Cả Tây giới, Trạm Ly giới và những địa giới khác vẫn lấy việc thu thập linh phân tán để duy trì nuôi dưỡng Hồn sủng cấp đế hoàng, về phần mỏ Linh nguyên không phải nơi nào cũng có, số lượng thưa thớt tới cực điểm.
Cho nên Sở Mộ bây giờ đang đi tới Linh nguyên chính là mỏ tài nguyên duy nhất trong phạm vi hai địa giới rồi. Đồng thời cũng có thể là mỏ Linh nguyên duy nhất kéo dài từ lãnh thổ đầm lầy phía tây đến biên giới nhân loại.
Báo Hoàng chiếm cứ ngọn núi lớn nhất trong sơn mạch, chung quanh là từng dãy khe núi và sơn đạo chằng chịt, nham thạch mọc lởm chởm. Trên cao còn có thác nước đổ xuống ầm ầm rồi hội tụ lại đầm sâu phía dưới, không khí trong phạm vi chục dặm ẩm ướt vô cùng.
"Ô ô ô!"
Đối với Hồn sủng cấp đế hoàng, linh khí phát tán từ Linh nguyên cũng giống như mùi thức ăn thơm ngon. Không cần Sở Mộ hướng dẫn tìm kiếm, Mạc Tà nhanh chóng đánh hơi thấy mùi Linh nguyên nằm trong một sơn cốc gần đỉnh núi.
Ly lão nhi khẩn cấp từ trong không gian giới chỉ nhảy ra, lỗ mũi không ngừng động đậy tìm quanh bốn phía.
"Thiếu chủ, linh khí rất nồng a…aa…aaa! Hoàn toàn bất đồng so với lần trước ta tới nơi này, cũng khó trách dẫn tới nhiều thế lực tranh đoạt như vậy. Ta có thể khẳng định đây là một cái mỏ Linh nguyên trữ lượng rất lớn."
Ly lão nhi thọc ngón tay ngoáy ngoáy lỗ mũi, giọng nói vô cùng tự tin.
Sở Mộ gật đầu, cùng Mạc Tà chạy tới địa phương linh khí nồng nặc nhất.
Ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống ngọn núi hùng vĩ, hồi lâu sau Sở Mộ nhìn thấy một cái vách núi phát ra tia sáng nhàn nhạt.
Quang mang sáng bóng huyễn lệ tựa như bảo thạch lấp lánh trong hồ nước, tại thời điểm đêm khuya rất dễ thu hút ánh mắt người ta.
"Đó là linh?"
Sở Mộ nhìn những viên bi trong suốt dính trên vách đá, kinh ngạc lẩm bẩm.
Sở Mộ chỉ cần nhìn thoáng qua một vòng là đếm được mười mấy khối, toàn bộ số linh này hợp chung một chỗ còn không có to bằng bàn tay của Sở Mộ. Mỗi một viên tinh thể kia kích thước không đồng nhất, nhỏ nhất to bằng hạt đậu tương, lớn nhất cũng không quá đầu ngón tay.
Nói cách khác, tùy theo kích thước của tinh thể, người ta sẽ có thể suy đoán đại khái linh khí ẩn chứa bên trong. Giá trị theo đó cũng tính toán tăng lên dần.
"Thiếu chủ, tổng cộng là 15 khối, lấy ánh mắt chuyên nghiệp của ta thì giá trị tương đương với 7000 linh."
Động tác Ly lão nhi cực nhanh, không đợi Sở Mộ nói câu nào, lão gia hỏa này đã bò lên trên vách núi dùng móng vuốt cẩn thận gỡ từng khối tinh thể ra.
Kết cấu vách núi không giống như nham thạch bình thường, mức độ phòng ngự cao hơn mấy chục lần, sợ rằng lực lượng cấp đế hoàng cũng không thể phá hủy. Nhưng mà Sở Mộ lấy làm kinh ngạc chính là móng vuốt cụt ngủn của Ly lão nhi lại có thể cắt đứt dễ dàng, thoáng một cái đã thu thập toàn bộ linh vào trong tay.
Nhìn thấy lão già này đào linh thành thạo như thế, Sở Mộ không nhịn được hỏi thử một câu:
"Trước kia ngươi thường xuyên làm chuyện này hả?"
"Đó là dĩ nhiên, trước kia ta đi theo chủ nhân thường xuyên giết vào Cấm Vực cướp linh, có mấy lần đánh vào tận lãnh thổ đế quốc Hồn sủng tranh đoạt linh. Thậm chí có một ít viên to cỡ nắm tay, hơn nữa toàn bộ đều là năng lượng tinh khiết, thuộc loại hàng cao cấp. Khi đó tất cả mọi việc là do ta chịu trách nhiệm."
Giọng nói Ly lão nhi không giấu được vẻ đắc ý.
"7000 linh, còn chưa đủ cường hóa Bạch Yểm Ma, ai dà!"
Mặc dù số lượng linh vượt ra khỏi Sở Mộ dự tính, nhưng mà so với kỳ vọng lại hơi ít một chút.
Vốn là Bạch Yểm Ma của Sở Mộ cần tới hai vạn linh mới có thể cường hóa đến đế hoàng, 7000 linh nhất định là không đủ.
"Thiếu chủ, ta vô cùng kinh ngạc và bất ngờ khi phát hiện ngươi càng lúc càng tham lam nha! 7000 linh đã tương đương với mười phần trăm xác suất cường hóa ra một con đế hoàng rồi. Ngươi muốn biết trên đời này có bao nhiêu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đang chờ đợi được cường hóa hay không? Ngươi có biết có bao nhiêu cường giả Hồn Hoàng dành cả đời cũng không thể thu thập 7000 linh không? Ngài nha, trong một đêm có được nhiều như vậy vẫn còn chê ít? Lời này mà truyền ra ngoài thì đám lão già kia làm sao chịu nổi chứ?"
Ly lão nhi lắc lắc ngón tay trước mặt Sở Mộ, bộ dạng y như là đạo sư dạy dỗ đệ tử.
Sở Mộ gãi gãi lỗ tai, bản thân hắn thật ra cũng lười nghe Ly lão nhi nói nhảm. Theo bản năng đã tự động bỏ ngoài tai mấy câu thừa mứa rồi.
Mục tiêu hiện tại của Sở Mộ đã vượt qua đế hoàng rồi, làm sao có thể lấy những người không có Hồn sủng đế ra so sánh chứ? Hơn nữa, hắn chỉ biết mỗi mỏ Linh nguyên ở trong dãy núi Man Sơn, sau khi đào rỗng chỗ này cũng không biết nên đi đâu tìm linh rồi. Cho nên nhìn thấy chỉ thu thập được 7000 linh, còn chưa đủ để cường hóa Bạch Yểm Ma, Sở Mộ cảm giác tương đối hụt hẫng.
"Ô ô ô!"
Mạc Tà lắc lư cái đuôi mềm mại, bỗng nhiên nâng Sở Mộ đặt sang vách núi bên cạnh.
"Tại sao, Mạc Tà?"
Sở Mộ nghi hoặc khó hiểu, vội vàng hỏi.
"Ô ô ô ô!"
Mạc Tà kêu lên mấy tiếng hưng phấn.
"Ngươi nói là nơi này còn có linh?"
Sở Mộ nhìn vách núi bóng loáng ở trước mặt, nghi hoặc hỏi.
Mạc Tà gật đầu một cái, sau đó Tội Ấn trên người chậm rãi lan tràn xuống mặt đất rồi đánh tới vách núi.
"Ầm!"
Cả vách núi cứng rắn đột ngột nổ tung, bức tường đá từ từ vỡ vụn để lộ ra một cái hang động tối om.
"Tầng nham thạch chỗ này mỏng hơn, chẳng lẽ đây là hang ổ Báo Hoàng? Cái con Báo Hoàng giảo hoạt kia cố ý để cho Nham hệ Hồn sủng phong kín?"
Sở Mộ ngạc nhiên vô cùng, âm thầm tự nhủ trong lòng.
Sau khi hoàn thành công kích, Mạc Tà nhanh chân chạy trước tiến vào trong động.
"Ly lão nhi, thu hết số linh kia đi, đừng có nuốt riêng, thiếu một khối ta sẽ nhổ sạch chòm râu của ngươi."
Sở Mộ lên tiếng dặn dò Ly lão nhi một câu rồi vội vàng đuổi theo Mạc Tà.
Ly lão nhi đang chuyên tâm thu thập linh, chỉ ậm ừ đáp một tiếng lấy lệ, hoàn toàn không thèm để ý tới Sở Mộ và Mạc Tà.
Bên trong động quật tối om một mảnh, không khí ẩm ướt cực kỳ khó chịu, Sở Mộ có thể cảm giác được linh khí càng thêm nồng nặc đập vào mũi. Trong lúc nhất thời cảm thấy có nguồn năng lượng sinh mệnh dường như vô tận lan tràn ra khắp cơ thể mình, nếu như đặt Hồn sủng trọng thương ở nơi này khẳng định sẽ khôi phục rất nhanh. Nguồn linh khí khổng lồ trong động quả thật còn quý giá hơn cả linh đan diệu dược.
"Ô ô ô ~~!"
Sở Mộ mới vừa đến gần bỗng nhiên nghe thấy tiếng hô hấp và rên rỉ yếu ớt.
Dõi mắt nhìn xuyên thấu qua không gian hắc ám, Sở Mộ phát hiện bên trong hang động đang lóe sáng không ít cặp mắt màu vàng nhạt.
"Ô ô ô ~~~!"
Tiếng kêu yếu ớt tựa như hài đồng mới sinh, trên mặt Sở Mộ lộ ra thần sắc kinh hỉ, chỉ suy nghĩ một chút là biết ngay bên kia có một đám ấu sủng.
"Chẳng lẽ là ấu sủng Báo Hoàng?"
Sở Mộ âm thầm tự nhủ, trong lòng vui mừng không dứt.
Báo Hoàng là Hồn sủng chuẩn đế hoàng, vậy thì sinh ra ấu sủng nhất định là cấp đế hoàng. Hơn nữa, cặp mắt nhiều như vậy chẳng phải là có tới vài đầu ấu sủng? Xem ra chuyến này thu hoạch lớn rồi.
Sở Mộ bảo Mạc Tà đuổi tới, những đầu tiểu Hắc Báo nhìn thấy có tính mạng xa lạ chạy tới liền xoay người chạy trốn vào sâu trong hang động âm u.
Mạc Tà cũng không nóng nảy, dù sao đám tiểu tử này trốn không thoát nổi, nó chậm rãi đi theo phía sau mấy đầu tiểu Hắc Báo, bộ dạng tung tăng nhí nhảnh muốn đùa giỡn một chút.
"Hình như là Hắc Sí báo vương cấp quân chủ. Thật là đáng tiếc!"
Sau khi đến gần, Sở Mộ lập tức thấy rõ huyết thống của mấy con báo nhỏ này.
Nghĩ lại cũng đúng, Hồn sủng cấp đế hoàng sinh sản rất khó khăn, không thể nào giết chết một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng thì có được một con ấu sủng.
Chủng tộc Hắc Sí báo vương là trung đẳng cấp quân chủ, nếu là lúc trước Sở Mộ nhất định sẽ kích động vô cùng. Dù sao Thất Đồ Thánh Sủng của Hồn Điện cũng có Lâm Dận Thú và Phược Phong Linh thuộc cấp trung đẳng quân chủ.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL