Không có thuyền là một chuyện đang buồn rầu, bọn người Sở Mộ cần nghỉ ngơi, may mà trực tiếp bay trên biển thì gặp đội thuyền.
Thời điểm ở trên không trung trông thấy thuyền chẳng qua là một điểm nhỏ, nhưng thời điểm tiếp cận thì Sở Mộ lại phát hiện những chiếc thuyền này được chế tạo vô cùng xa hoa, nhìn nó giống như cự thú đang bơi trên biển.
Bàn về tốc độ thì những chiếc thuyền này còn nhanh hơn chiếc thuyền do Tang Anh cải tạo lại.
Nhưng có thể nhìn ra được không ít dấu hiệu tổn hại trên thuyền lớn, một ít thuỷ thủ đang thao chỉnh lại, một ít hồn sủng khéo tay đang bay quanh thuyền.
Bong thuyền rộng lớn có một nam nhân bụng bự đang ngồi trên ghế da.
Bên cạnh nam nhân này có hai nữ nhân mềm mại như rắn, một người đang nâng trái cây, một người khác đang nâng thịt chín, mà hình thể của nam nhân bụng bự này lớn gấp bốn năm lần nữ nhân.
Nam nhân bụng bự này đang ăn, ăn không ngừng, tay đầy mỡ không ngừng chà lau lên quần áo của các nàng, thời điểm chà lau đương nhiên là cố ý nhắm vào những bộ vị mẫn cảm rồi, chuyện này làm cho hai nữ nhân cười không thôi, ỏn ẻn ỏn ẻn kêu:
- Hải thống đại nhân, đừng như vậy...
Trừ bộ dạng này có phong cảnh bất nhã ra, bong thuyền phân biệt còn có hai mươi người đứng vững nghiêm trang, hai mươi người này mặc giáp xanh đồng nhất đứng vững.
Bọn họ chẳng quản khỉ gió gì chuyện chung quanh, chỉ đứng bất động, nhưng mà khí thế của bọn họ không yếu, cho người ta cảm giác áp bách.
- Khó có được khí trời tốt, trận mưa trước làm tâm tình người ta không thoải mái.
Tên mập mạp kia ăn thịt nướng, miệng mồm không rõ nói ra.
- Hải thống đại nhân, hải vực này không bình tĩnh, ngài thường xuyên xuất nhập nơi này chắc hẳn có nhiều kỳ ngộ nha?
Nữ tử mặc váy xanh nói ra.
- Ha ha, đó là tự nhiên. Không lâu trước đi theo Trịnh Cương Chủ tìm được yêu đảo trong truyền thuyết, một đường đánh tới, có thể nói đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, ở yêu đảo đó có rất nhiều bảo vật.
- Vậy có phải lần này ngài ra biển...
Nữ tỳ dò hỏi.
- Yêu đảo đó có sinh vật rất mạnh, sau khi chúng ta cướp sạch sào huyệt của chúng thì chúng cũng tiến hành trả thù chúng ta...
Thời điểm Hải thống đang định nói tiếp thì một gã thủy thủ điều tra báo cáo:
- Hải thống đại nhân, có mấy hồn sủng đang tiếp cận chúng ta.
Hải thống chậm chạp đứng khỏi mặt ghế, đi tới lan can nhìn lên. Ngẩng đầu nhìn qua vài đạo thân ảnh trên bầu trời.
- Hoàng tộc ám thuộc tính? truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hải thống có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phượng Hoàng đang tiếp cận nơi này.
Không cần Hải thống ra mệnh lệnh, hai mươi quân sĩ kia đang nhìn chằm chằm vào mấu người đang tới, một khi có cái gì đột phát xảy ra thì bọn họ sẽ triệu tập hồn sủng.
- Cũng là hồn sủng sư.
Hải thống nheo mắt lại. Phát hiện trên Phượng Hoàng ám tử sắc kia có bốn người.
- Vị Hái thống đại nhân này. Thuyền của chúng ta bị sóng lớn phá hủy, có thể cho chúng ta nghỉ ngơi mấy ngày hay không?
Tang Anh lễ phép nói ra.
- Mấy vị mạo hiểm giả thực lực không tệ ah, ngay cả vùng biển phong bạo này cũng dám xông vào.
Hải thống béo cười rộ lên. Cũng không có cho thấy nguyện ý hay không.
Ánh mắt hắn đảo qua bốn người, rất nhanh tựu lưu ý đến Hạ Chỉ Hiền.
- Nếu là người gặp rủi ro thì Ô Bàn hải quân chúng ta thân là chủ nhân Hằng hải làm sao cự tuyệt các ngươi ở ngoài cửa chứ, chúng ta là chủ thuyền, các ngươi cũng là khách mời của chúng ta. Nếu như các ngươi có thể nghe được tên Triệu Đức ta sẽ biết rõ chuyện này. Ta đối với mạo hiểm giả trên biển, nhất là những mạo hiểm giả nhiệt huyết như các ngươi có kính ý rất nhiều đấy.
Hải thống tên lá Triệu Đức này bình thản nói ra.
- Ah, ah, thì ra là Triệu Đức quân thống của Ô Bàn hải quân, kính ngưỡng đã lâu, tại hạ chỉ là mạo hiểm giả bình thường, có thể nhìn thấy đại nhân vật thống lĩnh mười vạn quân như ngài thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.
Tang Anh cũng làm ra bộ dáng cung kính.
- Ha ha, người tới là khách, đến đây đi, ở chỗ ta có rất nhiều phòng trống, các ngươi có thể tùy tiện chọn lựa.
Triệu Đức cười lên rồi mời bốn người bọn họ thuyền.
Sở Mộ, Triêu thái tử, Hạ Chỉ Hiền cùng Tang Anh xác thực rất mệt a, phiêu bạt trên biển không có thuyền với bọn họ mà nói là tra tấn.
Bốn người đi vào gian phòng nhỏ mà Hải thống Triệu Đức an bài, chiếc thuyền lớn này cho dù là trang trí hay xa hoa đều rất không tồi, nhìn thấy nhà tắm sạch sẽ thì vẻ mặt Hạ Chỉ Hiền cười càng tươi hơn.
- Tang Anh, ngươi biết Ô Bàn hải quân?
Sở Mộ ngược lại không có nóng nảy nghỉ ngơi, hỏi thăm Tang Anh.
- Đương nhiên, Ô Bàn hải quân ở Hạ Cương chúng ta rất nổi danh đấy, bọn họ thuộc Khôn Cương, chưởng quản một mảng lớn vùng biển Hằng hải, nhân số quân đoàn đạt tới ngàn vạn, cường giả cấp Hồn Hoàng không dưới mười vạn, cường giả cấp chúa tể càng không ít..
- Quân đoàn ngàn vạn.
Triêu thái tử ngược lại hít một hơi.
Sau khi đi ra thế giới bên ngoài thì Triêu thái tử biết rõ muốn muốn gia nhập vào quân đoàn, thực lực ít nhất phải là Hồn Sư, mà cường giả cấp Hồn Hoàng có tới mười vạn, đây là khái niệm gì...
Phải biết rằng mười năm trước, tất cả cường giả Hồn Hoàng của Vạn Tượng Cảnh cùng Thiên Hạ Cảnh cũng chỉ có một ngàn, thế mà trong Ô Bàn hải quân số Hồn Hoàng còn vượt qua Vạn Tượng Cảnh gấp trăm lần, đây chỉ là lực lượng riêng hải quân đấy, như vậy Khôn Cương mà Ô Bàn hải quân này lệ thuộc có lực lượng mạnh thế nào?
- Ta vừa rồi nhìn thấy cờ hiệu của thuyền, đội tàu này là chín bộ quân đoàn số ba của Ô Bàn hải quân, chưởng quản vùng biển này là Hải thống Triệu Đức.
Tang Anh nói ra.
- Chín bộ quân đoàn ba?
Sở Mộ không hiểu chế đoạn quân đoàn hải dương cho lắm.
- Ô Bàn hải quân chia làm mười ba bộ, mỗi một bộ đều có một tên cường giả cấp Cương Chủ làm thống lĩnh, mà mỗi một hải quân bộ lại chia quân đoàn làm số một tới ba mươi, mỗi mtooj quân đoàn từ số một tới ba mươi sẽ do một cường giả cấp Cương Thống hoặc Cương Tương làm thống soái, số thứ tự càng trước thì thực lực càng mạnh, bây giờ chúng ta đang ở chín bộ quân đoàn ba, điều này nói rõ thực lực tổng thể của quân đoàn này xếp trước ba, Triệu Đức này ta kỳ thật không biết, nhưng có thể làm thủ lĩnh quân đoàn ba thì thực lực tuyệt đối rất mạnh.
Tang Anh chăm chú nói ra.
- Thực nhìn không ra gia hỏa háo sắc này lại là một Cương Thống.
Triêu thái tử thầm nói.
- Triêu Lãnh Xuyên, cũng chớ nói như thế, không nên để hắn ngh thấy lời này... Ngươi phải biết vừa rồi hai mươi thủ hạ bên cạnh của hắn tùy tiện một người cũng có thể diệt ngươi đấy, chúng ta đi trên thuyền hắn thì phải lễ tiết một chút, người đắc tội Ô Bàn hải quân thì chưa bao giờ có kết cục tốt.
Tang Anh chăm chú nói ra.
Thực lực của Tang Anh kỳ thật đã đạt tiêu chuẩn Cương Thống thấp nhất, nhưng mà Tang Anh chú ý là cẩn thận, nhìn ra được thực lực Ô Bàn hải quân này không đơn giản.
- Ta lúc nào yếu như vậy?
Triêu thái tử nở nụ cười khổ.
- Không phải nói ngươi yếu, mà là hải quân này rất mạnh đấy. Cương Thống còn chia làm thượng trung hạ, người như Ngô Trấn Cương Thống ở Vân Cảnh tuyệt đối là hạ vị Cương Thống, thực lực của hắn chỉ có một chúa tể cao đẳng mà thôi.
- Mà Triệu Đức là tiểu thủ lĩnh chín bộ quân đoàn ba, hắn cũng là hạ vị Cương Thống. Bản thân của hắn cũng không có gì, có lẽ Sở Mộ có thể thu thập hắn. Nhưng mà ta không đoán sai thì cách vùng biển này không xa có lẽ còn có một quân thuyền khác, trên thuyền kia khẳng định sẽ có đại thủ lĩnh quân bộ của bọn họ.
- Đại thủ lĩnh tuyệt đối là thượng vị Cương Thống, thượng vị Cương Thống thực lực so với hạ vị Cương Thống cũng không phải là một cấp bậc, người như ta ngay cả một hồn sủng của người ta cũng không đánh bại được, cho dù Sở Mộ xuất toàn lực đoán chừng cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản được một chủ sủng của người ta.
Triêu thái tử ngược lại hít một hơi, có chút ngây ra như phỗng nhìn qua Tang Anh.
Hắn xác thực thật không ngờ thủ lĩnh một chi nhánh phân bộ của Ô Bàn hải quân lại cường đại tới mức như thế này, như vậy những tên thống lĩnh khác và tên tổng thống lĩnh của Ô Bàn hải quân mạnh tới mức độ nào?
Ô Bàn hải quân này căn bản là một tòa núi lớn nha.
Vẻ mặt Triêu thái tử khó coi nhu quả cà, xem ra hắn dù đạt được thiên đại kỳ ngộ ở hương vực làm cho Vạn Triêu Thú có cơ hội tới gần chúa tể cao đẳng, không nghĩ tới một quân đoàn hải dương lại có thực lực khủng bố như thế, dùng thực lực của hắn ở trước mặt tên thủ lĩnh chẳng là gì cả.
- Cũng đừng quá bi quan, thế lực của Ô Bàn hải quân trên thế giới là đỉnh cấp, tổng thủ lĩnh của bọn họ là nhân vật mạnh top mười của thế giới nhân loại, Hạ Cương của chúng ta trong mắt của hắn là quá nhỏ bé.
Tang Anh an ủi Triêu thái tử nói.
- Nhân loại của chúng ta có xếp hạng cường giả sao?
Sở Mộ ngược lại nhiều ra một ít hứng thú.
Thế giới loài người rốt cuộc có bao nhiêu, rốt cuộc có bao nhiêu Địa Cương thì Sở Mộ đến bây giờ còn nghe không rõ, mà tổng thống lĩnh của Ô Bàn hải quân lại là siêu cấp đại nhân vật của nhân loại, thực lực như vậy đã đứng ngạo nghễ ở đỉnh phong, nhân vật như thế có cấp bậc gì? Sở Mộ có chút bức thiết muốn biết.
- Sở Mộ, ta cảm thấy áp lực trên người hơi lớn..
Triêu thái tử cười khổ nhìn qua Sở Mộ mặt không đổi sắc.
Lần này ra biển Triêu thái tử đã biết mình yếu thế nào.
- Ha ha, có áp lực sao?
Sở Mộ nói ra.
Triêu thái tử càng thêm buồn khổ nói:
- Ngươi đương nhiên không có áp lực, Mạc Tà của ngươi là Bất Tử truyền thuyết U Minh Hồ Tôn, thực lực mạnh tới mức nào bây giờ còn không xác định được. Thiện Ác Nữ Vương càng không cần phải nói, đến bây giờ không có đạt tới mười đoạn đấy, trời ơi, nghiêm khắc mà nói nàng tới bây giờ vẫn là ấu sủng. Mà u linh tiểu Chập Long của ngươi hiện giờ không cần huyền vật, dựa vào thôn phệ linh hồn là có thể tấn cấp, chuyện này người khác làm sao chịu nổi. Thậm chí Chiến Thú Mặc Dã của ngươi đã có được huyền vật giúp nó tấn cấp chúa tể đỉnh phong đấy...