"Hi vọng không phải là ngụy Bi Khấp Giả, nếu không ngươi sẽ gặp phiền toái rất lớn."
Ly lão nhi lo lắng nói.
Sở Mộ lắc đầu nói: "Hẳn là hắn cũng không nhận ra ta."
"Thế thì chưa chắc, ngươi vốn đang ở trên chiến trường, khả năng hắn đoán ra ngươi lớn hơn nhiều lắm!"
Ly lão nhi lập tức phản bác.
Trong lòng Sở Mộ liền cảnh giác lên, chỉ mong không phải là ngụy Bi Khấp Giả. Nếu không, hắn bị một cường giả siêu thoát sinh tử nổi điên truy sát sẽ phiền toái to lắm.
Ánh mắt Sở Mộ chuyển sang phía Du thánh nữ trên một góc Phù Sơn.
"Vũ Sa, có một tên Bi Khấp Giả xuất hiện."
Sở Mộ dùng tinh thần âm nói cho nàng biết.
Vũ Sa thất kinh, vội vàng hỏi Sở Mộ hai vấn đề mấu chốt:
"Lần chiến đấu trước có nhận thấy hắn không? Hắn đại khái ở phương vị nào?"
"Lần trước không thấy, đại khái là phía nam chỗ ta đang đứng, trên đỉnh Phù Sơn số 10 và 15."
Sở Mộ nói.
"Tốt, ta biết rồi!"
Toàn bộ Phù Sơn là một dãy sơn mạch cực kỳ rộng lớn, chiến trường chỉ là một góc nhỏ trong đó. Mỗi một khán đài đều được đánh số để mọi người dễ xác định vị trí.
Chỉ cần Vũ Sa có thể tra ra người nào thay đổi chỗ ngồi trong hai lần thi đấu là có thể xác định đại khái thân phận Bi Khấp Giả. Sở Mộ tin tưởng lấy nhãn tuyến của Vũ Sa muốn tìm ra người này cũng không khó.
"Tuyển thủ đã chuẩn bị xong chưa?"
Trọng tài chính Mục Tạ nói với Sở Mộ.
Lúc này Sở Mộ mới phục hồi tinh thần lại, khẽ gật đầu với Mục Tạ.
"Thiếu chủ nên bảo tồn thực lực của mình. Bại lộ quá nhiều ngược lại sẽ bị Bi Khấp Giả chú ý."
Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ.
Sở Mộ tự biết chừng mực, trong lòng bắt đầu suy đoán thân phận của Bi Khấp Giả kia.
"Chiến đấu bắt đầu!"
Trọng tài chính Mục Tạ cao giọng tuyên bố, trong nháy mắt đó toàn trường nổ vang như sấm dậy, tiếng vỗ tay và hò hét thúc đẩy hào khí lên tới đỉnh cao.
Song phương triệu hoán Hồn sủng, tốc độ Hàn Nhi Tinh triệu hoán nhanh hơn một chút. Hắn không có ý định lưu thủ trong trận đấu này, triệu hồi ra Hồn sủng đầu tiên chính là chủ sủng tối cường - Thiên Đường giác thú.
Hắn đã được chứng kiến chiến thú Mặc Dã của Sở Mộ bày ra năng lực quỷ dị kia, trong lòng Hàn Nhi Tinh mặc dù coi thường Sở Mộ, nhưng hắn sẽ không khinh địch ở trong cuộc chiến này.
Lần triệu hoán đầu tiên là Thiên Đường giác thú đã hoàn toàn khắc chế Chiến Dã.
Thiên Đường giác thú có một cặp sừng khổng lồ trên đầu, chiều dài chiếm cứ một phần ba cơ thể, phía trên đó tỏa ra ánh sáng lạnh người.
Thân thể Thiên Đường giác thú tựa như một tòa núi lớn cao ngất, mỗi một lần bước đi đều khiến cho Phù Sơn chấn động ùng ùng. Lực lượng bốn chi có thể trực tiếp nghiền nát bất kỳ đối thủ cường đại nào.
Thiên Đường giác thú là hoàng giả trong Giác Thú tộc, chúng nó có ưu thế về lực lượng và tốc độ. Một khi Thiên Đường Giác hoàn toàn bộc phát có thể phá vỡ trời xanh, tất cả thành viên Giác Thú tộc đều phải thần phục dưới khí thế của nó.
Thiên Đường giác thú tiếp cận Bất Hủ.
Tiếp cận Bất Hủ nghĩa là chỉ cách chuẩn Bất Hủ một cấp bậc, nhưng mà cấp chúa tể trước mặt nó chỉ là con kiến hôi nhỏ bé.
Sở Mộ đối mặt một đám người khiêu chiến vẫn thong dong, thoải mái. Nhưng ba người Hàn Nhi Tinh, Tân Tín và Đường Trác lại không hề cảm thấy kinh hoảng, bởi vì thực lực bọn họ đã vô cùng tiếp cận Bất Hủ, bất kỳ người nào cũng có thể làm tốt hơn Sở Mộ trong trận chiến kia.
Tân Tín và Lục Phân Tuyết chiến đấu đã chứng minh rõ chênh lệch thực lực hai bên to lớn đến mức nào, những tuyển thủ còn bồi hồi ở cảnh giới chúa tể vốn không có tư cách đối kháng cường giả như Hàn Nhi Tinh.
Tại Tranh Minh chủ thành cường giả như mây, mặc dù Sở Mộ biểu hiện kinh người, nhưng còn có rất nhiều người nhìn không tốt Sở Mộ. Bởi vì kế tiếp hắn sẽ phải đối mặt với ba người này, không mấy ai cho rằng hắn có thể giành chiến thắng tiến vào trận chung kết.
Sở Mộ lẳng lặng quan sát Thiên Đường giác thú, trong lòng bắt đầu phán đoán thực lực của đầu Hồn sủng này.
Lần này Chiến Dã không thể nào xuất chiến rồi, trước khi thực lực Chiến Dã tăng cường nhất định sẽ bị Thiên Đường giác thú mạt sát.
"Mạc Tà, ngươi tới đi! Để ta xem lực lượng U Minh chân chính là thế nào!"
Sở Mộ nhìn thoáng qua Mạc Tà trên bả vai mình, mỉm cười nói.
Sở Mộ nhận được lực lượng Hắc Yểm Ma nên hồn niệm tăng cường một mảng lớn, bây giờ đã sắp xung kích cảnh giới Hồn Hủ.
Mà Sở Mộ tăng cường hồn niệm sẽ kích thích lực lượng Mạc Tà tăng lên theo. Hơn nữa, sau khi Trữ Mạn Nhi sử dụng linh khí ân cần săn sóc Mạc Tà, thực lực nó đã tiếp cận Bất Hủ.
Có lẽ thực lực Mạc Tà còn không bằng Thiên Đường giác thú, nhưng trước giờ Mạc Tà thường xuyên khiêu chiến vượt cấp. Những đối thủ đồng cấp không thể nào làm cho nó phát sinh hứng thú.
“Ngao ~~~!”
Mạc Tà nhảy xuống khỏi vai Sở Mộ, ngẩng đầu gào thét một trận vang trời.
Yêu khí tung hoành biến thành đám mây đen bao phủ khắp chiến trường Phù Sơn.
Yêu Vân ép xuống khiến cho mọi người hô hấp trầm trọng, uy áp từ hai đầu Hồn sủng này khác hẳn những cặp đối thủ trước kia.
Màn trời biến mất, trước mắt mọi người đột nhiên xuất hiện chín cái đuôi khổng lồ vắt ngang thiên địa.
"Ngao ô ô ô!”
Cuồng phong màu xám thổi quét khắp nơi, hỏa diễm màu tím chậm rãi bốc cháy trên thân Mạc Tà.
Thân thể Mạc Tà theo đó giãn ra, biến thành một đầu Yêu Hồ vương giả tràn đầy mỹ cảm.
Tử Hỏa yêu dị, bộ lông trắng bạc tôn quý, khí thế cường đại thậm chí khiến cho Thiên Đường giác thú cũng phải ảm đạm thất sắc.
Hàn Nhi Tinh ngây ngẩn cả người, hắn vẫn cho rằng Sở Mộ sẽ triệu hồi ra chiến thú Mặc Dã. Ai ngờ đối phương còn có một đầu Hồn sủng mạnh mẽ như thế, thời điểm nó hóa thân tạo thành thị giác xung kích ngay cả bản thân Hàn Nhi Tinh cũng cảm thấy tinh thần rung động.
Một hồi lâu sau, Hàn Nhi Tinh rốt cuộc phục hồi tinh thần lại. Hắn cảm giác được khí tức đối phương vẫn yếu hơn Thiên Đường giác thú một chút, trong mắt Hàn Nhi Tinh hiện lên một tia giễu cợt, cười nói:
"Chỉ biết phô trương thanh thế!"
"Để ta xem Hồn sủng của ngươi có thể chống đỡ Thiên Đường giác thú một kích hay không!"
Hàn Nhi Tinh cực kỳ tự tin vào thực lực Hồn sủng của mình.
Thiên Đường giác thú đạp không lao tới, trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ kinh người. Tuyệt đại đa số khán giả chỉ thấy một tia sáng lướt qua rồi biến mất.
Trong quá trình Thiên Đường giác thú di chuyển bỗng nhiên hai cái sừng lóe sáng, thoáng cái đã to lớn y như ngọn núi sừng sững che kín trời đất.
Đây là một kích không có cách nào né tránh, Thiên Đường giác thú điên cuồng đánh tới, tất cả trở ngại trước mặt đều bị xuyên thủng như tờ giấy mỏng manh.
Mạc Tà nhanh chóng thúc dục lực lượng hỏa diễm, bốn chân đạp mạnh né tránh sang một bên. Một kích mang theo lực lượng hủy diệt không thể tạo thành thương tổn đối với nó.
"Phanh thây nó!"
Hàn Nhi Tinh ra lệnh cho Hồn sủng thay đổi phương thức tiến công.
Hai tròng mắt Thiên Đường giác thú từ từ ngưng tụ, Thiên Đường Giác trên đầu nó lập lòe hàn mang sáng chói. Sau đó một cỗ lực lượng cường đại bỗng nhiên lan tràn ra khắp thân thể nó.
Mạc Tà cảm giác được cỗ lực lượng này quá mức mãnh liệt, nhanh chóng gia tăng tốc độ rút lui về phía sau. Đồng thời mở miệng phun ra một luồng hỏa diễm màu tím nhằm ngăn chặn Thiên Đường giác thú truy kích.
Thiên Đường giác thú dũng mãnh dị thường, đối mặt Tử Hỏa phun trào vẫn không lui bước, tiếp tục ra sức điên cuồng áp tới.
Mạc Tà hiển nhiên sẽ không va chạm chính diện với nó, chín cái đuôi lập tức giãn ra bốn phía, hỏa diễm bốc cháy càng thêm mạnh mẽ.
Thiên Đường Giác hung mãnh đánh tới, chín cái đuôi Mạc Tà từ trên cao ập xuống che kín tầm mắt của nó.
Gió cuốn mây bay, năng lượng đối chọi gay gắt, Mạc Tà thi triển Cửu Vĩ Mê đã thành công tránh né Thiên Đường giác thú một kích trí mạng.
"Cương mãnh, bá đạo, không để cho địch nhân có cơ hội thở dốc. Hàn Nhi Tinh khống chế Thiên Đường giác thú cực kỳ chính xác."
Một vị trưởng lão môn phái nhìn sang Hàn chưởng môn, mỉm cười khen tặng.
Hàn chưởng môn cười nhạt nói:
"Vậy thì thế nào, không phải đã bị người ta trốn thoát sao?"
"Ha hả, tránh né cuối cùng không thể thắng lợi!"
Trưởng lão cười nói.
"À, các ngươi không cảm thấy đầu Hồ Tôn này nhìn có vẻ quen mắt sao?"
Yêu Thú cung Ân Sách bỗng nhiên nói chen vào.
"Quả thật là hơi quen!"
Thiên Đường giác thú chọn lựa phương thức tiến công tuyệt đối. Cho dù Mạc Tà né tránh tới đâu, nó cũng chỉa Thiên Đường Giác sang hướng đó tiếp tục truy kích. Khí thế và sức mạnh càng lúc càng tăng ép cho Mạc Tà vô cùng chật vật.
Song phương chiến đấu mấy hiệp, Thiên Đường giác thú đã chiếm cứ tuyệt đối thượng phong. Thế công áp chế Mạc Tà không kịp thở dốc, mỗi một lần giao phong đều là mạo hiểm tránh thoát.
Né tránh chỉ là biện pháp cuối cùng, bởi vì làm thế sẽ tăng cường khí thế cho địch nhân. Một khi đối phương bắt được cơ hội rất có thể tạo thành một kích trí mạng.
Hàn Nhi Tinh chỉ huy Thiên Đường giác thú bày ra một mặt bá đạo vô song, đông đảo khán giả vốn ủng hộ Sở Mộ cũng phải đổ mồ hôi hột dùm cho hắn.
"Phốc!"
Đột nhiên một thanh âm bén nhọn vang lên, Mạc Tà đã bị đâm trúng bên sườn, máu tươi không ngừng tràn ra.
Né tránh mãi thế nào cũng có lúc sai lầm, nhất là Thiên Đường Giác vốn là một loại công kích sắc bén. Cho dù là Yêu Linh Hồn sủng cũng không thể né tránh vĩnh viễn.