỉ lệ với môi trường xung quanh. Lúc đó thì hãy nhận thức kỹ càng vật thuộc về bản thân mình.”
Sadina nói vậy rồi đưa bình tông đựng nước cho Taniko.
“Trong này có chứa nước thánh đấy, nên nó rất có tác dụng lên những con ma thú ở vùng đất này. Nhưng hãy sử dụng sao cho hiệu quả, vì nếu dùng nhiều lần quá, nó sẽ mất dần tác dụng.”
“U, un.”
“Nếu ở trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, em có thể thử mượn sức mạnh từ bầu trời, tuy vậy rất khó điều khiển được nó.”
“Chị cũng có thể dùng loại ma pháp giống như otou-san, kinh ngạc thật đấy.”
“Chỉ một chút thôi. Nhưng chị thường dùng loại ma pháp thay đổi dòng chảy sức mạnh trong cơ thể.”
“Đó là loại hệ thống ma pháp gì vậy chứ?”
Nghe thuận tiện quá. Mà đằng nào thì, chắc tôi cũng chẳng thể học được.
“Con người và Á Nhân cần phải nhận được sự gia hộ đặc biệt hoặc chúc phúc mới học được nó. Nên nó rất hiếm gặp. Tuy nhiên Naofumi-chan có lẽ sẽ học được đó.”
“Ý cô là sao?”
“A, nhưng với Firo-chan ở đây, sẽ rất khó học đấy~.”
Tôi không thể lĩnh hội được nếu ở cạnh Firo?
Càng lúc tôi lại càng tò mò hơn về loại ma pháp này.
“... Cô đang nói về” cái đó “à?”
Hình như Rat đã biết được điều gì đó nên cô ta mới hỏi Sadina như vậy.
“Có phải đó là một trong số những loại ma pháp đã biến mất không? Bây giờ chỉ những con ma thú cấp cao sử dùng và truyền lại. Loại ma pháp đó còn có tên khác là Long Mạch Pháp.”
“Chính xác. Một thời gian dài trước đây, tôi đã từng được một ma thú dạy cho.”
“Th-Thật tuyệt vời.”
Nhìn Melty ngạc nhiên như vậy chắc chưa từng nghe gì về loại ma pháp này.
“À, Melty-chan rất thích hợp để niệm ma pháp Hợp Xướng đấy.” (Hợp Xướng: Đồng ca/điệp khúc)
“Ểー!?”
Ma Pháp Hợp Xướng? Cái gì thế?
Nó có tương tự như Ma Pháp Nghi Thức không?
Trong những quyển sách về ma pháp tôi đã đọc, có thứ như vậy sao? Tôi nhớ là mình đã từng nghe thấy nó ở đâu đó rồi, nhưng chẳng tài nào nhớ nổi.
“Không thể, không thể, không thể.”
“Không sao đâu, Melty-chan. Đến cả màu tóc của em cũng cho thấy rằng em rất có tài năng mà. Hãy tin chị đi~.”
Melty đang rất quyết tâm phủ nhận điều đó.
À, Ma pháp Hợp Xướng chính là thứ mà con Witch kia đã dùng. Có thể niệm nhiều ma pháp cùng một lúc.
“Em tương thích với nó hơn nhiều so với những người khác, Melty-chan. Cố gắng lên.”
“Uuu...”
Tuy nói vậy, nhưng Lv của Melty không cao lắm. Nên tôi không nghĩ mình có thể yêu cầu gì cao từ cô bé được.
“Để chuẩn bị cho lúc đó, tôi sẽ dạy cho mọi người một vài bài học nho nhỏ về ma pháp~.”
Càng lúc càng khiến tôi có cảm giác đây sắp thành một chuyến đi picnic rồi. Các người chắc biết rõ điều này rồi, nhưng sinh mạng của Firo đang gặp nguy đấy.
Dù sao thì chúng tôi cũng vừa nói chuyện vừa leo núi. Sau 3 giờ kể từ khi khởi hành thì cuối cũng chúng tôi cũng đến được chỗ xác của con Hủ Long trước đây.
Chẳng có một ngọn cỏ nào mọc được ở khu vực này cả.
Đến tận bây giờ mà vùng đất này vẫn còn bị ô nhiễm nặng nề...
“Gaelion có thể ở đâu được đây?”
“... Đa phần là ở hướng đó.”
Taniko chỉ tay vào sâu hơn trong núi.
Cái gì?
Như thể để đáp lại câu nói của con bé, một màn sương mù màu đen dần phủ lên toàn bộ khu vực đó.
“Ara~... Trông có vẻ nguy hiểm lắm.”
“Chúng ta chẳng còn lựa chọn nào khác là phải đi đến đó.”
Tôi nhìn về hướng ánh mắt của Taniko.
“Ngươi biết đường à?”
“Un... Hướng này.”
Có vẻ như Taniko rất quen thuộc với địa hình nơi đây khi con bé dẫn đường cho chúng tôi.
“Hiểu rồi, ra là vậy~.”
“Gì thế? Có chuyện gì sao?”
Sadina gật gù như đã hiểu ra điều gì đó. Nếu cô không giải thích ra, thì làm sao ta biết được chứ?
“Naofumi-chan, cậu là kiểu người thích đào sâu vào quá khứ của người khác vậy à? Vậy để onee-san này kể cho cậu nghe về chuyện của tôi nhé?”
“Không quan tâm!”
Cô ta có vẻ như đang cố lảng tránh chủ đề đó.
Quá khứ? Taniko đã từng sống ở nơi này sao?
Ví dụ như con nhóc là người của một ngôi làng Á Nhân tín ngưỡng con Rồng đó... Sau khi con Rồng bị giết, nơi này đã bị dịch bệnh tàn phá. Có lẽ con bé đã cố chạy đi nhưng cuối cùng lại bị bắt làm nô lệ.
Vậy chắc hẳn ma pháp chuyên biệt mà con bé dùng là có nguồn gốc từ ngôi làng đó rồi.
Sự việc chắc là như thế?
“Đây rồi!”
2 giờ sau đó, Taniko đột nhiên ngoảnh đầu lại và chỉ tay vào nơi nào đó. Tất nhiên là chúng tôi đã phải đánh với rất nhiều ma thú trên suốt đường đi. Thời gian của Firo đang mất dần mà chúng tôi lại phải tốn quá nhiều thời gian để tới đây...
Gaelion đang nằm ngay trước cửa một cái hang.
Nó đang ngủ à? Nó chẳng hề nhúc nhích.
Chúng tôi ẩn mình tiến đến gần nó.
Nếu đến đủ gần, tôi sẽ có thể dùng Shield Prison mà nhốt nó lại. Đồng thời, chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn ma pháp để làm suy yếu Gaelion một khi thời gian hiệu quả của cái lồng chấm dứt. Sau đó, Rat sẽ dùng tới thuốc tê liệt của cô ta.
Cuối cùng, tôi chỉ cần bắt Gaelion nôn ra mảnh hạt nhân là xong.
Nhưng đó chỉ là trong tình huống tốt nhất.
Phạm vi của Shield Prison là 5 mét. Còn hiện chúng tôi lại ở cách Gaelion đến 20 mét.
Vậy nên chúng tôi phải đến gần nó hơn nữa.
Tôi kiểm tra bảng Status của Gaelion. Hiện nó đang ở Lv 55. Nó đã lấy hơn 20 Lv từ Firo rồi.
“GYAOOO!”
Đột nhiên Gaelion mở mắt ra và chạy thẳng vào trong hang.
“Chết tiệt!”
Thất bại rồi.
Nhưng nếu vậy, chúng tôi chỉ cần đơn giản chặn kín cửa hang lại là được.
Chúng tôi thận trọng quan sát vách tường trong hang động.
Có vẻ như Gaelion đang ở trong hang động không ngừng tìm kiếm một thứ gì đó.
“Nó đang làm gì vậy?”
“Tôi nghĩ phần lớn là nó đang tìm kiếm kho báu của mình... Nhưng những người dân làng đã lấy đi hết rồi.”
“Rồng là loài có thói quen thu thập đồ vật. Chắc là mảnh linh hồn trong cái hạt nhân mà Gaelion nuốt vẫn còn luyến tiếc kho báu của mình.”
Ra vậy. Loài Rồng đúng là có tập tính như vậy.
“...”
Taniko nhỏ giọng thì thầm điều gì đó.
Tuy nhiên, bây giờ không phải là lúc để tôi để ý đến chuyện đó.
“Được rồi, đi nào.”
“Gaelion!”
Và thế là chúng tôi tiến gần hơn đến mục tiêu.
“GYAOOOOOOO!”
Đột nhiên Gaelion gầm lên.
Thịch!
Cái Khiên cũng rung động hưởng ứng với tiếng gầm đó.
Cá... Cái quái gì thế này!?
Những lúc Gaelion gầm lên trước đây vốn đâu có xảy ra chuyện gì đâu.
“Có vẻ rất nguy hiểm đây~. Chúng ta nên lùi lại một chút để giữ thêm khoảng cách.”
“Gaelion! Hãy nghe chị này! Làm ơn đi!”
“Lui lại! Ngươi muốn chết sao?”
Chiếc Khiên tiếp tục rung động ngày một mạnh hơn.
Tôi có thể nhìn thấy một thứ gì đó màu đen tràn ra từ nó và bao phủ lấy Gaelion.
Còn Gaelion thì lại bắt đầu hút hết sự ô nhiễm từ không khí chung quanh.
Cơ thể của nó phát ra tiếng *ùng ục* và trở nên to lớn hơn.
“Ta có cảm giác khá xấu, Rat. Cô có biết gì về chuyện này không?”
“Làm sao tôi biết được! Chẳng phải đó là do chiếc Khiên của ngài Bá Tước sao!?”
“Có lẽー... Nó đang hấp thụ một thứ gì đó từ ta cũng giống như Firo vậy.”
“Này, Naofumi. Tại sao trông anh lại có vẻ vui vẻ vậy?”
“Hả?”
À, chắc do chuyện này gây cho tôi cảm giác phấn khích như được chiến đấu với Boss vậy.
... Nhưng tôi vẫn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Bản thân tôi đang thấy gì buồn cười vậy?
“Naofumi, anh cũng nhận được sức mạnh từ mảnh Hủ Long Hạch, phải không?”
“Đúng vậy, chiếc Khiên mà tôi dùng để đánh bại con Linh Quy, Wrath Shield, là sử dụng sức mạnh từ mảnh hạt nhân của nó.”
“Có phải chiếc Khiên đó là nguyên nhân gây ra sự tức giận của Naofumi đối với ane-ue và chichi-ue không?” (Ane: Chị gái, chichi: Cha, thêm kính ngữ “ue” ở cuối thể hiện sự cực kỳ tôn trọng)
“Chị? A-a... Tại sao tôi lại giận cô ta nhỉ?”
“CHÍNH LÀ NÓ———!!”
Cả Melty, Rat và Sadina đều chỉ vào tôi và hét lên như vậy.
“Naofumi, chính nó là thứ đã hấp thụ hết cơn giận dữ cũng như sát ý với ane-ue của anh!”
“Ca-Cái gìー!?”
Chết tiệt! Tôi chẳng nhớ được điều gì cả.
Tôi có cảm giác có chuyện gì đó mà tốt hơn là tôi nên quên nó đi. Thế giới quanh tôi có cảm giác lạ lạ sao ấy.
Giờ nghĩ lại thì... Nhìn bên ngoài Sadina đúng là một cô gái xinh đẹp. (Chỗ này hơi lạ, chương trước miêu tả Sidina trông to lớn và nhìn như con cá kình thì sao đẹp được: V)
Tại sao tôi không nhận ra điều đó trước đây vậy?
“Naofumi, ánh mắt của anh nó ghê quá. Hãy trở lại như cũ đi.”
“Hình như tôi có nghe thấy câu này ở đâu đó rồi thì phải~.”
Raphtalia. Khi tôi nhớ tới Raphtalia, người nói câu ấy, tim tôi bỗng đập nhanh hẳn lên.
Firo hiện đang rất yếu. Mặc dù là một con chim nhưng con bé vẫn rất dễ thương. Trong hình dạng con người, đến tôi cũng chết mê chết mệt con bé như tên Motoyasu mất thôi.
Un, còn về Melty thì đúng chuẩn một Tsundere, vậy không tuyệt sao?
Atlas là một cô bé mù xinh đẹp với yếu tố Moe. Chẳng trách sao tên nhóc Fohl lại là một tên Sis-con như vậy.
Fufufu. Nếu mà là trong Eroge thì đây chắc chắn sẽ là NTR (Netori).
... Nguy hiểm quá! Mặc dù tôi không biết rõ cái gì nguy hiểm.
NTR cái quái gì chứ. Nhảm nhỉ.
Hay nói đúng hơn, nếu tôi mà không có Thù Hận, Giận Dữ, và Sát ý thì tôi chỉ là một Khối Phiền Não[2] thôi sao?
Nếu tôi mà không nhanh chóng lấy lại những cảm xúc tiêu cực của mình từ Gaelion, sẽ có rắc rối to!
[2] Nguyên gốc là 煩悩の塊. Phiên âm Hán Việt là “Khối Phiền Não”, tuy nhiên trong tiếng Nhật, “phiền não” không mang ý nghĩa như trong tiếng Việt, mà có nghĩa là sự ham muốn xác thịt, thói dâm dục, thú tính,...
Trong đạo phật gọi là Klesha. Tất cả những gì làm cho con người đau khổ, ngăn cản sự giải thoát và làm chướng ngại đến sự giác ngộ đều gọi là phiền não. Thường khi nói đến phiền não trong Phật giáo ám chỉ đến tham sân si ba độc (tham lam, giận dữ, si mê/ngu tối).