Đã trôi qua nhiều năm như vậy người này lại một lần nữa xuất hiện, giống như sát thần hàng lâm trước mặt của nàng!
- Nghe nói có một hồn sủng sư đã đột phá cảnh giới Hồn Hoàng, không biết là vị nào?
Minh chủ Lăng Xiển chậm rãi mở miệng nói ra.
Liễu Băng Lam biết rõ minh chủ Lăng Xiển đã biết rõ mà cố hỏi, phong ba lúc trước Sở Thiên Mang bị lệnh cấm, chính cô ta cũng bị liên quan, linh hồn bị phong ấn trong thời gian rất lâu.
Vốn Liễu Băng Lam cho rằng sau khi giải trừ phong ấn thì chính mình có thể khôi phục bình thường, nhưng mà làm cho nàng tức giận là cấm chế của minh chủ Lăng Xiển lại chậm rãi xơi tái linh hồn của nàng.
Bởi vì độc linh hồn này nên tốc độ tu luyện của nàng trở nên vô cùng chậm chạp, mỗi một lần đột phá một niệm thì lập tức nương theo đó là linh hồn tiêu hao quá độ, cần thời gian tĩnh dưỡng thật dài mới khôi phục.
- Minh chủ làm gì biết rõ còn cố hỏi!
Liễu Băng Lam lạnh lùng nói ra.
Minh chủ Lăng Xiển đem ánh mắt nhìn lên người Liễu Băng Lam, tuy đã trôi qua gần hai mươi năm, nhưng mà minh chủ không bao giờ quên người thừa kế nữ tôn, trên mặt của hắn tươi cười:
- Như vậy ngươi biết vì cái gì nhận tử tôi chứ, còn muốn chọc bổn tọa? Chẳng lẽ ngươi quên trường phong ba trước ta giết và phế bỏ những ai chứ.
- Có thể, ta chỉ cần giết một người.
Tiếng cười của minh chủ lạnh xuống, ánh mắt của hắn quét mắt nhìn qua đông đảo cao thủ của Tam đại cung điện, ánh mắt đạm mạc cùng khinh thường.
Hôm nay Tam đại cung điện thực sự không có gì đáng sợ.
Liễu Băng Lam nhìn qua không có hồn sủng nào có thể áp đảo minh chủ, trong nội tâm ẩn ẩn xuất hiện tức giận!
Chỉ cần giết một người, người này không thể nghi ngờ là Sở Mộ!
Nhưng mà bất cứ kẻ nào của Tam đại cung điện cũng rõ ràng, một khi Sở Mộ có thể chống lại tứ Hùng bị giết chết, như vậy Tam đại cung điện bị diệt không có gì khác nhau, hôm nay có thể đối kháng với tứ Hùng chỉ có Sở Mộ, ngoại viện Mục Thanh Y hoàn toàn nguyện ý ra tay vì có Sở Mộ tồn tại. Hắn vừa chết Tam đại cung điện nhất định phải rời khỏi thành Vạn Tượng.
Minh chủ Lăng Xiển thấy trưởng lão, nguyên lõa của Tam đại cung điện hoàn toàn không có ý lùi bước, khóe miệng nở nụ cười tàn nhẫn, nói:
- Xem ra phải giết rất nhiều.
Vừa dứt lời đột nhiên dưới chân minh chủ Lăng Xiển hiện ra thân ảnh tối om om!
Thân thể cực giống thây khô, có một tầng hào quang màu đen bao phủ, đầu lâu che dấu trong bóng đêm, nhìn qua hình thể không rõ ràng kia nhìn thấy ba con mắt!
- Quỷ Đồng Huyết Ma Sát!
Lão ẩn sĩ nhìn qua hồn ủng của minh chủ xuất hiện, lập tức sởn hết cả gai ốc hét một tiếng!
Quỷ Đồng Huyết Ma Sát, đây chính là đao phủ thu hoạch tính mạng của rất nhiều cường giả lúc trước!
Hơn nữa chúa tể quỷ hệ này vô cùng hiếu sát, ưa thích vạch phá tất cả động mạch của đối thủ, dưới tình huống không còn khả năng chống cự lại chậm rãi thưởng thức huyết dịch chảy khô của đối thủ, sau khi máu của đối thủ chảy khô nó mới chậm rãi lấy mạng của đối thủ!
Thân hình Quỷ Đồng Huyết Ma Sát chỉ chừng mười mét, mà minh chủ Lăng Xiển lại đứng thẳng trên bầu trời, hắn cũng không phải dùng kỹ năng mà đứng trên không trung, mà là hắn dẫm lên vai của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát, trước đó Quỷ Đồng Huyết Ma Sát không có hiện ra nên mọi người căn bản không ý thức được quái vật này đang ẩn nấp trong bóng tối!
Quỷ khí um tùm, trong hệ sinh vật của Thiên Hạ Cảnh, Vạn Tượng Cảnh phi thường hiếm thấy, nhưng bây giờ xuất hiện một con hồn sủng chúa tể quỷ hệ. Chuyện này làm những hồn sủng sư kia cảm thấy sinh vật trong Vong Linh Giới là đáng sợ như thế nào, làm gì còn có ý niệm chiến đấu trong đầu!
- Băng Lam, Kha Ẩm. Đi thức tỉnh Thất Đồ Thánh Vương a, nơi này giao cho chúng ta. nguồn TruyenFull.vn
Liễu nguyên lão mở miệng nói ra.
Minh chủ đã xuất hiện, hơn nữa muốn đại khai sát giới, như vậy Hồn Điện nhất định phải lộ ra lá bài tẩy cuối cùng, cho dù ai cũng không ngờ chuyện này tới quá đột nhiên như vậy, nhưng mà nhìn qua phế tích và thi thể liên tiếp nhau, không thể nghi ngờ đã nói cho Tam đại cung điện biết tai nạn đã tới rồi.
Liễu Băng Lam cũng không có nhiều lời, nàng hiểu hiện giờ còn không triệu hoán Thất Đồ Thánh Vương thì không có lực lượng chống cự minh chủ.
Liễu Băng Lam không có dừng lại chút nào, khống chế hồn sủng Tinh Hà bay thẳng vào chủ điện.
Hồn Điện có thần điện, đồ đằng, đồ trận mới có thể tiến hành chuyển đi tới chủ điện. Hiện tại đồ đằng của Thất Đồ Thánh Vương ở trong tay tôn điện mới, sau khi quay về là có thể mở cánh cửa không gian, làm cho Thất Đồ Thánh Vương hàng lâm thành Vạn Tượng.
Đồ Tôn cùng thần tôn đồng thời rời đi thì một ngàn thánh vệ lập tức thành trận, trong bóng tối như bầu trời sao. Vậy mà tạo thành một thánh thuẫn khổng lồ!
Cho dù là minh chủ và tứ Hùng liên thủ, muốn phá vỡ phòng ngự của một ngàn thánh vệ cũng cần thời gian, thánh vệ có chức tránh đương nhiên là tranh thủ thời gian cho nữ tôn giác tỉnh Thất Đồ Thánh Vương!
- Lui giữ thành lũy Hồn Sủng Cung.
Liễu nguyên lão ra lệnh một tiếng, phía trước thánh thuẫn tất cả cao tầng tam đại cung điện lui vào trong cứ điểm Hồn Sủng Cung.
Cứ điểm của Hồn Sủng Cung vốn tọa lại ở phía sau Yểm Ma Cung cùng Hồn Điện, Hồn Sủng Cung bảo tồn xem như hoàn hảo, hiện tại liên hợp lực lượng của cường giả Hồn Điện tuy chưa hắn có thể ngăn cản minh chủ Lăng Xiển tham chiến quân đoàn Hồn Minh, nhưng tiêu hao một ít thời gian là không thánh vấn đề.
...
Đại chiến hết sức căng thẳng, Liễu Băng Lam, Đồ Tôn cùng với ba ra thống lĩnh thánh vệ nhanh chóng quay về Hồn Điện.
Sau lưng của bọn họ truyền ra âm thanh nổ mạnh ầm ầm, cả thành thị bị vô số kỹ năng đánh vào.
Một khắc bước vào cung điện Liễu Băng Lam quay đầu lại nhìn qua không gian xuất hiện phong bạo, không gian vặn vẹo, nguyên tố bạo liệt thì trong mắt hiện ra vẻ đắng chát.
Gọi Thất Đồ Thánh Vương thời gian cũng không cần quá dài, nhưng trong thời gian ngắn đó có không biết bao nhiêu người của Tam đại cung điện sẽ chết trong tay minh chủ, tứ Hùng.
- Yên tâm, Mục Thanh Y đã tới, chúng ta mau chóng thức tỉnh chúng đi.
Đồ Tôn Kha Ẩm nhìn ra cảm xúc của Liễu Băng Lam, trấn an nàng.
Liễu Băng Lam gật gật đầu, biết rõ chính mình chậm thêm một giây nào thì có nhiều tính mạng sẽ mất đi trong tay địch nhân, lập tức không hề do dự bước vào trong cung điện.
Vừa đi vào trong cung điện, Liễu Băng Lam cùng Đồ Tôn lại chợt phát hiện một nam tử đang đứng ở trong hành lang, đang đưa lưng về phía bọn họ.
Liễu Băng Lam sững sờ, ẩn ẩn cảm thấy người này có chút quen thuộc.
Mà trên mặt Đồ Tôn Kha Ẩm hiện ra vẻ vui mừng, người này không phải là vương của Hồn Sủng Cung Lê Hồng ư!
Có lẽ thực lực của Lê Hồng tương đương với Hùng Tá, có hắn và Mục Thanh Y liên thủ thì miễn cưỡng ngăn cản đươc tứ Hùng một phen, như vậy đợi Thất Đồ Thánh Vương hàng lâm hạn chế minh chủ thì trận chiến tranh đột nhiên xuất hiện này sẽ không thắng được, nhưng cũng chưa chắc sẽ bại!