Một đạo sao băng từ trên trời giáng xuống, rơi trên mặt hồ, đem toàn bộ mặt hồ chiếu sáng như tuyết.
Quỷ dị chính là, thoạt nhìn tốc độ của sao băng rơi vào trong hồ nước, lại không dẫn phát gợn sóng trong hồ.
Chu Văn không thấy tình huống rõ ràng dưới nước, chỉ thấy tinh tú trên trời rơi xuống, tạo thành mảnh lớn mưa sao băng rơi xuống, đề lao về phía hồ nước nhỏ kia, tạo thành quang cảnh tráng lệ huy hoàng.
- Những thứ kia thật sự là sao băng sao?
Chu Văn vô phương xác định, điểm điểm tinh quang rơi vào trong hồ, mà mặt hồ lại không dao động, dường như có thể bao trọn tất cả mọi thứ rơi vào trong.
- Không ước nguyện sao? Trong truyền thuyết khi thấy sao băng về sau, chỉ cần trước khi sao băng biến mất, nói ra nguyện vọng của bản thân, nguyện vọng của ngươi sẽ trở thành hiện thực. Tiểu sư đệ, ngươi có thể thử một chút.
Lưu Vân nói.
Chu Văn lắc đầu nói:
- Tại quê hương của chúng ta, cũng không có chuyện nguyện cầu dưới sao băng. Hơn nữa còn kiêng kỵ sao băng là Tào Bá Tinh, là điềm không may mắn.
- Phì phì, ngươi không thể nó điểm may mắn nào tốt hơn sao?
Lưu Vân buồn bực nói.
Chu Văn nhún vai, không nói cái gì, tầm mắt nhìn về phía bên trong hồ nước.
Ánh sao như tinh hà khuynh tiết hạ xuống, rơi vào bên trong hồ nước, tạo thành từ điểm sáng bên trong, lít nha lít nhít tựa như có vô số sao trời rơi vào trong hồ nước.
Chu Văn nhìn những điểm sáng kia, giật mình phát hiện, điểm sáng lại như những tiểu tinh cầu, toàn bộ phảng phất như một mảnh tinh không vũ trụ, trong đó sao trời vô kể.
Càng quỷ dị hơn chính là, nhưng tiểu tinh cầu kia, lại còn theo một loại quy tắc nào đó vận chuyển.
- Khó trách nơi này gọi là Vô Tẫn Tinh Hải!
Chu Văn nhìn chằm bên trong hồ nước đầy ánh sao, Chu Văn rốt cuộc biết tại sao hồ nước nhỏ nhỏ này gọi là Vô Tẫn Tinh Hải.
Lưu Vân cười nói:
- Ngươi không nên xem thường hồ nước này, bên trong có vô số tinh tú, nếu hiện tại thân thể lao vào trong hồ, sẽ bị cuốn vào trong Tinh hải, rất có thể vĩnh viễn mê thất bên trong Tinh hải, không thoát ra ngoài được.
Tầm mắt Chu Văn dò xét xung quanh, lại không nhìn thấy đồ án nhỏ, hỏi Lưu Vân:
- Ngươi tiến vào Vô Tẫn Tinh Hải như thế nào, mà đầu Đấu Tinh thú ở chỗ nào?
- Đấu Tinh thú ở phía trên nhưng tiểu cầu kia, nhìn những tiểu cầu kia có vẻ nhỏ bé, nhưng nếu chúng ta rơi xuống hồ nước, sẽ phát hiện, những tinh cầu kia lớn vô cùng, phía trên có đủ loại Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng, từ Phàm thai đến Thần thoại đủ loại, đầu Đấu Tinh thú là một trong những đầu Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật bên trong.
Dừng một chút, Lưu Vân lại nói tiếp:
- Chờ mưa sao băng ngừng về sau, chúng ta có thể đi xuống có điều lúc đó ngươi nhất định phải tuân theo chỉ dẫn của ta, tuyệt đối không loạn động, bằng không bên trong Tinh hải, sẽ tiến nhập vào một chút tinh cầu quỷ quái, sợ rằng không thể đi ra ngoài được nữa.
- Trước tiên nhìn bên ngoài một chút.
Chu Văn chậm rãi đi quanh hồ nước, muốn tìm xem, rốt cuộc có đồ án nhỏ không?
Bởi hồ rất nhỏ, ban ngày hắn dạo quanh một vòng không phát hiện đồ án nhỏ, hiện tại Tinh hải xuất hiện, có thể phát hiện được hay không cũng khó nói.
Bên trong hồ nước như tinh không vũ trụ, khiến người ta cảm thấy hết sức kỳ diệu.
Chu Văn cẩn thận đi quanh hồ nước, cẩn thấn nhìn từng chút, kết quả vẫn không tìm được đồ án nhỏ.
Thời điểm đang thất vọng, tầm mắt đột nhiên quét đến một tấm bia đá dưới đáy hồ đang phát sáng, phía trên nó có vẽ nhiều bức tranh các vì sao, chẳng khác nào tinh đồ.
- Đó là cái gì?
Chu Văn chỉ phía đáy hồ hỏi Lưu Vân.
- Cái này chính là Thâu Thiên Hoán Nhật bia, chỉ cần tìm hiểu được ảo diệu bên trên mặt Tinh đồ kia, có thể lĩnh ngộ được Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, đây cũng là mấu chốt để ta hấp thu Thần kỹ Thâu Tinh thủ.
Lưu Vân nói.
Lưu Vân biết lĩnh ngộ Thâu Thiên Hoán Nhật bia cũng không đơn giản như vậy, không chỉ cần ngộ tĩnh cực cao, hơn nữa cần phải có thể chất đặc thù.
Đứng nói Chu Văn không có thể chất đặc thù phù hợp Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, coi như hắn có, hiện tại Chu Văn đã đạt cấp độ Sử thi, không dễ luyện lại Nguyên Khí quyết khác.
Chu Văn đã không còn hứng thú với đủ loại Nguyên Khí quyết, muốn mô phỏng Nguyên Khí quyết không khó, nhưng muốn tấn thăng lên Sử thi cũng không phải chuyện đơn giản.
Có điều Thâu Thiên Hoán Nhật quyết phối trí với Thâu Tinh thủ, Chu Văn dự định thử một chút, xem Mê Tiên kinh có thể giả lập nó không?
Vận chuyển Mê Tiên kinh, Chu Văn quan sát tỉ mỉ bia đá, Tinh đồ trên tấm bia đá không ngừng biến ảo, để người ta không hiểu nó rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Mà phía trên không hề có văn tự, thực sự khiến người ta khó mà lý giải.
- Lưu Vân có thể lĩnh ngộ Nguyên Khí quyết từ bên trong Tinh đồ này, thật đúng là kỳ tài.
Thời điểm Chu Văn quan sát tỉ mỉ Tinh đồ, lại có phát hiện ngoài ý muốn.
Trên một góc của bia đá, lại khắc một đồ án nhỏ, có điều tinh vân lấp đầu tấm thạch bia, mà nó thì bị khắc vào góc bia, mà trên đó lại phủ đầy rêu xanh, lại thêm sự khúc xạ của nước hồ, nếu không phải có ánh sao chiếu sáng, ánh mắt Chu Văn lại tốt, căn bản không thể tìm thấy nó.
- Đại sư huynh, khối Thâu Thiên Hoán Nhật bia, ban ngày có thể nhìn thấy được không?
Chu Văn hỏi Lưu Vân.
- Tự nhiên ban ngày bia đá vẫn nằm tại đó, có điều ban ngày không thể nhìn thấy ánh sao trên trời lưu động, nó chẳng khác nào bia đá trống không, đi xem cũng không có tác dụng gì.
Lưu Vân thấy mưa sao băng đã kết thúc, nói với Chu Văn:
- Được rồi, chúng ta có thể đi xuống rồi.
- Ta thấy Vô Tẫn Tinh Hải nguy hiểm như vậy, gần đây vận khí của ta không được tốt, lại thấy được Tào Bá Tinh. Nếu ngươi đi xuống, giúp ta lấy Nguyên Khí kỹ kết tinh Đấu Tinh thú đi.
- Tiểu sư đệ, trước đó ngươi không nói như vậy? Không phải ngươi nói, không thể vì xui xẻo mà cả đời chui rúc trong nhà sao…Tại sao lại đột nhiên mê tính vậy?
Vẻ mặt Lưu Vân vô cùng nghi hoặc nhìn Chu Văn hỏi.
Chu Văn nghĩ thầm:
- Trước đó ta không thấy đồ án nhỏ, dĩ nhiên chỉ có thể tới đây mạo hiểm, hiện tại đã tìm được đồ án nhỏ, chỉ cần download xong, có thể về nhà nhẹ nhàng khoan khoái cày Phó bản, còn đi mạo hiểm làm gì?
Đương nhiên, lời này Chu Văn không thể nói cho Lưu Vân.
- Kỳ thật chuyến này ta chỉ muốn đi xem Thâu Thiên Hoán Nhật bia, nếu đứng đây có thể thấy, cái kia không cần thiết nữa. Nếu ngươi muốn thì cứ xuống, bằng không thì cùng ta quan sát lĩnh ngộ Thâu Thiên Hoán Nhật bia cũng được.
Trong lòng Lưu Vân oán thầm:
- Bia đá này ta đã nhìn nó không biết bao nhiên lần, nhìn nữa làm gì? Hơn nữa ngươi cũng không có Chư Thiên Tinh Mạch thể, có thể nhìn thấy cái gì sao? Coi như để ngươi tại đây nghiên cứu vạn năm, chưa chắc ngươi đã lĩnh ngộ được Thâu Thiên Hoán Nhật quyết.
Sở dĩ lần trước Lưu Vân có thể lĩnh ngộ Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, cũng bởi Tinh đồ trên tấm bia dẫn phát Chư Thiên Tinh Mạch thể trong cơ thể hắn, khiến hắn có thể cảm thấy quỹ tích Tinh tú, nên lĩnh ngộ được.
Không có phát Chư Thiên Tinh Mạch thể, chỉ nhìn Tinh đồ thôi, căn bản vô dụng.