Sủng Mị

Chương 1436: Ám Hải, hải tặc hung hăng ngang ngược



Đại thủ lĩnh Từ Khuông đi tới trước mặt bọn người Sở Mộ thì ánh mắt nhin qua những người khác.

Sở Mộ giới thiệu đại khái những người khác, mà Lam Nhiêu vẫn đang kinh ngạc nhìn qua,

Nàng thật sự không hiểu nổi đại thủ lĩnh Từ Khuông của quân đoàn số ba tại sao lại nhiệt tình với Sở Mộ như vậy, phải biết rằng Từ Khuông chính là cường giả chúa tể đỉnh phong đấy, theo lý thuyết không cần để mắt cảnh chủ Địa Cảnh dưới cửu cấp đấy.

Từ Khuông đi ở phía trước, mang theo bọn nười Sở Mộ tiến vào trong lâu đài hải quân.

- Có lẽ nên cho Tang Anh đi xem đi, phương tiện hải quân ở nơi này rất hoàn thiện.

Lực chú ý của Viên Tuế đặt lên những dụng cụ của hải quân.

- Ha ha, đó là đương nhiên, hình như ngươi rất hứng thú với hải quân đấy, không bằng ta mang bọn ngươi đi tham quan.

Đại thủ lĩnh Từ Khuông nói ra.

- Ah, ngươi phái một gã thủ hạ dẫn ta đi là được rồi, Sở vương còn có việc trao đổi với ngươi.

Viên Tuế nói ra.

- Sở vương?

Từ Khuông có chút nghi hoặc nhìn qua Sở Mộ.

Xưng hô Vương này không phải là cách gọi tùy tiện đâu, tất cả cảnh chủ cũng không dám xưng hô như vậy.

- Từ đại thủ lĩnh, vị này chính là Vương của Tân Nguyệt Chi Địa, ngài không biết sao?

Lam Nhiêu mở miệng nói ra.

Từ Khuông thì nhận ra Lam Nhiêu, nghe nàng nói như vậy thì giờ mới hiểu được thì ra Sở Mộ là vương của Tân Nguyệt Chi Địa, khó trách thực lực mạnh mẻ như vậy.

- Nhìn không ra, Sở huynh đệ đã là vương giả rồi đấy.

Từ Khuông vừa cười vừa nói.

Đi vào thành bảo to lớn của hải quân, từng dãy thủ vệ đứng chỉnh tề ở nơi này, giống như điêu khắc vậy.

Thời điểm Từ Khuông đi vào thì những thủ vệ này nhao nhao hành lễ, lộ ra vẻ huấn luyện nghiêm chỉnh.

Thời điểm sắp đi vào tòa thành thì thì có một nam tử mặc quân phục hải quân đi tới ngăn Từ Khuông lại.

- Từ đại thủ lĩnh, hải cảng có ba mươi chiến thuyền hải quân màu bạc là cấp chúa tể, tự xưng là Tân Nguyệt hải quân, Phương hải thống ngu xuẩn trước kia cho rằng đối phương chỉ là một chi thuyền nhỏ, vì vậy cho bọn họ giấy thông hành. Theo chúng ta điều tra thì thực lực của chi hải quân này đã ngoài Hồn Hoàng, một đám người như vậy tiến vào thành Quan Hải quá không phù hợp a?

Tên nam tử mặc quân phục hải quân nói ra.

- Tân Nguyệt hải quân?

Từ Khuông quay đầu nhìn qua Sở Mộ.

Hắn nhớ rõ Lam Nhiêu vừa rồi nói Sở Mộ là vương giả của Tân Nguyệt Chi Địa, chẳng lẽ Tân Nguyệt hải quân chính là thuyền của hắn.

- Đó là hải thuyền của chúng ta.

Sở Mộ nói ra.

Từ Khuông sửng sốt. Trước đó không lâu hắn nhận được tin tức có quân đoàn hải quân thực lực không kém gì quân đoàn số năm đi vào hải cảng, việc này hắn đã giao cho Thiết Băng đi xử lý. Thật không ngờ là hải quân của Sở Mộ.

Có thể tổ kiến một quân đoàn hải quân như vậy, chỉ dựa vào thực lực một người thì còn lâu mới đủ, Từ Khuông phát hiện mình thật sự xem thường năng lực của Sở Mộ.

Thời điểm Từ Khuông dẫn vào vào đại sảnh tiếp đãi của hải quân, thủ lĩnh Hải Thiếp đã chờ ở đó, Hải Thiếp nhìn thấy Sở Mộ cùng Triêu Lãnh Xuyên thì sắc mặt tươi cười, đi lên chào hỏi bọn họ.

Đến đại sảnh, Sở Mộ trực tiếp mở miệng nói thẳng vào vấn đề với đại thủ lĩnh Từ Khuông:

- Lần này chúng ta tới là muốn tiến sâu vào Ô Bàn đại địa, hải quân của ta vừa thành lập không lâu. Một phương diện đến đây hữu hảo với các vị, một mặc khác là đi tôi luyện, ý định tiêu diệt Ám Hải hải đảo.

- Các ngươi muốn tiêu diệt Ám Hải hải đảo, huynh đệ, nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết vấn đề Ám Hải hải đảo. Vậy thì giúp ta đại ân rồi.

Con mắt đại thủ lĩnh Từ Khuông sáng lên.

- Nếu các ngươi có nhiều thuyền và thủy thủ như vậy, xử lý những hải tặc kia không phải rất dễ dàng sao?

Sở Mộ nói ra.

- Hừ, nói đến chuyện này ta lại tức.

Từ Khuông hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói:

- Trong hải quân của chúng ta chắc chắn có kẻ thu được chỗ tốt của Ám Hải hải đảo rồi, chỉ cần chúng ta vừa động viên phát binh thì đám hải tặc đã biến mất không thấy. Không nói gạt ngươi, trận trước chúng ta vừa đào ra tướng lãnh tên là Trác Thanh, kỳ thật hắn là thủ lĩnh Ám Hải hải đảo, hơn nữa còn cấu kết độc hại cư dân ven thành Quan Hải này cả trăm năm. Đại ca ta lúc trước mới loại bỏ hắn ra được, thời điểm truy nã thì hắn chạy đi, đào tẩu không bao lâu thì thằng này tàn sát dân một tiểu thành để thị uy với hải quân.

Từ Khuông nói đến đây cảm xúc có chút kích động, cầm chén trà bên cạnh rót và uống một hơi.

Hải Thiếp ở bên cạnh thấy Từ Khuông nói nhưng cảm xúc không ổn định, vì vậy nhỏ giọng nói tiếp:

- Trên thực tế trong hải quân của chúng ta có một ít tên phản bội, cho nên mặc kệ chúng ta phát binh như thế nào đều bị những hải tặc kia phát giác. Bất đắc dĩ nên chúng ta tuyên bố giải thưởng, tiến hành chén ép đám hải tặc này, nhưng mà một chút hồn sủng sư nhàn tản lại không phải đối thủ của hải tặc, không làm thương tổn gân cốt của hải tặc.

Sở Mộ gật gật đầu, bọn hải tặc này có thể tung hoành ở vùng biển thành Quan Hải nhiều năm như vậy, nhất định là có mạng lưới quan hệ, kẻ thù bên ngoài không đáng sợ, chỉ sợ là nội ứng.

Quân bộ hải quân đúng là giới luật sâm nghiêm, nhưng cũng khó tránh khỏi có nội ứng tồn tại, nhất là những nội ứng thân ở địa vị cao nên càng khó phát hiện.

- Lần này ta tới đây là thu thập tin tức liên quan tới hải tặc, chắc hẳn các ngươi đánh với chúng nhiều năm như vậy sẽ biết không ít.

Sở Mộ nói ra.

- Cái này không thành vấn đề, chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta tiêu diệt hải tặc, vậy là giúp đại quân cho quân bộ cửu bộ của chúng ta. Thuyền viên của các ngươi có bao nhiêu, thực lực thế nào?

Từ Khuông hỏi.

- Thuyền viên ba ngàn, thực lực bình quân là Đế Hoàng trung đẳng, cường giả cấp chúa tể chừng trăm người, chúa tể cao đẳng hai người, lần tiêu diệt hải tặc này mấy người chúng ta cũng tham dự.

Sở Mộ nói ra.

- Nếu là chỉ những người kia đối phó đám hải tặc thì chắc chắn ăn thiệt thòi, nhưng mà ngươi đích thân ra tay thì dễ giải quyết hơn nhiều.

Từ Khuông gật gật đầu.

Từ Khuông phi thường khẳng định thực lực của Sở Mộ, phải biết rằng quân đoàn hải quân số ba xông đường Hoàng Tuyền cơ hồ bị diệt, mà Sở Mộ có được hồn sủng đánh bại Vong Xuyên, lại có Hoàng Tuyền thực lực khủng bố, phần thực lực này đúng là tiêu diệt hải tặc dễ dàng.

- Mặt khác chúng ta vô tình phát hiện hang ổ của hải tặc.

Sở Mộ nói ra.

- Hang ổ? Là ở nơi nào?

Từ Khuông lập tức hỏi.

- Nằm ở hải đảo gần hang ổ quái vật biển tại Tân Nguyệt Chi Địa.

Sở Mộ nói ra.

- Không ngờ là trốn ở đó, khó trách chúng ta không tìm thấy.

Từ Khuông khẽ cắn môi.

Đương nhiên, lần này xuất binh vây quét hải tặc chỉ có Tân Nguyệt hải quân mà thôi, bởi vì Ô Bàn hải quân đã bị nhìn chằm chằm vào, một khi phát binh thì đám hải tặc kia sẽ giải tán nấp đi

- Mỗi thủ cấp của thành viên hải tặc được thưởng một huyền, thủ cấp tiểu đội trưởng hải tặc được thưởng mười huyền, đại đội trưởng hải tặc được thưởng một trăm huyền, sau đó là đầu lĩnh của hải tặc được thưởng từ một trăm tới một ngàn huyền, đến lúc đó sẽ tìm ra thưởng tương ứng, chiếu theo đơn vị mà chi trả, đầu lĩnh hải tặc trên cơ bản đều có danh tiếng. Sau đó là thủ lĩnh hải tặc được thưởng từ một ngàn tới một vạn huyền, cũng tính theo như vậy. Cuối cùng làlà Trác Thanh thưởng ba vạn huyền, có thể bắt lấy hắn thì trừ treo giải thưởng ra, quân bộ hải quân chúng ta sẽ thưởng thêm một vạn huyền, đồng thời sau khi các ngươi giúp chúng ta diệt trừ hải tặc, ta có thể đưa ra yêu cầu liên mình với các ngươi lên cấp trên, như vậy Tân Nguyệt hải quân các ngươi có thể tùy ý đỗ tại bất cứ thành thị nào thuộc quân đoàn số ba chúng ta, hơn nữa không cần thu phí bỏ neo, xuất nhập của các ngươi.

Hải Thiếp nói một hơi các tình huống.

- Ha ha, thưởng thật lớn nha.

Triêu Lãnh Xuyên nghe được những số liệu này thì vui vẻ.

Sở Mộ nghe xong con mắt sáng ngời, đây chính là tài phú không nhỏ đấy, Tân Nguyệt Chi Địa còn đang phát triển, tài chính càng nhiều càng tốt, số tiền kia không có lý do gì mà không thu.

- Như vậy đi, Hải Thiếp, ngươi theo chân của bọn họ cùng ra biển đi, ngươi chắc hiểu đám hải tặc này hơn ai hết đấy.

Từ Khuông nói ra.

Hải Thiếp cơ hồ không do dự gật gật đầu.

- Vậy ngươi đem tất cả tài liệu sửa sang lại, sau đó mang mấy tín thủ hạ tín niệm lên đường với Tân Nguyệt hải quân, diệt trừ đám cẩu tạp chủng này càng sớm càng tốt.

Từ Khuông nói ra.

Hải Thiếp nhìn qua cũng có chút kích động, nhìn Từ Khuông liên tục nói lời cảm tạ thì lập tức đi thu thập tài liệu.

Triêu Lãnh Xuyên nhìn qua Hải Thiếp vội vã chạy đi như vậy, ngược lại nổi lên nghi ngờ, mở miệng hỏi:

- Nàng làm sao thế?

Từ Khuông nhìn qua bóng lưng vội vã rời đi của Hải Thiếp thì bình tĩnh nói ra:

- Nàng gia nhập hải quân chúng ta là vì diệt trừ đám hải tặc kia.

- Nàng có ân oán với đám hải tặc kia sao?

Sở Mộ nhìn ra cái gì đó.

Trước kia nghe mình nói đi thu thập đám hải tặc kia, ánh mắt Hải Thiếp có chút kỳ quái, lộ ra bộ dáng không thể chờ đợi được

- Ân, phụ thân nàng cùng mẫu thân của nàng là bị đám hải tặc Ám Hải giết chết, sau đó hai ca ca của nàng gia nhập hải quân, tuy giết rất nhiều hải tặc Ám Hải nhưng cuối cùng cũng chết trong tay đám sát nhân hải tặc kia.

Từ Khuông nói ra.

- Thì ra thân thế của nàng lại thê thảm như vậy, cũng khó trách ngươi cho nàng đi theo chúng ta lại có bộ dáng như vậy.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Nàng là người ưa thích giả bộ làm ra như không có chuyện gì cả, trên thực tế đại bộ phận người hải quân chúng ta nhìn ra được trong đầu nàng muốn giết đám hải tặc Ám Hải hơn ai hết, haizzz, hy vọng lần này các ngươi có thể thành công, như vậy cũng có thể mở tâm kết nội tâm của nàng ra, ít nhất nàng không cần phải hàng năm vào ngày dỗ người thân lại chạy tới phần mộ khóc như mưa dầm vậy./

Từ Khuông nhàn nhạt nói ra.

- Ngươi nói chính là phần mộ gần biển sao?

Lam Nhiêu hỏi.

- Ân, ngươi đi qua?

Từ Khuông nhíu mày hỏi.

Lam Nhiêu gật gật đầu, thấp giọng nói ra:

- Thời điểm ta đi theo Gì Thương đại nhân đi qua đó tế bái hằng năm, nơi đó là nhà hắn, ta có lẽ cũng nhìn thấy nàng mấy lần rồi.

- Gì Thương, hắn là đại nhân vật đấy.

Từ Khuông sờ sờ chòm râu của mình.

- Các ngươi nói Gì Thương là ai?

Sở Mộ hỏi

- Đại khái mười bốn năm trước một thành thị trên hải đảo bị cướp sạch, hơn nữa trắng trợn đồ sát, đó là sự kiện đồ sát vô cùng vô đạo đức. Người chết vô số kể, trong đó có phụ mẫu của Hải Thiếp. Mà Gì Thương là cường giả danh tiếng, hắn biết được gia hương của mình bị tàn sát, suất lĩnh một đám cường giả đi ra biển tiến hành chém giết hải tặc Ám Hải, đánh hải tặc Ám Hải tan tác... Khi đó hải tặc Ám Hải vô cùng hung hăng ngang ngược, thực lực chỉnh thể có thể so sánh với quân đoàn số một hải quân chúng ta, nhưng Gì Thương mang theo cường giả tùy tùng đi đồ sát chúng, chém giết thủ lĩnh của đám hải tặc, lại diệt vô số hải đảo, làm cho bọn chúng triệt để tan tác...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.