Chiến và Đan đã ra nhảy. Huy, Thái thì chỉ ngồi uống rượu trên quầy. Bartender thấy anh cả ngồi xuống thì đặt ngay một ly Brandy rồi không nói gì trở lại công việc pha chế cho khách. Thái nâng ly rượu được đưa tới lên, cụm bia với Huy.
“ – Dượng cậu cũng sắp về họp rồi đấy.” Thái đặt ly rượu xuống. Không kiêng nể mà nói những chuyện tư mật. Bởi họ có những ám hiệu riêng.Tiếng nhạc ở quầy cũng không quá lớn mà chỉ đủ du dương thính giác mà thôi.
“ – Ha ha, về thì sao.” Huy tu chai bia ừng ực, mặt có chút đỏ vì uống hơi quá chén.
“ – Cậu sắp 28 rồi, lão cũng phải thực hiện di chúc của bố cậu chứ.”
“ – Cần gì, nghe đâu có tên nào mặt mũi lắm đã ra mặt bảo vệ tôi rồi mà. Ha ha!”
“ – Kẻ đó đã chết rồi, con trai lão cũng đã lên nắm quyền.”
Huy bất cần đời hất hàm cười. Hắn cần gì cái chức ông trùm ma túy của ba hắn chứ, cũng chẳng thèm nhặt lại tổ chức từ tên dượng thối nát Đao Mẻ. Hắn chán ghét cái trò chơi ngầm này lắm rồi, bởi thế hắn mới âm thầm đi học rồi làm công an. Tự tay mình bắt gọn cái tổ chức thối nát của ba hắn.
“ – Thì sao chứ! Tao chỉ cần tiền đầy túi, gái đầy tay. Việc chó gì phải làm chủ!”
“ – Cậu quá thiển cận rồi.” Thái lắc đầu ngao ngán cho tương lai bất cần của thằng em kết nghĩa. Cũng lo cho cả cái ghế ông chủ bang Chợ Cá của ba Huy sẽ lụi tàn trong tay Đao Mẻ.
Thui lui trong góc vắng, Tường ngồi uống ly cocktail ực hai cái là hết. Nhìn Hạ lả lướt đi qua bàn này đến bàn kia. Bắt chuyện tên này, hỏi chuyện cô kia như dân chuyên nghiệp. Mà cậu thấy oải, nhìn đồng hồ cũng đã gần 11 giờ, đến giờ cậu phải đi ngủ rồi. Phải gọi Hạ về thôi.
Hạ đâu rồi?
Tường ráo riết đưa mắt tìm cô bạn trong vòng người luẩn quẩn giữa các bàn. “Bộp”, Tường giật mình quay lại nhìn người đánh vào vai cậu.
“ – Là thằng khốn đập máy ảnh tui đó!” Hạ chỉ ngón tay trỏ về phía quầy rượu.
Tường nheo mắt nhìn về phía Hạ chỉ, mà có mấy người ngồi ở quầy lận, cậu không phân biệt nổi.
Biết thằng bạn chắc chẳng thể nhận ra nổi, cô kéo Tường đứng lên, lén lút ẩn mình trong đám đông. Đến khi chỉ còn cách chỗ ngồi của Huy tầm hai mét, Hạ nói thầm với cậu:
“ – Đó, thằng mặc áo phông in chữ Don’t Care đen ấy!”
Tường gật gù, trông cũng được, chắc thuộc dạng công tử ăn chơi mất dạy mà thôi. Hạ sẽ không bao giờ thích loại con trai như thế. Cậu yên tâm. Cho phép Huy tiếp cận Hạ.
“ – Thằng này trông khốn nạn thật!” Tường cảm thán cho cô vui.
“ – Còn phải nói!” Cô căm tức bắt tia laze về phía hắn.
“ – Giờ tính làm gì?” Tường nhìn cô hỏi.
“ – Ê, phục vụ, thêm bia!” Huy vẫy tay như vẫy chó gọi Hạ.
Hắn đã nhìn thấy cô ngay từ lúc cô lén lút nhìn trộm hắn. Hắn không ngờ lại gặp lại cô ở đây, lại còn làm phục vụ bàn nữa chứ. Huy thật không biết mục đích cô lẻn vào nhà hắn để làm gì. Cô gái này thật kì lạ, cũng thật thú vị.
Thấy mặt Hạ đã như sắp bốc hỏa, Tường muốn kéo cô đi nhưng không kịp. Nên đành chạy theo sau cô đứng trước mặt Huy. Nếu cậu không được cô cho phép đứng trước mặt bảo vệ thì cậu vẫn có quyền tự do ở phía sau cô làm hậu thuẫn vô điều kiện.
“ – Ê, chẳng phải anh đang ngồi trong quầy sao! Sao không gọi anh Alan Cao(tên người pha chế rượu trong quầy) chứ!?”
“ – Cậu ta đang bận.” Hắn hất cằm chỉ về phía Cao đang đứng xếp ly trên kệ.
“ – Bận?”
“ – Thôi, Hạ.” Tường khuyên.
“ – Thêm bia.” Huy ngông nghênh nhắc lại yêu cầu.
“ – Hết bia.”
“ – Ha ha, thôi nào cô em. Vẫn còn cay cú vụ đập máy sao. Ha ha. Nhỏ nhen thế.”
Nhịn. Phải nhịn. Hạ cố hằn xuống cơn giận điên người trong lòng. Nhưng cuối cùng cũng không thể kìm nén được:
“ – Muốn uống thì tự đi mà lấy.”
“ – Ha ha. Vì bố mày hút rất nhiều thuốc. Nên tao muốn mày đi lấy đấy. Cô em phục vụ ạ!”