Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 63: Dùng cách của người mà trị lại người



Vừa nói, Hách Liên Cẩn Du vừa lạnh lùng nhìn Phượng Sở Ca.

Hắn lại xác định những điều này là do Phượng Sở Ca gây nên.

Vừa rồi cũng chỉ có Phượng Sở Ca kính Phượng Thiển Tuyết một chén rượu.

Cũng chỉ có duy nhất chén rượu kia là con đường duy nhất trúng độc.

"Lâm Mộ, đi kiểm tra một chút, chén rượu này có độc hay không."

Lâm Mộ cầm chén rượu cẩn thận kiểm tra, đột nhiên ngẩng đầu lên.

"Đúng vậy, trong chén này xác thật có mỹ nhân say."

"Phượng Sở Ca, ngươi thật là nữ nhân độc ác, hiện tại ngươi còn lời nào để nói?" Hách Liên Cẩn Du nghiêm nghị quát lớn, ánh mắt tràn đầy xem thường.

Thế nhưng nếu nhìn kỹ, không khó phát hiện vài tia hả giận trong mắt hắn.

Theo lời này của Hách Liên Cẩn Du, toàn bộ mọi người đều nhìn về phía Phượng Sở Ca.

Nữ nhân độc ác..

Đối với bốn chữ này, mọi người cũng đều tin tưởng không hề nghi ngờ.

Vừa rồi, Phượng Sở Ca huỷ đi dung mạo của Thuỷ Ngọc Nhi, tất cả mọi người vẫn nhớ rõ rành mạch.

Phượng Sở Ca ra tay nhanh lại chuẩn!

Mà bây giờ Phượng Thiển Tuyết trúng mỹ nhân say, đủ loại dấu hiệu cho thấy điều này là do Phượng Sở Ca gây nên.

"Không nghĩ tới nàng vậy mà lại dùng loại dược hạ lưu như mỹ nhân say. Thật sự là hèn hạ vô sỉ!

" Còn không phải sao? Dùng mỹ nhân say đối phó tỷ tỷ ruột của mình, thực không rõ phải trái. "

Mấy người bên cạnh đã bắt đầu lên tiếng nghị luận.

Sắc mặt Vân gia chủ lúc này mới chậm rãi hồi phục.

Tình huống trước mắt, nếu đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu Phượng Sở Ca thì danh dự Vân gia hắn có thể bảo trụ rồi.

" Phượng Sở Ca, nàng là tỷ tỷ ruột của ngươi, cho dù ngươi hận nàng nhưng sao có thể dùng độc dược để hãm hại nàng? "Thời điểm Vân gia chủ nói đến đây, vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ.

Phượng Sở Ca một mực dựa vào một bên nghe bọn họ nói, rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu..

" Chư vị, muốn nói chuyện cần phải có bằng chứng. Các ngươi ngươi dựa vào cái gì chứng minh là ta đã mang mỹ nhân say đến hãm hại nàng? "

Thấy Phượng Sở Ca nguỵ biện, Vân gia chủ lên tiếng:" Không phải ngươi chẳng lẽ chính nàng ta tự hạ độc chính mình hay sao? "

Trước mắt là cơ hội tẩy trắng cho Phượng Thiển Tuyết, vô luận thế nào hắn cũng không thể buông tha dễ dàng.

" Sao các ngươi dám chắc là nàng không tự hạ độc chính mình? "Phượng Sở Ca tựa đầu vào ghế hai tay khoanh trước ngực, cười lạnh nói..

" Nhị tỷ tỷ này của ta thế nhưng cô đơn tịch mịch quá lâu, nói không chừng nàng còn cố ý dùng loại dược này đấy. Bất quá cũng không thể trách nàng, ai bảo nàng còn trẻ như vậy mà phu quân đã chết rồi đây.. "

Lời này của Phượng Sở Ca làm cho Vân gia chủ tức giận đến sắc mặt tái nhợt." Làm sao có thể không phải là ngươi! "

" Ta nói mỹ nhân say không phải ta dùng đấy! "

Ánh mắt Phượng Sở Ca chớp lên tia sáng, ngữ khí xoay chuyển.

Từ đầu đến cuối, nàng đều không chạm qua loại dược này, bất quá chỉ là dùng linh lực tụ lại tất cả thuốc được bôi trên miệng chén, sau đó cho toàn bộ vào trong chén rượu của Phượng Thiển Tuyết mà thôi.

Dùng cách của người trả lại cho người mà thôi.

Cách làm như vậy cũng không quá phận!

Nếu muốn trách Phượng Thiển Tuyết cũng chỉ có thể tự trách chính mình.

Nếu nàng ta không dùng mỹ nhân say, tất cả mọi chuyện cũng sẽ không phát sinh.

" Phượng Sở Ca, ngươi còn dám nguỵ biện! "Hách Liên Cẩn Du từ một bên đứng lên, đi đến bên Vân gia chủ..

Nhìn Hách Liên Cẩn Du, đáy mắt Phượng Sở Ca loé lên lãnh ý rồi chợt biến mất.

Nàng quét mắt nhìn bốn phía." Các ngươi đã hoài nghi có người hạ độc, không bằng hạ lệnh soát người điều tra rõ. Chúng ta đều một mực trong đây chưa từng ra ngoài nửa bước, các ngươi tìm kiếm xem rốt cuộc trên người ai có mỹ nhân say thì chính là người đó hạ."

Mỹ nhân say lòng người, một khi dính vào dược liệu sẽ khởi hiệu.

Vậy nên chỉ có thể dùng lọ chứa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.