Sửu Thúc

Chương 37



Cảm giác mệt mỏi sau cao trào khiến cho Dung Thụy Thiên dựa vào trên vai Tịch Nhạ Hoài, nhẹ nhàng mà thở dốc, sợi tóc màu đen dính những bọt nước nhỏ vụn, dưới ngọn đèn sáng tỏ, khuôn mặt bị mồ hôi tẩm ướt cùng với sợi tóc lóe ra ánh sáng tinh lượng.

Tịch Nhạ Hoài liếm lấy cổ hắn, làm cho hắn dựa lưng vào mình, rồi mới tách ra đôi chân thon dài mà rắn chắc của hắn, bàn tay trắng nõn theo phía sau lưng trượt xuống hậu huyệt của hắn, nhẹ xoa cửa vào chặt chẽ kia, thử đưa ngón tay vói vào, lập tức cảm thấy thân thể hắn mang theo sự mâu thuẫn mà co rút lại.

” Có thể lấy tay giúp anh được không….” thanh âm Dung Thụy Thiên vang lên trong phòng tắm….

Tịch Nhạ Hoài dùng đầu lưỡi nóng bỏng ướt át liếm lên da thịt ửng hồng của hắn, trong con ngươi màu xanh ngọc cuồn cuộn dục vọng nguyên thủy, giống như một con dã thú đói bụng đã lâu nhìn chằm chằm con mồi không có chỗ để trốn:” Em có thể chịu được, lần này sẽ không làm em đau ” dứt lời, cơ thể sôi sục, cánh tay ôm chặt hắn, ôm chặt lấy thân thể lộn xộn của hắn, ngay sau đó quệt sữa tắm vào tay, thong thả chen vào đũng đạo chật hẹp của hắn….

Thân thể hắn thật nóng…

Ngón tay dài nhỏ vừa đi vào đã bị chặt chẽ mút lấy, giống như xử nữ chưa từng bị xâm nhập vậy, không cho hắn cơ hội xâm nhập vào trong, nếu như mạnh mẽ xâm nhập giống lần trước, chỉ sợ lại sẽ làm hắn bị thương.

Tịch Nhạ Hoài hôn lên hai má mướt mồ hôi của Dung Thụy Thiên, ôn nhu hôn lên đôi môi run run của hắn, càng không ngừng nỉ non bên tai hắn, bảo hắn thử thả lỏng thân thể, cảm nhận được thân thể hắn bắt đầu thả lỏng xuống, đầu ngón tay đang tham nhập trong cơ thể hắn bắt đầu ma sát vách trong nóng rực kia….

Dung Thụy Thiên tựa vào trong lòng Tịch Nhạ Hoài, hô hấp lấy hơi thở nam tính nồng đậm như đại dương trên người hắn, cảm thụ ngón tay thon dài cường ngạnh đâm vào nơi bí ẩn, tiến đến chỗ thần bí mà ngay cả chính mình đều sợ hãi, rồi mới ma sát vách trong nóng rực như muốn hòa tan ngón tay kia, trêu chọc một trận khoái cảm tê dại như bị dòng điện chạy qua, hắn nam kham cương lại thân thể, cự tuyệt cảm giác mãnh liệt tiến vào cơ thể như vậy.

“Em lại chống cự” Tịch Nhạ Hoài rút ra ngón tay đang chôn trong thân thể hắn, rồi sau đó hơi hơi dùng một chút lực, đặt Dung Thụy Thiên tới bên vách bồn tắm, đầu lưỡi du di trên cổ cùng lưng hắn, một đường trượt đến cánh mông bóng loáng của hắn….

“Ngô….Không, không cần….” Dung Thụy Thiên đột nhiên bắt đầu hoảng sợ…

Tịch Nhạ Hoài tách ra đôi mông cánh hoa màu đồng cổ kiên cố kia, lộ ra bộ vị ngượng ngùng đang bị che giấu, màu sắc nơi đó thực nhạt, thoạt nhìn phi thường sạch sẽ, hắn cúi người vươn qua.

Khi chiếc lưỡi màu hồng nhạt tiến vào vách trong chặt chẽ kia, Dung Thụy Thiên xấu hổ, thanh âm đều bắt đầu trở nên nghẹn ngào:” A…. Đừng như vậy….Ngô…Ân…”

Chiếc lưỡi màu hồng của Tịch Nhạ Hoài chậm rãi rút ra khỏi cơ thể hắn, ánh mắt sáng quắc nhìn Dung Thụy Thiên ngồi phịch trên nền bồn tắm, bả vai Dung Thụy Thiên phập phồng, cơ thể rắn chắc che kín mồ hôi tinh mịn, thoạt nhìn rất là mê người.

Tịch Nhạ Hoài liếm liếm đôi môi cánh hoa hồng nhuận, sau đó lại tham lam xâm nhập vào vách trong nóng rực, mãnh liệt liếm lấy niêm màng nóng ẩm, thỉnh thoảng cuộn đầu lưỡi trượt sâu vào phía trong, phát ra thanh âm *** mị lại ướt át.

” Ô….” Dung Thụy Thiên chống cự lại muốn giãy khỏi Tịch Nhạ Hoài, nhưng toàn thân lại không lấy nổi khí lực, rồi mới cứ như vậy mà bị đè xuống dưới nền, thừa nhận sự liếm lộng tùy ý cơ hồ muốn làm cho hắn hỏng mất kia.

Chờ đến khi đầu lưỡi Tịch Nhạ Hoài rời khỏi cơ thể, thân thể Dung Thụy Thiên tựa như mới lao ra từ trong nước, Tịch Nhạ Hoài lại cắm ngón tay vào, đợi cho cơ thể hắn có thể thông thuận chứa đựng được ba ngón tay, mới không thể kềm chế được nữa mà nâng thắt lưng hắn dậy, đem dục vọng tráng kiện đỏ hồng gần như dữ tợn để trước hậu huyệt ẩm ướt trơn trượt ấy, thong thả mang theo mười phần uy hiếp mà ma sát hắn….

Da đầu Dung Thụy Thiên run lên.

” Âu yếm lâu như thế…. Lại vẫn chặt như thế…..” dục vọng vừa mới tiến vào một nửa thì đã bị đũng đạo chật hẹp lại chặt chẽ ngậm chặt, khiến hắn thiếu chút nữa bộc phát, Tịch Nhạ Hoài nhịn xuống dục vọng nóng lòng muốn xỏ xuyên qua thân thể hắn, ôm thân thể cứng ngắc của Dung Thụy Thiên, kiên định mà thong thả đem dục vọng nhập vào thân thể hắn.

Dung Thụy Thiên kêu rên một tiếng, cả người giống như bị chìm trong nước, hô hấp càng ngày càng khó khăn, mồ hôi trên trán hắn ướt át sáng bóng, cứ việc như thế nhưng hắn vẫn không hô to ra tiếng “Đau”.

” Thả lỏng một chút, anh sẽ không giống lần trước mà thô lỗ như vậy nữa, chỉ một lần này nữa là tốt rồi” ngón tay Tịch Nha Hoài luồn vào mái tóc đen của hắn, tinh tế hôn môi hắn, ngậm lấy những tiếng khẽ rên đau trong cổ họng hắn.

Dung Thụy Thiên mở mắt ra nhìn Tịch Nhạ Hoài, khuôn mặt tuấn mỹ cùng hào quang nơi đáy mắt thâm tình của hắn tựa như kim cương vậy, chỉ là nhìn thôi thì đã thấy động lòng:” Tôi, tôi muốn nhìn anh”.

Tịch Nhạ Hoài có chút kinh ngạc, khi phản ứng lại thì cười khẽ ra tiếng, hắn xoay người Dung Thụy Thiên lại, theo ngay mặt mà tiến vào hắn, tiếp theo vuốt ve thân thể phát run của hắn, đợi cho thân thể hắn không còn cương cứng như vậy nữa, một mặt nhiệt tình hôn hắn, một mặt thẳng lưng tiến vào thân thể hắn.

Dung Thụy Thiên ôm lấy thân thể tràn ngập sức hấp dẫn từ giống đực của hắn, hô hấp lấy hơi thở mê người trên người hắn, đau đớn khó có thể mở miệng đương nhiên là có, nhưng vì đã làm tiền diễn trong thời gian dài nên cũng không còn khiến hắn buộc chặt như dây cung vậy nữa.

” Em chủ động như thế, anh sẽ chịu không nổi….” Tịch Nhạ Hoài khẽ liếm cổ hắn, đôi tay tách chân hắn ra, dục vọng nóng bỏng lại cương to ở thân dưới kia lại đâm mạnh vào thân thể hắn, đũng đạo lửa nóng chật hẹp ấy liền khẩn trương kẹp chặt hắn, hắn nâng lên con ngươi màu xanh sâu thẳm nhìn chăm chú Dung Thụy Thiên, cúi đầu hôn lấy đôi môi ấm áp mềm mại, quấn lấy đầu lưỡi nóng ướt của hắn, hút lấy hơi thở trong miệng hắn.

Ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi tí tách không ngừng, cơn mưa lạnh như băng mang theo khí lạnh tiến vào phòng tắm, nhưng chúng nó cũng không thể làm giảm độ nóng trong phòng tắm, Tịch Nhạ Hoài liếm mút nhũ tiêm phiếm hồng của Dung Thụy Thiên, hạ thân liên tục không ngừng đưa đẩy khiến hắn cơ hồ muốn hỏng mất, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở nhợt nhạt, hai chân thon dài của hắn quấn lên bên hông Tịch Nhạ Hoài, dưới ngọn đèn sáng ngời, bộ vị đang kết hợp của hai người có thể nhìn thấy được rõ ràng.

“Ân a……Ân…….” Phân không rõ là đau đớn hay vẫn là khoái cảm dần dần chiếm cứ thân thể, Dung Thụy Thiên cảm giác thân thể càng ngày càng nóng, làm khi vật cứng nóng cháy kia rời đi thân thể, trong lúc nhẹ nhàng thở ra lại đồng thời khát vọng bị nháy mắt nhồi vào, loại hành động gần như làm nũng này làm hắn xấu hổ đỏ mặt, ngón tay gắt gao bấu vào bả vai Tịch Nhạ Hoài.

Đau đớn trên vai khiến Tịch Nhạ Hoài nhăn mày lại, bắt đầu bộc phát sự khô nóng, hắn đâm thật sâu vào thân thể Dung Thụy Thiên, mỗi lần đều kịch liệt ma sát niêm màng yếu ớt, hướng vào nơi mẫn cảm lại yếu ớt của hắn mà đâm vào.

“A……A……Không cần….” Dung Thụy Thiên thở dốc, ***g ngực rắn chắc không ngừng phập phồng, mồ hôi tinh mịn theo da thịt màu đồng cổ thấm ra, khiến cho thân thể hắn cùng nơi tư mật bắt đầu trở nên ướt át trơn trượt.

Nơi kết hợp phát ra tiếng nước dụ hoặc trầm đục.

Hung mãnh đâm vào, thường xuyên đưa đẩy, mỗi một lần đều tiến vào chỗ sâu trong thân thể, rồi mới giống như đứa nhỏ tìm được bảo vật, ác ý công kích điểm mẫn cảm trong cơ thể, mang đến cho Dung Thụy Thiên những khoái cảm mê loạn.

Dục vọng trước người dưới sự âu yếm của Tịch Nhạ Hoài mà phóng xuất ra…..

Dục vọng sôi sục chôn sâu trong cơ thể hắn dùng sức tiến vào nơi sâu nhất, đem ái dịch nóng rực đến nỗi có thể làm bỏng thân thể kia phóng thích vào trong thân thể hắn, đôi môi đỏ mọng của Dung Thụy Thiên khẽ nhếch mà thở dốc, lông mi ướt sũng, thoạt nhìn có chút yếu ớt.

Bộ dáng như vậy rất ít được gặp, khiến Tịch Nhạ Hoài nhịn không được muốn ngăn chặn y lại mà chà đạp, hắn chồm qua hôn y, thực nhiệt tình, dục vọng chôn trong cơ thể y dần dần ngẩng đầu, cũng nhanh chóng nong ra đũng đạo chặt chẽ nóng ướt ấy.

” Không…. Không được….” Dung Thụy Thiên vẻ mặt lã chã, suy yếu tựa lên ngực hắn…

Tịch Nhạ Hoài bắt lấy tay Dung Thụy Thiên, nụ hôn nóng rực dừng trên người y, ở lúc y mơ hồ muốn giãy giụa đứng lên thì liền rời đi thân thể ấm áp của hắn, chất lỏng màu trắng từ bên trong hậu huyệt chảy ra, theo cánh mông bóng loáng mà nhỏ xuống thành bồn tắm, hắn đẩy hai chân y ra, dùng sức kéo ra bên ngoài, làm cho bộ vị yếu ớt của y lõa lồ đi ra….

” Nơi này lại đỏ, anh làm em đau sao?” Tịch Nhạ Hoài cẩn thận xem, ngón tay đưa vào trong đũng đạo đỏ hồng ướt át, ngẩng đầu nhìn mặt Dung Thụy Thiên, đôi tròng mắt màu xanh như bảo thạch dưới ngọn đèn lóe ra ánh sáng ôn nhu.

” Không có….” Dung Thụy Thiên xấu hổ đỏ mặt.

Hắn rõ ràng thực thẹn thùng, Tịch Nhạ Hoài buông hắn ra, vì hắn mà rửa sạch sẽ dấu vết trên người, liền ôm lấy hắn đi ra phòng tắm, đưa hắn đặt trên chiếc giường ấm áp:” Ngày mai còn phải dậy sớm, mau ngủ đi”.

” Còn anh?”

Thanh âm Tịch Nhạ Hoài khàn khàn đến đáng sợ:” Anh đi phòng tắm tắm một chút” dù cho Dung Thụy Thiên không có thống khổ đến không chịu nổi giống như lần trước, nhưng lúc trước đã nói là chỉ làm một lần, nên làm sao có thể thất tín với hắn được.

Nhìn Tịch Nhạ Hoài xoay người bước đi, trong lòng Dung Thụy Thiên nổi lên một trận ấm áp, thoạt nhìn y cũng không quên ước định lúc trước, chỉ là như vậy thì cũng khiến cho hắn cảm thấy thực vui mừng, có loại cảm giác được y dùng tâm che chở.

Cứ việc y là đàn ông…..

Trước kia mình cũng đã dùng phương thức như vậy mà ôm người khác, nhưng cho đến khi mình trở thành bên bị động thì cảm giác liền thay đổi, thậm chí cũng không thể có khoái cảm tại dạng tính sự này, bất quá Tịch Nhạ Hoài lại trấn an hắn.

Dung Thụy Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, làm khi Tịch Nhạ Hoài trở lại bên người thì hắn đã tiến vào giấc ngủ sâu.

Màn hình di động đặt bên giường lấp lóe, Tịch Nhạ Hoài cầm lấy chiếc di động màu đen, liếc nhìn Dung Thụy Thiên đang ngủ say, mở ra di động liền nhìn thấy Kiều gửi đến một tin nhắn — Anh ở đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.