Surrender My Love

Chương 4



Erika đưa chiếc muỗng to lên đầu lưỡi nếm thử món đậu ninh và thở dài, vì một lần nữa viên đầu bếp cần chỉ dẫn của nàng “Thêm một chút nghệ tây đi, Herbert, và đừng có hà tiện muối nữa. Tên lái buôn sắp quay trở lại, và ta sẽ mua bổ sung những nguyên liệu còn thiếu, bao kèm cả những gia vị của ngươi”

Nàng cũng không cần phải nói điều đó. Bảy năm là một chuỗi thời gian đủ dài cho đám người hầu hiểu rằng người chủ mới của mình, mặc dù là một người Đan Mạch, không phải là một người bủn xỉn như người chủ cũ. Nhưng họ, những người nông nô này vẫn còn chút gì e dè, cũng không mấy ngạc nhiên vì nàng đã chứng kiến những người quản gia hung ác và tạn bạo như thế nào trước đây.

Erika là người đã chấm dứt những cuộc tra tấn bừa bãi khi nàng tới đây vào bốn năm trước – khi anh trai của nàng là Ragnar trao cho nàng toàn bộ quyền hành. Không phải nàng là một người yếu mềm . Nàng có thể dùng đến đòi roi, hoặc hình phạt treo cổ khi cần. Nàng không thể cai quản mảnh đất này trong khi anh trai mình vắng mặt mà không dùng đến những biện pháp ấy khi cần, và nàng cũng không gặp mấy khó khăn với chúng. Nàng chỉ tin vào lẽ công bằng và tội ác thì sẽ phải bị trừng phạt.

Nàng đã phó mặc công việc cho anh trai mình trong suốt ba năm trước khi nàng tới. Thực sự đó không phải là lỗi của anh ấy khi không làm được gì nhiều, bởi lẽ anh phải tham gia quân đội hầu như xuyên suốt khoảng thời gian đó, và vì thế mà không thể nắm bắt được hết tình hình.

Anh đã có một sự cai quản khá tốt mà không cần đến bất cứ một cuộc đổ máu nào. Người chủ cũ Anglian từng sống ở đây đã cai quản không mấy thành công và ông ta có thể mất hết tài sản cho quân đội đi xâm lược, vì thế ông ta đã đề nghị Ragnar Haraldsson cưới con gái duy nhất của ông. Và Ragnar rất lấy làm hạnh phúc vì có được người con gái này cùng với tất cả những gì nàng mang theo, bao gồm cả sự trung thành của đám gia nhân.

Người cha già đã qua đời sau đó, và lẽ dĩ nhiên là chàng rể Ragnar được kế thừa tất cả. Và bởi lẽ đó mà một cuộc hôn nhân hợp pháp, nên đám gia nhân vẫn tiếp tục trung thành dù cô chủ của họ đã chết khi sinh vào 9 tháng sau đám cưới. Giờ thì họ trở thành người của Ragnar và tất nhiên cả Erika.

Khi nàng đến đây, những cuộc tra tấn, nạn đói, giết chóc đã hết. Tuy vậy, những người ở đây đã sống quá lâu dưới những trò đùa hung ác, nên sẽ phải mất vài năm để có thể quên đi những khổ đau từ quá khứ.

Đó là lí do tại sao nàng thường nói năng nhẹ nhàng với viên đầu bếp, và giờ đây nàng đang mỉm cười “ Có lẽ là hơi đậm nữa, Herbert, ngươi biết là ta thích thế. Ta cũng thích công thức của ngươi dành cho ta”.

Lời khen của Erika khiến viên đầu bếp rạng rỡ hẳn. Nàng luôn có khả năng ảnh hưởng tới những người hầu của mình , dù là nàng khen thưởng hay quở trách họ - ít nhất là đối với đám người hầu là nam giới. Bởi vì nàng mang một vẻ đẹp khác thường - dù chỉ là một nụ cười cũng khiến người khác phải xao động.

Tuy vậy nàng chưa bao giờ trân trọng vẻ đẹp của bản thân vì đó là nguyên nhân khiến chị em họ của nàng luôn chỉ trích nàng trong nhiều năm. Nhưng giờ đây nàng đã hoàn toàn hài lòng với diện mạo của mình. Nàng có đôi gò má cao, mũi thẳng và ngắn với đôi môi đầy đặn và đỏ hồng. Đôi mắt nàng màu xanh dương với hàng mi dày và đôi lông mày hình cánh cung mềm mại. Nhưng điểm nổi bật nhất chính là mái tóc dài, màu vàng với những ánh đỏ của nàng.

Nàng là một người phụ nữ cao, nếu đem so sánh với những người xung quanh. Nhưng nàng lại là một phụ nữ mảnh dẻ - nếu không nói là gầy gò. Tuy vậy, những đường cong trên cơ thể nàng được xếp đặt thật tài tình, với bầu ngực lớn nhất mà vẫn cân đối với dáng vóc và đôi chân dài của nàng.

Một đôi mắt dõi theo nàng khi nàng bước qua phòng bếp và “ cái bóng” ấy đi theo nàng khi bóng tối đã ùa vào tòa lâu đài của nàng. Từng bó đuốc được thắp sáng. Nàng không hề nhận ra đã hàng giờ trôi qua và rằng mọi người đang chờ đợi bữa tối. Bữa ăn cuối của ngày bị gián đoạn bởi những tên trộm gần đây, khiến nàng và đám gia nhân phải kiểm kê những đồ đạc bị mất trong vài giờ đồng hồ. Nên giờ đây nàng đã vội vã tới đại sảnh bởi lẽ nàng biết Herbert sẽ không bắt đầu dọn bữa nếu nàng chưa ngồi vào vị trí của mình. Nhưng tâm trí của nàng thì vẫn đang nghĩ đến những tên trộm.

“ Bảy ổ bánh mỳ và một nửa số gia vị” , nàng tự nhủ “ Những gia vị sẽ được bán đi, không có gì ngạc nhiên, nhưng còn số bánh mỳ?... nàng nói chuyện với “ cái bóng” của mình.

Tiếng lẩm bẩm nàng nhận được có nghĩa là “ Không”

“ Wulnoth cũng không có chút phỏng đoán tên trộm là ai ư?” Nàng hỏi tiếp

Vẫn tiếng lẩm bẩm ấy. Erika thở dài. Họ đã phải đấu tranh với bệnh dịch trong suốt nửa tháng trời và giờ đây lại là nạn ăn cắp vặt những nông sản, vũ khí và cả gia súc. Hoặc có một kẻ lạ mặt khôn ngoan đang dò la khu trang viên, hoặc chính là một trong đám gia nhân đã bán đồ ăn cắp tại Bedford vì một chút lợi lộc. Thật lạ là Wulnoth, viên quản gia vẫn chưa tóm được hắn, với tội lỗi này thì đảm bảo hắn sẽ bị một trận đánh ra trò, vì Wulnoth là một người thích sử dụng đến roi da.

Nàng xem thường viên quản gia người Saxon to béo này, từ ngày đầu tiên nàng gặp ông ta. Người đàn ông này vừa hiếu thắng, xấc láo và vẻ tàn bạo của ông ta có thể khiến bất cứ kẻ phạm lỗi nào cũng run sợ. Nàng có thể cho ông ta nghỉ việc từ lâu nhưng mỗi lần nàng ra lệnh thì ông ta lại cúi đầu lắng nghe, khiến nàng không có lí do và những người đàn ông khác thì đều tuân lệnh ông ta và sợ ông ta còn hơn cả sợ nàng – điều này thì không còn gì phải nghi ngờ.Ông ta vẫn đề xuất những hình phạt nặng hơn nàng nghĩ, nhưng ông ta luôn luôn tuân theo những quyết định của nàng, mặc dầu là miễn cưỡng.

Nàng đã tới đại sảnh, nơi đã được thắp sáng đầy đủ, đám người làm đang tụ tập thành những nhóm nhỏ, nhưng tránh những chiếc bàn đã được dọn ra. Nàng có thể hình dung rằng một nửa trong số họ đang lo lắng về những ngày sắp tới sẽ hiếm hoặc không có chút thức ăn nào. Họ không cần thiết phải lo lắng đến như vây, nhưng những nỗi sợ hãi ngày xưa không dễ dàng mà quên được. Với họ,những nỗi sợ hãi mới có thể dễ dàng để sang một bên hơn. Nàng thấy hài lòng khi những cuộc xì xào trò chuyện của đám người hầu không chấm dứt khi nàng bước vào phòng, điều họ thường làm trong năm đầu tiên nàng ở đây.Tất nhiên, hiện tượng này không phải do nàng tạo nên, mà chính là “ cái bóng” của nàng – một người hết mưc khéo léo.

Anh ta là Turgeis 10 feet, biệt hiệu “10 feet” thường là phần cường điệu như hầu hết những cái tên Viking khác, nhưng ở trường họp của Turgeis thì nó không cường điệu quá nhiều. Thưc tế là anh ta cao tầm 7 feet ( khoảng 2m13) với khuôn ngực rắn rỏi, trông hùng dũng như môt con gấu với mái tóc bờm xờm và bộ râu đỏ , và một đôi mắt nâu dịu dàng – ít nhất có nàng nghĩ vây. Không ai khác, kể cả anh trai nàng nghĩ như thế về Turgeis , người với chiếc rìu to gấp ba lần cỡ bình thường, khiến ai cũng phải khiếp đảm. Và anh ta luôn ở bên cạnh Erika, chưa bao giờ vắng mặt.

Đã luôn là như thế từ khi nàng lên 10, khi nàng tìm thấy anh ta ở gần cái hồ bí mật, nơi nàng thường tới để trốn tránh những cuộc cãi vã và phiền phức từ ngôi nhà của mình. Lúc đó anh ta đã sắp chết, nằm trên vũng máu của mình, với một chiếc rìu cắm vào lưng và nửa tá những vết chém dọc khắp cơ thể. Anh ta là môt người Nauy và đã bị chính anh trai của mình , người luôn ghen tị và sợ anh, bán làm nô lệ. Một tên buôn nô lệ đã hứa với anh trai của Turgeis rằng Turgeis có thể mất mạng tại chợ nô lệ tại Viễn Đông. Đám thủy thủ thường chế nhạo rằng anh có thể được trả giá cao để làm kẻ hầu hạ ở chốn hậu cung, nhưng trước hết anh phải mất đi phần nam tính của mình. Và thế là anh cố trốn thoát khỏi con tầu đó khi nó cập bến để lấy nhiêu liệu và lương thực tại bến cảng của gia đình nàng. Toàn bô đám thủy thủ đã đuổi theo anh, và có thể thấy xác của họ trải dọc trên đường dẫn ra cái hồ bí mât của nàng.

Những điều này thì về sau Erika mới biết, nhưng cái xác của anh lúc đó là điều khiến nàng lo ngại. Nếu giúp anh thì cái hồ sẽ không còn là chốn riêng tư của nàng, nhưng để mặc anh ta chết và thối rữa ở đó thì cũng tệ như vậy. Thế là nàng mang kim chỉ tới và bắt đầu dùng những thảo mộc mà nàng biết để cứu anh,và kì diệu thay, nàng đã làm được. Và trong khi anh hồi phuc dần thì cha nàng đã tich thu con tàu không có thủy thủ đoàn và toàn bô hàng hóa nô lệ sau đó đem bán ở Birka. Bởi vì lẽ đó mà cuối cùng thì ông cũng đặt ra môt vài câu hỏi về những cái xác được tìm thấy và môt vài câu nữa vào ngày Erika mang Turgeis về ngôi nhà của mình với một lời giới thiệu vỏn vẹn “ Anh ấy là bạn con”. Anh trở thành cái bóng của nàng từ lúc đó.

Có một cái bóng như Turgeis quả là một điều không tệ. Anh là một người kiệm lời, và nàng dần cũng hiểu ý nghĩa của những tiếng gầm gừ của anh như môt thứ ngôn ngữ riêng. Thưc tế, anh là người ban thân thiết nhất của nàng. Và anh cũng là người giúp nàng tránh những đòn roi của cha nàng – đòn roi là điều xảy ra thường xuyên với những người anh chị em khác của nàng.

Cha nàng có hai người vợ chính thức và ba người vợ lẽ, tất cả họ đều cho ông rất nhiều con cái. Tính đến lúc ông chết là 20, và Erika thì không mấy thân thiết với họ, trừ anh ruột cô là Ragnar. Mẹ của họ là người vơ chính thức thứ hai. Người vơ trước đã sinh hạ bốn con gái và ba con trai, những người này nhiều tuổi nhất trong đám con cái của cha nàng.

Thực tế, người con trai cả, đã thế chỗ cha nàng tại mảnh đất ở Đan Mạch, có ba người con gái nên chính anh ta phải lo lắng về viêc hôn nhân cho con gái mình hơn là cho Erika và môt người em gái chưa kết hôn của mình. Và với hầu hết những thanh niên còn sót lại ở vùng này – những kẻ kiếm tìm môt món hồi môn béo bở thì nàng sẽ không thể tìm nổi một người chồng hay một mái nhà của riêng mình.

Nhưng chính anh ruôt nàng là người đã rời bỏ ngôi nhà để tìm kiếm môt chỗ cho riêng mình và đã thành công. Và đó là một trong những ngày hạnh phúc nhất đời Erika khi anh đã đón nàng về ở cùng tai mảnh đất Đông Anglian. Nàng đã không kì vọng nhiều, chỉ cần được rời khỏi ngôi nhà đông đúc và ngôt ngạt ấy – nơi nàng chưa bao giờ được chào đón thưc sự.

Nhưng Ragnar đã chia sẻ cơ ngơi mới của mình cho nàng, cho nàng quyền hành cao nhất trong ngôi nhà của anh, đó là làm bà chủ trang viên, và thay anh điều hành khi vắng mặt. Không còn vô vọng về chuyện hôn nhân nữa. Đã có 5 người Viking vạm vỡ ngỏ lời, và đều bị Ragnar từ chối vì ho đều là thuôc ha của anh. Anh có yêu cầu cao hơn dành cho cô em gái của mình, ít nhất cũng phải một điền chủ giàu có và đầy quyền lực. Đây là ngôi nhà mới của họ. Đã đến lúc phải củng cố địa vị của ho bằng những liên minh. Và giờ Ragnar cùng với thuộc hạ của mình đang đi tìm kiếm những cuộc hôn nhân có lợi cho họ.

Erika đáng lẽ nên hài lòng. Anh đã hứa sẽ đem về môt người đàn ông lí tưởng cho cô em gái của mình và nàng không mảy may nghi ngờ rằng nàng sẽ không hài lòng bởi vì Ragnar luôn mong nàng được hạnh phúc.Vấn đề là, người chồng của riêng nàng không phải là điều nàng trông đợi. Anh trai nàng đã cho nàng quá nhiều thứ- đã làm hư hỏng cô em gái – và nàng hoàn toàn hạnh phúc với những gì đang có. Thâm chí mong muốn có những đứa trẻ của nàng cũng đã được đáp ứng với con trai của Ragnar, Thurson, nàng đã đảm nhiệm việc nuôi dạy cậu bé.

Sự thưc là, nàng vẫn mong có một người chồng và vẫn hi vong về một tình yêu, và nàng thường cầu nguyên rằng người đàn ông mà Ragnar tìm cho nàng sẽ chính là tình yêu đó. Nhưng nàng hết mưc hài lòng với bản thân bây giờ, và nàng sơ sự thay đổi, sợ rằng nàng sẽ không được hạnh phúc như bây giờ.

Nàng cho rằng nỗi sơ đó là bình thường, như hầu hết những phụ nữ khác khi phải đối mặt với hôn nhân với một người đàn ông không quen biết. Cuộc sống của nàng sẽ thay đổi một lần nữa, khi mà nàng đã quá quen với cuộc sống bây giờ.

Và nàng cũng biết rằng cuôc sống của nàng cũng sẽ thay đổi khi Ragnar kết hôn lần nữa. Điều đó là không thể tránh khỏi. Và mặc dầu nàng vẫn được chào đón ở ngôi nhà của anh trai trong suốt phần còn lại của cuôc đời nếu nàng lựa chọn ở lại đây, thì nàng cũng không muốn lặp lại những ngày tháng trở nên vô dụng và không được đoái hoài như trước đây.

Vì thế nàng chưa từng nói về sở thích của mình khi chủ đề đó được đưa ra, và nàng cũng không đòi hỏi gia hạn môt hay hai năm trước khi nàng phải kết hôn. Ragnar nghĩ rằng anh đã chiều theo sở thích của em gái. Nàng đã để cho anh nghĩ vậy. Nhưng nàng không mấy hạnh phúc về điều đó. Nàng chỉ ước rằng mọi thứ vẫn giữ nguyên như nó vốn có. Nhưng nàng không hề lường trước được mọi thứ sẽ thay đổi nhanh chóng so với dự liệu của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.