Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới

Chương 127: 127: Phải Tin Hắn





Nửa tiếng trôi qua, tòa nhà của Hỗn Nguyên Hội dần dần sụp đổ.

Lúc này Tí và Mẹo chạy về báo cáo tình hình với Nghiêm Lâm.
“Nghiêm ca, Hỗn Nguyên Hội bị Hội Huyết Nhẫn tấn công.

Khắp nơi xuất hiện rất nhiều máu, chết rất quỷ dị, không để lại xác, chỉ để lại máu.” – Tí nói.
“Cao Tuấn Khanh và Đinh Duy An đang chật vật đối phó với Hội Huyết Nhẫn, đợi đoàn trưởng Lý Nam trở về.” – Mẹo tiếp lời Tí.
Nghe thế Nghiêm Lâm ngạc nhiên nhìn Long Nguyên Giáp với ánh mắt đầy dấu hỏi chấm.

Chỉ thấy Long Nguyên Giáp nở nụ cười tủm tỉm trông rất đê tiện.

Nụ cười này của hắn, trong Guild Nhâm Dần chưa từng ai thấy quá.
Phải rồi, chỉ có ở chung với nhóm Mạo Hiểm Giả năm xưa hắn từng sát cánh.

Long Nguyên Giáp mới không giữ bộ mặt nghiêm trang của mình.
“Chỉ tiếc Lý Nam không về kịp.

Chậc, có lẽ hắn không dám về đâu.” – Long Nguyên Giáp nói.
“Vì sao?” – Nghiêm Lâm đặt nghi vấn.
“Ngươi nghĩ hắn là tên cao thượng sao? Hắn đã sớm biết chuyện này, chạy rồi.

Bất quá khi mọi chuyện êm đi, hắn sẽ nhắm đến ta và các ngươi.” – Long Nguyên Giáp nói.
Long Nguyên Giáp bắt đầu kể ra đầu đuôi sự việc cho Nghiêm Lâm và Nghiêm Tiêu Hoa nghe.

Ngày hôm qua gã Ma Pháp Sư Thượng cấp Thất tinh của Hội Huyết Nhẫn đã sớm vào trong thành.

Hội Huyết Nhẫn luôn có một cách nào đó để lần mò ra được thành viên của mình.

Chỉ cần có kẻ chạy trốn, hay chết không thấy xác đều được tìm về thông qua cách đó.
Từ đó hắn tìm được các xác không đầu của tên đội trưởng Hội Huyết Nhẫn đối đầu với Ma Tùng Quân kia.


Xác của hắn ta nằm trong một căn hầm kín của Hội Huyết Nhẫn, vì thế hôm qua Hội Huyết Nhẫn đã ra tối hậu thư.

Hoặc là cho Hội Huyết Nhẫn một câu trả lời thỏa đáng, hoặc là Hỗn Nguyên Hội sẽ thành phế tích.
Lá thư đó được gửi thẳng đến cho Lý Nam, sau khi đọc xong hắn chạy trong đêm đến tìm Long Nguyên Giáp.

Thề có ngày sẽ quay lại giết Long Nguyên Giáp cho bằng được.

Sau đó một mình bỏ trốn khỏi thành An Sương.
Lý Nam là một con cáo già, hắn đã hơn 40 tuổi, hắn bỏ chạy không có nghĩa là hắn chịu thua.

Hắn chấp nhận bỏ lại tất cả phía sau để trốn đi, một ngày nào đó hắn sẽ thật sự quay lại trả thù Long Nguyên Giáp.

Bản thân Long Nguyên Giáp tin chắc điều đó, bất quá Long Nguyên Giáp đã đạt được mục đích của mình nên cứ để cho hắn ta đi.

Nếu ngăn hắn lại lúc đó, sợ rằng sẽ khiến cho Hội Huyết Nhẫn phát hiện ra được sự thật.
Sự thật ở đây chính là thành chủ Tôn Thất Khánh đã đặt xác của tên đội trưởng Hội Huyết Nhẫn kia vào trong bản doạnh của Hỗn Nguyên Hội.

2 ngày lục soát Hỗn Nguyên Hội, thành chủ sớm đã nắm toàn bộ cấu trúc của bản doanh Hỗn Nguyên Hội.

Từ đó lão ta tìm được một mật thất giấu kín trong bản doanh.
Đến ngày thứ 3, lục soát chỉ mang tính chất tượng trưng.

Thành chủ Tôn Thất Khánh sai Ma Pháp Sư hệ Thổ độn thổ xuống dưới lòng đất, mang theo xác của tên mất đầu kia đặt vào trong mật thất.

Sau đó chỉ việc rời đi.

Tiếp đến lão còn dặn quan binh của mình rằng ngày đó đại chiến ở bên ngoài chính là của Hỗn Nguyên Hội.
Ban đầu kế hoạch của Long Nguyên Giáp không phải là thế này.

Mục đích ban đầu hắn cứu thành chủ Tôn Thất Khánh, sau đó cố tình để rơi lại vũ khí của Hỗn Nguyên Hội rồi dùng đó làm cớ để cho thành chủ Tôn Thất Khánh cùng với Guild Nhâm Dần kết hợp diệt đi Hỗn Nguyên Hội.
Nhưng kế hoạch lại phải thay đổi khi Long Nguyên Giáp điều tra ra được sự thật của Hội Huyết Nhẫn, kẻ đứng sau cuối cùng lại chính Hội Huyết Nhẫn.


Vì lẽ đó mới có cái kế hoạch đổ tội trên, thực ra kế hoạch cũng rất đơn giản.

Chỉ cần làm như trên là được.
Bất quá kế hoạch này vẫn có một chút sơ hở, chỉ cần Hội Huyết Nhẫn điều tra kỹ hơn sẽ phát hiện được vấn đề.

Nhưng không quan trọng, điểm quan trọng chính là bản thân Hội Huyết Nhẫn cũng có nhiệm vụ phải diệt trừ Hỗn Nguyên Hội.

Vì lẽ đó Lý Nam mới lựa chọn chạy trốn, vừa chạy trốn Hội Huyết Nhẫn vừa trốn Long Nguyên Giáp.

Còn trốn luôn cả Hội Tam Hoàng, thế lực đứng sau giao nhiệm vụ cho Hội Huyết Nhẫn.
Kịch hay chóng tàn, rất nhanh tin tức Cao Tuấn Khanh chết truyền về.

Điều đáng tiếc là Đinh Duy An lại có thể chạy được.

Bất quá hắn chỉ còn nửa cái mạng, kẻ dẫn đầu của Hội Huyết Nhẫn lần này đang đuổi theo hắn.

Bọn họ chạy về phía Nam của thành An Sương.
Chắc hẳn Đình Duy An đang muốn trốn về khu rừng kia, đến Dạ Lang để lánh nạn.

Có lẽ Lý Nam cũng đi theo hướng đố.

Rất có thể hai tên này đã thông đồng với nhau trước, nên hắn mới có thể tháo chạy dễ dàng như vậy.
Bất quá chuyện này vẫn chưa dừng lại ở đây.

Bởi vì tên Ma Pháp Sư sử dụng ma thuật Hắc Ám của Hội Huyết Nhẫn kia là vấn đề.

Sớm muộn hắn cũng tra ra sự thật, Long Nguyên Giáp thì không sợ hắn, nhưng chắc chắn sẽ gây nguy hiểm đến mấy người Ma Tùng Quân.
Chính vì lẽ đó, tranh thủ đối phương trong sáng, mình ngoài tối.


Tập kích giết hắn để trừ đi hậu họa cho Ma Tùng Quân mới là mục tiêu cuối cùng của Long Nguyên Giáp hiện tại.
Bấy giờ Xà Hải không biết từ đâu ra từ cửa sổ nhảy vào, hắn ghé tai Long Nguyên Giáp nói nhỏ.

Sau đó Long Nguyên Giáp gật đầu nhẹ vài cái, sẵn tiện Xà Hải xin một lon bia với vài điếu thuốc rồi cười hắc hắc rời đi.
“Quân ca, bây giờ ta phải đi làm một chuyện.

Ca tốt nhất đừng đi chung, trận này chỉ có thể đệ đánh với hắn.

Càng nhiều người càng vướng tay vướng chân đệ.

Hắn là Ma Pháp Sư Thượng cấp Thất tinh, nếu không giải quyết hắn thì sau này sẽ tạo thành mối nguy lớn.” – Long Nguyên Giáp đứng dậy châm một điếu thuốc nói.
“Không được.

Còn thuộc hạ của hắn thì sao? Để chúng ta đi cùng huynh.” – Nghiêm Tiêu Hoa đứng dậy giữ chặt tay Long Nguyên Giáp, nàng nói với ánh mắt lo lắng.
“Cầm lấy.” – Ma Tùng Quân đưa cho Long Nguyên Giáp một dây boom.
Là một dây thắt lưng, buộc lên đó hơn chục trái boom.

Long Nguyên Giáp tất nhiên biết thứ này, nó đủ sức công phá miểu sát Ma Pháp Sư Trung cấp nếu kẻ đó không có trang bị hộ thân quá tốt.

Hắn thử ném một quả ở trong sân tập, kết quả rất khủng khiếp.

Thậm chí nếu là hắn, sơ hở không để ý cũng có thể trọng thương bởi cục kim loại nhỏ nhỏ này.
“Chà, cám ơn Quân ca.

Vậy thứ này đệ nhận.” – Long Nguyên Giáp cười ha hả nói.
Dù rất muốn can ngắn Long Nguyên Giáp, nhưng Nghiêm Tiêu Hoa lại bị Ma Tùng Quân và Nghiêm Lâm giữ lại.

Cuối cùng Long Nguyên Giáp cũng một mình vác theo trọng kiếm rời đi, hắn hướng thẳng mục tiêu đến cổng Nam.

Chạy ra ngoài biên giới, hai tay chống kiếm xuống mặt đất.

Hắn một mình đứng nơi đó để đợi kẻ địch xông đến.
Gương mặt đỏ ửng lúc còn ở quán rượu hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại một Long Nguyên Giáp hùng dũng đứng đó đợi kẻ địch.

Ở tửu lâu, Ma Tùng Quân và Nghiêm Lâm liên tục bị Nghiêm Tiêu Hoa trách mắng vì sao không cản hắn lại, vì sao không đi chung với hắn.

Ma Tùng Quân đành nói:
“Ngươi yêu hắn đến chừng nào?”
“Bằng cả mạng sống của ta Ma huynh à.” – Nghiêm Tiêu Hoa nức nở nói.
“Yêu thì cũng phải cần lý trí.

Ngươi cũng không phải không hiểu, nếu ngươi có mặt ở đó thì chỉ tăng thêm gánh nặng cho hắn.

Ngươi đây là không tin tưởng người đàn ông ngươi yêu.

Đã yêu thì phải tin tưởng hắn, hắn rất mạnh.

Ta đảm bảo điều đó.” – Ma Tùng Quân trả lời cực kì nghiêm túc.
Không phải Ma Tùng Quân nói suông mà dữ liệu của Phiền Bỏ Mẹ đưa ra khi đánh giá Long Nguyên Giáp và tên Ma Pháp Sư Hắc Ám kia đều cho thấy chỉ số của Long Nguyên Giáp rất cao.

Do không biết giới hạn của Ma Pháp Sư Thượng cấp là bao nhiêu, nhưng từ chỉ số cho thấy, trừ phi Long Nguyên Giáp khinh địch, còn không rất khó để Long Nguyên Giáp thất bại.
Vì tên Ma Pháp Sư Hắc Ám kia đã sử dụng năng lực của mình, nên Phiền Bỏ Mẹ mới có thể cho robot đánh giá được hắn.

Còn Long Nguyên Giáp thì trong lúc ăn nhậu với Ma Tùng Quân ở quán hủ tiếu lần trước, hắn đã sớm say ngất nên cũng bị Phiền Bỏ Mẹ quét qua một lần.

Chỉ cần có cơ hội, Phiền Bỏ Mẹ luôn đánh giá tất cả những Ma Pháp Sư mà nó có thể đánh giá được.
“Ta tin, ta tin hắn.

Lần này hắn dám lừa dối ta, ta không tha cho hắn đâu.

Ma huynh, huynh phải lấy lại công bằng cho biểu muội ta.

Nếu hắn dám lừa chúng ta, chúng ta tuyệt đối đừng lo cho hắn.” – Nghiêm Tiêu Hoa vừa khóc vừa nói.
Đôi mắt diễm lệ kia khiến cho Ma Tùng Quân tự hỏi, làm sao cái thằng đó có thể bỏ một người con gái như thế này để cao chạy xa bay khi ngủ với người ta một đêm được chứ? Đúng là thằng không có lương tâm, chẳng bù cho hắn, tận giờ vẫn chưa có mối tình dắt vai.
(Lời tác: Mấy chương trước ta lú một chút.

Tên đội trưởng Hội Huyết Nhẫn bị giết ở cổng thành phía Bắc nha các bác.

Phía Bắc là hướng về đế quốc, phía Nam thành An Sương là hướng về Dạ Lang).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.