Sủng Phi Nhân Sinh

Chương 4



“Thân, hệ thống hữu nghị nhắc nhở, người chơi lại ngẫu nhiên thực hiện nhiệm vụ: Đạt được độ hảo cảm của nam nhân ngoài cửa [ Vĩnh Đêm đế ] + 10.”

Nam nhân ở cửa cũng không tức giận, vẫn tự nhiên đứng tại chỗ, dừng chân lắng nghe, trên mặt đều là vẻ tán thưởng, ngay cả thần sắc trong mắt cũng không có một tia bất mãn.

Một khúc tấu xong, nhạc công cảm thán:“Tiểu thư cầm kỹ thông thạo, tiếng đàn tuyệt vời, làm người ta quên hết phiền muộn, tâm tình bình thản. Tại hạ đương nhiên không bằng. Nghe được cầm kỹ của tiểu thư, tại hạ thật sự không dám bêu xấu.”

Vĩnh Đêm đế ở cửa không nhanh không chậm đi tới trước bàn trà, cũng cất giọng nói:“Tiếng đàn tiểu thư xác thực hay lắm.”

Như Tuyết nghe lời nói nhạc công chân thành tha thiết, khóe miệng tự nhiên giương lên một chút mỉm cười, trả lời:“Tiếng đàn có thể tìm được một người tri âm, đã là Như Tuyết may mắn, huống chi bây giờ có tới hai.”

Nhạc công vẻ mặt tán thưởng. Như Tuyết lơ đãng thoáng nhìn: Nam nhân trước bàn trà trên mặt mặc dù cũng có tán thưởng, nhưng thần sắc trong mắt vẫn là nhàn nhạt.Nàng âm thầm nghĩ: Quả nhiên là người làm đại sự, khí trầm ổn.

“Vĩnh Đêm đế độ hảo cảm +5. Thân ái người chơi cố lên a.”

Như Tuyết khóe miệng nhếch lên, ôn nhu tinh tế phân phó nói:“Anh Đào, dâng trà cho vị công tử ngoài cửa cùng nhạc công,” Thanh âm hơi lớn chút:“Hai vị công tử nếu không chê, ở lại nơi này của Như Tuyết uống ly trà đi, Như Tuyết thân thể còn không thoải mái, xin lui xuống.” Dứt lời, chính mình liền ôm lấy cầm đi vào bên trong.

Vĩnh Đêm đế trong mắt xẹt qua một chút kinh ngạc, tiếng đàn nữ tử này không tầm thường, nhìn dáng người, nghe tiếng nói này, khí khái thật tốt, ở nơi hồng trần này, tâm tình lại bình thản, cũng thật hiếm thấy. Nhưng nhìn nàng không để ý khách nhân, bộ dáng tự trở vào trong rốt cuộc vẫn thiếu vài phần đại khí đi.”

“Hai vị, mời dùng trà.” Tỳ nữ bưng lên trà.

Nhạc công nâng chung trà lên, nhìn trên ly trà lại có ánh lên hoa hồng đỏ tươi, có chút ngạc nhiên.

Anh Đào mau miệng nói:“Tiểu thư của chúng ta thích nhất hoa hồng, trên ly trà tiểu thư đều có hoa hồng, tiểu thư xem nhị vị là tri kỷ mới kêu ta bưng ly trà này đến.”

Vĩnh Đêm đế sờ ly trà thượng hoa hồng, mở nắp trà, liền từng đợt hương thơm truyền đến.

“Đây cũng là tiểu thư chúng ta tự mình ngắt lấy hoa hồng phơi nắng để pha trà, nước pha trà này cũng là mỗi sáng sớm tiểu thư tự mình lấy sương trên hoa hồng. Bình thường tiểu thư xem như bảo bối.”

“Hệ thống nhắc nhở: [Vĩnh Đêm đế] độ hảo cảm +10, thân ái, ngươi đang làm cái gì?! Tiến triển thật nhanh chóng.”

Ân Như Tuyết cười đến tự đắc, Anh Đào đây chính là làm chuyện tốt. Chẳng qua là lúc gần đi hướng nàng nháy mắt nho nhỏ mà thôi, tiểu nha đầu này vẫn thực thông minh.

“Thân, tùy cơ nhiệm vụ: Đạt được độ hảo cảm nam nhân ngoài cửa [ Vĩnh Đêm đế ] + 10 hoàn thành. Được thưởng cho:Hiểu rõ tiên cơ [ ở dưới tình huống nhất định, có thể biết trước, xét thấy người chơi vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, có thể sử dụng tới ba lần, hi vọng người chơi quý trọng sử dụng, nắm chắc cơ hội.]

“Hiểu rõ tiên cơ? Thật đúng là đồ tốt.” Tâm tình lại sung sướng.

“Tiểu thư, hai vị khách nhân bên ngoài sau khi uống trà xong, đều ly khai. Ta còn đến chỗ Hồng mụ mụ hỏi thăm cái vị công tử anh tuấn kia, nhưng là Hồng mụ mụ cũng không rõ, chỉ biết vị công tử này là lần đầu tiên đến, nhưng đến cùng hướng với Thành Vương gia phong lưu thành tính. Có lẽ thân phận cũng là không tầm thường. Đúng rồi, tiểu thư, Hồng mụ mụ cũng dặn người cẩn thận một chút, ai cũng có thể......” Còn lại trong lời nói, Anh Đào đỏ mặt không nói ra.

Như Tuyết nhất thời sáng tỏ, Hồng mụ mụ chỉ sợ là ta lại giống như mẫu thân, theo con đường xưa của Mẫu Đơn đi.

Như Tuyết cũng không trả lời gì. Mà xoay người đi tới trước cửa sổ, cửa sổ là đại môn đối với túy Hồng Lâu. Ánh mắt của nàng đang vô mục đích “Đi dạo”, chợt thấy được một bóng dáng quen thuộc, a, đó không phải là Vĩnh Đêm đế sao? Nàng giật mình.

Hắn vừa vặn bước ra cửa, một người vội vàng hướng hắn nghênh đón. Có thể là ánh mắt Như Tuyết quá sáng quắc, hắn quay đầu lại, cặp ánh mắt sắc bén hướng về ánh mắt Như Tuyết. Như Tuyết không chút hoang mang, gật đầu tỏ ý, nhưng trong lòng lại cảm thán quả nhiên Hoàng đế chính là Hoàng đế, nhìn đôi mắt sắc bén kia, nàng quay người lại, nhưng sử dụng một kỹ năng hệ thống: Ngoái đầu nhìn lại cười, thấy Vĩnh Đêm đế vẻ mặt ngẩn ra, khóe miệng tươi cười càng sâu hơn.

Quả nhiên nghe được hệ thống quen thuộc nhắc nhở:“Vĩnh Đêm đế độ hảo cảm +20. Thân ái, vận khí của ngươi cũng quá tốt đi.”

“Hệ thống, ta phát hiện trò chơi này cũng thú vị nhỉ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.