Phi Hoa Mê Cung bắt đầu xuất hiện rung chuyển, Chiến Tranh Thú cùng Thạch Dực Long điên cuồng thi triển thú hệ kỹ năng, đem Phi Hoa Mê Cung xinh đẹp nhưng tràn ngập nguy hiểm quấy đến dập nát.
Trong quá trình chúng nó phá hủy Phi Hoa Mê Cung, thân thể của chúng cũng bị thực vật cắt qua, bị nhiễm độc tố, suy yếu, thôi miên, mất máu…
Mỗi một hiệu quả phản đối đối với Thạch Dực Long cùng Chiến Tranh Thú mà nói cũng không ảnh hưởng gì quá lớn, thế nhưng khi gia nhập chung một chỗ sẽ tạo thành hiệu quả tương đương như trực tiếp suy yếu hai thành thực lực của chúng.
Sau khi phá tan Phi Hoa Mê Cung, cương thống Ngô Trấn đã phi thường buồn bực.
Ngô Trấn là một phong tử hiếu chiến, hắn đối với sinh vật có lực lượng thuần túy luôn có cuồng nhiệt đặc thù, theo hắn xem ra lực lượng mới là hết thảy trong chiến đấu, cho nên hồn sủng của hắn phần lớn lấy thú hệ là chủ yếu!
Sau lần đối chiến vừa rồi, Ngô Trấn có cảm giác lực lượng của hồn sủng không cách nào thao túng thành thạo, đủ loại kỹ năng kỳ dị xuất hiện khiến hồn sủng của hắn giống như đem công kích đánh vào biển khơi, tuy rằng tóe lên đại lượng sóng nước nhưng cuối cùng biển khơi vẫn thật bình tĩnh.
Sinh vật thực vật giới bản thân có chút tính kiềm chế đối với sinh vật thú hệ, lúc này Vũ Sa điều khiển Thiện Ác hoa xem như cấp cho Sở Mộ quan sát làm sao chế trụ địch nhân thật hoàn mỹ, làm ưu thế của đối phương không cách nào thi triển, dùng đủ loại tinh thần quấy nhiễu, hoa trận, quấn quanh, nhu hóa, độc tố, thôi miên để tiêu hao thực lực của đối thủ mạnh mẽ hơn chính mình.
Hồn sủng của Sở Mộ đều đi theo lộ tuyến bạo lực, trên thực tế kể cả Thiện Ác Hoa Vương theo Sở Mộ cảm thấy cũng là một hồn sủng phi thường bạo lực.
Lần chiến đấu này chứng kiến Vũ Sa dùng đủ loại kỹ năng thật nhỏ tiêu trừ hao mòn đối thủ cấp bậc cao hơn, trong lòng Sở Mộ đã có cảm ngộ.
Sở Mộ vẫn luôn kiên trì đi theo con đường riêng của mình, nhưng hắn tin tưởng ở trong tương lai khẳng định sẽ gặp được đủ loại cao thủ thành thạo vận dụng ưu thế của hồn sủng thực vật, xem hiểu cuộc chiến này ít nhất ngày sau khi hắn gặp được hồn sủng sư thực vật sẽ biết cách phòng bị, không đến mức giống như hai hồn sủng của Ngô Trấn bị Vũ Sa trêu đùa.
- Ta muốn đem ngươi giẫm nát!
Ngô Trấn càng ngày càng mất kiên nhẫn, phẫn nộ rít gào.
Mà lần này đôi môi màu lam của Thiện Ác Yêu Cơ lại dấy lên dáng tươi cười!
Tiếng cười êm tai nhưng có chút băng sương duyên dáng truyền ra, tiếng cười đã không còn vẻ dễ thương cùng gọi hồn, mà là hoàn toàn cười nhạo!
Từng đóa đóa diễm liên huyết hồng sắc nở rộ trong không khí, mỗi một cánh hoa đều kiều mỵ động lòng người, làm người ta nhịn không được muốn đi ngắt lấy.
Nhưng ở vị trí hoa tâm đều là những răng nanh sắc bén.
Thôn phệ hoa!
Chiến Tranh Thú ỷ vào áo giáp sắt thép trực tiếp giẫm đạp trong hải dương của thôn phệ hoa, ngay lập tức hướng Thiện Ác Yêu Cơ lao tới, quanh thân nổi lên gió lốc lăng liệt cuồn cuộn, nơi nơi đi qua thôn phệ hoa biến thành từng phiến hoa vỡ, bay tung đầy trời.
Tiếng cười lạnh của Thiện Ác Yêu Cơ còn vang bên môi, nàng vũ động cánh tay, nhất thời thôn phệ hoa bay dựng lên, biến thành từng miệng hoa cắn nuốt âm sâm lóe sáng!
Răng nanh dữ tợn bại lộ, Sở Mộ nhìn hàn quang lóe ra, mơ hồ nhớ lại ngày đó độc nha của thôn phệ hoa cùng mặc khải của Chiến Dã vốn luôn xem thường phòng ngự!
Ngô Trấn ỷ vào phòng ngự cường đại của Chiến Tranh Thú vọt tới, nhưng răng nanh của thôn phệ hoa cắn phệ áo giáp sắt thép kia phi thường thoải mái, Chiến Tranh Thú còn chưa chạy được bao xa thì gió lốc quanh thân nó đã bị thôn phệ hoa áp tán, thân hình sắt thép bị vô số miệng hoa bao quanh!
- Lạc lạc lạc lạc chi chi chi chi…
Một ngụm cắn xuống, làn da sắt thép bị cắn ra một vết răng thật sâu.
Ngay sau đó những thôn phệ hoa còn lại cũng bắt đầu cắn xé thôn phệ, lúc trước Chiến Tranh Thú đã bị tiêu hao cùng suy yếu không ít, lực phòng ngự không bằng lúc trước, thôn phệ hoa cơ hồ mỗi một ngụm cắn xuống đều có thể tạo thành thương tổn cho nó!
Thôn phệ hoa yêu kiều như liên, nhưng có ai lại từng nghĩ tới nó lại đáng sợ đến như thế. Sau khi tụ tập chung một chỗ thật giống như quỷ đói, đem Chiến Tranh Thú cắn nuốt huyết nhục mơ hồ thật kinh sợ, thậm chí có vài chỗ đã lộ ra bạch cốt!
- Hống hống hống…
Chiến Tranh Thú hét lên giận dữ đem toàn bộ thôn phệ hoa chấn vỡ, nhưng thân thể nó đã máu tươi đầm đìa, nhìn qua chẳng khác gì như bị lột da, tràn đầy miệng vết thương, vô cùng dữ tợn.
- Mỗi khi thôn phệ hoa cắn một ngụm sẽ cắn nuốt một phần sinh mệnh lực của địch nhân, cấp bậc cao tới đâu cũng là như thế, hiện tại nó đã tổn thất ít nhất hai mươi phần trăm sinh mệnh lực, cộng thêm trước đó tiêu hao, sức chiến đấu đã không sánh kịp một nửa trước kia!
Vũ Sa nói.
Thực lực của Chiến Tranh Thú bị suy yếu, Thiện Ác hoa căn bản không cần sợ hãi đánh chính diện với nó, dù sao ác tính yêu cơ đồng dạng cũng phi thường bạo lực!
Cánh tay hoa đằng biến thành ma tiên tràn đầy gai độc đỏ như máu, ma tiên vũ động trên không trung khiến người xem hoa cả mắt, mà kinh người nhất vẫn là ma tiên trong lúc vô tình đánh vào cả vùng đất đủ lưu lại lực lượng khủng bố đánh vỡ một khe sâu!
- Ba…
Ma tiên đánh mạnh vào thân thể Thạch Dực Long, làn da nham thạch phòng thủ kiên cố của Thạch Dực Long nhất thời vỡ ra, thân thể trọng tải cực lớn bị đánh đến bay lui.
- Ba…
Lại thêm một kích, ma tiên thật dài giống như điên long vẫy đuôi, đem lồng ngực nham thạch trên người Thạch Dực Long đánh bóc ra, lộ cả xương ngực!
Thạch Dực Long liên tục trúng hai roi thân thể lung lay sắp đổ, cặp mắt vốn tràn ngập phẫn nộ lúc này đã tràn đầy sợ hãi!
Đều là trung đẳng chủ tể, Thạch Dực Long ở trước mặt Thiện Ác hoa lại chẳng khác gì một đứa bé, mặc cho nó làm thế nào cũng không hề có sức lực đánh trả!
Mà cao cấp chủ tể Chiến Tranh Thú cũng không sống dễ chịu hơn Thạch Dực Long, làn da sắt thép của nó đã bị thôn phệ hoa cắn xé, lực lượng ma tiên của Thiện Ác hoa tuy không đạt được trình tự thú hệ sinh vật cao cấp chủ tể, nhưng cũng không khác nhau bao nhiêu!
- Ba…
Lúc này ma tiên đánh lên trên người Chiến Tranh Thú, huyết nhục trên lưng nó nhất thời văng ra khắp nơi, khiến người giật mình không thôi.
- Cắn…cắn đứt ma tiên của nó cho ta!
Khuôn mặt Ngô Trấn trướng lên đỏ bừng, trong lồng ngực dâng trào phẫn nộ như muốn thiêu đốt hắn.
Cuối cùng Chiến Tranh Thú cũng là cao cấp chủ tể, lúc huyết nhục bị đánh mơ hồ vẫn có thể lật ngược cắn lấy ma tiên của Thiện Ác Hoa Vương!
Chiến Tranh Thú cũng không cắn đứt mà mạnh mẽ giật lại, đem Thiện Ác Yêu Cơ kéo tới gần!
Thiện Ác Yêu Cơ bị kéo ra khỏi hoa tọa, sau khi mất đi hoa tọa bộ dáng thực sự của Thiện Ác Hoa Vương lập tức bại lộ trong mắt mọi người!
Làn da đan xen giữa hai màu lam đỏ, mái tóc dài biến thành nhụy hoa, buông xõa trước ngực, vòng eo màu lam nhìn qua giống như làn váy của nữ tử, nhưng trên thực tế lại là vô số hoa đằng quấn quanh thành hình chiếc váy, không nhìn thấy được hai chân của nàng.
Rất nhiều người nhìn thấy bộ dáng đích thực của nàng lại giống như ở trong mộng mới tỉnh, nhìn thấy hình thái quái dị không giống nhân loại kia bọn hắn tự nhiên không khả năng tiếp tục có thêm ý tưởng, ngược lại còn có cảm giác cả người phát lạnh.
Ai lại nghĩ tới một nữ tử hoàn mỹ như vừa rồi lại đột nhiên biến thành bộ dáng này, nếu không phải Chiến Tranh Thú kéo nàng đi ra, chỉ sợ có rất nhiều người vẫn còn đắm chìm trong ảo giác.
Thiện Ác Yêu Cơ xẹt qua trên không trung, khi đến gần Chiến Tranh Thú ma tiên thật nhanh bóc ra, biến thành cánh tay ngọc như nữ tử bình thường.
Nhưng ngay vị trí trung ương bàn tay chính là một trảo của độc xà!
Sở Mộ từng chiến đấu qua với Thiện Ác Yêu Cơ, hắn phi thường rõ ràng kỳ thật nàng cũng tương tự như hắn trong trạng thái bán ma, có được lực lượng chiến đấu cận thân, phòng ngự của Chiến Tranh Thú đã bị phá, hiện tại còn đem Thiện Ác Yêu Cơ kéo qua, chẳng khác gì đem một bụi gai hướng da thịt của mình đâm vào!
Quả nhiên độc xà trảo của Thiện Ác Yêu Cơ đã đâm vào trong thân thể Chiến Tranh Thú trước khi nó kịp công kích tới!
- Hống hống…
Chiến Tranh Thú thống khổ rít gào, cả người bắn ra máu tươi tung tóe.
- Tê lạp…
Độc xà trảo xâm nhập sâu hơn, hung hăng kéo sang bên cạnh, hướng thẳng tới nội tạng Chiến Tranh Thú, muốn bóp vụn nội tạng của nó!
Ánh mắt Ngô Trấn ngẩn ngơ, ngay lập tức ý thức được một kích này rất có thể lấy đi tính mạng của Chiến Tranh Thú!
- Ngao…
Đúng lúc này Thạch Dực Long xuất hiện, vỗ cánh đem Thiện Ác Yêu Cơ đánh bay ra ngoài.
Thiện Ác Yêu Cơ vừa bay ra ngoài, hoa tọa vừa lúc bay tới tiếp được thân thể của nàng.
Thiện Ác Yêu Cơ vươn cánh tay, lại vươn đầu lưỡi như lưỡi rắn đầy yêu mị nhấm nháp máu tươi trên móng vuốt của mình, đôi môi đỏ bừng xẹt qua tia cười quyến rũ.
Hiện tại nụ cười kia đã không còn đảo lộn chúng sinh, mà khiến những người xem cảm thấy sợ hãi, linh hồn truyền lại lãnh ý thật sâu.
Máu tươi không ngừng tràn ra, hiện tại nhìn Chiến Tranh Thú vô cùng thảm thiết.
Cảm ứng được sinh mệnh lực của Chiến Tranh Thú đang trôi qua, trong lòng Ngô Trấn cho dù phẫn nộ thế nào cũng phải nuốt vào trong bụng, lập tức mang theo Chiến Tranh Thú bay ngược trở về phe cánh của Vân Cảnh, để hồn sủng sư phụ trợ tiến hành chữa thương.
Ngô Trấn rời khỏi, cả phiến thiên không chỉ còn lưu lại hoa đằng cùng những đóa hoa đang bay múa chung quanh Thiện Ác Yêu Cơ, vẻ yêu khí, tà khí, mị khí làm người xem toàn trường trợn mắt há hốc mồm, nội tâm thật lâu cũng không thể bình tĩnh!
Những người có mặt kể cả Lục Ngọc Cầm cùng Vân Môn lão nhân, bọn họ đều chưa từng gặp qua hồn sủng hoa hệ tà dị lại cường đại tới như thế!
Hoa hệ phân lưỡng tính, một loại phụ trợ trị liệu, một loại độc công, cắn nuốt, còn có loại sinh vật hoa hệ chuyên chiến đấu, rất nhiều hồn sủng sư vẫn cảm thấy sinh vật hoa hệ không thích hợp dùng trong chiến đấu chút nào.
Nhưng giờ phút này sinh vật hoa hệ chưa từng nhìn thấy qua lại hướng mọi người phô bày ra cuộc chiến đấu chưa từng có, hơn nữa còn là lấy yếu thắng mạnh, lấy một địch hai!
Rất khó tưởng tượng trên thế giới này còn có hoa hệ chủng tộc cường đại như thế!