Ta Chỉ Là Phân Thân

Chương 79: Hàng Đan tháp, diệt Hồn điện



Sau 5 phút tĩnh lặng, đại trưởng lão không động đậy chứng tỏ đã hôn mê. Dược Thiên ra hiệu cho một tên trưởng lão lôi hắn dậy, cứu tỉnh hắn.

“Thế nào? Ngươi quyết định ra sao?”

“Khụ khụ! Môn chủ quả thật bất thế kỳ tài! Cách một tiểu cảnh giới có thể đánh ta không sức hoàn thủ! Tại hạ cam phục, nguyện vì Thiên môn làm việc! Nhưng bọn họ ý nghĩ thế nào ta không thể ép buộc được!” Đại trưởng lão vừa ho khan vừa trả lời.

“Chúng ta nguyện ý thần phục môn chủ! Nguyện vì Thiên môn làm việc!”

7 vị trưởng lão còn lại cũng không chút do dự đầu hàng. Bọn hắn phần lớn cũng có gia tộc tại thánh đan thành. Đan tháp là hy vọng cuối cùng để gia tộc phục hưng. Hôm nay Đan tháp thất thế, cọng rơm cuối cùng cứu vãn cho gia tộc đã không có. Bọn hắn rất thức thời đầu hàng tìm kiếm một đường sinh cơ.

“Tốt! Dược Hoàn! Ngươi dẫn người thu thập chiến lợi phẩm về Thiên môn!”

“Tuân lệnh!” Dược Hoàn là một tên bát phẩm đỉnh phong luyện dược sư đi theo Dược Thiên từ rất sớm. Hiện tại tu vi cũng là nhất tinh đấu thánh đỉnh phong và là một trong những chiến tướng dưới tay Dược Thiên.

Đồng thời Dược Thiên cũng liếc nhìn các tên trưởng lão. Bọn trưởng lão chợt hiểu ra, vội vàng dâng lên không gian giới chỉ cho Dược Thiên. Tiêu Viêm đứng bên cạnh nội tâm cũng rung động không thôi. Đây là cỡ nào tài phú a!

Dường như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Tiêu Viêm, Dược Thiên quay đầu nhìn sang chậm rãi nói:

“Vốn ban đầu định cho ngươi Tam Thiên Viêm Diễm làm phần thưởng. Nhưng ngươi làm ta khá thất vọng! Chưa đánh mà vội bỏ cuộc! Ngươi chưa tận sức!”

“Ta...” Tiêu Viêm vốn phản bác nhưng lại không biết nói sao cho hợp lý. Quả thật từ khi thấy Hồn Tinh Mạnh và Linh Vô Song, hắn nội tâm đấu chí đã bị lay động.

Dược Thiên cũng không để ý đến vấn đề này, tiếp tục nói:

“Ta cho ngươi thời gian 1 tháng, ngươi phải đột phá đến đấu tôn đỉnh phong! Ta sẽ giúp ngươi đột phá đấu thánh! Nếu không ngươi vĩnh viễn mất cơ hội làm cường giả! Ngươi có tự tin không?”

“Môn chủ, ngài nói đùa! Ta bây giờ chỉ lục tinh đấu tôn! Nếu nói 1 năm ta hoàn toàn có thể đột phá đấu tôn đỉnh phong. Còn 1 tháng, quá ngắn! Ta e không thể!”

“Ngươi xác định!” Dược Thiên híp mắt nhìn Tiêu Viêm, cho rằng Tiêu Viêm nói láo!

Tiêu Viêm như cảm thấy tâm linh mình bị trần trụi nhìn thấu. Quả đúng như vậy, Dược Thiên từ khi mở thiên nhãn có thể vô hình tăng uy áp linh hồn của mình lên. Mặc dù lục tinh đấu đế trở về, nhưng Tiêu Viêm lúc này cũng cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé!

“Môn chủ! Nếu như ta có thể vào Thiên mộ, ta chắc chắc có thể trong thời gian ngắn đột phá đấu tôn đỉnh phong thậm chí bán thánh! Nhưng thời gian cụ thể bao nhiêu ta không rõ!”

“Ta nói rồi! Ta chỉ cho ngươi một tháng! Nếu sau một tháng ngươi không hoàn toàn thuế biến, ngươi có thể không còn giá trị!”

“Mà hiện tại không thể vào Thiên mộ, ít nhất 10 năm nữa Thiên mộ mới mở ra!” Tiêu Viêm chợt nghĩ tới điều gì bỗng nói.

“Không, ngươi sai rồi! Theo lý thuyết, Thiên mộ cách 20 năm mới mở ra một lần! Nhưng lần này đặc biệt! Cổ tộc vừa thông báo 10 ngày nữa sẽ cộng đồng các tộc mở ra Thiên mộ! Ngươi hãy chuẩn bị điều chỉnh! Ba ngày sau, ngươi sẽ cùng tinh anh Dược tộc tiến về cổ giới.”

Tiêu Viêm khá kinh hãi. Chẳng lẽ lịch sử thay đổi lớn thế sao! Đến cả thời gian khai mở thiên mộ cũng có thể thay đổi.

Thực ra Dược Thiên cũng dự định một tháng này tiến về vô tận hải vực truy tìm đấu đế di tích. Hắn hiện nay cũng chưa định diệt đi Hồn điện. Bởi như thế sẽ bứt dây động rừng khiến Hồn tộc càng điên cuồng hơn với Đà Xá Cổ đế động phủ. Mà hắn thì cần thời gian để tiến nhập cửu tinh đấu thánh. Đây là tiền đề để hắn tiến nhập đấu đế. Bởi hắn biết ở động phủ này có ít nhất hai cách để tiến nhập đấu đế. Tuy nhiên không biết bổn nguyên điểm có thể cho hắn không cần Bổn nguyên đế khí hay không nhưng đề phòng vẫn hơn.

Ba hôm sau, Tiêu Viêm theo đoàn người Đan Thần và Dược Tinh Cực và Dược Linh cùng Dược Vạn Quy dẫn đội tiến về Cổ giới.

“Tiêu Viêm ca ca, huynh vẫn khoẻ chớ! Huân Nhi rất nhớ huynh!”

“A, Huân Nhi muội muội càng lớn càng xinh đẹp a!” Tiêu Viêm cũng rất vui vẻ khi gặp lại Huân Nhi. Có lẽ là tình cảm kiếp trước và kiếp này nên hắn cũng rất trân trọng nàng. Bởi kiếp trước đến đấu đế đại lục mấy chục năm hắn vẫn chưa đủ năng lực trở về đón các nàng được. Mà các nàng lại không đột phá đến cửu tinh đấu thánh nên không thể sử dụng bổn nguyên đế khí hắn để lại nên cũng không ai phi thăng tìm hắn được.

Tuy nhiên để Tiêu Viêm bất ngờ là lần này không có người nào của Cổ tộc đến trào phúng hắn cả. Bởi hắn hiện tại quá mạnh mẽ. So với tinh anh Cổ tộc, không ai có thể sánh bằng. Với 16 tuổi đã lục tinh đấu tôn đồng thời còn là cửu phẩm bảo đan luyện dược sư, quả thật bất thế kỳ tài. Ngay cả Cổ Nguyên tộc trưởng cũng cảm thán không thôi. Nếu kiếp trước, Cổ Huân Nhi tu vi không chênh lệch với hắn nhiều thì giờ đây khoảng cách kéo ra thật xa. Hiện giờ nàng chỉ mới đấu vương đỉnh phong. Do đó vấn đề xứng hay không xứng phải xem ngược lại hắn có đồng ý hay không đã.

7 ngày nhẹ nhàng trôi qua.

Hôm nay bát tộc tụ hội đầy đủ. Tiêu Viêm cũng gặp một số nhân vật kiếp trước như Cổ Yêu, Cổ Chân, Hồn Nhai, Hồn Tinh Mạnh, Linh Vô Song...

Hồn Tinh Mạnh và Linh Vô Song đều nhìn Tiêu Viêm như cười mà không cười lẩm bẩm: “Tiêu tộc tiểu tử, vào Thiên mộ cầu nguyện đừng để ta gặp, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm. Khặc khặc...”.

Tuy nhiên, bọn hắn cũng không biết được trong đội ngũ cũng có một người sẽ khiến bọn hắn đủ thảm là Dược Linh. Trong thời gian qua, Dược Thiên cũng thông qua hệ thống cung cấp bản nguyên trợ giúp nàng đột phá đến bán thánh. Bởi theo hắn thấy cảnh giới của mình tăng quá nhanh nếu không trợ giúp thì Dược Linh chẳng mấy chốc sẽ bị hắn bỏ xa. Mà theo phương thức huấn luyện tàn bạo của Dược Thiên. Mỗi tinh anh Dược tộc chắc chắn sẽ có thể vượt cấp chiến đấu.

“Vào Thiên Mộ, bởi lần này là cưỡng ép mở ra nên các ngươi chỉ có thời gian 3 tháng. Sau 3 tháng các ngươi sẽ tự động bị truyền tống ra ngoài. Nếu đến thời gian, có người không ra được chứng tỏ hắn đã chết.” Cổ Nguyên chậm rãi nói rõ quy tắc Thiên mộ, chủ yếu là cho Tiêu Viêm nghe.

Lần này do Bát tộc đồng thời đề nghị sớm mở Thiên mộ nên cử 8 vị trưởng lão tu vi ít nhất 7 tinh đấu thánh đến khai mở không gian thiên mộ. Đội hình tương đối xa hoa. Trong đó, Dược Vạn Quy là kém nhất vì chỉ mới 7 tinh sơ kỳ đấu thánh.

Sau đó, 10 vị cao giai đấu thánh cùng hợp lực xé rách không gian thiên mộ để thanh niên tài tuấn dưới 50 tuổi tiến nhập thiên mộ.

Thực ra vào thiên mộ cũng không giới hạn tuổi tác, nhưng để bồi dưỡng thế hệ trẻ nên bát tộc đều thống nhất tinh anh dưới năm mươi vào. Đây là luật bất thành văn mà tám tộc ngầm thừa nhận.

Theo đội hình vào Thiên mộ, tiêu tộc chỉ có mình Tiêu Viêm. Các tộc còn lại danh ngạch mỗi tộc đều có 3 người.

...

Trong khoảng thời gian này Dược Thiên cũng không nhàn rỗi. Hắn tận lực hấp thu năng lượng đề cao cảnh giới. Chính vì thế hắn cũng đột phá đến 8 tinh đấu thánh, năng lượng hấp thu đến 3500 điểm.

Hệ thống có thể dựa vào năng lượng bổn nguyên trực tiếp cưỡng ép hắn tăng lên đấu thánh đại viên mãn mà không hề có bất kỳ tác dụng phụ nào nhưng hắn cũng không muốn hao phí bổn nguyên bởi vì chưa thực sự cần thiết. Hệ thống thăng cấp 6 đều có công năng đánh quái thăng cấp nhưng cần bổn nguyên điểm đến chèo chống. Mà hắn cần tích luỹ, nếu không thể theo lẽ thường thăng cấp đấu đế, hắn sẽ dùng đến. Bởi hệ thống cung cấp thông tin cho hắn quá ít. Với lại hắn cảm thấy tu vị bây giờ đã không có đối thủ nên hắn cũng không có cảm giác gấp gáp.

Tây Bắc Trung Châu, Táng Thiên sơn mạch. Đại bản doanh Hồn điện.

“Ngươi bảo sao! Toàn bộ Trung Châu tất cả các thế lực đều phụ thuộc vào Thiên môn rồi.” Điện chủ hồn điện Hồn Diệt Sinh ngồi ở vị trí chủ toạ hỏi một tên thiên tôn.

“Bẩm điện chủ! Theo điều tra của các thám tử đã có kết quả hoàn toàn chính xác. Dược Thiên, thiếu chủ Dược tộc là môn chủ Thiên môn. Tu vị chính xác 7 sao đấu thánh đỉnh phong, khoảng 20 tuổi. Chính hắn không những thu thập Trung Châu, mà các khu vực lân cận khác như Nam vực, Tây vực, Bắc vực và đông vực đều có dấu hiệu phụ thuộc vào Thiên môn. Thậm chí thiên minh ở Hắc giác vực cũng là thế lực của hắn.”

“Cái gì! Mới 20 mà tu vi cao hơn ta một bậc!” Hồn Diệt Sinh khá kinh hãi.

Hắn trầm tư một chốc sau đó quyết định: “Hãy báo cáo ngay với tộc trưởng đồng thời yêu cầu tộc trưởng phái các vị trưởng lão đến ngay. Ta dự cảm Dược Thiên không bao lâu sẽ tấn công Hồn điện.”

“Tuân mệnh!” Một tên Hồn tộc tôn giả lãnh mệnh đồng thời gấp rút trở về hồn giới.

Bỗng tiếng cười vang dội khắp đại điện:

“Ha ha, có phải hay không ta cần ngồi đợi viện binh của các ngươi tới nhỉ!”

Sau đó, không gian ba động. Thiên môn đoàn người từ trong không gian thứ nguyên bước ra mà dẫn đầu là Dược Thiên.

“Các ngươi là thiên môn người?” Hơi kinh hãi nhưng vẫn giữ bình tĩnh, Hồn Diệt Sinh chậm rãi hỏi lại.

“Đúng vậy! Bản toạ môn chủ Thiên môn. Hôm nay đến đây để diệt Hồn điện!”

“Hừ, Dược Thiên! Ngươi định khai chiến với Hồn tộc sao! Ngươi không sợ hành động hôm nay của ngươi dẫn đến Dược tộc vì đó mà bị tiêu diệt sao!” Hồn Diệt Sinh tự biết không phải đối thủ Dược Thiên nên cố ý lấy hậu trường ra uy hiếp.

“Ồ sau lưng các ngươi là Hồn tộc à! Sao ta không biết hồn tộc thủ đoạn độc ác đến thế nhỉ! Có lẽ các tộc sẽ rất vui mừng liên hợp lại diệt Hồn tộc các ngươi khi biết điều này cũng không không chừng đấy!” Dược Thiên cũng không kinh ngạc trước phản ứng của Hồn Diệt Sinh, thoải mái trả lời hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.