Sửu Thúc

Chương 21



=====+++=====

“Ô!” đột nhiên đau đớn khiến cho Dung Thụy Thiên trào ra rên rỉ, thân thể giống như bị dao nhỏ sắc bén chém ra làm đôi, đau đớn mãnh liệt rõ ràng tràn vào thân thể, ngay khi vật cứng thật lớn kia còn muốn xâm nhập, hắn bị đau đến nỗi bắt đầu thở dốc: “Anh, anh không nên cử động…”

” Nhẫn nại một chút, rất nhanh sẽ không đau nữa ” Thanh âm Tịch Nhạ Hoài bởi vì *** nóng bỏng mà trở nên khàn khàn, chờ cho thân thể Dung Thụy Thiên không còn buộc chặt như vậy nữa, liền dùng sức vặn bung ra cánh mông săn chắc của hắn, áp lực không được mà bắt đầu đưa đẩy, theo mỗi một lần đưa đẩy, tơ máu ửng đỏ tràn ra cùng với chất lỏng ấm nóng ẩm ướt.

Đùi Dung Thụy Thiên run rẩy, vài lần đau đến nỗi giãy giụa, không nghĩ đến giãy giụa như thế ngược lại lại kích thích Tịch Nhạ Hoài, dục vọng tráng kiện đang chôn trong thân thể kia càng trướng lớn thêm, độ mạnh yếu khi xỏ xuyên qua thân thể cũng càng mãnh liệt hơn, cơ hồ là hung ác đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể hắn, lay động linh hồn hắn, làm cho lưng hắn đều phải nảy lên: “Không…Ngô…”

Tịch Nhạ Hoài vươn cánh tay, ôm lấy thân thể Dung Thụy Thiên, một loại tình cảm nóng bỏng như nham thạch nóng chảy đánh tan tất cả lý trí và lạnh lùng của y, y nâng cằm Dung Thụy Thiên lên, khiến cho hắn đối mặt với con ngươi bị dục vọng bức bách đến đỏ rực của mình: “Cảm giác được sao? Anh đang ở trong thân thể em, từ trong đến ngoài, em đều là của anh…. Vĩnh viễn đều là của anh”.

Dung Thụy Thiên dán lên hai má trắng nõn của Tịch Nhạ Hoài, ngửi được hơi thở *** trên người y, lông mi đen nhánh của hắn run rẩy, chống lại tròng mắt màu xanh đang quay cuồng dục vọng nóng cháy của Tịch Nhạ Hoài. Y dùng ánh mắt lửa nóng như vậy nhìn hắn, cắn cắn cánh môi mỏng đỏ bừng của hắn, theo sự điên cuồng xâm nhập của nụ hôn ấy, theo sự bộc phát yêu thương mà ôm chặt hắn, giống như hắn là bảo vật không thể thay thế được, không đành lòng thương tổn hắn dù chỉ một phần. Nhưng mỗi khi hắn có hành động chống cự, độ mạnh yếu khi ôm lấy hắn của Tịch Nhạ Hoài sẽ tăng thêm, không cho hắn trốn thoát.

Y tựa như quân vương cường đại, mang theo đầy ắp tình yêu và dục vọng, không lưu tình chút nào đoạt lấy, giữ lấy, hưởng thụ, bật ra đôi chân thon dài rắn chắc của hắn, một lần lại một lần tiến vào trong thân thể run rẩy ấy, dần dần, đau đớn trở nên chết lặng.

Tịch Nhạ Hoài một phen ôm lấy hắn, làm cho hai người ngồi mặt đối mặt, dục vọng hùng tráng dưới thân vẫn như cũ chôn trong thân thể cực nóng của hắn, tư thể này làm cho y có thể tiến vào càng sâu, răng nanh y cắn lên xương quai xanh của Dung Thụy Thiên, ngón tay nắm lấy điểm nổi lên đỏ bừng của hắn, rồi mới đong đưa vòng eo chuyển động trong cơ thể hắn, mật huyệt hoàn toàn ướt át kia vẫn như trước bị bắt phun ra nuốt vào dục vọng tráng kiện cực đại, dục vọng to lớn tham lam chôn sâu trong đũng đạo chật hẹp, ma sát vách tường non mềm bên trong…

“Ân..Không…” Dung Thụy Thiên cúi đầu thở dốc, khẽ nâng lên thắt lưng rời đi hung khí màu đỏ đậm….

Tịch Nhạ Hoài nắm chặt thắt lưng hắn, kéo hai chân hắn đặt sang hai bên sườn của mình, ngay sau đó lại bắt đầu xâm nhập cơ thể hắn. Mỗi khi xâm nhập một lần, đũng đạo chật hẹp kia sẽ bị banh ra đến cực hạn, dần dần bao lấy dục vọng tráng kiện đang đẩy mạnh vào bên trong. Nhưng thân thể Dung Thụy Thiên vẫn thực kháng cự loại tình sự như vậy, đũng đạo hẹp hòi kia vẫn như trước, chặt đến nỗi như không muốn để cho y xâm nhập, y dùng lực thúc vào, dục vọng thật lớn hoàn toàn vùi sâu vào thân thể hắn.

“Ố!” Trên mặt Dung Thụy Thiên hiện ra một tầng mồ hôi, hắn gắt gao bắt lấy cánh tay Tịch Nhạ Hoài, còn chưa thích ứng với đau đớn bởi tư thế này mang đến thì Tịch Nhạ Hoài đã khẩn cấp rút ra chọc vào.

Lần đầu bị đàn ông đặt dưới thân liền đã bị cuồng nhiệt giữ lấy, Dung Thụy Thiên từ thân thể đến tâm lý đều không thể thích ứng, hắn không thích đàn ông, cũng không phải thật là đồng chí (), khi cùng một chỗ với Kiều cũng là phía chủ động, thân thể Kiều thực mềm mại, biểu tình cùng rên rỉ thực mê người, còn hắn thì ngoại trừ đau mãnh liệt thì chỉ có xấu hổ vô cùng và cứng ngắc.

“Thân thể của em cương quá, vẫn không thoải mái sao?” Tịch Nhạ Hoài vuốt ve tấm lưng cương thẳng của hắn, biết được hắn không thoải mái, nhẹ nghiêng đầu hôn lấy hắn, bàn tay thon dài hữu lực hướng về nơi dục vọng căn nguyên của hắn…

“Ngô…Ngô….Ân…” Dung Thụy Thiên có chút giống như rên rỉ, lông mi đen dày phủ trên con ngươi khép hờ có chút ẩm ướt, bàn tay đang vuốt ve dục vọng phía trước thoáng làm giảm bớt đau đớn nơi thân dưới, thế nhưng lực đạo cuồng dã tiến vào cơ thể ấy khiến cho nơi bị tiến vào bắt đầu nóng rát, giống như bị một chủy thủ vừa nóng bỏng vừa thô to nhét vào, thật sự là khổ không nói nổi.

“Là anh thô lỗ, nếu đau đến nỗi không chịu được, anh sẽ dừng lại ” Tịch Nhạ Hoài ôm thân thể hắn, trong thanh âm khàn khàn chứa đựng sự dịu dàng vô hạn, y thích hắn như vậy, muốn thân thiết mà ôm chặt Dung Thụy Thiên làm chuyện yêu thích, dù có nói sao thì y cũng sẽ không tùy tiện buông ra, nhưng từ đầu đến cuối khuôn mặt hắn đều tái nhợt cứng ngắc, hoàn toàn là vì y mà chịu đựng đau đớn.

Dung Thụy Thiên khép lại lông mi, lắc đầu, dục vọng của đàn một khi ông đã bị thổi bùng lên, nếu không thể đạt được thỏa mãn thì sẽ rất khó chịu, hắn biết như thế sẽ rất thống khổ.

” Vậy anh tiếp tục” Tịch Nhạ Hoài hôn hắn, vuốt ve hắn, cử động thắt lưng đem dục vọng tiến vào trong thân thể chặt chẽ của hắn.

Dung Thụy Thiên ôm lưng y, hai chân hơi hơi phát run, thân thể theo sự va chạm kịch liệt mà phập phồng lên xuống, nơi tương liên giữa hai người thực ướt át, lóe ra màu sắc *** mị sáng ngời, hung khí đỏ hồng nóng hổi dính nước dịch trong suốt liên tục đâm vào thân thể hắn, khiến cho thân thể lẫn nhau như kết hợp thành một.

Tịch Nhạ Hoài ôm hắn làm vài lần, sau đó lại đặt hắn xuống dưới thân, đối mặt tiến vào, toàn thân Dung Thụy Thiên mất hết khí lực, hai chân chặt chẽ quấn lấy thắt lưng y, toàn bộ thân thể đều bám trên người y, chăn trên giường rơi xuống đất, ga giường hỗn độn nhăn nhúm thành một khối, hai người kịch liệt giao triền khiến trong không khí tất cả đều là hơi thở *** nóng cháy.

“Ân…Ân…” Dung Thụy Thiên trần trụi nằm trên giường lớn trắng như tuyết, sợi tóc đen nhánh ẩm ướt dán lên hai má hắn, thân thể màu đồng cổ bởi vì lây nhiễm *** mà nổi lên màu hồng nhạt mê người, đôi chân thoi dài theo sự xâm chiếm thô bạo mà bắt đầu phát run.

Tịch Nhạ Hoài lấy tư thế sáp nhập ma sát vách trong mẫn cảm mà ẩm ướt nóng rực của hắn.

Dung Thụy Thiên ẩn nhẫn thở dốc, thoạt nhìn đang chịu đựng đau đớn, trằn trọc mà lại gợi cảm, dụ hoặc đến đòi mạng, dụ dỗ Tịch Nhạ Hoài càng không ngừng hôn hắn, lần nữa du di trên môi hắn, ôm thân thể hắn tiến hành luật động nguyên thủy nhất.

“Không…Ân…” Dung Thụy Thiên hô hấp dồn dập, hai má nóng bỏng, hai tay không biết từ khi nào thì đặt lên bả vai Tịch Nhạ Hoài, đôi chân thon dài theo luật động mà kẹp chặt thắt lưng y, móng tay hỗn loạn bấu vào cơ thể Tịch Nhạ Hoài, thân thể rắn chắc run run một cách yếu ớt, lông mi dày đậm ướt át, tựa như đang cầu xin người đàn ông đang âu yếm hắn dừng lại.

Loại này….

Loại này….

Bộ dáng đau đến nhăn mày nhưng lại khóc không ra nước mắt này….

Gợi cảm đến nỗi khiến Tịch Nhạ Hoài muốn dừng mà không được, đôi môi của y ái muội ma sát trên đôi môi đầy đặn của Dung Thụy Thiên, bàn tay thon dài hữu lực xoa nắn trên người hắn, thuận tiện nắm lấy điểm nổi phiếm hồng trước ngực hắn, rồi mới dùng sức mạnh thân thể ngăn chặn mỗi tấc da thịt trên thân thể hắn, thật sâu thật nhẹ nhàng giữ lấy hắn.

“Ân…Ô…Ân, dừng lại…” sự tiến vào quá mạnh mẽ khiến cả người Dung Thụy Thiên nẩy lên, con ngươi hổ phách sâu trầm, như nước suối chảy vào ban đêm, ướt át mà mê ly: “Ngô…Anh buông….”

“Rất nhanh là tốt rồi” Tịch Nhạ Hoài hôn hắn, ***g ngực cường tráng dồn dập phập phồng, trong hô hấp tất cả đều là dục vọng điên cuồng của giống đực, tựa như một con dã thú xinh đẹp, làm cho người ta sợ hãi nhưng lại nhịn không được mà bị hấp dẫn, thần phục dưới thân y.

Dung Thụy Thiên nhắm mắt lại, mãi cho đến thời khắc lên đỉnh kia….

Tịch Nhạ Hoài nắm chặt dục vọng của hắn, không chuyển mắt theo dõi gương mặt ửng hồng của hắn, nhìn hắn ở dưới ánh mắt nóng bỏng của mình, như thế nào mà rên rỉ run run, như thế nào mà đau đớn cầu xin tha thứ, làm cho y buông hắn ra.

Một đêm này thực hỗn loạn. Cho đến khi dục vọng bình ổn xuống dưới, Tịch Nhạ Hoài buông Dung Thụy Thiên ra, toàn thân Dung Thụy Thiên bủn rủn, cơ hồ ngay cả chân cũng không thể nhúc nhích, Tịch Nhạ Hoài ôm hắn vào trong ngực, dùng ngữ điệu vô hạn ôn tồn, yêu thương trấn an hắn, thuận tiện tách hai chân hắn ra, chuẩn bị rửa sạch tình dịch trong thân thể hắn….

Dung Thụy Thiên bắt lấy tay Tịch Nhạ Hoài, chết sống không cho y lại nhìn nơi đó của mình, cũng đủ thấy lúc trước đã chịu nhiều kích thích như thế nào, cho đến khi tất cả dục vọng đều bình ổn, mới dùng thái độ kiên quyết như vậy mà biểu đạt thái độ.

Tịch Nhạ Hoài dịu dàng ôm hắn, bàn tay thon dài hữu lực vuốt ve lưng hắn, cảm thấy thân thể rắn chắc tràn ngập lực lượng đều ướt đẫm mồ hôi, hơi thở liêu nhân kia lại dừng trên cổ y, hạ phúc của y lại bốc lên độ ấm khó có thể diễn tả bằng lời, con ngươi xanh nhạt cũng dần dần trở nên cực nóng, y chồm qua cắn bên tai Dung Thụy Thiên.

Dung Thụy Thiên không có phản ứng.

Tịch Nhạ Hoài vừa cúi đầu thì mới phát hiện Dung Thụy Thiên đã hôn mê bất tỉnh, xem ra đêm nay đã mệt chết hắn, y đứng dậy đi vào phòng tắm, bưng tới một chậu nước ấm, rửa sạch dấu vết trong thân thể Dung Thụy Thiên, mới kéo chăn bông che lại thân thể trần trụi của hắn.

Chú thích:

() Đồng chí: Làm seme hay uke đều được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.