Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 194: Dragon sanctuary



“Vấn đề là...”

“Là gì vậy, Iwatani-dono?”

“Đó là chẳng biết Ren có chịu rời khỏi chỗ ẩn náu để tấn công một con rồng non hay không.”

“Nhưng đó chẳng phải là nền tảng của toàn bộ cái kế hoạch này sao?”

À thì, hắn có lẽ là loại người sẽ không ngần ngại đối đầu trước một đối thủ mà hắn nghĩ mình có khả năng chiến thắng.

Nhìn từ bên ngoài thì đó chỉ là một con rồng con, nếu mà để kiếm thêm điểm kinh nghiệm thì chẳng có khi nào hắn không tấn công.

Miễn là Gaelion có thể cảm nhận được hắn, mọi chuyện có lẽ sẽ ổn.

Nếu giả vờ không nhận ra thì nó có thể tung ra một đòn tấn công bất ngờ.

Cây kiếm đó có vẻ như thuộc Chuỗi Nguyền Rủa, và nếu như Thất Đại Tội có liên quan tới nó, thì khi mà hắn tấn công một Gaelion chỉ đi một mình, có thể tội đó là...

Bạo Thực (Ăn Uống Quá Độ)... Ren có lẽ sẽ tấn công Gaelion để thỏa mãn cơn thèm muốn điểm kinh nghiệm của mình.

Với một kẻ chú trọng đến Lv Up như Ren, hắn rất có khả năng đi theo khuynh hướng đó.

Nếu như những cảm xúc đó vượt tầm kiểm soát, và hắn vẫn trong tình trạng kia, Gaelion sẽ chẳng khác chi một con vịt mồi.

Một khả năng khác là Cường Dục (Tham Lam)... Việc hắn là đầu lĩnh bọn đạo tặc và đang tích cóp của báu có lẽ là để thỏa mãn cơn thèm của cải.

Tôi rất muốn nói rằng tôi rất tự phụ về tính Tham Lam của mình, nhưng tôi chưa bao giờ mở khóa được chuỗi đó.

Vẫn có khả năng là mỗi vũ khí có những Curse Series khác nhau.

Cuối cùng, có lẽ là Ngạo Mạn (Kiêu Căng)?

Những kẻ xem Lv là tất cả, và coi thường người khác có Lv thấp rất thường gặp trong Game Online.

Do có lòng tự trọng quá cao, Ren thường tách khỏi những người khác bởi cái tính cao ngạo của hắn.

Mà, đó có lẽ là Itsuki thì đúng hơn.

Vẫn có khả năng là đó chẳng phải là Thất Đại Tội mà là phiên bản cũ hơn của nó.

Trước đây, có đến 8 tội, nhưng do thời gian, người ta sửa lại nên mới trở thành Thất Đại Tội.

Bạo Thực (Ăn Uống Quá Độ), Sắc Dục (Dâm Dục), Cường Dục (Tham Lam), U Uất (Sầu Muộn), Phẫn Nộ (Giận Dữ), Đãi Nạo (Lười Biếng), Hư Sức (Khoe Khoang) và Ngạo Mạn (Kiêu Căng). [1]

Tật Đố (Ghen Tị) vẫn chưa xuất hiện, U Uất và Khoe Khoang vẫn còn đó.

Sau đó, U Uất với Đãi Nạo bị gộp chung, Hư Sức (Khoe Khoang) với Ngạo Mạn cũng vậy. Và cuối cùng, Tật Đố (Ghen Tị) được thêm vào.

Nếu là theo phiên bản xưa, thì có thể là Hư Sức (Khoe Khoang)... Chỉ chú trọng đến khoe khoang của cải với người khác.

Trong những Game Online, sức mạnh trong game chỉ là hư ảo, ai mà có khuynh hướng chấp nhất chạy theo sức mạnh hư ảo ấy sẽ được xem như là kẻ khoe khoang.

Dĩ nhiên, những kinh nghiệm đạt được từ Game Online cũng chẳng phải hoàn toàn hư ảo, nên nó cũng có chút sức mạnh.

Trong thế giới của tôi, người ta có thể tìm được việc làm thông qua những mối quan hệ trên mạng. Một người bạn quen trên mạng từng hỏi tôi có muốn làm việc cho họ sau khi đã tốt nghiệp Đại Học không.

Tôi cũng đã gặp người đó ngoài đời thực.

Tôi không rõ ý định của anh ta, nhưng người đó có nói 『Tính cách quyết đoán và Uy tín môt Guildmaster như cậu rất thích hợp cho công ty này.』

Giờ ngẫm lại thì người đó có lẽ chỉ muốn khen tôi để tạo cho tôi động lực tiếp tục công việc.

Nhưng từ tính cách cùng những mối quan hệ hữu hảo của Ren, chắc hẳn hắn ta chẳng thể xây dựng được mối quan hệ tốt đẹp nào được.

Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng được rằng Ren là một Solo player nên nhiều lắm hắn cũng chỉ đi vòng vòng khoe khoang một Item hiếm rơi ra từ Boss mà thôi.

Cũng chẳng phải hắn là kẻ mạnh nhất, nên nghe hắn nổ về cái thứ tí ti đó miết sẽ rất phiền nhiễu. Đó là ý kiến của tôi trong cương vị là một người từng quản lý một Guild.

Nhưng có rất nhiều người tìm thấy thú vui trong việc đó, và đó chính xác là một trong những lý do cho tính lợi nhuận của Game Online.

Có lẽ Hư Sức (Khoe Khoang) là thích hợp với Ren nhất? Nhưng Itsuki cũng rất phù hợp với nó.

Điều kiện phát động Curse Series vẫn còn là một bí ẩn.

Chẳng lẽ đó phải là một sự bùng nổ cảm xúc đến mức tâm trí bị đỗ vỡ sao?

Nhưng... Nếu không khám phá ra được điều kiện kích hoạt, tôi sẽ gặp rất nhiều rắc rối.

Cường Dục (Tham Lam), là đáng sợ nhất.

Tôi hiểu nó khá rõ do tôi cũng khá tham lam.

Trong những cơn phẫn nộ gần đây, tôi đã dần học được cách kiểm soát nó nhờ sự giúp đỡ của những người đồng hành, nên tôi không còn mấy sợ hãi nữa.

Nhưng còn Cường Dục (Tham Lam),, đó là lòng tham với kim tiền, phải không?

Nếu có một núi châu báu sau lưng mình, tâm trí tôi bị cơn thèm khát khuấy động.

Một cơn thèm khát khó có thể dập tắt.

... Nếu tiếp tục nghĩ về nó, có lẽ tâm trí tôi sẽ bị ăn mòn mất, nên tôi chuyển hướng suy nghĩ liền.

Dẫu sao, có vẻ Curse Series mà Ren có có lẽ là từ Bạo Thực (Ăn Uống Quá Độ), Cường Dục (Tham Lam), Hư Sức (Khoe Khoang) và Ngạo Mạn (Kiêu Căng).

Nếu là vậy, chắc hẳn Ren sẽ tấn công Gaelion đi một mình. Do tất cả những tội trên đều có liên quan đến điểm kinh nghiệm cho việc Lv Up.

Mà vấn đề ở đây là hắn đã tấn công tôi, Khiên Hiệp Sĩ.

Ngay cả khi hắn đánh bại tôi, tôi không nghĩ hắn sẽ thu được nhiều điểm kinh nghiệm.

Và có khá nhiều rủi ro trong việc giết người trong đất nước này.

“Aa, đúng rồi.”

Tôi tiến đến gần những tên đạo tắc bị trói và hỏi.

“Có mạo hiểm giả nào chết khi đấu với thủ lĩnh của các ngươi không?”

“Không. Không có giết ai cả. Ông ta chỉ đánh bất tỉnh mà không đâm chết, rồi sau đó ném họ ra đồng sau khi đã lột sách đồ của họ.”

“Vậy à...”

Vậy là hắn vẫn còn đủ tỉnh táo để không giết người? Thế mà hắn lại muốn ám sát tôi từ phía sau.

Có lẽ hắn vẫn còn giữ được khả năng suy nghĩ, nên mới tấn công tôi bằng đòn tấn công mạnh như thế.

Nếu nghĩ theo hướng đó, Bạo Thực sẽ bị loại.

Vẫn còn những khả năng khác...

“Iwatani-dono!”

Dòng suy nghĩ của tôi bị cắt ngang khi Nữ Hiệp Sĩ cất tiếng gọi.

“Có chuyện gì vậy?”

“Ở kia!”

Nữ Hiệp Sĩ chỉ về phía cánh rừng đang cháy để báo hiệu vị trí hang ổ của bọn đạo tặc.

“Tìm được rồi à!”

Đó có lẽ là tín hiệu của Gaelion.

Cứ nghĩ sẽ mất nhiều ngày mới tìm ra chứ... Vậy chắc hẳn Ren đang ở gần đây.

... Cooldown Time của Chuyển Tống Kiếm có lẽ đã chấm dứt.

Đầu óc có vẻ vẫn còn đủ tỉnh táo mặc cho Curse Series đã ăn mòn hắn.

Có lẽ nó vẫn chưa hoàn toàn chiếm lấy hắn.

“Vấn đề là... Chúng ta không thể tiến đến giúp một khi mà chuẩn bị vẫn chưa hoàn tất.”

“Ừm.”

Cái ý tưởng mà Gaelion đề nghị cần phải có một ít thời gian để chuẩn bị.

Nếu chúng tôi đến giúp quá sớm, Ren chỉ đơn giản chạy đi ngay.

Không.

“Này, cô có thể dùng ma pháp ẩn thân không?”

“Tôi đâu có phải là Raphtalia. Ngài nghĩ tôi có thể làm được sao.”

“Vậy à—...”

Tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ có thể sử dụng chiến thuật của Ren để lẻn đến gần hắn rồi tung ra một đòn tấn công thật mạnh trong khi bị xao lãng bởi Gaelion.

Raphtalia không có ở đây, tôi chưa bao giờ nghĩ thiếu vắng em ấy lại khó chịu đến thế này.

Mặc dù Taniko khá thạo về ma pháp, nhưng tôi không nghĩ con bé có biết bất kỳ ma pháp ẩn thân nào.

... Chẳng phải vẫn còn Rishia đây sao!

Con bé là ‘jack-of-all-trades’ mà.

“Rishia!”

Tôi bước ra khỏi cái hang, rồi đi về phía Taniko và Rishia, trông cả 2 đang có vẻ đang băn khoăn về điều gì đó.

“S, sao ạ?”

“Em dùng ma pháp ẩn thân được chứ?”

“Em có biết một ít ma pháp hạ cấp, nhưng...”

“Vậy hiệu quả của chúng là gì?”

“Et—to, phạm vi là bản thân em và một người khác. Giới hạn thời gian là 1 phút.”

Hiệu quả thấp quá.

Ngay cả khi chỉ mới biết dùng ma pháp hạ cấp, Raphtalia cũng đã có thể ẩn thân trong khoảng thời gian dài hơn thế này nữa.

“Nó khác so với của Raphtalia sao?”

“Bởi vì tính tương hợp với ma pháp của em với của Raphtalia-san khác nhau nên...”

À thì, cũng đành chịu thôi, vì loài Raccoon rất giỏi trong việc dùng ma pháp ảo ảnh hệ Quang và Ám.

Tuy chỉ là ma pháp hạ cấp, nhưng việc Rishia có thể dùng được nó cũng rất tuyệt rồi.

Vừa dùng được Biễn Huyễn Vô Song vừa dùng được mọi loại ma pháp.

“Vậy Rishia và ta sẽ đến gần Ren và Gaelion để quan sát tình hình. Nếu kế hoạch thành công, ta sẽ gọi các ngươi đến. Nên hãy chuẩn bị sẵn đi.”

“Rõ.”

“Liệu Gaelion sẽ ổn chứ?”

Taniko lo lắng hỏi.

“À, nó ổn mà.”

Mặc dù đã từng thua một lần, nhưng Gaelion của hiện tại mạnh hơn Gaelion của hồi đó rất nhiều, ít nhất thì còn rồng đó đã nói như vậy.

Tôi không nghĩ là nó sẽ bị hạ gục dễ dàng đến thế đâu.

Sẽ rất là phiền phức nếu Taniko trở nên quá lo lắng và chạy tới.

“Vậy, đi thôi, Rishia.”

“Vâng.”

“Sau đó nhớ mau mà chạy đến đấy.”

“Tôi cũng sẽ giúp.”

“Ta trông cậy vào cô.”

Tôi bố trí cho Atlas, Nữ Hiệp Sĩ, Taniko rồi cùng Rishia đi quan sát trận chiến của Gaelion.

Chúng tôi đứng ở nơi mà tôi nghĩ nằm ngoài phạm vi cảm nhận của Ren.

Sau đó cúi người thấp hết sức có thể và núp sau những cái cây.

“GYAUUUUUUUUUUUUUUUU!”

“Tei! Derya!”

Cả Ren và Gaelion đang đấu với nhau rất dữ dội.

Gaelion đang trong mode chiến đấu như lúc chở chúng tôi bay đi. Nó đang né các đòn tấn công của Ren trong khi tung ra những đòn Breath. Nó đang chiến đấu rất tốt.

Ren đang di chuyển khá nhanh. Hình như kiểu chiến đấu của hắn là dựa vào tốc độ.

Do tôi đảm nhận vị trí phòng ngự nên tôi cần phải tập trung vào tốc độ, còn thể lực thì khỏi cần bàn tới. Nhưng lại chẳng có mấy người hiểu được điều này.

A, tôi lại bắt đầu phàn nàn rồi.

Nếu kẻ địch mà vượt qua được cái khiên thì chả còn ý nghĩa gì nữa—.

Nếu chúng tôi mà tiến lại gần hơn nữa, Ren chắc hẳn sẽ nhận ra ngay.

“Hide... Sword!”

Hình dáng của Ren lại biến mất.

“Ngu ngốc... Với một kỹ năng chỉ ở mức độ này mà ngươi nghĩ ta không nhìn tài nào nhìn thấy được ngươi sao?”

Gelion hét lên như thế rồi quất đuôi về hướng bên phải, nơi thoạt nhìn chẳng hề có ai.

Nếu nhìn kỹ hơn thì tôi có thể những dấu chân Ren để lại do đám mây bụi.

Hơn nữa còn có dấu vết cỏ bị đạp gãy. Dù đứng xa như ở đây mà tôi còn biết được hắn đang ở chỗ nào nữa là.

Dường như Gaelion có thể phát hiện được hắn rất rõ ràng.

“Fueee... Gaelion-chan đang nói chuyện kìa.”

“Aa, Rishia. Vậy ra em vẫn chưa biết à.”

Tôi chưa từng nói cho bất cứ ai cả. Với Taniko lại càng không.

Raphtalia cũng cùng một lý do như vậy. Chẳng biết khi ấy, em ấy sẽ ngạc nhiên đến mức nào.

“Thiểm Quang Kiếm!”

“Lại nữa à!? Ngươi chẳng biết rút kinh nghiệm gì cả!”

*Basa*, Gaelion dùng cánh che mắt lại khi Ren phát ra tia chớp ánh sáng để vô hiệu hóa Skill đó.

Cả khu vực phát ra một luồng ánh sáng chói lọi.

“Chỉ toàn dùng mấy chiêu vớ vẩn và hời hợt... Ngươi định làm gì cái quái gì đây?”

“... La Sát・Lưu Tinh Kiếm!”

Gaelion vặn mình để né những kiếm ảnh màu đen từ cây kiếm của Ren.

Nó đang chiến đấu rất tốt.

Nhưng cứ như vậy thì nó có thắng được không?

Không, nếu Ren nhận ra tình hình bất lợi, hắn sẽ tẩu thoát. Chắc chắn phải có lý do gì đó mới khiến hắn chiến đấu đến giờ.

“Đây rồi!”

Gaelion tung một đòn Breath vào Ren.

Lúc đó, tôi nắm chặt tay lại. Chắc chắn Ren sẽ phải chịu rất nhiều đau đớn, và đòn tấn công sẽ chưa kết thúc ở đó.

Nhưng tôi đã quá lạc quan.

Ren chỉ dùng một tay đánh bạt đòn Breath đi.

Vậy là đòn tấn công như vậy chưa đủ mạnh để đánh bại hắn ta.

Trong tình trạng này, tôi không còn cách nào khác ngoài đứng nhìn sao?

Nếu đến gần hơn, tôi sẽ làm ảnh hưởng đến Gaelion, và có thể sẽ bỏ lỡ cơ hội.

Ngẫm lại thì tôi cũng khá may mắn khi gặp được hắn sớm đến vậy.

Nếu để lỡ cơ hội này, rất có thể Ren sẽ không tấn công chúng tôi tùy tiện như thế nữa.

『Ta, Gaelion, ra lệnh cho bầu trời, ra lệnh cho mặt đất, cắt bỏ lý lẽ, kết nối—』

Thực ra, từ nãy đến giờ, Gaelion vừa chiến đấu vừa vịnh xướng ma pháp.

『Tạo thành lĩnh vực của ta, ý nghĩa tồn tại của ta—』

Có vẻ như nó đang vịnh xướng một ma pháp rất dài.

Trông có vẻ như Ren vẫn chưa nhận ra và liên tục tung ra những skill khác nhau về phía Gaelion.

Nếu là trước đây, Ren hẳn đã nhận ra rồi... Chẳng lẽ Curse Series còn đoạt luôn cả tâm trí sao?

Nếu chỉ là một con rồng hoang dã không mang mảnh vỡ Long Đế, Gaelion chắc đã bị hạ từ lâu.

Dù tôi không đọc được biểu cảm trên gương mặt hắn do cái mặt nạ, nhưng có vẻ như hắn đã bắt đầu mất kiên nhẫn.

Dùng những kiến thức cũ từ game, chắc hắn đang nghĩ ‘Con rồng này sao lại khó nhằn đến thế chứ!’

Tuy vậy...

“... Này, Rishia.”

“Chuyện gì vậy ạ?”

“Khi em nhìn vào tư thế của Kiếm Hiệp Sĩ, em có nhận ra điều gì không?”

“À vâng—... Đó là của trường phái gì vậy? Bước di chuyển trong lạ quá.”

Có khi nào đó là Kendo không? Hắn ta liên tục xáo chân, có vẻ như đó là thế Jodan. [2]

Nhưng có phải là tôi đang tưởng tượng không? Có điều gì đó đáng ngờ lắm.

Dạo này, tôi vẫn thường đấu tập với Atlas và những binh sĩ từ lâu đài nên tôi có thể nhận ra.

Trong thực chiến, Kendo chẳng có mấy tác dụng.

Dĩ nhiên, tôi không thể kể ra những điểm yếu, nhưng kiếm thuật của Ren có gì đó là lạ.

Có lẽ hắn đã học một ít Kendo và trộn lẫn với những gì tự học được.

Dựa trên tuổi tác, hắn không thể nào là người thành thạo Kendo được, lại còn dành thời gian chơi VRMMO nữa, nên chắc chắn hắn chẳng thể nghiêm túc tập luyện Kendo được.

Vậy nên sau khi đã thấy những bậc thầy như Babaa và Nữ Hiệp Sĩ, kiểu của hắn trông như trẻ con vậy.

Tôi nhìn cũng cảm nhận được những bước di chuyển của Ren.

Đòn vung kiếm của hắn trông rất tự tin, nhưng lại không dồn lực từ hông vào đó, và những cú vung kiếm rất loạn xạ.

Tóm lại, hắn hoàn toàn chỉ dựa vào năng lực của kiếm chứ không dùng tới năng lực của bản thân...

“Etto, Nữ Hiệp Sĩ chiến đấu còn hay hơn thế.”

“Đúng vậy.”

Tính cách thẳng thắn của Nữ Hiệp Sĩ có thể dọc được qua cách dùng kiếm của cô ta. Cô ta cũng chẳng hề có động tác dư thừa nào.

Tôi đã xem cô ta và Raphtalia đấu nhau trong lúc tập luyện, nên kiếm thuật của Ren trông như trò trẻ con vậy.

Hình như Gaelion cũng đã nhìn thấu rồi, do không có đòn nào trúng vào nó cả.

Nhưng cũng đành vậy thôi.

Ngay cả khi hắn có là một Anh Hùng ở thế giới này, nhưng ở thế giới cũ, hắn chỉ là một công dân bình thường của một nước Nhật yên bình.

Nên trong cái thế giới ngang tàng bạo ngược này, thậm chí cả Ren cũng phải phàn nàn thôi.

『Và giờ đây, ta tuyên bố hình thành Long Thánh Vực.』

“Có vẻ như sắp kết thúc rồi. Rishia, tiến lại gần thôi.”

“A, vâng!”

『Đã hiểu được cội nguồn của sức mạnh, tôi ra lệnh. Một lần nữa đọc hiểu được lý lẽ, ẩn đi sự hiện hữu của chúng tôi. 』

“Faust ・ Hiding!”

Ma pháp gọi lên một cơn mưa lá bao phủ lấy chúng tôi, và làm chúng tôi vô hình.

Giới hạn thời gian là một phút.

Nên chúng tôi đồng thời chạy đi khi ma pháp vừa chấm dứt.

... Trong lúc đang chạy, nhìn thoáng qua thì đôi khi chúng tôi trở nên bán trong suốt.

Có vẻ như nó không thể sánh được với ma pháp của Raphtalia.

“Mu!?”

Chết tiệt. Bị Ren phát hiện rồi.

“Chuyển Tống——!”

“Muộn rồi! Dragon Sanctuary!” (Long Thánh Vực)

Một tiếng *Baaaaa* vang lên và ma pháp dựng nên một kết giới bao trùm cả khu vực.

‘Chính xác thì đó là cái gì vậy?’, là điều tôi nghĩ ngay khi nhìn thấy nó. Đột nhiên, tôi cảm thấy có gì đó tê tê lướt qua da tôi.

“——Kiếm!”

Ren hét lên.

Tuy vậy...

“Cái——!”

Ren thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

Vậy là từ những kinh nghiệm thu được từ trước đến giờ... Vừa của Long Đế, vừa của Wrath Dragon, Gaelion đã có thể tạo thành một lãnh vực có khả năng ngăn cấm skill dịch chuyển.

“Trò chơi đuổi bắt kết thúc tại đây, Ren.”

Chú thích




[1] Bạo Thực (Ăn Uống Quá Độ), Sắc Dục (Háo Sắc), Cường Dục (Tham Lam), Phẫn Nộ (Giận Dữ), Đãi Nạo (Lười Biếng), Tật Đố (Ghen Tị) và Ngạo Mạn (Kiêu Căng) là Thất Đại Tội theo Christ Giáo (còn gọi là Cơ Đốc Giáo hay Kito Giáo).

Nhưng theo Thiên Chúa Giáo (hay Đạo Công Giáo), Thất Đại Tội bao gồm Cao Mạn (Kiêu Ngạo), Tham Dục (Tham Lam), Tật Đố (Ghen Tị), Phẫn Nộ (Giận Dữ), Tham Thực (Tham Ăn), Nhục Dục (Tình Dục), Đãi Nạo (Lười Biếng).

[2] Một thế trong kendo, giữ nguyên thế tấn công rồi tiến hoặc lùi liên tục. Ảnh minh họa, vào đây: Https://en.Wikipedia.Org/wiki/J%C5%8Ddan-no-kamae

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.