Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc

Chương 148





Lúc này tâm trạng của Mộ Bắc Ngật vô cùng xấu, không hề vui vẻ thoải mái như lúc sáng mà Dịch Bách gặp anh.

Dịch Bách đưa anh đến bệnh viện, Mộ Bắc Ngật đóng cúc ở tay áo, anh bước xuống xe trước, Dịch Bách bám theo sau.

Hôm nay sai người theo dõi Mộ Bắc Ngật là thuộc hạ của Cố Lan Tâm, Cố Lan Tâm biết tin tối qua Mộ Bắc Ngật và Cố Tiểu Mạch ở cùng nhau, cô ta tức giận cắn chặt răng.

Cô ta ở trong phòng bệnh của Hoàng Mai, bộ dạng như muốn nổi trận lôi đình.


Hoàng Mai thấy vậy liền lo lắng, “Lan Tâm, sao thế, đã xảy ra chuyện gì”
“Cố Tiểu Mạch, càng ngày càng chướng tai gai mắt rồi” Cố Lan Tâm lên tiếng, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo, ánh mắt chất chứa sự độc ác.

Vừa sáng sớm Cố Chấn Hải đã mặt nặng mày nhẹ đến bệnh viện, vốn định đến phòng bệnh của Cố Tiểu Mạch chất vấn một hồi nhưng không thấy bóng dáng của Cố Tiểu Mạch đâu cả, chỉ có thể đè nén tức giận đi đến phòng bệnh của Hoàng Mai.

Hoàng Mai không biết gì về chuyện tối qua, lúc này nhìn thấy Cố Chấn Hải giận đùng đùng đi vào phòng bệnh, bà ta thắc mắc hỏi, “Lan Tâm, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Tối qua bố đưa Cố Tiểu Mạch đến bữa tiệc của Tổng giám đốc.

Lâm…
Cố Lan Tâm còn chưa nói xong, Hoàng Mai đã tức giận giậm chân xuống đất, bà ta không vui vẻ, chua ngoa cay nghiệt n hấn Hải, con gái ông là Lan Tâm, đi dự tiệc ông không đưa Lan Tâm đi cùng, tại sao lại đưa người phụ nữ đê tiện kia đi, Chấn Hải, sao ông lại như thế?”
“Bà hiểu gì chứ?”
Cố Chấn Hải thấy Hoàng Mai không biết đúng sai trái phải đã chất vấn, ông ta lập tức nổi giận.

Có điều, Cố Chấn Hải vừa nói xong, cửa phòng bệnh xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, Cố Lan Tâm lập tức thu lại ánh mắt độc ác của mình, khôi phục bộ dạng yếu đuối.


Cô ta đứng lên, đi đến cửa chào Mộ Bắc Ngật.

“Bắc Ngật, sao anh lại đến đây?”
Hôm nay mắt của Cố Lan Tâm hoen đỏ, cô ta không dám chạm vào.

Mộ Bắc Ngật, cô ta cúi đâu, muốn Mộ Bắc Ngật chủ động phát hiện ra rồi giải thích với cô ta.

Nhưng Mộ Bắc Ngật không hề nhận ra sự thay đổi của Cố Lan Tâm, thậm chí anh hoàn toàn không quan tâm đến cô ta, anh lạnh lùng nhìn Cố Chấn Hải đứng ở bên trong phòng bệnh, “Cố Chấn Hải, chuyện ông định bán Cố Tiểu Mạch cho Tổng giám đốc Lâm, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện được rồi Một câu nói khiến tất cả mọi người đều sững sờ, Cố Chấn Hải nghe xong sắc mặt chợt thay đổi, trên mặt hiện lên sự lo lắng tột độ, ông ta vội vàng quay người lại, hai tay năm chặt, “Không phải thế đâu Tổng giám đốc Mộ, chuyện này cậu phải nghe tôi giải thích, tôi không hề muốn bán Tiểu Mạch cho Tổng giám đốc Lâm”
“Rượu bị bỏ thuốc, Tổng giám đốc Cố không biết gì sao?”
Giọng nói của Mộ Bắc Ngật lạnh đến cực điểm, chỉ trong nháy mắt, bầu không khí trong phòng lạnh đi, biến thành băng tuyết!
Cố Lan Tâm đứng bên cạnh Mộ Bắc Ngật nên cảm nhận rõ hơi lạnh trên người anh, đây là lần đầu tiên, ắc Ngật nói chuyện lạnh lùng như thế với Cố Chấn Hải, không chút nể tình!
Cơ thể cô ta cứng đờ, không dám tin vào tai mình, cô ta ngước đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật vẫn đang nhìn Cố Chấn Hải.

Sắc mặt Hoàng Mai thay đổi, trong nháy mắt trở nên khó coi và lo lăng, Cố Lan Tâm thử lên tiếng khuyên ngăn, “Bắc Ngật, anh nói gì thế…
Chắc là hiểu lầm thôi, bố sẽ không làm những chuyện như vậy đâu: “Có cần tôi lấy chứng cứ ra để chứng minh không? Nhà họ Mộ và nhà họ Cố đã liên hôn với nhau, nhưng tuyệt đối sẽ không chấp nhận gia đình mà bán con gái đi để hưởng lợi, Tổng giám đốc Cố, tôi không thể nào không hoài nghi ông!”

Mộ Bắc Ngật nói xong, không chỉ Cố Chấn Hải sững sờ ngay tại chỗ mà đến Cố Lan Tâm cũng mặt tái mét.

“Bắc Ngật, anh nói gì thế?”
Cố Lan Tâm giơ tay kéo áo vest của Mộ Bắc Ngật, không dám tin răng Mộ Bắc Ngật lại thốt ra lời như vậy.

Mộ Bắc Ngật mặt lạnh, “Anh đã nói rất rõ rồi”
Cả người Cố Lan Tâm như thể bị gội một gáo nước lạnh, nhận ra sự nghiêm trọng của sự việc, cô ta vội vàng nghiêng đầu nhìn Cố Chấn Hải, giả vờ phẫn nộ quở trách, “Bố, bố mau giải thích chuyện không phải như vậy, mau giải thích với Bắc Ngật đi!”
“Tổng giám đốc Mộ à, chuyện không nghiêm trọng như cậu nói, tôi đưa Tiểu Mạch đến bữa tiệc sau khi Tiểu Mạch đồng ý, nó đồng ý với tôi chứ tôi không hề ép nó đi” Cố Chấn Hải vội vàng bước lên phía trước, nhìn Mộ Bắc Ngật với khuôn mặt như thể đang cầu xin.

Mộ Bắc Ngật không bị thuyết phục, “Tôi nhớ trước đây, Tổng giám đốc Cố từng nói, cô ấy chỉ là con riêng của nhà họ Cố mà thôi, tại sao cô ấy lại đồng ý với yêu cầu của ông?”
“Bắc Ngật, anh đừng như vậy, được không, bố em thật sự không cố tình, Bắc Ngật, anh nể mặt em mà tha cho bố em một lần, được không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.