Phòng hiện tại giống trong trò chơi, đều mang kiểu dáng Thời Gian tiểu ốc, có bàn gỗ, chiếc ghế, giường gỗ, ngựa gỗ.
Nhưng ở giữa phòng hiện tại, lại có thứ không giống trong trò chơi.
Trong phòng hiện tại có tầm mười mấy người, bọn hắn đứng hoặc ngồi xổm hoặc ngồi, rõ ràng mỗi một người đều là người sống hô hấp bình thường, nhưng không biết tại sao, bọn hắn đều giống như con rối đứng ở nơi đó không nhúc nhích, trợn cả mắt lên mà nhìn về một phương hướng.
Trong lòng Chu Văn run lên, càng không dám rời khỏi Hỗn Độn Đản, coi như bên trong Hỗn Độn Đản, Chu Văn vẫn không an tâm, vội vàng triệu hoán Long Vương khôi giáp mặc vào, đủ loại kỹ năng bảo mệnh có thể sử dụng được như Thái Thượng Khai Thiên Kinh, để sử dụng trước rồi nói.
Chờ làm xong tất cả những thứ này, Chu Văn mới dò xét tình huống bên trong phòng nhỏ.
Mười mấy người kia trong phòng nhỏ, khiến phòng nhỏ có vẻ chen chúc, Chu Văn rất nhanh phát hiện ra Lucas cũng trong số đó, nhưng hắn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, giống như hình sáp chân thực.
Lucas và mấy người bên kia giống nhau, con mắt đều nhìn chằm chằm chiếc giường duy nhất kia.
Chu Văn không dám dùng con mắt đi xem cái giường kia, dùng Đế Thính quét hình đi qua, phát hiện chiếu gường trong phòng này, không giống trong game.
Giường gỗ trong trò chơi là một chiếc giường gỗ bình thường, nhưng cái giường này lại có rèm lụa mỏng che lại, che đậy hoàn toàn chiếc giường kia.
Mà trên giường kia, lại có một người nằm, đám người Lucas đều đem tầm mắt nhìn về phía người nằm trên giường kia.
Chu Văn cẩn thận đi nghe, phát hiện người nắm trên giường, hẳn là một tuyệt thế mỹ nhân, nàng nằm ở nơi đó, tư thái uyển chuyển chập trùng, khuôn mặt đẹp đẽ bất phàm.
- Nhân loại?
Chu Văn hơi kinh ngạc, mặc dù nữ nhân kia đẹp bất phàm, nhưng Chu Văn có thể cảm giác được khí tức nhân loại trên người nàng, không phải Dị thứ nguyên sinh vật, ít nhất có một bộ phận huyết thống nhân loại.
Chu Văn không dám đi qua, càng không thử đi gọi Lucas, bởi hắn không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, hành động thiếu suy nghĩ không chỉ không cứu được Lucas, còn có thể sẽ hại hắn, thậm chí hại chính mình.
Tựa như người bị điện giật, vạn lần không được trực tiếp kéo hắn, cần phải đi tìm công cụ cách điện đi kéo người.
Lucas không bị điện giật, cho nên không được làm loạn, trước tiên cần phải làm rõ ràng thế nào mới có đi cứu hắn, mà không phải hại hắn.
Hỗn Độn Đản vẫn bình thường, không sinh ra Nguyên khí, chứng tỏ phòng hiện tại giống trong trò chơi, không có năng lực tổn thương người, cũng không thấy tốc độ thời gian trôi qua.
Lucas bọn hắn biến thành cái dạng này, tám chín phần mười do nữ nhân kia làm.
Thời điểm Chu Văn đang quan sát, đột nhiên có một người nhúc nhích một chút.
Chu Văn vội vàng nhìn sang, chỉ thấy một nam nhân thoạt nhìn chừng bốn mươi tuổi đứng ở một bên giường, nguyên bản hắn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, nhưng không biết vì sao, hiện tại hắn đột nhiên chuyển động.
Ánh mắt của hắn huyết hồng, bạch nhãn bóng bởi sung huyết, thoạt nhìn tròng mắt sắp nổ tung.
Hắn vẫn trừng trừng nhìn chằm chằm nữ nhân trên giường, thân thể như dã thú đánh tới giường gỗ.
Nhưng tay của hắn vừa đụng tới rèm che, cả người như điện giật, thân thể lập tức ngừng lại, không tiếp tục tiếp tục xông về phía trước, thân thể vẫn còn đang run lẩy bẩy.
Lúc hắn không ngừng run rẩy, trên thân lại không ngừng khô héo thành bột phấn, trong chốc lát, thân thể máu thịt biến thành một xương khô, xương khô cũng không thể bảo tồn, cuối cùng biến thành tro bụi, sau đó không còn lại bất kỳ cái gì.
Ngay cả y phục và khôi giáp của hắn phảng phất đã trải qua vạn năm tuế nguyệt tẩy lễ, hóa thành bụi bặm tản mát.
Trong lòng Chu Văn giật mình, càng không dám nhìn nữ nhân trên giường kia.
Nhưng năng lực Đế Thính lại để Chu Văn phát hiện, nữ nhân trên giường kia, khuôn mặt càng thêm tinh tế hồng nhuận phơn phớt, càng ngày càng xinh đẹp động lòng người.
- Quả nhiên nữ nhân kia giở trò quỷ!
Trong lòng Chu Văn run lên, hắn cũng nhìn không ra, nữ nhân kia hạ thủ với người kia thế nào.
Địch nhân không nhìn ra sâu cạn là địch nhân đáng sợ nhất, hiện tại Chu Văn chỉ muốn mang Lucas ra ngoài, không có bất luận dự định gì trêu chọc nữ nhân kia.
Nhưng làm thế nào mang Lucas ra ngoài cũng là vấn đề, không nói có thể di động Lucas hay không, coi như có thể di động, làm thế nào mang hắn ra khỏi phòng hiện tại.
Không có Hỗn Độn Đản bảo hộ, rời khỏi phòng hiện tại chỉ có một con đường chết, nhưng chỉ có bản thân Chu Văn mới sử dụng được Hỗn Độn Đản, không thể đem Lucas vào.
- Chỉ có thể bỏ hắn vào Hỗn Độn châu.
Tầm mắt Chu Văn dò xét xung quanh, trong lòng hơi lưỡng lự.
Hiện tại không thể di động Lucas, vạn nhất xảy ra chuyện, ngay cả cơ hội cứu cũng không còn.
Cho nên Chu Văn đành phải đánh chủ ý lên thân những người còn lại, trước tiên thử nghiệm ném một tên vào Hỗn Độn châu xem, có thể mang họ ra ngoài phòng hiện tại hay không?
Trước đó thời điểm trong game, Chu Văn đã thử qua, Phối sủng tự động ra sẽ chết, nhưng nếu đặt bên trong Hỗn Độn châu sẽ không chết đi.
Nhưng dù sao đây chỉ lấy Phối sủng thử nghiệm, tốt nhất dùng người thử vẫn chắc chắn hơn.
Nhưng nếu như thí nghiệm thất bại, chẳng khác nào giết một người, cái này khiến Chu Văn có chút lưỡng lự, tựa hồ chọn người nào cũng không quá thỏa đáng.
- Xin lỗi, ngược lại ngươi ở đây cuối cùng chỉ có một con đường chết, ta thay ngươi cược một lần đi, nếu cược thắng, ngươi có thể thoát khốn, ta cũng không cần ngươi cảm tạ. Nếu như thua cuộc, ngươi cứ trách số mạng ngươi không tốt đi.
Chu Văn tùy ý chọn một người, đang chuẩn bị mở Hỗn Độn Đản, cưỡng ép nhét hắn vào Hỗn Độn châu.
Nhưng không đợi Chu Văn động thủ, đột nhiên lại có người động, một nam nhân trẻ tuổi đứng bên cạnh bàn, giống người đàn ông trung niên kia, hai mắt huyết hồng nhào về phía giường gỗ.
Trong lòng Chu Văn hơi động, lập tức hút lại nam nhân kia, đóng lại Hỗn Độn Đản, trực tiếp cho hắn vào bên trong Hỗn Độn châu.
Chu Văn một lần nữa mở ra ra Hỗn Độn Đản bảo vệ, đang chuẩn bị muốn rời khỏi phòng hiện tại, tuy nhiên xuất hiện sự tình khiến hắn rùng mình phát sinh.
Nam nhân trẻ tuổi kia bị Chu Văn nhét vào Hỗn Độn châu về sau, thân thể tốc độ cao già yếu, chẳng qua trong chớp mắt, từ một nam nhân trẻ tuổi biến thành một lão nhân già cỗi.
Hắn cực lực giãy dụa, nhưng thân thể lại tốc độ cao khô nứt phấn hóa, trong chốc lát, liền biến thành tro bụi, tản mát khắp nơi.
- Tại sao lại như vậy?
Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định, hắn còn chưa rời khỏi phòng hiện tịa, chẳng qua bỏ người kia vào bên trong Hỗn Độn châu, người đó cứ thế chết đi.
Trong lòng Chu Văn đột nhiên rung động, lập tức cảm thấy không lành, phản ứng đầu tiên là là điều động Hỗn Độn Đản, muốn rời khỏi phòng hiện tại.
Nhưng thời điểm quay người nhìn về phía phòng hiện tại, lại thấy một nữ nhân xinh đẹp vô song, dáng người cao gầy, đứng trước cửa gỗ kia, một đôi mắt đẹp không mang theo mảy may tình cảm, đang chăm chú nhìn Hỗn Độn Đản.