- Ta... Ta khống chế nó không được, hồn sủng của ta...
Sắc mặt tên Cương Sĩ kia vô cùng tái nhợt. Không cách nào ra lệnh cho hồn sủng của mình thì có ý nghĩa hồn sủng phản bội, nhìn hồn sủng của mình công kích người nhà thì tên Cương Sĩ này toàn thân phát run.
- Đại nhân... Hồn sủng của ta cũng không nghe lệnh.
Một tên Cương Sĩ khác cũng kêu lên.
Trong lúc nhất thời sinh vật chuẩn cấp chúa tể khác thậm chí nổi điên lên, điên cuồng công kích vào những sinh vật chuẩn chúa tể, các hồn sủng chúa tể cấp thấp cũng không lạc quan, nhưng mà đối mặt với kỹ năng thao túng khủng bố này thì không có mấy người còn có thể thanh thản ổn định chiến đấu.
Lĩnh đội của Hắc Hạt Thú Liệp Giả nhìn qua cục diện hỗn loạn chung quanh, sau đó lại chú ý lên hồn sủng đội viên của mình.
May mà hồn sủng của Hắc Hạt Thú Liệp Giả không có lọt vào khống chế, mà lĩnh đội cũng phát hiện địa bộ phận sinh vật bị khống chế có tinh thần yếu kém. Hơn nữa là những sinh vật bị hương khí bao phủ.
Lĩnh đội liếc mắt nhìn qua thân ảnh yêu mị trong huyết đồ, trong đầu nhanh chóng chuyển động, hắn muốn tìm trong cổ tịch Thần Tông tìm được hồn sủng liên quan tới việc này.
Thời điểm này Văn thành xuất hiện ba sinh vật vô cùng cổ quái, hơn nữa căn bản không có nhìn thấy qua, sinh vật chín đuôi có ngọn lửa màu tím bao phủ đánh Thạch Dực Long bị thương, ma nhân có ma diễm màu bạc vô cùng khủng bố, hung vật trong huyết đồ khủng bố.
Những sinh vạt này chỉ sợ trong thư tịch hoàn chỉnh nhất của Thần Tông cũng không có ghi lại a.
Sắc mặt Cương Thống Ngô Trấn càng ngày càng khó coi. Một con sinh vật chín đuôi lửa tím đã vô cùng khó chơi, hiện tại lại xuất hiện sinh vật có thể khống chế sinh vật chuẩn chúa tể, không nghĩ tới chiến đấu lại gian nan tới mức độ này.
- Ô ô ô ô...
Mạc Tà phát ra tiếng kêu khiêu khích, con mắt màu bạc nhìn chằm chằm vàoThạch Dực Long.
Chiến đấu với Thạch Dực Long còn chưa kết thúc, Mạc Tà cần phải dẫm lên đầu của Thạch Dực Long mới cam tâm
Đương nhiên Không Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng cũng sẽ tham gia vào chiến đấu, Mạc Tà cầu còn không được, Thạch Dực Long trừ kỹ năng hóa đá có thể sinh ra uy hiếp nó ra. Năng lực khác đúng là không đủ nhìn, không thể làm cho Mạc Tà tận hứng.
Ngô Trấn cũng không cho rằng Không Thính Chi Yêu cùng Thạch Dực Long liên thủ có thể đối phó Mạc Tà, cho dù Ngô Trấn đã ý thức được Thạch Dực Long của mình chưa chắc là đối thủ của sinh vật chín đuôi này. Vốn lực phòng ngự của Thạch Dực Long có thể chèo chống một thời gian ngắn.
Mà Không Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng bị Ngô Trấn phái đi nhìn chằm chằm vào sinh vật trong Huyết Hoa Đồ quỷ dị kia.
Ngô Trấn phi thường rõ ràng, đó là một sinh vật cường đại khống chế tinh thần, cũng chỉ có Không Thính Chi Yêu mới có thể đánh bại được.
Không Thính Chi Yêu nhận được mệnh lệnh thì liên tục nhảy lên không trung, tứ chi đạp lên không trung làm hư không rung động.
Không Thính Chi Yêu che dấu rất khá, nó có thể thông qua tinh thần lực đến của mình đánh nát lực lượng thao túng của chuẩn chúa tể, nhưng muốn một kích đánh nát lại hao phí nhiều tinh thần lực của Không Thính Chi Yêu, cặp mắt màu đỏ của nó nhìn chằm chằm vào trong Huyết Hoa Đồ, nương tựa vào năng lực che dấu tới gần Huyết Hoa Đồ.
Toàn thân của Thiện Ác Nữ Vương kinh diễm đứng ở chỗ cao, con mắt quét nhìn qua những sinh vật bị nàng khống chế, trong mắt hiện ra vài phần trêu đùa hí lộng và khinh thường.
Loại địch nhân trình độ này đến nhiều hơn nữa cũng không có chút ý nghĩa nào, trừ phi bọn chúng có thể ngăn cản Hoa Hồn Khống, nếu không thì tinh thần khó thoát ra khỏi khống chế của nàng, thậm chí chỉ cần nàng muốn thì đơn độc khống chế chúa tể trung đẳng cũng không phải việc khó.
Lúc ở thành Vạn Tượng thì Thiện Ác Nữ Vương khống chế Đồ Lục Thú còn phải bố trí trận đồ, sau đó lại tiến hành tẩy não với Đồ Lục Thú.
Mà bây giờ thực lực của nàng tăng lên, năng lực khống chế tinh thần cũng tăng lên.
- Ân? Chúa tể yêu linh trung đẳng, tới thật đúng lúc.
Con mắt Thiện Ác Nữ Vương lóe ra, bờ môi đỏ tươi hiện ra nụ cười kinh diễm.
Tinh thần lực của Thiện Ác Nữ Vương cũng có hạn, dưới tình huống khống chế hai mươi chuẩn chúa tể lại đi thao túng một chúa tể trung đẳng đơn độc.
Khi nàng giơ tay lên thu hồi tất cả Hoa Hồn Khống, lực chú ý đặt toàn bộ lên con Không Thính Chi Yêu muốn đánh lén nàng.
Không Thính Chi Yêu vẫn từ từ tiếp cận nàng, nó cũng không biết nữ nhân trong Huyết Hoa Đồ đang bố trí bẫy rập đáng sợ, lặng yên chờ đợi Không Thính Chi Yêu sa lưới.
...
- B-A-N-G...GG...
Thạch Dực Long lại bị đánh rơi xuống đất lần nữa, trong nháy mắt này một đoàn nộ hỏa màu tím lao xuống.
Thạch Dực Long vội vàng dùng cánh che chắn, chỉ chống đở năng lực hỏa diễm trùng kích, lại không ngăn được nhiệt độ đáng sợ.
Hỏa diễm này lại lần nữa làm làn da Thạch Dực Long rạn nứt, Thạch Dực Long liên tục phát ra tiếng kêu rên, thống khổ lăn lộn trong lửa.
Sắc mặt Cương Thống Ngô Trấn lúc này đen lại không thể đen hơn nữa, vốn tưởng rằng Thạch Dực Long còn có thể ngăn cản thời gian ngắn, nào biết được sinh vật chín đuôi này có kỹ năng cường đại như vậy, liên tục đánh mấy cái thì Thạch Dực Long phòng ngự cường đại cũng không ngăn được.
Tâm của Cương Thống Ngô Trấn trầm xuống, hắn cố ý liếc mắt nhìn Không Thính Chi Yêu.
Nếu như Không Thính Chi Yêu có thể giải quyết được sinh vật trong Huyết Hoa Đồ thì giải phóng toàn bộ chúa tể bị khống chế, trận chiến đấu này vẫn còn phần thắng rất lớn.
- Ông...
Đúng lúc này trong đầu Cương Thống Ngô Trấn truyền tới âm thanh vù vù, tinh thần cùng linh hồn đồng thời lọt vào công kích.
Ngô Trấn hoảng hốt, vội vàng dùng hồn niệm tìm kiếm, trong giây lát cảm giác được có lực lượng nào đó đang xen vào trong hồn ước của hắn và Không Thính Chi Yêu, hơn nữa đang từng bước chặt đứng liên hệ giữa Ngô Trấn cùng Không Thính Chi Yêu.
Ngô Trấn lúc này đổ mồ hôi lạnh.
Hắn vội vàng niệm chú ngữ, vội vàng đem Không Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng thu vào trong không gian hồn sủng.
Lại làm Ngô Trấn hoảng sợ là, Không Thính Chi Yêu lại xuất hiện cảm xúc phản kháng.
Tâm của Ngô Trấn càng mát lạnh, cắn răng không tiếc hao tổn đại lượng hồn lực, cưỡng ép thu hồi Không Thính Chi Yêu vào trong không gian hồn sủng của mình.
Cảm xúc phản kháng Ngô Trấn dần dần biến yếu, cuối cùng Ngô Trấn vẫn thành công thu hồi Không Thính Chi Yêu vào không gian hồn sủng, nhưng mà chuyện này cũng làm hắn tiêu hao nhiều hồn lực.
Mồ hôi lạnh của Ngô Trấn chảy xuống, hoảng sợ liếc mắt nhìn qua Huyết Hoa Đồ.
Chỉ cần chậm một chút thì Không Thính Chi Yêu đã phản bội hắn rồi.
Ngô Trấn rất khó tưởng tượng trên thế giới này còn có sinh vật khủng bố như vậy, đủ để đầu độc một chúa tể đơn độc, lại có thể làm cho nó phản kháng bỏ chạy.
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là người nào!
Sắc mặt Ngô Trấn lúc này đã phát xanh và trắng bệch, thẹn quá hoá giận chỉ vào Sở Mộ đang mang mặt nạ.
Có thể tại Văn thành nhấc sóng to thế này, có thể đem chính mình bức bách đến hoàn cảnh này thì không phải thế hệ vô danh.