Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới

Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật





Trong đêm hôm đó, phủ thành chủ cũng bắt đầu hành động.

Bọn họ cho người đến lục soát khắp Hỗn Nguyên Hội.

Đây là lần thứ 3 bọn họ lục soát, Hỗn Nguyên Hội.

Bởi cứ mỗi lần thành xảy ra động tĩnh gì là thành chủ lại đến lục soát một lần.
Vì đang ở trong thời điểm nhạy cảm, nên đoàn trưởng Hỗn Nguyên Hội không làm ra động thái gì chống đối.

Dù sao hắn cũng không có mưu tính lật đổ thành chủ làm cái gì, như thế không có lợi cho hắn.

Lần đầu tiên chính là ngày phong tỏa, khi phủ thành chủ bị tấn công.
Nhưng không tìm ra được gì.

Ngày thứ hai chính là liên tiếp các vụ nổ diễn ra, thành chủ cũng đến lục soát nhưng không tra được gì.

Không chỉ riêng Hỗn Nguyên Hội, mà cả Guild Nhâm Dần cũng bị kiểm tra qua một lượt nên mới khiến cho gã đoàn trưởng không phản ứng chút nào.
Bất quá đến lần cuối cùng, thì cửa phía Nam của tòa thành bị một Ma Pháp Sư đột phá vòng vây bay ra.

Kết quả lại bị Ma Pháp Sư của thành chủ giết chết, nhưng sau đó thành chủ lại phái quân đi lục soát cả Guild Nhâm Dần và Hỗn Nguyên Hội một lượt.
Sau cùng vẫn không tìm được đáp án, nhưng bọn họ vẫn cho quan binh canh chừng hai hội thường xuyên để phòng khi bọn họ xảy ra sơ hở.

Tên đoàn trưởng mờ mịt vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn đang suy đoán liệu đây có phải là một âm mưu hay không?
Ngày hôm sau ở ngoài cổng Nam của thành An Sương.

Khi lệnh phong tỏa được dỡ bỏ, người dân di chuyển trở lại bình thường.

Một vài Mạo Hiểm Giả của Hỗn Nguyên Hội lén lút đi ra ngoài, bọn họ vô tình phát hiện được một cái đầu người ở ngoài thành.
Thế là kẻ đó đem cái đầu ấy về mà không hề hay biết rằng trong miệng cái đầu có một cái huy hiệu bị rớt ra.

Sau khi Mạo Hiểm Giả kia rời đi, thì có người đi đến nhặt lại miếng huy hiệu kia.

Sau lưng hắn là một số Ma Pháp Sư mặc áo choàng kín mít trông như những nhà lữ hành đi xa.

Bất quá nhìn sơ qua cũng thấy bọn này không phải là người lương thiện gì.

Kẻ nhặt huy hiệu liền đưa nó cho một người trong nhóm, kẻ nhận lấy huy hiệu lập tức đốt cháy cái huy hiệu kia ra thành tro.

Sau đó dẫn đoàn người đi vào trong thành.
Hôm nay Ma Tùng Quân mở lại quán hủ tiếu của mình, tận hưởng những thành quả vật vã trong ba ngày nay.

Sau khi bán hết hàng, Ma Tùng Quân điếm lại số tích điểm cảm xúc mình kiếm được hôm nay.

Kiếm được nhiều nhất vẫn là tích điểm tích cực, hắn lên lại hơn 100.000 tích điểm tích cực nhờ việc bán hủ tiếu.

Người ăn luôn thỏa mãn và hạnh phúc nên hắn mới có điểm này.
Cũng may hắn là một thằng bán hủ tiếu, nấu nướng cũng không tệ nên mới có thể kiếm nhiều tích điểm tích cực đến vậy.

Giả sử hắn chọn theo cái nghề sửa chữa ô tô mà xuyên qua thế giới này thì hỏng rồi, chắc giờ hắn vẫn còn đang ở trấn Phúc Lộc làm bốc vác ở đó để sống qua ngày.
Bấy giờ Ma Tùng Quân mới nhớ đến nhiệm vụ, hắn mở trạng thái nhiệm vụ lên rồi ấn trả nhiệm vụ.

Tất cả những Ma Pháp Sư của Hội Huyết Nhẫn đều bị Guild Nhâm Dần và Huyết Phong giết sạch không còn một mống.

Ma Tùng Quân hay có cái tật quên trả nhiệm vụ, hôm qua hoàn thành, hôm nay trả nhiệm vụ coi như là một kì tích với hắn rồi.
[Đinh!]
[Nhiệm vụ: Ngăn cản nguy cơ – Hoàn thành.]
[Túc chủ vui lòng chọn một trong những quyển sách luyện thể ở dưới để nhận phần thưởng.

Tất cả đều không phân định phẩm chất bí kíp.

Tốt hay xấu là do túc chủ có mắt nhìn hay không.]
[Như Thủy Thuật
Khống Ngục Thần Thuật
Kim Cang Bất Diệt Công
Thập Nhị Huyền Môn Công
Khí Vương Thuật
Liên Hoa Ảnh Thuật

Phật Ma Chiến Khí
Âm Cửu Ma Thuật
Cửu Dương Thánh Thuật
Bá Vương Thuật]
Nhìn vào một đống bí kíp, Ma Tùng Quân ngớ người không biết chọn cái nào.

Thậm chí ấn vào tên để xem thuộc tính chiêu thức cũng không được.

Thế này chẳng khác nào nhìn cái bìa mà đánh giá một quyển sách?
Con bà nó, đúng là chẳng có cái gì tốt lành.

Rõ ràng là lừa người, thấy thế Ma Tùng Quân định phản ánh lên Phiền Bỏ Mẹ thì lại bị Phiền Bỏ Mẹ ngắt lời:
[Túc chủ không cần phải nổi nóng.

Bất cứ thể thuật nào ở trên đều là những quyển rèn thể cực kì quý hiếm ở nhiều thế giới khác nhau.

Phẩm chất thấp nhất của chúng là cấp Tím, nên túc chủ không cần phải lo.

Trong đây còn có một quyển không thể phân định được cấp độ, có thể phẩm chất nó cao, có thể nó thấp.]
“Thôi mày im đi, tin mày tao có mà bán nhà.

Đã thế chọn đại quyển nào nghe oách oách một chút.” – Ma Tùng Quân thở dài một tiếng nói.
[Túc chủ đừng nói như thế, Phiền Bỏ Mẹ đâu có lừa túc chủ bao giờ.

Để Phiền Bỏ Mẹ bật mí cho túc chủ một tin tức mật.

Cái này là Phiền Bỏ Mẹ lén nói cho túc chủ biết do quan hệ chúng ta tương đối tốt.]
“Ờ nói nghe xem.”
[Trong số những bí kíp trên, có những bí kíp phải yêu cầu một số loại lực đặc biệt như nội lực, ma lực, thần lực, sinh lực, nguyên lực, khí lực, âm lực, dương lực...!trên thế giới này có rất nhiều loại sức mạnh tiềm ẩn nằm trong cơ thể con người.]
[Thông thường luyện thể chính là luyện khí công, nhìn Huyết Phong mà xem.


Hắn không sử dụng ma lực, cũng không sử dụng nội công, mà sử dụng một thức lực gọi là khí lực, cái tên khác chính là khí công.]
[Chỉ cần chọn bất kì loại bí kíp nào, chỉ cần yêu cầu của nó có sử dụng nội lực hoặc ma lực, thì trong quyển bí kíp đó sẽ có hướng dẫn sử dụng loại lực đó cho túc chủ.]
“Có chuyện tốt như vậy thật sao? Xác định mày không lừa tao?” – Ma Tùng Quân nói.
[Đương nhiên, làm ăn với túc chủ bao nhiêu lâu nay.

Phiền Bỏ Mẹ lấy uy tín đặt lên hàng đầu.]
“Làm ăn? Vậy trước giờ mày làm ăn với tao chứ không phải là đang hỗ trợ tao hết mình? Con bà mày, cuối cùng cũng lòi ra cái đuôi.”
Ma Tùng Quân nghiến răng nghiến lợi nói.
[...]
Dấu ba chấm hiển thị trên màn hình càng khiến Ma Tùng Quân sôi máu hơn.

Nhưng hắn cũng không làm gì được Phiền Bỏ Mẹ nên đành thôi, tức với một cái đứa không thể đánh, không thể đập thì tức làm cái gì cho rước thêm bực vào người.
“Còn vấn đề này mày phải trả lời thành thật.

Trong các loại lực, loại nào mạnh nhất?” – Ma Tùng Quân hỏi.
[Theo Phiền Bỏ Mẹ biết thì cái nào cũng như nhau.

Giống như võ thuật ở thế giới túc chủ, không quan trọng là học cái gì, quan trọng là kinh nghiệm chiến đấu.]
[Bất quá vẫn có một số loại lực nằm ở trên, nhưng không nằm trong danh sách này.

Sau này các loại lực Phiền Bỏ Mẹ kể ra có thể tiến hóa lên cấp độ mới.

Hiện tại chúng chỉ nằm ở mức thấp để cho con người có thể vận dụng được.]
[Loại lực gì không quan trọng, quan trọng là có thể sử dụng tối ưu được loại sức mạnh mình sở hữu hay không.

Túc chủ không cần suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này, căn bản túc chủ chưa được trải nghiệm, có nói thêm túc chủ cũng không hiểu.]
“Thôi dài dòng quá, chọn đại cho xong.”
Nghe Phiền Bỏ Mẹ nói một hồi, trong đầu Ma Tùng Quân không lọt vào được chữ nào.

Nếu đã ngang nhau thì chọn đại cho rồi.
[Túc chủ đừng vội.

Phiền Bỏ Mẹ khuyên túc chủ nên chọn các loại lực phổ biến như khí lực, nội lực, ma lực thì trong tương lai sẽ có nhiều bí kíp hơn cho túc chủ lựa chọn, đồng thời cũng là các loại lực cơ bản dễ học dễ hiểu.

Nếu không chỉ có thể chọn tiêu hao thể lực để xuất chiêu.]
“Có thể lực gánh, ta cứ rèn thể lực là được.

Nói nhiều quá, thế mấy quyển luyện thể này có tăng thể lực không? Hay tùy quyển?”

[Đã là sách luyện thể, tất nhiên sẽ có tăng thể lực nhất định.

Khi sử dụng sẽ ưu tiên tiêu hao thể lực hoặc loại lực của bí kíp đó yêu cầu.

Nếu loại lực túc chủ sở hữu không đủ, có thể dùng thể lực để thay thế.

Tuy nhiên sẽ tiêu hao thể lực lớn hơn nhiều so với loại lực chính của nó.]
“Sao làm khó nhau quá vậy?” – Ma Tùng Quân nhíu mày nói.
[Túc chủ yên tâm, Phiền Bỏ Mẹ đảm bảo sau này nếu có cửa hàng bí kíp sẽ ưu tiên những quyển bíp kíp tiêu hao thể lực.

Túc chủ không dùng, có thể cho Huyết Phong dùng, thậm chí là cả Lưu Béo.]
[Đinh!]
[Khống Ngục Thần Thuật đã được chọn.

Hệ thống sẽ chuyển bí kíp về rương của túc chủ trong vòng 5s.

Vui lòng để trống ít nhất 2 ô trống trong túi đồ, nếu không vật phẩm sẽ bị đưa vào hàng chờ.]
Ngay lập tức Ma Tùng Quân kiểm tra ô trống, kết quả còn thừa đến 6 ô.

Cũng may lần trước có nhiệm vụ kia tăng thêm cho hắn 10 ô trống, nếu không hắn cũng không biết làm sao.
[Túc chủ không thèm suy nghĩ mà chọn luôn? Sao túc chủ có thể chọn bừa như vậy được, nó quyết định hướng đi tương lai của túc chủ đó.] – Phiền Bỏ Mẹ hét lên trong đầu Ma Tùng Quân.
“Mày nhiễu quá, chọn đi chọn lại làm cái khỉ gì.

Cái nào cũng không biết thì dứt khoát chọn tên nào nghe ngầu một chút.” – Ma Tùng Quân bĩu môi nói.
Rất nhanh quyển sách xuất hiện trong túi đồ, Ma Tùng Quân không chờ được liền lấy ra.

Quyển sách vừa ra khỏi túi đồ, xuất hiện trên tay của Ma Tùng Quân thì nó lập tức sáng lên ánh sáng màu vàng tuyệt đẹp.

Nhưng màu vàng này có chút tối tối, Ma Tùng Quân cũng không giải thích được.
Sau đó quyển sách tán đi ánh sáng của mình, lộ ra hình thù cũ kỹ rách nát.

Nhìn quyển sách đó, gương mặt Ma Tùng Quân đen lại như mực.

Bà mẹ...
“Này! Có phải giao nhầm hàng kém chất lượng không?” – Ma Tùng Quân vỗ đôm đốp lên quyển sách nói, do hắn vỗ quá mạnh nên cái bìa sách liền rụng mất, rớt xuống mặt đất khiến cho hắn vội vàng nhặt lên.
[Đây là bản gốc, bản gốc đó.]
“Câm mồm đi.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.