Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 46



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chúng tôi đã tới chỗ Đồng hồ cát của Rồng.

Như thường lệ, cơ sở vật chất nơi này toát lên một vẻ trang nghiêm.

“Ngài là Khiên hiệp sĩ?” - Một sơ tiến tới hỏi tôi.

Như lúc trước, các sơ ở đây đều nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.

“Yeah...”

“Ngài muốn gì lúc này?”

“Ta muôn Tăng-cấp.”

“Vậy...15 đồng vàng một người.”

Kiểu quái gì thì nhìn lại thì 15 đồng vàng là quá đắt.

Cái ánh mắt ấy không thay đổi nhưng có vẻ nó đang cười nhạo tôi.

Ngươi muốn làm ta trông như tên ngốc không có khả năng chi trả?

“Vậy chỉ 15 đồng vàng.” - Tôi đanh bất đắc dĩ móc túi và đưa ra 30 đồng vàng.

Mụ sơ này bắt đầu thay đổi thái độ và lôi ra một văn kiện.

“... Đây là lệnh cấm cho ngài, Khiên hiệp sĩ.”

“Ngươi nói gì? Nó là sao!”

“Theo chỉ thị của nhà vua, Khiên hiệp sĩ bị ngăn cấm không được thực hiện Tăng-cấp.”

Thằng vua *** kia! Ta thực tình muốn giết chết ngươi!

Rốt cuộc là con mụ kia chỉ bày trò ở đây, hết chi phí Tăng-cấp nực cười đó, rồi đến cái lệnh chết tiệt kia.

Vậy với tinh hình này thì tôi không thể Tăng-cấp được.

Chúng đang muốn kiểm soát tôi bằng mọi giá.

“Đừng có mà đùa với ta!”

“Đó là mệnh lệnh. Ngài Khiên hiệp sĩ không được phép thực hiện Tăng-cấp.”

Tôi tức giận và đám lính đã ập tới xung quanh tôi.

“Tch! Được rồi! Ta hiểu!”

Tôi tức mình đá mạnh vào cái đồng hồ cát khiến nó gây ra âm thanh lớn.

Thực tình tất cả mọi thứ ở đây thật là khó chịu, nhất là cái quốc gia này, đúng là một cục tức.

“Nhưng mà bây giờ làm sao?” - Raphtalia bối rối nói nhẹ.

Đây đúng là vấn đề lớn.

“Hey hey, còn cái đồng hồ cát kia thì sao. Firo muốn coi chút.”

“Trật tự đi.”

Với cảm giác khó chịu, tôi liền mở thanh trợ giúp.

... Đã tìm thấy Tăng-cấp.

Tăng-cấp là nghi lễ mở rộng các khả năng có thể lựa chọn cho đồng đội của Hiệp sĩ.

Kiểm tra Đồng hồ cát của Rồng xem nào.

Nó khuyên rằng nên làm nghi lễ khi biểu tượng xuất hiện.

Và không có giới hạn cho Hiệp sĩ.

Vậy có nghĩa là tôi có thể vượt qua lvl 40.

Nhưng mà điều này không ổn.

Nếu như Raphtalia hay Frio không thể Tăng-cấp, thì sẽ có vấn đề lớn trong sức tấn công của chúng tôi.

“Chúng ta làm gì đây?...”

“Không có ích gì, chúng ta sẽ làm nó sau.”

Cũng may mắn thay, việc tăng cấp lúc này vẫn chưa tiến hành trước khi cơn sóng quái vật ập tới. Tôi đã có kế hoạch.

Tôi sẽ để Raphtalia trở thành nhà thám hiểm bình thường và có thể thực hiện Tăng-cấp thông qua sự giới thiệu của người khác.

Nó sẽ tốn kém chút nhưng tạm thời không còn cách nào. Tìm kiếm chỗ có thể làm được lúc này vẫn còn khó.

Mà tôi nhớ lại, chẳng phải tay buôn nô lệ kia lvl trên 40. Mà tôi cũng cần trang bị cho Firo nữa hay sao?

“Ahhhhhhhhhh!”

Cái gì vậy?

Tôi quay lại và thấy Motoyasu chỉ về phía tôi.

“Ngươi! Ngươi đã làm gì!”

“Hả? Ngươi đang nói cái gì lạ vậy?”

“Ngươi đang giả ngu phải không? Ta biết ngươi là chủ của con chim béo ú đấy.”

Con chim béo ú... Hắn đang nói về Firo?

“Nghĩ lại mới nhớ, háng của ngươi có sao không?”

“Ta gần như không thể đi lại được nhờ ơn của con chim chết tiệt ấy.”

“Cái gì...!?”

Thất vọng thật, cú đá mạnh như vậy mà không phá vỡ bi của hắn. Đừng có đùa ta chứ.

(Đoạn này và phía dưới trong tiếng anh khá ‘nặng’ nên mình chỉ dám dịch ntn: V)

“Đáng tiếc thật...”

“Ngươi vừa nói gì tên khốn kia!”

“Ta không phải người gây ra việc đó. Mà tại sao háng của hắn lại bị ‘hư tổn’ vậy?”

Tôi quay sang hỏi Raphtalia đang kinh ngạc.

À đúng rồi, Raphtalia không có mặt lúc ấy để chứng kiến việc đó.

“Tại sao ngài lại nhìn em với ánh mắt đáng tiếc vậy?”

“Vì em đã bỏ lỡ chứng kiến một việc rất thoải mái.”

“Em không cần phải chứng kiến sự việc như thế.”

“Đủ rồi! Giao con chim ấy ra đây, ta sẽ giết chết nó.”

“Ngươi muốn con chim của ta? Vì sao chứ? Chính ngươi là tên bất cẩn tiếp cận nó.”

“Ngươi vẫn còn giả bộ vô tội ư? Ta bị con chim đó đá mỗi khi nó nhìn thấy ta.”

Hm? Hắn nói gì cơ?

Đây có phải số phận an bài không?

“Ý ngươi là sao?”

“Ta nói là, mỗi khi nó chạm mặt ta, nó liền đuổi theo đá ta.”

Tôi quay sang nhìn Firo

Và con bé liền nói.

“Yup. Hễ gặp mặt hắn là em liền sút hắn.”

“Ta hiểu rồi, hiểu rồi, thật tuyệt vời.” -Tôi liền vỗ nhẹ đầu Firo

“Hehehe!” - Firo vui vẻ cười.

“Tại sao ngài lại khen ngợi em ấy vì điều đó?”

Tôi liền chú ý bộ trang phục của Motoyasu, đúng là đồ tốt, hơn nữa nó còn có cả lớp giáp bảo vệ ở vùng háng.

Thật là hài hước! Hắn rõ ràng đã bị thương vùng kín.

Tôi không nhịn được liền phá lên cười.

“Ahahahaha!”

“Quá lắm rồi tên khốn!”

“Đúng đấy Motoyasu-sama, đừng có dính líu với cái Khiên khó chịu ấy!”

Các ngươi sủa thế nào cũng được, lũ theo đuôi ạ.

Khuôn mặt của con chó cái kia đổi màu đỏ khi lăng mạ tôi.

Thật là sảng khoái.

“Đúng là nụ cười thư giãn mà em chưa từng thấy ngài như thế bao giờ Naofumi-sama ạ.”

“Ngươi...!” -Motoyasu nắm chặt tay và túm lấy áo tôi.

“Chủ nhân ơi~ Firo đói!”

Cái con chim này đúng là không biết đọc tình huống sự việc đang diễn ra gì cả.

Motoyasu chuyển ánh nhìn sang Firo.

Pita.

Motoyasu trở nên cứng nhắc khi chạm mắt tới Firo.

... Có chuyện gì vậy?

“Deryaaaaaaaaaaaaaaa!” - Hắn quay lại nhìn tôi và giơ nắm đấm tới, nhưng tôi đã bắt được.

“Cái quái gì vậy? Nếu ngươi muốn chiến đấu, vậy lôi thương ra đây.”

“Cô gái! Nhanh lên chạy đi! Tên này rất nguy hiểm!”

Motoyasu hét về phía Firo, tỏ vẻ là người tốt.

Nó chính là con chim béo ú mà ngươi muốn giết chết không lâu trước đó đấy.

À đúng rồi, Firo đang ở dạng người lúc này. Không phải con bé đẹp sao? Đúng là tên Motoyasu.

“Eh? Chủ nhân không hề nguy hiểm, đúng mà~?”

“Đó là chủ nhân của em?” - Ánh mắt của Motoyasu tràn đầy giận dữ.

“Ngươi lại có thêm một nô lệ nữa?”

“Ngươi bị sao vậy... Có vấn đề gì vì đó là phụ nữ?”

“Sai rồi!”

“Tuyệt vời... Đây là lần đầu tiên chứng kiến được người đẹp lý tưởng như vậy

“... Ha?”

“Ta không nghĩ rằng có người con gái giống Flonne-chan tồn tại trên thế giới này”

(Link: Http://imgur.Com/RuTd1eo trong Disgaea)

Đó là ai vậy?

... Hay đó là nhân vật trong game.

Nhắc tôi mới nhớ, Firo trông rất giống nhân vật đó.

“Đúng là moe quá đi mà...”

“Câm miệng đi! Ta không muốn biết về cái sở thích bệnh hoạn của ngươi!”

“Thế giới này đúng là tuyệt vời!” - Có vẻ hắn đã đến cơn cực điểm (?)

Tâm trạng của đám bám đuôi hắn giờ này thì ngược lại.

Tôi không còn thấy tên vừa nổi điên lúc nãy nữa. Vào lúc này Firo vẫn còn chưa hiểu chuyện gì.

“Nàng tên gì vậy hỡi mỹ nhân?”

“Uhmm, là Firo.”

“Đừng có cái gì cũng trả lời thẳng tắp vậy chứ!”

Motoyasu trìu mến cầm lấy tay Firo.

“Gã kia chắc là đối xử với em như trâu ngựa. Anh sẽ cứu lấy em.”

“Nhưng mà Firo không kéo xe như ngựa.”

Ngươi biết con bé là loài gì chứ.

“Firo phải kéo xe nặng mỗi ngày khoảng hơn tháng nay rồi!”

Đúng là khó chịu, Tôi không thấy mọi việc sẽ kết thúc êm đẹp.

“Tên khốn nhà ngươi...” - Motoyasu bắt đầu trở nên ầm ỹ.

Tôi chẳng còn nhiều thời gian. Tôi chỉ muốn rời khỏi nơi này luôn thôi.

“Hãy buông tha cho Firo-chan!”

“Lại nữa à!?”

Nó không hiệu quả với Raphtalia vì vậy lần này là Firo?

Ngươi thật sự muốn cướp lấy thuộc hạ của ta đến như vậy ư?

Motoyasu hét lên điên cuồng và chĩa thương về phía tôi.

Vào lúc này.

“Ngươi định làm gì chủ nhân vậy?” - Firo nhíu mày hỏi.

“Đừng lo Firo-chan, anh sẽ cứu lấy em!”

Ngươi không hiểu vấn đề rồi!

Hoàn toàn chìm đắm vào ảo tưởng của mình...

“Mà nhân tiện, con chim béo ú mà ngươi muốn tìm. Đó là Firo.”

“Naofumi! Tên khốn ngươi sao lại nói điều như vậy với một cô gái!”

“Chỉ có ngươi. Ngươi là kẻ duy nhất gọi Firo như vậy. Ngươi còn nói là muốn giết chết con bé.”

“Haa?”

Gã này nhìn tôi như thể tôi là tên ngốc vậy.

Dù sao tôi cũng đã từng gọi con bé là con chim béo ú.

“Dù sao thì đừ...”

“Firo sẽ bảo vệ chủ nhân~!” -Chỉ trong nháy mắt, Firo trở lại nguyên hình.

“Eh? Cái gì?”

Firo liền sút vào háng Motoyasu trong khi hắn vẫn còn đang sững sờ.

“Ahhhhhhh-”

Tôi đã được chứng kiến cảnh này, khuôn mặt tên Motoyasu bối rối, bay cao 10 mét kết hợp với xoay vòng.

Và hơn hết, chỗ bảo vệ ở háng của hắn bị vỡ nát.

Liệu lần này của hắn có bị vỡ không?

Chắc là không. Nó có lớp bảo vệ.

“Được rồi, bỏ qua tên ngốc ấy và đi thôi.”

Khuôn mặt của Raphtalia vẫn còn xanh lại và miệng vẫn còn ấp úng “awawaw”.

Dù vậy, những kẻ tùy tùng kia vẫn chưa giúp đỡ Motoyasu.

Yeah... Rất nhiều cảm giác khó chịu đã được giải tỏa.

Tôi phải thưởng cho Firo mới được.

“Rồi, chúng ta tới chỗ tay buôn nô lệ thôi.”

Firo lúc này đã biến thành hình người tỏ ra vẻ sợ hãi.

“Firo sẽ bị bán ư?”

“Đưng lo, ta sẽ không bán em đâu. Ngược lại, ta sẽ mua cho em phần thưởng.”

Có vẻ như con bé rất trung thành và thực hiện lệnh của tôi, đá cái tên Motoyasu mỗi lần gặp hắn.

Hành động tốt thì luôn được trọng thưởng.

“Ta sẽ mua những trang bị mà em muốn.”

“Yay! Firo muốn có đồ ăn nữa!”

“Yeah, tất nhiên rồi.”

“Vậy thì, Firo muốn đồ ăn chủ nhân nấu.”

“Được thôi. Đó là khoản đặc biệt.”

“Yaay~!”

Đôi cánh sau lưng Firo vẫy cánh vui vẻ.

Chương 46 1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.