Phong Tố Cẩn rất thích loại quán bar thanh nhã như thế này.
Ở đây, nam nữ đều có thể nhàn nhã đến chơi, như vậy mới có lợi cho việc thu thập tin tức.
Đoàn người lên lầu hai. Quân Mặc Hàn giới thiệu cho Phong Tố Cẩn: "Đây là Dạ Lôi, em đã biết, còn đây là Dạ Cầm, sau này sẽ giúp em quản lý quán bar! Kế tiếp còn rất nhiều nhân viên, nếu em muốn biết thêm thì Dạ Lôi và Dạ Vô Tâm sẽ cho em xem tư liệu cụ thể."
"Vậy em thì sao?"
"Em cầm quyền phía sau, ít ra mặt vẫn tốt hơn."
Căn bản, Quân Mặc Hàn lo lắng cho an nguy của Phong Tố Cẩn, cũng không muốn cô mệt mỏi.
Phong Tố Cẩn đương nhiên cũng không muốn để Quân Mặc Hàn nhọc lòng vì mình: "Được."
Vốn dĩ, vì muốn làm trạm tình báo nên cô mới mở quầy rượu. Quản lí sau lưng như vậy cũng rất tốt.
Cô nhìn cô gái tên Dạ Cầm kia. Cô ta mang cảm giác khắc nghiệt rất giống với Dạ Lôi.
Phong Tố Cẩn không biết hai người này đều là người của Ám Các, tự nhiên sẽ mang cảm giác sát phạt.
Phong Tố Cẩn xem cặn kẽ tài liệu một lần, cơ bản đã hiểu rõ. Sau này cần gì, cô nói với Dạ Lôi và Dạ Vô Tâm là được.
Lúc Quân Mặc Hàn đưa Phong Tố Cẩn rời đi, Phong Tố Cẩn thần bí nói với Quân Mặc Hàn: "Anh biết em dự định khai trương lúc nào không?"
Đáy lòng Quân Mặc Hàn nảy lên, nói thuận theo cô: "Lúc nào?"
"Chính là ngày Lam Bắc Thần và Liễu Thi Nhã đính hôn! Sau đó anh để người mang một đống tờ rơi đến chỗ bọn họ mà phát! Chỉ cần nghĩ đã thấy hưng phấn rồi!"
Lúc trước Lam Bắc Thần đối xử với cô như thế, cô cũng không phải người tốt. Hôm đó cũng nên đưa thật nhiều đại lễ mới được, chắc hẳn sắc mặt của Lam Bắc Thần và Liễu Thi Nhã sẽ rất đặc sắc.
Quân Mặc Hàn không nhịn được nở nụ cười. Vợ nhỏ của anh nghịch ngợm như vậy khiến anh cũng rất chờ mong ngày khai trương.
"Anh nói xem, nếu em để người cầm loa tuyên truyền vào hôm đó thì sao?"
"Thật sự quá nghịch ngợm! Em muốn làm gì thì làm."
Nói đến Lam Bắc Thần, đáy mắt Quân Mặc Hàn hiện lên một tia lạnh lẽo. Mặc dù Lam Bắc Thần đã đối xử tốt hơn với A Cẩn nhưng cũng đã từng tổn thương cô. Cũng nên đòi lại tất cả những thứ này từng chút một.
Liễu Thi Nhã kia, dù xách giày cho A Cẩn của anh cũng không xứng!
Sau đó, Phong Tố Cẩn cho Dạ Lôi và Dạ Cầm biết mình muốn tạo trạm tình báo tin tức.
Khi Dạ Lôi và Dạ Cầm biết ý nghĩ chân chính của thiếu phu nhân, hai người vô cùng kinh ngạc, không thể không bội phục thiếu phu nhân.
Đây quả thật là một chủ ý cực kỳ tốt, có thể trợ giúp Ám Các rất nhiều.
Hai người lập tức bắt đầu dựa theo lý niệm và ý nghĩ của Phong Tố Cẩn để tiến hành quy hoạch.
Phong Tố Cẩn cũng nhìn thấy năng lực của Dạ Lôi và Dạ Cầm. Dù cô nghĩ thế nào, hai người cũng có thể nghiên cứu ra những phương án cụ thể.
Phong Tố Cẩn không khỏi cảm khái. Quân Mặc Hàn thật sự tặng cho cô hai nhân tài.
Trong mấy ngày Phong Tố Cẩn bận rộn, chú hai Phong Diệc Viễn liên lạc với cô.
Vốn dĩ Phong Tố Cẩn không muốn gặp, cũng không muốn có bất cứ quan hệ nào với người nhà họ Phong. Cô một mực thu thập tin tức liên quan tới Phong gia, tìm chứng cứ năm đó Phong lão phu nhân hại cha cô.
Có điều, có lẽ chú hai của cô sẽ biết một chút gì đó.
Cho nên Phong Tố Cẩn vẫn quyết định gặp một lần.
Ở nhà hàng nào đó.
Phong Tố Cẩn nhìn chú hai ngồi trước mặt, khóe miệng nhếch lên đầy châm chọc. Quả nhiên đều là người một nhà, ích kỷ vô cùng.
Phong Tố Cẩn nhếch môi một cách trào phúng, lạnh lùng nói: "Chú hai bảo tôi lộ mặt để người ta thả Trang Chi Bình? Sao chú hai lại không nhớ rõ, ban đầu là Trang Chi Bình muốn giết tôi?"