Gần đây Hàn Vũ rất
bận rộn, sinh thần hoàng hậu vừa qua lại đến ngày ái thê, sau đó lại đi
dạo chơi cùng tam quốc chúa, hôm nay nàng quyết định ra ngoài sớm, đi
tìm Quân Tà Diễm, kỳ thật Hàn Vũ đã sớm muốn đi đến Tà cung, nhưng vẫn
không có cơ hội, hôm nay lại không có chuyện gì quan trọng, cũng không
có ai trông giữ nàng, Hàn tướng quân cùng Cung Vĩ đi hoàng cung, mà tiểu chính thái cũng bị Hàn tướng quân dẫn theo, gần đây mọi người vì chuyện tứ quốc hội nghị đều rất bận rộn, hoàng hậu bế quan còn chưa có đi ra,
mà Hàn phu nhân cùng Trương ma ma đã đi đến Tự Miếu cầu phúc. Đây quả
thật là một cơ hội tốt làm sao Hàn Vũ có thể bỏ qua đây.
"Thúy
Trúc, hôm nay ta muốn ra ngoài làm một vài chuyện, không thể mang theo
em vì vậy em ở Trúc viên chờ ta nha, nếu tiểu thiếu gia có đến tìm muội
cứ nói ta vụng trộm ra ngoài chơi, biết không?"
"Vâng, tiểu thư, người đi đâu vậy? Không thể mang theo em sao?" Thúy Trúc không muốn ở một mình, rất nhàm chán.
"Không được, nếu em cũng đi mà tiểu thiếu gia đến tìm không thấy người thì phải làm sao bây giờ?"
""Tiểu thư, đều tại người, lão gia cho người nhiều nha hoàn như vậy người lại
không cần, Trúc viên lớn như thế lại chỉ có hai người chúng ta Buổi tối
đi ngủ em còn sợ đấy"
"Ừ, em sợ a, vậy ta đem em đến Tư Vũ viên nha? Nơi đó có rất nhiều người, buổi tối hẳn không sợ đi"
"Tiểu thư, ta....Ta sai rồi, người mau mau đi đi, không cần lo lắng cho em
đâu, đi sớm về sớm" Mỗi khi nói đến chuyện này Thúy Trúc đều lẩn tránh,
xem ra muốn khuyên bảo tiểu nha đầu naỳ còn cần một thời gian ngắn,
không thể nóng vội.
Hàn Vũ thay đổi nam trang đi đến Vô Tình các, sớm như vậy chắc mọi người vẫn còn ngủ đi. Một nơi tốt như vậy, ban
ngày không mở cửa thật đáng tiếc, Hàn Vũ bắt đầu tính toán nên cải tạo
Vô Tình các như thế nào cho tốt.
Hàn Vũ theo cửa nhỏ tiến vào Vô
Tình các, kêu nửa ngày cũng không thấy ai đến mở cửa, Hàn Vũ đành sử
dụng bạo lực, không có biện pháp khác, bây giờ nàng còn chưa có thể phi
thân được đâu. Hàn Vũ đạp một cước lên cửa nhỏ, mới đá được mấy cái đã
có người tới, xem ra, bạo lực mới là biện pháp tốt nhất.
"Đến
đây" Một bóng dáng tiểu nha đầu ra mở cửa, thì ra là tiểu Nhã, nếu hôm
nay không gặp nàng có khi Hàn Vũ đã quên sự tồn tại của nàng rồi.
"Tiểu Nhã?" Ngay từ đầu Hàn Vũ còn chưa có nhận ra, lần trước là một tiểu
khất cái vô cùng bẩn, lần này lại là một tiểu cô nương thanh tú, tiểu
Nhã chớp chớp đôi mắt to đen nhánh nhìn người đến, lần trước mang nàng
đến Vô Tình các Hàn Vũ mặc nữ trang đeo khăn che mặt, còn bây giờ là một thân nam trang, ngay cả khăn che mặt cũng không dùng.
"Công tử là?"
"À, ta tìm Tình tỷ, nói cho nàng là Lạc công tử tìm, ta ở trong phòng Lạc
cô nương chờ" Không đợi tiểu Nhã ngăn cản, Hàn Vũ liền hướng về phòng
của mình đi đến.
Tiểu Nhã không hiểu chuyện gì, đành đi thông báo cho Tình tỷ.
Hàn Vũ ở tại phòng mình nghỉ ngơi một lát liền thấy Tình tỷ chạy vội đến.
"Lạc cô...Lạc công tử, hôm nay đến sớm như vậy là đến xem sổ sách sao? Rất
nhanh ta sẽ mang lại đây" Nói xong đang muốn đi ra ngoài lại bị Hàn Vũ
ngăn cản.
"Không phải, ta tới hỏi ngươi đường đến Tà cung?" Hàn Vũ nghe được Tình tỷ phản ứng nhanh, cảm thấy rất hài lòng.
"Tà cung, Lạc công tử, này....Này chỉ sợ..."
"Vậy ngươi biết Tà Yêu ở chỗ nào không? Vẫn còn ở trong Vô Tình các chứ?"
Hàn Vũ thấy Tình tỷ khó xử cũng không làm khó nàng nữa, nói không chừng
đó lại là quy cũ của Tà cung đâu.
"Chủ tử đang ở trong phòng của
hắn, hiện giờ có thể đang nghỉ ngơi đi" Tình tỷ xưm Hàn Vũ không làm khó mình thì thở dài một hơi, cho dù Hàn Vũ là chủ tử của Vô Tình các,
nhưng vị trí của Tà cung cũng không thể tùy tiện nói cho nàng biết, hơn
nữa, thật sự nàng cũng không biết vị trí cụ thể, một tiểu lâu la như
nàng không có tư cách tiến vào nơi đó.
"Ừ, đúng rồi, tiếp đến hội nghị tứ quốc sẽ bắt đầu, vị trí Vô Tình các rất tốt, nếu ban ngày đóng
cửa sẽ rất lãng phí, cho ngươi thời gian ba ngày, làm cho Vô Tình các
trở thành một tửu lâu, ngươi có làm được không? Ta sẽ biết cho ngươi một phương án tốt, ngươi chỉ cần dựa vào đó là được"
Tình tỷ kinh
ngạc không kịp khép miệng, người này sao lại có thể nghĩ như thế đây?
Ban ngày là tửu lâu, ban đêm là thanh lâu. Thật sự không ai có thể tưởng tượng được.
"Vâng, Lạc công tử" Tình tỷ cho dù có ý kiến cũng không dám phản bác.
Hàn Vũ đi vào phòng của Tà Yêu, vốn định đạp một cước mở ra, nhưng ngẫm lại như vậy không có văn hóa, nói không chừng lại nhìn đến cái gì không nên lại làm đau mắt mình nên đành gõ cửa, nhưng nàng gõ một hồi lâu cũng
không thấy ai trả lời, Hàn Vũ đành phải dùng thêm sức, cho dù là người
đã chết cũng muốn làm cho tỉnh lại.
Không đợi lâu đã thấy một
chưởng phong đánh về phía cửa, hoàn hảo là Hàn Vũ tránh nhanh, nếu không có khi nàng cùng chung số phận.
"Nhàm chán quá không có chuyện
gì làm phải không?" Bên trong truyền đến thanh âm của nam tử, nghe không ra cảm xúc, nếu người quen thuộc với Tà Yêu sẽ nhận ra hắn đang rất tức giận, nhưng Hàn Vũ lại không biết được điều đó. Nàng không nhanh không
chậm tiến vào, xem Tà Yêu ăn mặc chỉnh tề từ sau tấm bình phong đi ra.
"Chuyện gì?" Tà Yêu trưng ra bộ mặt không tốt.
"Ta muốn đi Tà cung, ngươi dẫn ta đi" Hàn vũ cũng không muốn nói dong dài với hắn, đi thẳng vào vấn đề.
Tà Yêu nghe xong, không thèm liếc Hàn Vũ một cái, đứng dậy đi ra ngoài,
tất nhiên là hắn cự tuyệt yêu cầu của nàng. Hàn Vũ cũng không tức giận,
đi theo Tà Yêu.
"A, lần trước đại hoàng tử mời ta ăn cơm, ta
nhưng không có thời gian đành khất hẹn, vừa vặn hôm nay rảnh rỗi, ta
nghĩ nên hẹn đại hoàng tử ra ngoài ăn cơm, nói chuyện phiếm, ta phát
hiện ra hình như đại hoàng tử rất có hứng thú với Diễm nương thì phải,
Diễm nương cũng không còn nhỏ nữa, bây giờ làm hoa khôi ở Vô Tình các,
nếu có thể gả cho đại hoàng tử, tin tưởng trong tương lai sẽ ăn sung mặc sướng, không cần lo nghĩ đến cái gì đi?" Hàn Vũ đi đến trước mặt Tà
Yêu, vừa đi vừa lẫm bẩm, cũng không quan tâm có người nghe thấy nàng nói hay là không.
Sau khi Hàn Vũ nghe được tiếng bước chân dừng lại, mới quay đầu lại nhìn.
"Ngươi...ngươi muốn đi lúc nào?" Tà Yêu bất đắc dĩ, chờ ngày nào đó đem Diễm nương
mang đi, Hàn Vũ này cũng không phải là người tốt lành gì a.
"Hôm
nay đi luôn, hiện giờ ta rất rảnh. Nếu không đi Tà cung ta sẽ tìm chuyện gì đó để làm, ví dụ như mời người ăn cơm, nói chuyện phiếm, muốn làm bà mối se duyên cho người khác đây, còn có rất rất nhiều a..."
"....., hảo" Lần đầu tiên Tà Yêu bị người khác chọc tức đến không thể nói được
cái gì, Hàn Vũ cũng không có phát hiện, tâm tình của Tà Yêu hiện giờ rất kém, nếu không ngại thân phận của nàng, phỏng chừng lúc này rất có thể
nàng đã đến điện Diêm vương điểm danh rồi.
"Các ngươi, chuẩn bị xe ngựa"
Bên trong xe ngựa, Hàn Vũ nghiền ngẫm ngọc bội Tà lão nhân đưa cho, nhìn
tới nhìn lui cũng chỉ cảm thấy đây là một ngọc bội bình thường, không
nhìn ra có gì đặc biệt.
"Cái ngọc bội này ngươi nên cất giữ kỹ,
không cần lấy ra thưởng thức nếu không có thể dẫn đến họa sát thân" Tà
Yêu hảo tâm nhắc nhở.
"Ngươi có biết ngọc bội này để làm gì
không?" Hàn Vũ cảm thấy sư phụ sẽ không đưa cho nàng một ngọc bội vô
dụng, cái này chắc hẳn có một tác dụng gì đó.
"Không biết" Tà Yêu nói dối, hắn đương nhiên biết tác dụng của ngọc bội này rồi.
Ngay từ đầu Hàn Vũ muốn đi Tà cung, chỉ cần đưa ra ngọc bội này nhất định
hắn sẽ không thể không tuân theo. Ngọc Long ngọc bội chính là có thể tùy ý ra lệnh cho bất kỳ người nào trong Tà cung, Tà Yêu nghĩ đến sau này
Hàn Vũ chỉ huy Tà cung, trong tâm liền dâng lên một trận không thoải
mái, nàng xứng sao?