Băng hàn càng lúc càng mạnh, hàn độc xâm nhập vào trong thế giới tinh thần của hắn, ma diễm quanh thân nhanh chóng ảm đạm.
Linh hồn bị đông cứng sẽ là yếu điểm trí mạng, Sở Mộ thử dùng kỹ năng Dị hệ phá thủng làn da Cực Thiên băng ma ở một chỗ khác.
Nhưng mà cơ thể Cực Thiên băng ma phòng ngự quá mạnh, Sở Mộ liên tục công kích chỉ tạo ra một vài vết nứt, hơn nữa bộ phận nơi đó sẽ hồi phục rất nhanh. Sợ rằng hắn hao hết khí lực cũng khó lòng phá thủng làn da chạy trốn ra ngoài.
Cực Thiên băng ma đồng cũng đang chịu đựng đau đớn, cái miệng lớn không ngừng hấp thu hàn khí vào trong cơ thể.
Chỉ cần đông cứng gã nhân loại đáng chết này, nhiều lắm chỉ là bên trong cơ thể nó có thêm một con giun nho nhỏ mà thôi, căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Đợi sau này có thời gian sẽ tìm cách xử lý hắn.
Trên thực tế, theo như tỷ lệ thân thể có lẽ Sở Mộ còn chưa bằng con giun trong bụng Cực Thiên băng ma. Hơn nữa, thực lực đám ký sinh trùng này có vẻ không yếu.
Dĩ nhiên, Sở Mộ bây giờ không có thời gian bận tâm chuyện này, hắn phải nghĩ biện pháp rời khỏi thân thể Cực Thiên băng ma càng sớm càng tốt.
Băng hàn độc tố đã đông cứng một nửa linh hồn Sở Mộ, hắn nhìn tới vị trí lúc nãy công kích, không biết có nên liều mạng tập trung toàn bộ lực lượng vào đó không.
"Ầm!"
Trong khi Sở Mộ đang khó xử không biết làm sao, bỗng nhiên một cặp Long giác xuyên thủng vết nứt do hắn tạo ra.
Sở Mộ vui mừng trong lòng, vội vàng tăng tốc chạy trốn ra ngoài.
"Rống!"
Cực Thiên băng ma gầm lên đau đớn, thân thể khổng lồ bắt đầu rung động kịch liệt.
Sau khi Sở Mộ bay ra khỏi cơ thể Cực Thiên băng ma lập tức xoay người lại ném ra một đạo không gian ám cầu.
"Ầm!"
Không gian ám cầu bay vào trong thân thể Cực Thiên băng ma rồi trực tiếp nổ tung, xương cốt, mạch lạc nhanh chóng nứt vỡ. Bên trong cơ thể Cực Thiên băng ma xuất hiện một cỗ năng lượng hủy diệt điên cuồng dao động.
Xương cốt Cực Thiên băng ma nát bấy, giống như là một tòa mê cung đột nhiên sụp đổ, hỗn loạn không chịu nổi. Thân thể Cực Thiên băng ma run rẩy từng đợt, từ cái miệng rộng phun ra năng lượng hắc ám.
Nó vũ động cánh tay công kích lung tung nhằm trút bớt đau đớn trong người, nhất thời dòng sông băng trở nên xao động, trên bầu trời xuất hiện vô số Băng Vẫn rơi xuống như mưa.
Sở Mộ và Vũ Vân Long kịp thời kéo giãn khoảng cách với Cực Thiên băng ma. Hiện tại con quái này đang nổi điên công kích hỗn loạn, hắn không cần thiết nghạnh kháng với nó.
Sau khi đi tới vị trí an toàn, Sở Mộ bỗng nhiên cảm giác được một luồng hỏa diễm chiếu rọi trên lưng mình. Luồng khí nóng bỏng truyền vào trong thân thể, từ từ tiến vào thế giới linh hồn thanh tẩy hàn độc. Cảm giác khó chịu biến mất rất nhanh, thay vào đó là thoải mái và ấm áp không nói nên lời.
Sở Mộ quay đầu lại liền thấy được Diệp Khuynh Tư đứng ở nơi xa đang mỉm cười nhìn mình. Trên đỉnh đầu Diệp Khuynh Tư là một con Hồn sủng tỏa ra quang mang chói mắt, ánh sáng nóng rực lan tràn ra bốn phía giải trừ hàn khí.
Sở Mộ biết đó là Liệt Dương Đồng, Hồn sủng phụ trợ mạnh nhất của Diệp Khuynh Tư. Liệt Dương Đồng không chỉ xua tan hàn độc trong thân thể Sở Mộ, mà còn gia trì một đạo Ám hỏa thiêu đốt quanh thân hắn. Kỹ năng này có hiệu quả tương tự Hỏa thuẫn khu trừ khí lạnh ở chung quanh, nhằm giảm bớt thuộc tính áp chế đối với hắn.
Từ đầu đến cuối, thực lực Sở Mộ bị hoàn cảnh áp chế rất lớn, bây giờ nhờ có Liệt Dương Đồng hỗ trợ đã giảm xuống mấy thành. Thực lực Sở Mộ coi như là khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Đã rất lâu, Sở Mộ không có chú ý Diệp Khuynh Tư tu luyện, không nghĩ tới Liệt Dương Đồng lại có năng lực cường đại như vậy. Nếu như chiến đấu ở hoàn cảnh khác, Liệt Diễm Đồng thi triển kỹ năng này sẽ giúp cho thực lực hắn tăng cường một mảng lớn.
Cực Thiên băng ma lần này đã bị thương nặng, Sở Mộ và Vũ Vân Long thấy nó bắt đầu suy yếu liền triển khai thế công dồn dập.
Vẫn là hắc ám hủ thực tước nhược phòng ngự, sau đó cả hai tiến hành tấn công mạnh vào điểm yếu. Trải qua mấy lượt xung phong, trên người Cực Thiên băng ma đã hiện đầy vết thương và lỗ thủng, nhất là phần bụng thương tổn cực kỳ thê thảm, nhiều nơi nát bấy không còn hình dáng gì nữa.
Cực Thiên băng ma dần dần khôn hơn, không còn lựa chọn đánh chính diện nữa, mà sử dụng Huyền Quy khải giáp ngăn cản kỹ năng của Vũ Vân Long và Sở Mộ.
Không thể không thừa nhận, tấm mai rùa Cực Thiên băng ma phòng ngự cao hơn làn da gấp mấy lần, cho dù Sở Mộ dùng hắc ám hủ thực như thế nào cũng không thể suy giảm một chút. Tất cả công kích đánh vào đó chỉ là gãi ngứa đối với Cực Thiên băng ma mà thôi.
Hai bên bắt đầu giằng co hồi lâu, Cực Thiên băng ma thấy Vũ Vân Long và Sở Mộ chuẩn bị thi triển kỹ năng cường đại, thân thể lập tức co lại dùng khải giáp trên lưng bảo vệ toàn thân. Tất cả công kích đánh tới sẽ không có bất kỳ tác dụng nào.
"Con quỷ này rốt cuộc là Nham hệ hay là Băng hệ?"
Sở Mộ vô cùng buồn bực. Phía bên kia, hải quân Tân Nguyệt đang gặp khó khăn, hắn không thể dây dưa với Băng ma mãi được.
Nguyên Tố Băng hệ có lực phòng ngự quả thật mạnh mẽ, nhưng loại hình tính mạng lực ương ngạnh, phòng thủ cực cao giống như Cực Thiên băng ma đúng là khiến cho Sở Mộ nhức đầu.
"Cự Nhân tộc cũng vậy thôi, nhất là Cự Nhân tộc huyết thống cao lại càng thể hiện đầy đủ ưu thế trời sinh. Ngoại trừ không có linh hoạt giống như Thú hệ ra, những phương diện khác vô cùng hoàn mỹ."
Ly lão nhi nói.
Quỷ Khung Quân Vương là Nham hệ Cự Nhân tộc, lực phòng ngự cường đại có thể đứng yên cho trăm vạn băng sơn quái vật công kích không hề suy suyển. Nhưng nó còn kém hơn Cực Thiên băng ma rất nhiều, nếu Quỷ Khung Quân Vương có thể đạt tới cảnh giới ngang bằng Cực Thiên băng ma, vậy thì nó dư sức đi ngang Tranh Minh đại địa.
Cực Thiên băng ma đúng là đối thủ khó dây dưa, thế nhưng nó chỉ là một trong những thần tử của Giao Nhân cổ xưa. Trong lúc nhất thời Sở Mộ cảm thấy một cỗ khí tức nguy cơ ập tới.
Cực Thiên băng ma đã cường đại như vậy rồi, vậy thực lực Giao Nhân cổ xưa sẽ kinh khủng tới mức nào?
"Khuynh Tư, Liệt Dương Đồng có thể hòa tan băng tuyết chung quanh nó không?"
Sở Mộ dùng tinh thần âm hỏi.
"Không được, nơi này băng tuyết quá dày, hàn khí nồng đậm. Hơn nữa, Băng Tinh trải qua bồi đắp thời gian dài phát triển đến cấp bậc quá cao. Liệt Dương Đồng chỉ có thể hòa tan một phần nhỏ."
Diệp Khuynh Tư lập tức hồi đáp.
"Vậy thì làm đi, hòa tan bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Sở Mộ nói.
"Được!"
Diệp Khuynh Tư khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Liệt Dương Đồng phía trên đầu mình.
Liệt Dương Đồng trôi nổi ở giữa không trung, hai tay huy động bắt đầu khuếch tán làn sóng hỏa diễm nóng bỏng. Liệt Dương Đồng thả ra vô số xúc tua như ẩn như hiện cắm xuống mặt băng.
Liệt Dương Đồng là Thảo hệ Hồn sủng, năng lực chiến đấu rất yếu. Nhưng chúng nó là sinh vật khống chế lĩnh vực tối cường, khi rễ cây và dây leo trải rộng ra khắp sông băng, dùng mắt thường cũng có thể thấy được một luồng hơi nước dày đặc bốc lên.
Băng tuyết từ từ hòa tan, biển lửa lan tràn ra xa làm cho tất cả băng sơn quái vật cảm thấy vô cùng khó chịu. Tốc độ biển lửa lan tràn không nhanh, mới đầu chỉ bao phủ trong phạm vi hải quân Tân Nguyệt.
Nhưng sau đó rễ cây Liệt Dương Đồng bắt đầu thẩm thấu vào trong chiến trường, băng tuyết hòa tan khiến cho nhiệt độ không khí dần dần tăng cao. Đến lúc này lĩnh vực hỏa diễm mới ảnh hưởng đến thực lực quân đoàn băng sơn bọn quái vật.
Ở trong thế giới băng hàn, thực lực băng sơn quái vật sẽ được tăng cường rất lớn. Bây giờ nhiệt độ giảm xuống dẫn đến thực lực chỉnh thể cũng bị tước nhược. Bao gồm Cực Thiên băng ma cũng mất đi ưu thế hoàn cảnh.
Phạm vi lĩnh vực của Liệt Dương Đồng khuếch tán càng lúc càng rộng, năng lực khống chế cũng mạnh hơn nhiều. Cả dòng sông băng dần dần tan chảy biến thành sông suối, ao hồ.
Cực Thiên băng ma ghét nhất là nhiệt độ nóng bỏng kiểu này, thời điểm thế giới sông băng của nó bị hòa tan thành nước. Ánh mắt nó hiện ra vẻ tức giận và táo bạo.
"Rống!"
Cực Thiên băng ma mở cái miệng khổng lồ, phun ra một luồng hàn phong thổi quét khắp sông băng. Những nơi hàn phong đi qua, băng tuyết bị tan chảy lập tức đông lại. Lĩnh vực hỏa diễm của Liệt Dương Đồng cũng bị co rút cực nhanh.
Thực lực Liệt Dương Đồng không thể nào so sánh với Cực Thiên băng ma, khi nó phun ra hàn khí một lần nữa, nhiệt độ đã giảm xuống như lúc ban đầu.
Sở Mộ và Vũ Vân Long chính là đang đợi Cực Thiên băng ma phân tâm. Sở Mộ trước tiên niệm chú ngữ gọi ra một cánh cửa Hắc Ám kỳ bí.
Cánh cửa Hắc Ám chậm rãi mở ra, từ bên trong nhanh chóng tràn ra từng đoàn từng đoàn mây đen dày đặc. Ẩn bên trong đó là một đàn Hắc Nha đông nghịt (quạ đen), mục tiêu công kích chính là Cực Thiên băng ma.
Đàn Hắc Nha không có tính công kích chân thật, mà chúng nó nhắm tới miệng vết thương trên người Cực Thiên băng ma. Mỗi con Hắc Nha bám vào đó sẽ làm cho vết thương mở rộng ra.
Hắc Nha thành quần kết đội cũng chỉ là ruồi nhặng trong mắt Cực Thiên băng ma, nhưng số lượng đủ nhiều sẽ dẫn đến chất biến. Đến khi lực lượng hắc ám hủ thực đào ra một lỗ thủng lớn, Cực Thiên băng ma mới hoảng sợ gầm lên.
Vũ Vân Long và Sở Mộ phối hợp rất ăn ý, thời điểm hắn buông thả Hắc Ám môn, Vũ Vân Long đã tập trung lực lượng vào hai cánh.