Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Chương 18: Kết Quả



Nhiếp ảnh gia bắt được gương mặt tươi cười của Như Quyên, nhanh chóng có được một bức ảnh cận mặt. Dung mạo của Như Quyên đời này thuộc về kiểu duyên dáng, lúc này nụ cười của nàng tràn đầy kiên định cùng tự tin. Kiếp này của nàng chỉ cần sống thật tốt, có nương nương, có Nguyên Hương, còn lý do gì để nàng từ bỏ?

Nguyên Hương kéo tay nàng vỗ vỗ, "Chị bên em." Nàng sẽ luôn bên cạnh Như Quyên. Nếu Như Quyên không thể xuất đạo, nàng cũng sẽ từ bỏ cơ hội xuất đạo, trở về tiếp tục làm thực tập sinh bên cạnh Như Quyên.

Như Quyên hiểu tâm ý Nguyên Hương, không nói gì thêm. Hiện tại nàng đang mang giấc mộng xuất đạo của hai người, còn có..... Nàng nhìn về phía khán đài, còn có nương nương tha thiết chờ mong. Nàng không có lý do để thua, đúng không?

Một phút biểu diễn, đến lượt Như Quyên, nàng không làm bất kỳ động tác dư thừa nào, chỉ cầm mic, hát một bài. Là bài hát đồng dao của Giang Nam ở kiếp trước. Giai điệu nghịch ngợm, ca từ nói về một thiếu nữ tưởng niệm thân nhân trong sự đau thương nhàn nhạt. Hai loại mâu thuẫn này hòa vào trong ca khúc, lại khiến người khác bất ngờ. Nhạc đệm của bài hát được đánh bằng piano, do Nguyên Hương đàn. Một phút, vừa vặn hát xong bài đồng dao của Giang Nam. Như Quyên biểu diễn không giống những thí sinh khác. Chỉ đơn giản hát một ca khúc lúc nhỏ thường xuyên hát, tựa như đang kính chào kiếp trước xa xôi.

"Đây là bài gì?" Dương Quỳnh là người không hiểu âm nhạc nhưng cũng có thể nghe ra được đây là một khúc cổ xưa khác hẳn với phong cách của nhạc sĩ hiện đại.

"Là một bản đồng dao ở Giang Nam, tên là...." Thẩm Thu Hoa suy nghĩ một chút, "Tên là "Tư Thân Dao". Bọn nhỏ ở Giang Nam khi còn nhỏ đều sẽ hát." Lúc nhỏ nàng cũng cùng tiểu nha hoàn trong nhà hát.

"Khá dễ nghe." Dương Quỳnh nhìn về phía các thành viên của ban giám khảo, có người vành mắt đỏ lên. Dễ nghe là thật nhưng cũng không đến mức khóc. "Vì sao lại có người khóc?" Dương Quỳnh kề bên tai Thẩm Thu Hoa hỏi nhỏ.

Thẩm Thu Hoa nhìn cô, lắc đầu. "Chị không có cảm giác với quê hương hay thân nhân nên sẽ không nghe được cảm xúc phiêu bạc bên ngoài trong bài." Nàng không chỉ phiêu bạc bên ngoài, còn phiêu bạc đến ngàn năm sau, cho nên khi nghe "Tư Thân Dao", cũng sẽ nhớ lại những chuyện cũ, nhớ đến những năm không nhìn thấy người thân. Chỉ là nàng có thói quen che giấu cảm xúc thật của mình, cho nên không thấy sự khác thường của nàng.

Dương Quỳnh mếu máo, vẻ mặt ủy khuất. Mặc dù cô đối với tình thân có chút đạm mạc nhưng cô đối với tình yêu là mười phần trung trinh. Đừng nói như thể cô giống như động vật máu lạnh vậy chứ?

Như Quyên hầu như hai mắt đều nhắm khi hát bài này, sau khi hát xong, nàng mở mắt ra, nhìn về phía ban giám khảo có người rơi nước mặt, lại nhìn về phía nương nương thấy nàng đang dùng vẻ mặt tán dương nhìn mình, nàng cười. Nụ cười vẫn mang đầy vẻ kiên định cùng tự tin như cũ, khiến cho vẻ ngoài không tính là xuất chúng lại khí thế đến bức người.

Dưới đài, Nguyên Hương là người đầu tiên vỗ tay. Sau đó fans của Nguyên Hương cùng Như Quyên cũng liều mạng vỗ tay cổ vũ. Phần lớn bình thẩm đoàn nhìn biểu tình kích động của fans hai người đều không hiểu. Fans Nguyên Hương vì sao lại kích động như vậy?

Có điều người bên bình thẩm đoàn đều bát quái, rất nhanh đã hiểu có vấn đề. Quan hệ của Nguyên Hương cùng Như Quyên rất tốt đã không phải là bí mật. Trong lúc thi đấu, tổ tiết mục cũng đăng rất nhiều ảnh hậu trường, xem như là phúc lợi cho fans. Trong ảnh, Nguyên Hương cùng Như Quyên luôn xuất hiện bên cạnh nhau. Càng không nói đến độ ăn ý của hai người này. Hai mỹ nữ đứng cạnh nhau tuyệt đối là cảnh đẹp. Tức khắc fans bách hợp nở rộ. Fans đều là fans mama, vì thần tượng của mình buồn thúi ruột. Lúc này thấy Như Quyên nguy hiểm, fans Nguyên Hương đương nhiên sẽ hỗ trợ. Không thấy idol nhà chúng tôi là người đầu tiên vỗ tay sao?

Nhưng kết quả cuối cùng Như Quyên bị loại. Dương Quỳnh nhìn Thẩm Thu Hoa, lại nhìn thấy ánh mắt Thẩm Thu Hoa nhìn về phía bình thẩm đoàn.

"Phiếu bầu có vấn đề." Thẩm Thu Hoa chắc chắn nói. Rõ ràng bình thẩm đoàn đánh giá cao Như Quyên, nhưng thời điểm kiểm phiếu, phần lớn đều chọn phiếu loại. "Có người thao túng kết quả." Nàng nghĩ, môi phấn nộn hơi nhấp nhô, "Có lẽ kết quả đã bị thao túng trước đó."

Kết quả vừa ra tới, Như Quyên ở sân khấu nháy mắt sững sờ. Sau đó, phản ứng đầu tiên của nàng là đi về phái Nguyên Hương dưới sân khấu. Nguyên Hương vẫn vỗ tay như cũ, nhìn nàng mỉm cười. Vì thế Như Quyên cũng cười. Dù cho có thua thì có sao đâu? Chỉ cần hai người các nàng còn có thể bên nhau, tương lai liền vô hạn.

Cuộc thi kết thúc, sôi nổi hỗn loạn. Fans Như Quyên cũng Nguyên Hương không thể tin nổi Như Quyên bị loại. Có điều bọn họ không nói gì chỉ yên lặng rời đi. Dương Quỳnh cùng Thẩm Thu Hoa bị kẹt trong đám đông ra khỏi đài truyền hình. Đến cửa nhận được điện thoại của mình, phản ứng đầu tiên của hai người là an ủi Như Quyên. Mở điện thoại lên nhìn thấy tin nhắn của Như Quyên, chỉ có ba chữ: "Thực xin lỗi."

Đêm đó, trong phòng Thẩm Thu Hoa nhìn thấy hai người đang ngụy trang thành phụ nữ trung niên.

"Như Quyên bị loại, em tính thế nào?" Lúc này Thẩm Thu Hoa không vội an ủi Như Quyên. Chỉ hỏi tính toán của Nguyên Hương.

Nguyên Hương nói: "Em sẽ rút lui."

"Fans của hai đứa là chuyện thế nào?" Dương Quỳnh một bên thò qua hỏi.

"Bọn họ là tự phát. Tụi em không có tổ chức. Đại khái là thấy quan hệ bọn em tốt, bọn họ quan hệ cũng rất tốt. Lúc trước còn giúp đỡ lẫn nhau. Bình chọn luôn bình chọn cho hai tụi em." Cảm xúc của Như Quyên đã tốt hơn nhiều.

"Em rút lui công ty em đồng ý sao?" Thẩm Thu Hoa tính trẻ con đem Dương Quỳnh đẩy qua một bên, không để cô tiếp tục ngắt lời.

Nguyên Hương gật đầu. "Em đã nói với công ty, bọn họ đồng ý."

"Vậy sao?" Thẩm Thu Hoa cảm thấy chuyện này bắt đầu trở nên thú vị. Một công ty kinh tế sao có thể để mặc nghệ sĩ của mình hành động theo cảm tính? Cư nhiên lại dễ dàng đáp ứng như vậy?

"Nương nương cảm thấy có vấn đề sao?" Như Quyên thấy Thẩm Thu Hoa trầm tư, tim nàng cũng thấp thỏm theo.

"Vấn đề thì nhìn không ra. Chỉ là chị cảm thấy công ty sẽ không để mặc hai đứa như vậy, khẳng định phải có nguyên nhân. Nguyên nhân thậm chí có liên quan đến việc Như Quyên bị loại hôm nay." Nếu nhất định hỏi vì sao, nàng chỉ có thể nói là do trực giác.

Bất luận thế nào, cuộc thi cuối cùng đã kết thúc. Dù là thành công hay thất bại đều đã qua. Đêm nay, bốn người đều uống không ít rượu. Thất điên bát đảo cuối cùng ngủ lúc nào không hay.

Giữa trưa hôm sau, điện thoại của Nguyên Hương và Như Quyên vang lên không ngừng, khiến hai người phải thức dậy. Hai người mở mắt, dựa theo tiếng chuông mà tìm điện thoại, nhìn thấy đều là dãy số của công ty. Tiếp điện thoại biết được nguyên nhân là vì người của công ty thấy hai người cả đêm chưa về, đã nhắn trên WeChat cũng không phản hồi, nghĩ có lẽ là uống say. Sau khi cuộc thi kết thúc, ra ngoài uống rượu cũng không phải chỉ có hai người. Người của công ty cũng không khẩn trương quá. Chỉ là trời sáng vẫn không về, này có chút không thích hợp. Điện thoại từ sáng đến trưa, cuối cùng cũng bắt máy. Hai người nói một lát sẽ về.

Rửa mặt xong, hai người phát hiện mình không ở trong phòng nương nương. "Ai đưa chúng ta đến đây?" Như Quyên hỏi

Nguyên Hương trong miệng đầy bọt, hàm hồ nói: "Này còn phải hỏi sao, nhất định là Dương Quỳnh. Trừ nàng ra, ai còn có sức đỡ hai con ma men tụi mình."

Bên kia, Thẩm Thu Hoa tối qua cũng uống nhiều. Khó có lúc người một nhà bên nhau, đời này nàng không cần phải sinh hoạt cẩn thận, muốn phóng túng thì phóng túng. Buổi sáng tỉnh lại, cảm giác đau đầu mãnh liệt. Nàng ngồi dậy nhìn thấy Dương Quỳnh đứng ở cửa sổ, nhìn bên ngoài thất thần.

"Chị nhìn gì vậy?"

Dương Quỳnh quay đầu lại, từ trên bàn lấy ly nước ấm cùng thuốc giảm đau, "Đau đầu sao? Uống thuốc sẽ thoải mái hơn."

Thẩm Thu Hoa nghe lời uống thuốc, nhìn thấy thần thái Dương Quỳnh khác với mọi ngày. Nàng kéo tay Dương Quỳnh hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"

"Sáng nay Kim cục gọi cho chị, có nhiệm vụ...." Dương Quỳnh dùng tay còn lại gãi đầu.

"Chị đồng ý rồi?" Tay Thẩm Thu Hoa nắm chặt tay Dương Quỳnh.

"Không." Dương Quỳnh trở tay cầm lấy tay Thẩm Thu Hoa. "Chị từ chối. Chị không muốn em lo lắng cho chị. Hơn nữa em cũng không thể rời chị."

Thẩm Thu Hoa nhìn cô, đột nhiên nhào vào lòng cô, "Dương Quỳnh, em thật sự không thể không có chị." Nàng ỷ lại Dương Quỳnh không chỉ là thân thể mà cả tâm hồn. Dương Quỳnh là người nàng nhận định, nhận định sẽ không sửa lại. Dù trong giới giải trí phức tạp, không có Dương Quỳnh trợ giúp, nàng vẫn tin có thể xử lý tốt mọi chuyện. Chỉ là không có Dương Quỳnh bên cạnh, nàng cảm thấy tựa như thiếu đi thứ gì đó khiến bản thân khó mà an lòng.

Dương Quỳnh cười ôm chặt nàng, duỗi tay xoa tóc nàng. "Chị biết. Chị đáp ứng em, sẽ không mạo hiểm. Cả nước có rất nhiều cảnh sát, nhưng em chỉ có một Dương Quỳnh." Cô thừa nhận không phụ nhiệt huyết năm đó, bởi vì cô đã có người muốn bảo hộ. Năm đó, lời thề dưới quân kỳ, cô vẫn chưa bao giờ quên. Nếu gặp phải người xấu, cô vẫn sẽ ra tay. Chẳng qua, những nhiệm vụ nguy hiểm cực độ, cô là người đã cởi quân trang sẽ không tham dự.

Nhìn dáng vẻ chim nhỏ nép vào người của Thẩm Thu Hoa, sau khi Dương Quỳnh nhớ đến bản thân mất đi nhiệt huyết tuổi trẻ, lại bắt đầu đắc ý. Được nương nương dựa vào người cảm giác thật sự rất tốt.

"Hai nha đầu kia đâu?" Thẩm Thu Hoa đơn giản ăn vạ trong lòng Dương Quỳnh không đứng dậy. Nàng biết làm thế nào khiến một người khăng khăng một mực không rời bỏ mình. Chỉ là thủ đoạn này, nàng sẽ không dùng với Dương Quỳnh. Một người như vậy, không phải đối tượng chính mình muốn uốn thì uốn, cũng không phải đối tượng muốn mượn sức, lợi dụng. Dương Quỳnh chính là Dương Quỳnh, là nữ nhân ỷ lại nàng cũng là nữ nhân mà nàng ỷ lại.

"Hôm qua, mọi người đều uống say. Lúc đó, chị đem hai đứa qua phòng bên cạnh nằm." Dương Quỳnh điều chỉnh tư thế ngồi một chút, để Thẩm Thu Hoa có thể dựa thoải mái hơn. "Chuyện của hai đứa, em thấy thế nào?"

"Hiện tại khó nói. Em cảm thấy công ty quản lý của hai đứa có lẽ có tính toán khác." Thẩm Thu Hoa thưởng thức ngón tay Dương Quỳnh.

"Tính toán khác." Dương Quỳnh không hiểu.

Thẩm Thu Hoa ngẩng đầu. "Nếu là em, nhìn thấy nhân khí có Nguyên Hương cùng Như Quyên cao như vậy, quan hệ của fans hai nhà lại tốt, em sẽ không để hai đứa vào nhóm xuất đạo bảy người. Em hoàn toàn có thể cho hai đứa vào một nhóm xuất đạo. Dù sao nhân khí có, mức độ nổi tiếng có, tham gia cuộc thi này một chút cũng không mệt." Kết quả này là do Thẩm Thu Hoa nhìn về các mặt khác của cuộc thi hôm qua mà nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.