Thể loại: Cổ đại, trùng sinh
Editor và Betaer: heavydizzy
Số chương: 157 (cả phiên ngoại)
Trạm Vương ôm lấy A nghiên, giọng khàn khàn lên tiếng: Vì sao nàng toàn thân lại run rẩy?
A Nghiên run rẩy trả lời: Bởi vì ta sợ...
Trạm Vương nhìn nàng mỉm cười sủng ái: Nàng sợ cái gì?
A Nghiên chân đều run đáp:...sợ ngươi
Trạm Vương nhướn mày: Sợ ta? sợ gì ta?
A Nghiên nước mắt cũng muốn rơi ra đáp: Sợ ngươi...giết ta..
Trạm Vương sờ sờ mặt A Nghiên: Ngoan ngoãn, chỉ cần nàng yêu ta, ta sẽ không giết nàng.
A Nghiên trở tay ôm chặt lấy cánh tay Trạm Vương: Ta yêu ngươi, yêu ngươi, yêu chết ngươi! Chỉ cần ta sống ta sẽ yêu ngươi! Sống một ngày yêu một ngày!
Trạm vương cúi đầu hôn nhẹ lên gò má của nàng nói: Là yêu một ngày, sống một ngày.
PS: Kỳ thật đây là chuyện về hoàng hậu một trời mỹ thực ~~~
Nội dung nhãn hiệu: Cung đình hầu tước trùng sinh con người sắt đá nhu tình ngọt văn
Nhân vật chính: A Nghiên┃ vai phụ: ┃ khác:
Giới thiệu của Biên tập viên: A Nghiên trải qua chín kiếp, mỗi lần đều chết rất bi thảm nên nàng vô cùng thống hận Tiêu Đặc. Kiếp này lại gặp, mục tiêu duy nhất là giết chết đối phương, trốn trốn trốn. Nhưng một chuyện xảy ra, Tiêu Đặc yêu nàng, quan tâm chăm sóc. Nàng bối rối giữa yêu và hận, hay là quyết định trốn trốn, trốn. một đôi oán ngẫu ra đời.
Truyện này văn viết trôi chảy, ngôn từ thông tục, hình tượng sinh động, nam chủ phúc hắc bạo lực nhưng đối với nữ chủ tình hữu độc chung, câu truyện đáng yêu, giữa nam nữ nhiệt tình tự nhiên, người đọc không thể không cảm thấy ấm áp.
Quăng trước văn án để đặt gặch. Truyện này tác giả cũng mới viết xong năm trước, ta cũng chưa đọc hết. Làm đến đâu đăng đến đấy. Mong mọi người ủng hộ và đừng hỏi trước truyện thế nào, chỉ biết là happy ending và sủng ngọt nhé. sẽ post dần vào lúc nào thấy thích.
Thêm vài câu lảm nhảm nữa, truyện này bạn nữ chính hơi đơ đơ (có nguyên nhân) nhưng ko tiểu bạch thỏ nhé, ý chí sinh tồn rất là mạnh. Ngoài ra bạn ý nấu ăn rất giỏi, đây là điểm đầu tiên thu hút bạn nam chính. Trong truyện có nhắc đến nhiều món ăn. Các món ăn TQ tên gọi thôi đã thường rất cầu kỳ và khó hiểu. Chỗ nào giải thích được ta sẽ cố gắng giải thích, có những đoạn ta lười tra thì ta sẽ chém. Bù lại, lúc nào vui vẻ và rảnh rỗi sẽ post thêm ảnh minh họa.
Bình luận truyện