Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 66: Nén giận chính là ngu ngốc



Chỉ cần nghĩ đến đứa con trai Vân Thiên Triệt này, Vân gia chủ liền cảm thấy sảng khoái tinh thần.

Bởi vì cái gọi là eo không đau chân cũng không xót, tức giận vừa rồi lúc này tất cả đều tiêu tan cả rồi..

Dung gia chủ giật giật môi, muốn nói gì nhưng cuối cùng vẫn không nói lời nào.

Nhắc tới tiểu bối các đại thế gia, ưu tú nhất xác thực là thuộc về Vân gia.

Toàn bộ Vân Thiên đại lục, Vân Thiên Triệt vẫn luôn là nhân vật phong vân, điểm ấy không ai có thể phủ nhận!

Dung gia hắn tuy cũng có hai người tiến vào Vân Thiên học viện, thế nhưng thực lực hai người kia so ra hoàn toàn kém người Vân gia.

Hai người Dung gia, một người tiến vào đã được hai năm rồi, người còn lại cũng đã một năm rồi, đã lâu như vậy nhưng vẫn đứng trong lớp kém cỏi nhất.

Tất cả thế gia vẫn luôn trong trạng thái ganh đua so sánh.

Tiểu bối thế gia đại biểu cho tiềm lực phát triển tương lai của từng thế gia.

Chỉ dựa vào điểm tiềm lực này mà nói, Dung gia một chút cũng không so được với Vân gia.

Nhìn thần sắc Dung gia chủ suy sụp xuống, Vân gia chủ không khỏi hừ lạnh một tiếng.

"Tốt rồi, tốt rồi. Chuyện hôm nay xảy ra chỉ là ngoài ý muốn. Tất cả mọi người ngồi xuống đi. Đừng vội chia rẽ nhau.." Thiên Khải đế có chút đau đầu.

Ai có thể nghĩ đến hôm nay lại phát sinh nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy.

Nghe lời Thiên Khải đế nói, mọi người cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Tất cả mọi người yên lặng ăn đồ ăn của mình, ai cũng không nhiều lời lấy một câu.

Sợ hôm nay lại có chuyện xấu rơi xuống đầu mình.

Vừa rồi Hách Liên Cẩn Du ở chỗ Phượng Sở Ca ăn một bụng tức, lúc này mới ngồi lại vào vị trí của mình, vẻ mặt âm trầm.

Hắn nâng mí mắt lên nhìn Phượng Sở Ca lạnh nhạt ngồi ở đối diện, đáy mắt ẩn lộ mấy phần hàn ý.

Cho tới bây giờ không có ai dám trước mặt nhiều người như vậy không cho hắn mặt mũi!

Phượng Sở Ca là người thứ nhất!

"Tam hoàng huynh, thế nào? Phượng tiểu thư này thật sự khác biệt đúng không?"

Bên cạnh truyền đến tiếng cười nhàn nhạt.

"Hừ!" Hách Liên Cẩn Du hừ lạnh. "Một nữ nhân ác độc! Cũng chỉ có chút công phu mèo cào ba chân mà thôi!"

Hách Liên Tử Hiên rót chén trà, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve, đáy mắt càng thêm trêu tức.

Hắn sẽ không nói cho Hách Liên Cẩn Du kỳ thật Phượng Sở Ca là trung cấp luyện dược sư đâu!

Bất quá, không biết lúc Hách Liên Tử Hiên biết rõ sự thật sẽ biểu lộ thế nào đây..

* * *

Yến hội rốt cuộc đã tan, lúc này mọi người mới thở phào một hơi.

Thiên Khải đế vừa tuyên bố yến hội chấm dứt, người Vân gia cùng Dung gia đồng loạt rời đi, không dám dừng lại một bước, sợ lại phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn..

Phượng Sở Ca vừa muốn cáo lui, Tô hoàng hậu đã gọi lại nàng.

"Hoàng hậu, ngài còn có việc gì?" Phượng Sở Ca hỏi rõ.

Tô hoàng hậu ngồi trước mặt Phượng Sở Ca, đưa tay chặt chẽ lôi kéo nàng.

"Sở Ca.. đưa bé Cẩn Du kia không xấu, ngươi đừng đem lời hắn nói để trong lòng.."

Lông mày Phượng Sở Ca chớp chớp, gặp phải ánh mắt Tô hoàng hậu, cuối cùng gật đầu. "Ta sẽ không chủ động gây khó dễ hắn."

Nàng sẽ không chủ động gây khó dễ bất kỳ người nào.

Thế nhưng mà.. Nếu đối phương gây khó dễ cho nàng, nàng tất nhiên không chút nào khách khí đánh trở về!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.