Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối

Chương 40: PN1: Ngẫu nhiên nhóm người hầu đều là kẻ có tiền



PN1: Ngẫu nhiên nhóm người hầu đều là kẻ có tiền

Edit & Beta: Hắc Thiên Lung.

“Bản kế hoạch ta đưa cho sao rồi?” Cali ăn xong bữa sáng, chợt nhớ tới bản kế hoạch ba trăm năm trước.

“Thiếu gia, người có thể lên mạng tra thử.” Tư Nại Khoa cười nói, vẻ mặt có chút đắc ý.

“Quên đi, ta trở về rồi tra, ta đi học trước. Di động của các ngươi đâu? Đưa số điện thoại cho ta.” Cali đeo cặp lên, lấy điện thoại từ trong túi quần ra.

“Thiếu gia, trường học của người cách đây có xa không?” Hách Tư Đặc hỏi. “Ân? Không tính quá xa, ngồi xe công cộng mười sáu phút là tới.” Cali cầm trên tay IC Cajan.

“Thiếu gia, hay là ta đưa người đến trường đi, chúng ta có xe.” Hách Tư Đặc luôn luôn mặt than bỗng tươi cười, dọa Cali kinh hãi, ngươi cười thật dọa người a!

Bất quá, một ngày này Cali nhất định sẽ bị kinh hãi đến vô số lần, ân hừ ~

“Thiếu gia, muốn số điện thoại thì chúng ta sẽ gọi cho người.” Mọi người nhất tề lấy ra điện thoại của bản thân.

“.........” Các ngươi cũng quá có tiền.... Cali nhìn điện thoại trong tay mình, lại nhìn nhìn điện thoại cao cấp của bọn họ, lòng có chút chua xót, hâm mộ ghen tỵ hận cực kì!

“Thiếu gia, lưu xong số điện thoại của chúng ta thì ra đây đi.” Hách Tư Đặc đi ra trước biệt thự trước. “Ân!” Cali che mắt không đành lòng nhìn di động hàng hiệu đứng đầu thế giới của bọn họ, rất nhanh liền lưu xong số điện thoại đi nhanh ra ngoài.

Trời a! Này còn chói mắt hơn mấy chiếc điện thoại kia! Cali nhìn thấy gì? Ai nói cho ta biết mấy chiếc siêu xe giá cực cao quảng cáo không bán tại sao đều ở trong này đây là có chuyện gì a?

“Thiếu gia, người thích không?” Ngã Lệ Lợi nay đã không còn bộ dáng 15 tuổi của ba trăm năm trước, hắn cao lớn, nhìn qua chỉ khoảng 20 tuổi.

“Các ngươi là đồ thổ hào a!” Cali tỏ vẻ hắn rất muốn khóc!

“Thiếu gia, chúng ta bất quá mỗi người có một chiếc mà thôi, không tính là thổ hào.” Hạ Lạc nói.

Mỗi người một chiếc..... Các ngươi không sợ bị ăn cắp sao a...... Cali tạc mao. Có tiền cũng không thể tiêu xài lãng phí như vậy a!

“Thiếu gia, chiếc xe màu xanh đậm kia là của Hách Tư Đặc.” Ái Đức Hoa chỉ chiếc xe ‘đưa đón tới trường’ Cali sắp ngồi. “Ân, nhìn ra được, đúng rồi, chiếc xe đỏ rực kia là của ngươi đi, Ái Đức Hoa?”

“Thiếu gia thật thông minh nga, nhận ra được chiếc xe tao tao kia là của Ái Đức Hoa!” Lộ Thực cười chế nhạo nói.

“Ngươi con thỏ chết tiệt muốn đối nghịch với ta sao? Cẩn thận ta nấu ngươi!” Ái Đức Hoa làm bộ dạng hung ác. “Hồ ly thối, thưởng thức kém là vấn đề của ngươi.” Lộ Thực ‘Hừ’ một tiếng.

“Không náo loạn với các ngươi, ta đi học trước.” Cali anh minh quyết định rời xa hiện trường đấu võ mồm này, đi đến ngồi vào xe của Hách Tư Đặc.

“Thật thoải mái!” Đệm thật mềm a! Cali trái sờ sờ, phải sờ sờ, hàng cao cấp đúng là có khác!

Hách Tư Đặc nhìn động tác của Cali qua kính, tươi cười cực kỳ phúc hắc: thiếu gia, người sẽ yêu chiếc xe này.

Vừa vào trường học, bạn thân lập tức bổ nhào lên người Cali: “Ông biết không, khu mua sắm cao cấp có thêm một công ty nổi tiếng thế giới!”

“Gì? Tôi không hiểu.” Cali không hiểu ra sao. Bạn thân này của cậu, tên Phương Thanh là một thổ hào. Ân, giới thiệu rất đơn giản.

“Ai, tan học tui mang ông đi!” Phương Thanh nghiêm mặt nói với Cali, “Không đi không được nga.”

“Hảo hảo hảo, ta phải gọi điện thoại về nhà.” Cali vừa nói vừa lấy điện thoại ra. “Nhà ông có người?” Phương Thanh kỳ quái hỏi.

“Ách, ân, người nhà của ta hôm qua vừa về nhà.” Cali mơ hồ nói. Bọn họ coi như là người thân của ta.

“Nga nga, vậy ông gọi đi.” Phương Thanh nhắc lại: “Nhất định phải đi. ”

“Được được được, tôi đi tôi đi.” Cali không nói gì, về sau ai là một nửa của hắn chắc chắn không may.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.