Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh

Chương 100: 100: Âm Mưu Mờ Ám! Bốn




-“Cắt!”
Vương Lực Bằng hô một tiếng, Diệp Tiêu nghiêng mặt nhìn ông, trên trán đã có giọt mồ hôi to chảy xuống.

Cô nhẹ nhàng mà mím môi, đưa tay xoa xoa mồ hôi ở thái dương, sau đó đi tới.

Vương Lực Bằng cho cô thêm diễn cũng không có khó diễn, có lẽ là vì nguyên nhân thời gian dài Thư Nhạc không tới, Diệp Tiêu có loại ảo giác, dường như phần cô diễn so với Thư Nhạc còn nhiều hơn.

-“Không tệ không tệ, tôi thực vừa lòng!”
Vương Lực Bằng nhìn nhìn vài màn ảnh trong tay chính mình, cảm thấy mỹ mãn nói, Diệp Tiêu không nói gì, cười khẽ hai tiếng, an vị ở tại trên sofa bên cạnh.

Vương Lực Bằng giống như được cái trân bảo gì, lặp đi lặp lại xem đồ trong tay chính mình giống như mấy kẻ lừa đảo, nói không nên lời vừa lòng.

-“Chị Tiêu, buổi chiều đoàn phim « Nguyên Lai » liên hoan, có khả năng chị phải đi một chuyến, Trần đạo diễn bên kia nói, là tận lực vì chị, mới sửa thời gian liên hoan đến hôm nay!”
Coco xoa xoa mồ hôi trên trán, cúp điện thoại, chạy lại nói với Diệp Tiêu, Diệp Tiêu ngồi ở trên vị trí như cũ, một đôi mắt to nửa híp, răng nhẹ nhàng mà cắn môi.

Động tác kia, gợi cảm như vậy, ngay cả Coco một nữ nhân đều nhìn đến ngây người.

Cô thong thã mở miệng,
-“Được, chị đã biết!”

Diệp Tiêu cũng không có cự tuyệt, gặp người tài trợ loại chuyện này, là bên trong tình lý, huống hồ lúc trước Mạc Thiên Hằng cũng nói sửa thời gian cho cô, như bây giờ vừa tới, ngược lại rất tốt.

Nghĩ đến cô chính là gọi điện thoại nói cho Mạc tiên sinh hôm nay không trở về nhà ăn cơm, anh cũng quả quyết không có chỗ nào bất mãn.

-“Tốt, em phải đi sắp xếp….

đúng rồi, Chị Tiêu, em nghe nói một đứa nhỏ lúc trước được chị đưa tới đoàn phim « Duyên Đến », hôm nay được người của tổng tài mang đi thử kính!”
Coco thật cẩn thận nói, tuy rằng biết Diệp Tiêu có chút lai lịch, thế nhưng cô cũng không biết Diệp Tiêu là tổng tài phu nhân của bọn họ, bởi vậy, có chút bát quái gì cô tự nhiên là quản không được miệng mình.

Diệp Tiêu nheo mắt, hỏi:
-“Em nói là Tiểu Nhiều?”
Tiểu Nhiều là đứa nhỏ của Giang Ngọc, cô tự nhiên sẽ không có nhiều tình cảm lắm đối với Tiểu Nhiều, lúc trước ở chung ngắn ngủi, nó thế nhưng nhu thuận đáng yêu, chỉ tiếc tạo hóa trêu người, gì đó Diệp Tiêu đều biết được, về phần tương lai nó đi con đường nào, Diệp Tiêu sẽ không hỏi nhiều.

Mạc Thiên Hằng đã lựa chọn mang nó đi, liền nhất định sẽ phụ trách nó.

-“Chị Tiêu, đứa nhỏ này kết quả là có lai lịch gì? Thế nhưng có thể kinh động Mạc tổng?”
Coco không dứt bát quái, sau đó lại nghĩ nghĩ, chau mày lại,
-“Chị Tiêu, chị dẫn nó tới, đứa nhỏ này sẽ không là con riêng của tổng tài chúng tôi chứ?”
Coco càng nói càng hăng hái, thế nhưng, quay sang mới nhìn thấy Diệp Tiêu đang cau mày lạnh lùng nhìn cô.

-“Bớt nói nhảm!”
Không biết vì sao, tại trong một cái nháy mắt, nghe nói Tiểu Nhiều là con riêng của Mạc Thiên Hằng, cô có chút mất hứng, người nam nhân đó dù sao cũng là chồng của cô, bị người khác nói như vậy, trong lòng Diệp Tiêu tư vị không đúng.

-“Chị Tiêu! ! ”
Coco quyệt môi, từ từ mở miệng,
-“Chúng em này đó làm trợ lý cũng chỉ có chút lạc thú ấy! Chị tốt của em, chị cũng không thể cướp đoạt đi ham thích còn sót lại của em mà!”
Coco càng nói càng không biết liêm sỉ, Diệp Tiêu cau mày nhìn cô, đối với thỉnh cầu vừa rồi của cô ta, có chút bất đắc dĩ.

Phải biết rằng, bát quái về Mạc Thiên Hằng cũng không phải nơi nào đều có thể nghe, dù sao anh cũng là tổng tài Nhuệ Vũ, là bạch mã vương tử giữa bao nhiêu người, nếu nói không có người bát quái anh đó là không có khả năng.

-“Chị! ! ”
Diệp Tiêu nheo mắt, sau đó, mím môi, từ từ mở miệng,
-“Không rõ ràng!”
Lời nói vốn đã đến bên miệng, lại bị cô nuốt trở về, nếu như bị Mạc Thiên Hằng biết cô cùng nhân viên của anh đang bát quái về anh, kết quả anh sẽ có cảm tưởng gì?

Diệp Tiêu nghĩ như vậy, liền quyết định chủ ý, buổi tối nhất định phải cẩn thận thử anh.

Đương nhiên, cùng lúc đó, Mạc Thiên Hằng lại hắt xì liên tục, vốn đang nghĩ người nào đó đang nhớ mình, thế nhưng không nghĩ tới! !
-“Chị Tiêu, chị nghĩ cái gì vậy?”
Diệp Tiêu đang híp mắt cười, chuẩn bị muốn xem trò hay, lại bị Coco đánh gãy suy nghĩ.

Hôm nay Diệp Tiêu tựa hồ phá lệ không có trạng thái, nhất là thời điểm Coco cùng cô nói về Mạc Thiên Hằng, dường như cô thật là đang quan tâm Mạc Thiên Hằng người này, nhưng lại có chỗ nào đó rất không thích hợp, Coco nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra kết quả chỗ nào không đúng.

-“Không! ! Không có gì!” Diệp Tiêu phục hồi tinh thần lại, thong thả nói.

Cô theo bản năng che giấu một chút tươi cười ngọt ngào ở trên má, Diệp Tiêu như vậy, là Coco chưa bao giờ nhìn thấy qua, cô liền dường như, là một cô gái đang trong luyến ái, nhất cử nhất động đều tràn ngập ngọt ngào.

-“A!”
Coco có chút thất vọng, lại giống như nhớ tới cái gì, chuyển mắt nhìn Diệp Tiêu,
-“Trần đạo diễn vừa mới điện thoại báo, nữ nhân vật chính trong phim « Duyên Đến », là một người cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, tốt nhất là nhạc cụ tây dương cầm, chị có biết không?”
Cô mím môi đỏ mọng, có chút không rõ chân tướng.

Kỳ thật, trong thật nhiều phim truyền hình kịch tính diễn tấu đều là làm ở hậu trường sao đó ghép vào, thế nhưng không biết vì sao, Trần Duyệt lại cố ý nhất định phải quay màn này, thế nào cũng phải yêu cầu Diệp Tiêu sử dụng nhạc cụ, điều này làm cho Coco không thể không cảm thấy bất công cho Diệp Tiêu.

-“Biết đàn dương cầm!” Diệp Tiêu mím môi trả lời, loại nhạc khí này nọ, vốn sẽ không thể hạ bút thành văn, dù sao bản lĩnh cần diễn tấu giả nhất định có.

Thế nhưng, Coco lại nhíu mày,
-“Trần đạo diễn nói ít nhất phải hai loại, nếu chị không biết tốt nhất có thể đi học một chút!”
Thanh âm của Coco càng ngày càng nhỏ, chính cái gọi là băng dày ba thước không thể do cái lạnh của một ngày, Diệp Tường cho cô học đàn dương cầm vốn cũng đã thực không sai, cô làm sao có thể yêu cầu nhiều như thế.


-“Không có việc gì, học đi!”
Diệp Tiêu nhẹ nhàng bâng quơ, nhớ ngày đó cô học đàn dương cầm, cũng là học thông qua internet, nhạc khí khác cũng đồng dạng như vậy?
Coco khó xử, cuối cùng vẫn là gật đầu, Diệp Tiêu đều đã tiếp nhận rồi, cô không có lý do gì để cự tuyệt.

Thế nhưng, Diệp Tiêu không nghĩ tới, trong nhà liền bị một kẻ lường gạt, căn bản không cần thiết cái internet gì.

Tới gần thời gian buổi chiều, người trong đoàn phim đều lục tục đi rồi, Lục Hoa lại xuất hiện tại trong phạm vi tầm mắt Diệp Tiêu, cô đầu tiên là nao nao, sau đó liền nghênh đón.

Diệp Tiêu tin tưởng, chính mình tìm người đại diện, tuyệt đối không có khả năng là người không chịu trách nhiệm, bởi vậy ý cười trong suốt như trước mở miệng,
-“Tôi nói, Lục tiên sinh, anh cũng quá yên tâm tôi mà?”
Lục Hoa cau mày, bất an nuốt nuốt nước miếng, hầu kết khêu gợi cao thấp lăn lộn, anh nhìn Diệp Tiêu, mất mát vài phần, nghệ nhân trên tay anh không ít, thế nhưng, duy độc nhất Diệp Tiêu khó báo cáo kết quả công tác nhất, bởi vì lúc trước anh là luôn miệng hứa hẹn với cô, mình sẽ ra toàn lực giúp cô, thế nhưng! !
Lại không nghĩ rằng, khi Diệp Tiêu tiến vào vòng giải trí, bộ phim thứ nhất liền đụng phải Thư Nhạc.

-“Diệp Tiêu, tôi! ! Có thể không thể lại làm người đại diện của cô!”
Sau một lúc lâu chần chờ, anh đã mở miệng, Diệp Tiêu hơi giật mình, ngẩng đầu lên ánh mắt nhìn anh lạnh thêm vài phần.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.