Sủng Mị

Chương 1443: Yêu linh tàn sát, không lưu manh giáp



Cái này... Đây là...

Ngẩng đầu nhìn lên nhìn qua Mộc Giao Đỉnh, thủ lĩnh Lâm Khang cũng ngây người!

Sinh vật mộc hệ có được kỹ năng như thế này chỉ có thể là chúa tể cao đẳng, hơn nữa tuyệt đối không phải chúa tể cao đẳng bình thường.

Lâm Khang nhìn quét qua, nhìn xuyên qua vô số thực vật muốn nhìn hồn sủng kia.

Rốt cục hắn tìm được sinh vật phong thích Mộc Giao Đỉnh rồi, rõ không ngờ lại là Ma Thụ Chiến Sĩ cấp chiến tướng!

Hải tặc thủ lĩnh Lâm Khang lau lau con mắt, hoài nghi là mình có nhìn lầm hay không, vì ai cũng rõ ràng sinh vật cấp Chiến Tướng là không thể nào bước vào cấp chúa tể, lại càng không thể là chúa tể cao đẳng.

Sau lưng thủ lĩnh Lâm Khang là mười lăm tên hải tặc chúa tể cũng đang kinh ngạc nhìn qua, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy Ma Thụ Chiến Sĩ nào cường đại như vậy, nương tựa vào sức một mình ngăn cản toàn bộ hồn sủng của bọn họ.

Mặc dù chỉ là một con Ma Thụ Chiến Sĩ,nhưng mà phía trước không khác gì có một ngọn núi to lớn đang ngăn cản, cổ khí thế kia làm cho sừng thú chúa tể và Đế Hoàng cùng Quân Chủ không dám tiến lên một bước.

- Diệt bọn chúng!

Tang Anh từ kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, vội vàng quét mắt nhìn qua quân đoàn nguyên tố phía sau ra lệnh.

Quân đoàn nguyên tố của Tân Nguyệt hải quân có quân số năm trăm, thực lực năm trăm nguyên tố hồn sủng này trung bình là cấp Đế Hoàng trung đẳng, thực lực còn kinh khủng hơn quân đoàn số ba!

Hào quang rực rỡ của nguyên tố hiện ra trên không trung, một cổ khí tức hủy diệt đang ngưng tụ theo tiêng chú ngữ, vô số nguyên tố đụng vào nhau...

Hào quang kỹ năng bôc lên thật chói mắt, hào quang này không khác gì ánh mặt trời.

Đế Hoàng trung đẳng sử dụng kỹ năng có thể dễ dàng bao phủ phạm vi ba dặm Mà ba ngàn Giác Giáp Thú tuyệt đại đa số lại nằm trong phạm vi ba dặm trước mặt Tân Nguyệt hải quân.

Hào quang đã chiếu rọi thành lũy thực vật sáng lên.

Từng đoàn hỏa cầu khổng lồ, khí tức cực nong từ bầu trời rơi xuông, thiêu đốt mặt đất thành địa ngục lửa.

Hàn băng và phong bạo đan xen với nhau, thu gặt tính mạng của hồn sủng nhỏ yếu.

Lôi điện cùng thiên thạch đồng loạt đập xuống, lực oanh kích làm mặt đất xuất hiện nhiều cái hố, mà dưới hố là thi thể của sừng thú và hải tặc.

- Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...

Âm thanh này vang vọng cả hòn đảo, hơn vạn tên hải tặc nhìn thấy lực lượng hủy diệt từ người của Tân Nguyệt Chi Địa bộc phát thì ngây người.

Từ vị trí cao điểm và rừng rậm. Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ba ngàn Giác Giáp Thú bị kỹ năng nguyên tố oanh kích cặn bã không thừa, khắp nơi trên mặt đất là máu và thi cốt nát bấy, nhiều thi thể huyết nhục mơ hồ. Khắp nơi đều là máu và nội tạng...

Tràng diện huyết tinh không phải đám hải tặc không có nhìn thấy, nhưng nếu huyết tinh như vậy đặt lên người của bọn chúng thì chúng sẽ nổi gai ốc.

Những tên hải tặc thủ lĩnh đứng trên điểm cao nhìn xuống dưới cười cũng không cười nổi. Không có người nào nhìn thấy ba ngàn Giác Giáp Thú bị đánh thành cặn bã còn cười được.

Sắc mặt đại thủ lĩnh Trác Thanh đã phát xanh lại, kế hoạch tác chiến ban đầu đã có rồi, chỉ cần dùng sừng thú thì một lần công kích duy nhất đã đánh tan trận hình của Tân Nguyệt hải quân, sau khi chúng tán loạn thì không cách nào hình thành phòng ngự hữu hiệu, sau đó sừng thú sẽ trực tiếp chạy đi và quân đoàn nguyên tố sẽ oanh tạc sau!

Số lượng quân đoàn nguyên tố chừng bốn ngàn, bốn ngàn kỹ năng cùng phóng thích một chỗ thì hai ngàn thủy thủ Tân Nguyệt hải quân không còn lại bao nhiêu cả, ngay sau đó chính là đám huynh đệ khác thu thập tàn cuộc. Đem người sống biến thành thi thể, đang bị thương thì cho một đao, sau đó bọn họ sẽ vui vẻ chia chác tài nguyên ba mươi chiếc thuyền kia.

Nhưng mà sự thật diễn biến không bao giờ theo kế hoạch cả, đầu tiên là ba ngàn Giác Giáp Thú trùng kích thành lũy năm trăm hồn sủng thực vật của đối thủ rất chật vật. Thân thể còn bị chôn sống trong rừng thực vật, về sau lại bị oanh tạc motojc ái, ba ngàn Giác Giáp Thú không còn mảnh giáp, chết không toàn thây.

- Cái này... Đám Tân Huyệt này... Vì cái gì bỗng nhiên lợi hại như vậy.

Thường Phi ở bên cạnh hơi thất thần nói ra.

Ba ngàn Giác Giáp Thú, đây chính là vũ khí mạnh mẽ dùng để phá phòng ngự của thành thị nha, không có những Giác Giáp Thú này hải tặc của chúng đừng mơ cướp được thành thị nào cả!

- Nữ nhân ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi còn không có nhìn ra sao? Bọn chúng là ngụy trang đấy! Những thành lũy thực vật kia có thể ngăn cản ban ngàn sừng thú, điều này nói rõ thực vật của chúng toàn bộ đều là cấp Đế Hoàng. Đội nguyên tố không cần phải nói, thực lực bình quân có thể là Đế Hoàng trung đẳng, năm trăm nguyên tố hồn sủng cấp Đế Hoàng oanh kích thì đám sừng thu chuẩn Đế Hoàng và Quân Chủ đỉnh phong có thể ngăn cản sao?

Hải tặc lão Chung phẫn nộ kêu to lên!

Lão Chung rống lên như vậy, tất cả đầu mục lập tức tỉnh táo lại.

Bọn Tân Nguyệt này quả nhiên không phải quả hồng mềm, trái lại sức chiến đấu của bọn chúng so được với hải quân.

Lão Chung có thể nhìn ra được, bản thân Trác Thanh từng là tướng lãnh hải quân đương nhiên cũng nhìn ra được.

Gân xanh trên mặt của hắn nổi lên, bởi vì hắn hoàn toàn không có lường được đám thủy thủ tới từ Tân Nguyệt Chi Địa lại dám tính toán hải tặc bọn họ.

- Đoàn nguyên tố, oanh tạc cho ta!

Đại thủ lĩnh Trác Thanh nhìn qua điểm cao của đoàn nguyên tố rống lên!

- Đại... Đại thủ lĩnh, nơi đó còn một ít huynh đệ của chúng ta.

Lão Chung vội vàng nhắc nhở một câu.

Ba ngàn sừng thú cũng không phải toàn bộ chết không toàn thây, bao nhiêu cũng còn có một ít sông sót, nhất là sừng thú cấp chúa tể đang trọng thương chạy đi.

- Giữ lại đám phế vật kia thì dùng gì chứ?

Đại thủ lĩnh Trác Thanh hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không có bất cứ thương cảm nào với đám hải tặc sừng thú kia.

Mệnh lệnh vừa ra thì bốn ngàn nguyên tố hồn sủng niệm chú ngữ.

Bốn ngàn nguyên tố hồn sủng thực lực bình quân là chuẩn Đế Hoàng, bọn chúng tạo thành phong bạo thì chắc chắn tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho Tân Nguyệt hải quân.

Hào quang rực rỡ từ trên cứ điểm hiện ra, tất cả hào quang chói lọi này sáng lên, đối với những Giác Giáp Thú và thủy thủ Tân Nguyệt hải quân chính là hào quang chêt chóc.

Nhưng mà thời điểm bốn ngàn nguyên tố hồn sủng niệm chú ngữ, bỗng nhiên rừng rậm cao điểm bên cạnh sáng lên.

Trong rừng rậm có bóng ma lao ra, từng đạo mị ảnh nhỏ bé lao tới, chúng lúc này ở trong trạng thái tiềm hành, mặc dù là mặt trời chiếu rọi cũng chỉ nhìn thấy một đạo tàn ảnh xẹt qua mà thôi!

Những thân ảnh này tốc độ thật cao, cho dù là cách chỗ địch thủ còn môt đoạn chúng cũng có thể trước kia đám nguyên tố hồn sủng hoàn thành chú ngữ lao tới được.

Đối với yêu linh mà nói một con nguyên tố hồn sủng đang niệm chú ngữ là lúc dễ dàng ám sát nhất.

Lão đạo Hùng Thủ Viên Tuế thời gian không lâu lúc trước đã tính toán ra, cho nên ở trong rừng ngâm xướng chú ngữ, nhìn thấy Trác Thanh rông to một tiếng thì Viên Tuế đã biết rõ đây là cơ hội động thủ!

Năm trăm yêu linh cấp Đế Hoàng, thời điểm lực chú ý của đám hải tặc này tập trung vào bờ biển thì bọn họ lẻn ra sau lưng trận hình của hải tặc.

Bốn ngàn nguyên tố hồn sủng đang niệm chú ngữ rất chuyên chú, cho dù phát hiện sau lưng có lãnh ý cũng không phát hiện được!

Rốt cục yêu linh cũng tiếp cận chúng.

Một đám nguyên tố hồn sủng không có bất cứ phòng bị nào, để cho yêu linh lọt vào trận hình thì chẳng khác gì sói vào bầy dê, huống chi hiện tạo là năm trăm yêu linh đẳng cấp cao hơn chúng.

- Phá chú ngữ của chúng cho ta!

Viên Tuế cảm giác được tuyệt đại đa số nguyên tố hồn sủng sắp hoàn thành chú ngữ, lại ra lệnh cho quân đoàn tiềm hành.

Kỹ năng tinh thần của yêu linh có tính phạm vi đấy, hơn nữa theo đẳng cấp cao thì kỹ năng tinh thần của yêu linh đẳng cấp cao sẽ áp chế hồn sủng đẳng cấp thấp!

Đồng tử của năm trăm yêu linh lúc này lập lòe, hào quang yêu dị mang theo lực lượng tinh thần tà ác xâm nhập vào linh hồn của đám nguyên tố hồn sủng!

- Ông ông...

Thế giới tinh thần lập tức hỗn loạn, bốn ngàn ngyên tố hồn sủng có chín thành bioj cắt đứt chú ngữ.

Hào quang kỹ năng lập tức ảm đạm trong nháy mắt, bốn ngàn nguyên tố hồn sủng phát ra tiếng kêu bén nhọn, lộ ra vẻ thống khổ!

Tinh thần đám hải tặc có nguyên tố hồn sủng cũng chấn động, hơn nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần được, thời điểm bọn chúng tỉnh táo lại cũng đã phát hiện nguyên tố hồn sủng của mình đã bị yêu linh lấy mạng từ lúc nào rồi.

- Sát!

Viên Tuế nói ra một câu.

Bộ hạ cũ không ngừng tiêu diệt quân đoàn nguyên tố.

Nguyên tố hồn sủng không có máu tươi, nhưng nếu thân thể nham hệ nát bấy, băng hệ biến thành cặn bã, hỏa hệ biến thành tro tàn, một màn này đối với đám hải tặc mà nói còn khó nhìn hơn cả máu tươi văng tung tóe, bởi vì nguyên tố hồn sủng mặc dù là chủ lưu nhưng chúng là sinh vật đắt đỏ hơn các hồn sủng khác.

Trên đắt là thi thể đủ màu sắc, Viên Tuế suất lĩnh đám yêu linh này biến thành đồ tể, từng loạt từng loạt nguyên tố hồn sủng ngã xuống, tốc độ tiêu diệt thật nhanh, những hải tặc hèn mọn đứng chung quanh cũng bị giây sát!

- Chuyện gì xảy ra, còn không tiến công!

Trác Thanh tức giận xanh mặt.

Bình thường cung cấp cho đám này ăn chơi liều mạng, thời điểm mấu chốt phóng thích chú ngữ cũng chậm như vậy, nếu không phải đối thủ đã hình thành xu thế vây quanh, đám thủy thủ Tân Nguyệt Chi Địa kia sẽ bỏ chạy đấy.

- Đại thủ lĩnh, quân đoàn nguyên tố của chúng ta bị đánh lén.

Sắc mặt lão Chung tái nhợt kêu lên một tiếng.

Trác Thanh sững sờ, hắn quay đầu nhìn qua cao điểm bên kia, nguyên tố hồn sủng trong thời gian ngắn đã biến thành thi thể.

Sắc mặt của Trác Thanh từ xanh biến thành đỏ thẫm, thân thể của hắn như núi lửa sắp bộc phát.

Đám Tân Nguyệt CHi Địa này không ngờ đã có chuẩn bị rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.