Tốc độ rời đi rất nhanh, giống như một ngọn gió xẹt qua trong không khí, thoáng cái đã không thấy thân ảnh màu tím đâu nữa.
Phượng Sở Ca đứng tại chỗ nhìn hướng Đế Tuyệt Trần rời đi, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Chạy nhanh như vậy là muốn đi đầu thai hay sao?"
Nam nhân nhân này cho nàng cảm giác quá mức quen thuộc!
Nàng quả thực nhận thức hắn.. Nhưng bọn họ cũng chỉ giới hạn ở một lần gặp mặt mà thôi!
"Không nghĩ tới ngươi còn biết mỹ nam tử đệ nhất đại lục, ta thật đúng là coi thường ngươi rồi!" Hách Liên Cẩn Du vẫn đứng tại chỗ nhìn Phượng Sở Ca cùng Đế Tuyệt Trần vừa nói chuyện cùng nhau, chỉ cảm thấy toàn thân không thoải mái, lại thấy được sau khi Đế Tuyệt Trần rời đi Phượng Sở Ca liền rơi vào trạng thái có điều suy nghĩ, hắn rốt cuộc không ức chế nổi mở miệng nói.
Phượng Sở Ca liếc mắt Hách Liên Cẩn Du, cười nhạt: "Bản lĩnh của ta không phải tam vương gia đã được chứng kiến sao? Chỉ tiếc trên đường về không thể đồng hành cùng vương gia rồi, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Thần sắc Hách Liên Cẩn Du cứng đờ.
Trước khi tới Vân Thiên học viện, cho tới giờ Hách Liên Cẩn Du vẫn không nghĩ tới hắn sẽ lạc tuyển.
Bị lạc tuyển thì cũng thôi đi, ngày đó hắn vô cùng khinh thị Phượng Sở Ca, hiện tại nàng lại thành công nhập học rồi.
Nghĩ đến lời nói của mình trên yến hội ngày ấy trước mặt mọi người, mặt mũi Hách Liên Cẩn Du hoàn toàn không giữ được rồi.
Hắn biết rõ sau khi trở về hắn sẽ triệt để biến thành đối tượng bị mọi người chế nhạo!