Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc

Chương 182



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mộ Thiếu Lãnh bị anh túm cổ áo, nhưng lại cười không hề quan tâm, “Mộ Bắc Ngật à, anh đúng là không hiểu gì cả, tôi chỉ đang dạy dỗ cô ta giúp anh để vợ chồng hai người hứng thú hơn, nếu không sau này rất khó có thai, đến lúc đó ông nội sẽ nóng lòng lắm đó”
Mộ Bắc Ngật nhìn Mộ Thiếu Lãnh, đối với việc Cố Lan Tâm bị bắt nạt, anh chỉ muốn giúp cô ta xả giận chứ trong lòng không hề có cảm giác ghen tuông.

Chỉ là mặt lạnh lùng đấm vào mặt Mộ Thiếu Lãnh, hết cú đấm này đến cú đấm khác, xuống tay rất mạnh.

Mộ Thiếu Lãnh bị đánh mặt mũi sưng vù, may mà ông Mộ xuất hiện kịp thời mới ngăn chặn lại được.


Ông Mộ chống gậy xuống đất, phẫn nộ hét lên, “Tất cả dừng tay lại!”
Thật ra chỉ có Mộ Bắc Ngật động tay, lý trí của Mộ Bắc Ngật vẫn còn sót lại một chút, anh từ từ thu tay lại, Mộ Thiếu Lãnh đưa tay lau đi miệng mình, Mộ Bắc Ngật lùi một bước, nghiêng đầu nhìn Cố Lan Tâm, Cố Lan Tâm ngồi trên giường, cơ thể run rẩy.

Sắc mặt ông Mộ cực kỳ khó coi, “Có chuyện gì?”
“Ông nội, Mộ Bắc Ngật đang dạy dỗ cháu, cảm thấy cháu đã bắt nạt vợ sắp cưới của anh ta, anh ta rất cưng chiều vợ sắp cưới đó” Mộ Thiếu Lãnh lên tiếng.

Ánh mắt ông Mộ rơi lên người Cố Lan Tâm, “Bắc Ngật, Thiếu Lãnh nó chỉ là nhất thời hứng thú, không phải cố tình đâu, cháu phẫn nộ như vậy làm gì?”
“Ông nội, nó có thể dùng tất cả đồ của cháu, ý của ông là phụ nữ cũng có thể dùng chung sao?” Khóe miệng Mộ Bắc Ngật nhếch lên, mỉa mai nói.

Một câu nói khiến ông Mộ không nói lên lời, mặt ông ta vô cùng khó coi, “Cháu đến phòng sách với ông!”
Trong phòng sách, ông Mộ phẫn nộ ngồi ở đó, “Tại sao cháu lại chèn ép Cố Thị, chuyện này tại sao lại không bàn bạc với ông, bây giờ cháu thật sự cho rằng ông đã giao toàn bộ Mộ Thị cho cháu sao?”
“Ông nội, đối với Cố Thị công ty luôn đầu cơ trục lợi không nghiêm chỉnh này, Mộ Thị có quyền không hợp tác với ông ta”
“Cháu đã nói với Lan Tâm chưa, Mộ Thị không sao cả nhưng cháu đã làm ảnh hưởng đến hòa khí của hai gia đình, cháu sẽ giải thích như thế nào với Lan Tâm?”


“Hủy hôn ước vẫn luôn nằm trong kế hoạch của cháu, ông nội, ông hãy chuẩn bị sẵn tinh thần, cháu đi trước đây ạ”
“Cháu!”
Ông Mộ tức giận thốt lên một tiếng nhưng Mộ Bắc Ngật không nghe, quay người rời đi, để ông Mộ ở lại một mình trong phòng với sắc mặt tái mét.

Ra khỏi nhà họ Mộ, Mộ Bắc Ngật tự mình lái xe, cảm giác đau nhức ở cánh tay ngày càng rõ ràng, cánh tay sưng lên, anh nắm chặt vô lăng, không nằm ngoài dự đoán, anh đến bệnh viện.

Ở bệnh viện, Cố Tiểu Mạch đã tỉnh lại, lúc Nam Thần An quay về bệnh viện, Cố Tiểu Mạch khó khăn di chuyển cơ thể của mình, cô muốn đi vệ sinh, cô đã nhịn rất lâu rồi, Nám Nám nhỏ bé không đỡ được cô dậy, cô chỉ có thể từ từ di chuyển cơ thể của mình, sao lại đau thế chứ?
Nam Thần An thấy vậy, vội vàng bước đến, “Tiểu Mạch, em muốn đi đâu?”
Cố Tiểu Mạch ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, “Anh Nam, anh về rồi, em… em ngủ nhiều quá, muốn đi vệ sinh”
Vừa lên tiếng đã phát hiện ra chuyện này có hơi khó mở lời, Nam Thần An bật cười, cưng chiều bế cô lên, Cố Tiểu Mạch vô cùng kinh ngạc.

Anh ta bế cô đến nhà vệ sinh sau đó từ từ lui ra ngoài.


Nam Thần An chăm sóc cô một cách thân mật như vậy, Cố Tiểu Mạch có chút không quen, cô đi vệ sinh xong, cố gắng vịn vào tường, bước từng bước ra ngoài.

Aiyo, cô lăn bao nhiêu vòng trên đường, cơ thể va đập lung tung, cảm thấy xương vỡ vụn rồi.

Nhưng lúc Nam Thần An nói cho cô biết bệnh tình của mình, Cố Tiểu Mạch thở phào nhẹ nhõm, hóa ra không bị gãy xương, may quá…
“Tiểu Mạch, anh đã dọn dẹp nhà cửa, hành lý cũng chuyển đến nhà rồi, hôm nay em đến ở đi nhé” Nam Thần An dịu dàng lên tiếng, không để Cố Tiểu Mạch cảm thấy không quen thuộc.

Anh ta biết Cố Tiểu Mạch không thích mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện, Cố Tiểu Mạch vừa nghe thấy được xuất viện sớm, hiển nhiên không từ chối!
Cô vội vàng gật đầu, Nám Nám đã được đưa về nhà trước, lúc này chỉ còn lại cô và anh Nam..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.