Nghe câu nói này, đáy lòng Phong Tố Cẩn run lên. Cô vô cùng xúc động.
Cô có thể cảm nhận được sự bảo vệ của Quân Mặc Hàn. Nhưng Quân Mặc Hàn bảo vệ cô như vậy, cô càng không thể kéo anh xuống bùn.
Sau lưng Hạ Tư Tuyền là Hạ gia và gia tộc Nạp Lan. Cô không muốn Quân Mặc Hàn vì cô mà chọc tới những kẻ này.
Phong Tố Cẩn lắc đầu: "Không cần, tạm thời cô ta sẽ không làm gì em. Em sẽ nghĩ kỹ xem nên làm thế nào."
"A Cẩn, em là vợ của anh, bảo vệ em là việc anh vốn phải làm. Đừng tự gánh vác mọi việc, biết không?"
"Ừm, em biết, em không phải người tốt. Em đang nghĩ làm sao mới có thể khiến Hạ Tư Tuyền thống khổ nhất."
Quân Mặc Hàn trìu mến xoa đầu Phong Tố Cẩn: "Đừng nóng vội, từ từ suy nghĩ, chúng ta ăn cơm trước."
"Được."
Phong Tố Cẩn phân tích Hạ gia suốt mấy ngày liền. Cô phân tích tất cả tính cách, đặc điểm của Hạ Tư Tuyền, tất cả sở thích, tất cả các phương thức làm việc.
Thậm chí cô còn chỉnh lý một hồ sơ tư liệu thật dày trên máy tính.
Sau khi bị buộc thôi học, trong hai năm nay, cô cũng tự học tâm lý học. Bây giờ nghiên cứu Hạ Tư Tuyền, cô cảm thấy việc học rất có tác dụng.
Ngay lúc Phong Tố Cẩn nghiên cứu thông suốt xong lại xảy ra một sự kiện, nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.
Đó là Mễ Lương Ngân cảm thấy cái chết của em gái mình có liên quan tới Liễu Thi Nhã.
Ban đầu, Mễ Lương Ngân muốn bắt cóc Liễu Thi Nhã rồi lợi dụng Liễu Thi Nhã để đối phó với Lam Bắc Thần, sau đó giết chết Liễu Thi Nhã. Nhưng hắn không có chỗ xuống tay vì bên cạnh Lam Bắc Thần và Liễu Thi Nhã bao giờ cũng có vệ sỹ.
Hiện tại, hắn đã không còn là Mễ thiếu của Mễ gia. Sản nghiệp của Mễ gia cũng đều đã bị niêm phong khiến hắn không thể dùng tiền mua người khác mà chỉ có thể tự mình đi lên.
Hắn theo dõi Liễu Thi Nhã vài ngày, sau đó thừa dịp vệ sỹ không chú ý, nhanh chóng xuất thủ.
"Có kẻ giết người..."
"Cứu mạng..."
Liễu Thi Nhã bị Mễ Lương Ngân dọa sợ, liền hét lên.
Vệ sỹ âm thầm tiến đến, muốn dồn ép Mễ Lương Ngân. Ánh mắt Mễ Lương Ngân ngập tràn quyết tâm. Hắn hoàn toàn không còn quan tâm tới tính mạng mà chỉ muốn thay em gái báo thù.
Hắn không chỉ biết giữa hắn và Mễ Lương Sắt không có quan hệ máu mủ, thậm chí hắn còn thích Mễ Lương Sắt đã lâu.
Bây giờ Mễ Lương Sắt chết rồi, Mễ gia không còn, hắn cũng không muốn sống nữa.
Mặc dù Liễu Thi Nhã đã được bảo vệ nhưng đao của Mễ Lương Ngân vẫn đâm trúng Liễu Thi Nhã, rạch rách mặt cô ta.
Liễu Thi Nhã la to, đương nhiên kinh động đến rất nhiều người. Một người ở tiểu khu đã quay được cảnh này.
Không lâu sau, bộ dạng la hét không còn chút hình tượng nào của Liễu Thi Nhã đã bị tung lên, dậy sóng cả cộng đồng mạng.
Liễu Thi Nhã kinh hãi quá độ, lại bị dao đâm, đã sớm hôn mê bất tỉnh, được đưa vào bệnh viện. Lam Bắc Thần biết tin, cũng vội vã đến bệnh viện.
Phong Tố Cẩn đã xem toàn bộ video, không nhịn được mà cười thành tiếng.
Thật sự rất vui vẻ mà. Không cần cô xuất thủ, Liễu Thi Nhã cũng đã biến thành bộ dạng này.
Nhìn trong video, một dao kia rạch qua, hẳn mặt Liễu Thi Nhã rất khó khôi phục, càng không biết cô ta sẽ làm thế nào để tiến vào làng giải trí thế giới.
Phong Tố Cẩn vô cùng thoải mái. Có điều, ánh mắt cô tập trung vào người đâm kia. Mễ Lương Ngân!
Ánh mắt âm tàn kia khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng rùng mình, chỉ nhìn thấy một tia báo thù.
Hắn muốn báo thù thay em gái mình?
Mễ Lương Ngân, Mễ Lương Sắt, Hạ Tư Tuyền,...
Mắt Phong Tố Cẩn đột nhiên sáng lên. Cô đã nghĩ ra cách để đối phó với Hạ Tư Tuyền. Mễ Lương Ngân chính là cây đao tốt nhất!
Mễ Lương Ngân âm tàn độc ác từ trong xương cốt, nếu có thể đặt hắn ở gần Hạ Tư Tuyền mà tìm thời điểm động thủ thì không còn gì tốt hơn.