Sự tình Cốc Sơn Thủy lo lắng đã xảy ra, hư ảnh to lớn kia đang chậm rãi từ đáy sông đi lên.
Bởi nó sắp đến, cho nên Cổ trùng bốn phía chen chúc đến đều nhanh chóng đào tẩu, rất nhanh biến mất vô tung vô ảnh. Nguyên bản mặt sông tĩnh lặng, cũng xuất hiện tầng tầng gợn sóng, hơn nữa gợn sóng càng lúc càng lớn.
Dấu hiệu rõ ràng như vậy. đám người Lý Mặc Bạch và Cốc Sơn Thủy, hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, Thần sắc ngưng trọng nhìn chằm chằm dưới mặt sông.
Rầm!
Gợn sóng lớn đầy thuyền gỗ sang một bên, nếu Cốc Sơn Thủy không cực lực khống chế, chỉ sợ thuyền gỗ đã lật úp.
Đám người Lý Mặc Bạch, sử dụng Phối sủng bản thân, chặn thuyền gỗ không lật xuống Long Thi hà, đảm bảo người trên thuyền không bị nước sông xối lên người.
Rất nhanh, ánh mắt mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt hấp dẫn, chỉ thấy một thân hình to lớn vươn lên tử mặt sông, như Thần Linh nhìn chằm chằm bọn họ, trước mặt nó, nhân loại hay cả chiếc thuyền gỗ kia, đều nhỏ bé như con kiến.
Tuy thân thể nó phân nửa còn bên trong Long Thi hà, vô pháp nhìn toàn thân nó, nhưng một bộ phận lộ ra thôi, đã đủ khiến người ta chấn động.
Đó là Long, nhưng không hoàn toàn là Long, nó có Long hình, nhưng thân thể nó lại không có huyết nhục, Long lân, thoạt nhìn như san hô ngưng tụ thành Long hình, huyễn lệ bắt mắt lại quỷ dị kỳ lạ.
Chu Văn gặp qua không ít Long, Bạch Long tại Lão Long động, Hắc Long dưới Hạ hải, còn có Chúc Long trong Chúc Long Thần điện, thậm chí Cự Long Tây khu.
Nhưng vô luận đầu Long nào đều không quỷ dị mỹ lệ như đầu Long này.
Thân hình, sắc thái theo cảm xúc nó mà biến hóa, khi thì trắng tuyết như ngọc, khi thì đỏ đậm như máu, khi thì ngũ thải tân phân, quả thực giống tác phẩm nghệ thuật vĩ đại.
- Chẳng lẽ nó chính là Long Vương Cổ trong truyền thuyết…Trời đất ơi…Giữa Long Thi hà không có Long thi….Thế nhưng lại có một đầu Long Vương Cổ…
Cốc Sơn Thủy mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm sinh vật khủng bố hoa lệ trước mặt, thất thanh kêu.
Cốc Lâu cùng Cốc Hòa càng thêm bất kham, trực tiếp nằm liệt trên thuyền, thậm chí còn quỳ bài Long Vương Cổ kia.
Chu Văn không phải người dưỡng cổ, có lẽ không biết Long Vương Cổ có ý nghĩa gì đối với người dưỡng cổ, nhưng đám người Cốc Sơn Thủy, lúc này hoàn toàn không có ý chí chiến đấu, như sơn dương đợi làm thịt.
Truyền thuyết Phượng Hoàng là khắc tinh Cổ trùng, mà Long dựng dụng Vạn Cổ trên thế gian.
Khu vực nào đó coi Long là Thần loinh, nếu có người làm Thần Linh tức giận, Thần Linh sẽ giáng xuống bệnh tật, ôn dịch.
Mà tai nạn đó trên thực tế chính là do Cổ trùng tác quái, mà Cổ trùng ký sinh trên Sinh Mệnh thể Long Thần, sẽ thay thế Long Thần trừng phạt nhân loại làm chuyện sai lầm.
Dùng quan điểm hiện tại mà nói, ban đầu Cổ trùng chính là ký sinh trùng trên thân Long Thần.
Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết, thật giả thế nào không rõ, có điều trong truyền thuyết, nếu ký sinh trùng cường đại đến cực điểm, đảo khách thành chủ, đem toàn bộ Long Thần hóa thành Cổ, như vậy sẽ hình thành Vạn Cổ chi vương trong truyền thuyết Long Vương Cổ.
Kỳ thật nơi này chính là truyền thuyết, căn bản không có người gặp qua Long Vương Cổ, mặc dù thời đại hiện nay, cũng không ai ngờ Cổ trùng thật sự có thể đảo khách thành chủ, đem Long Thần hoàn chỉnh biến thành Cổ.
Nhưng Sinh Mệnh thể trước mắt này, lại mang hai đặc điểm của Long và Cổ, hình dáng nó như Long, trên người mang Long uy khủng bố, nhưng thân thể lại kết cấu từ san hô, mà bản thân san hô chính là tiểu san hô ngưng kết thành, cho nên sinh vật trước mặt, có thể coi như vô số Cổ trùng hợp thành.
Hơn nữa từ khi Long Vương Cổ này xuất hiện, khiến Cổ trùng trên người Cốc Sơn Thủy cùng Cốc Lâu, Cốc Hòa run bần bật, đã hoàn toàn không thể nhúc nhích, so Tiểu điểu áp chế còn đáng sợ hơn, đối với người dưỡng cổ mà nói, đây không hề nghi ngờ là trí mạng.
Tiểu điểu đứng trước mũi thuyền, nhìn Long Vương Cổ hót to, thoạt nhìn thập phần hung ác, nhưng với hiểu biết của Chu Văn với Tiểu điểu, nó đang phi thường chột dạ.
Nếu không bình thường với tính cách Tiểu điểu, nó đã sớm trực tiếp phun Phượng Hoàng viêm, thiêu chết sinh vật trước mặt.
Long Vương Cổ lạnh nhạt mà nhìn chằm chằm Tiểu điểu cùng đám người Chu Văn, nó hiển nhiên không sợ Tiểu điểu như Cổ trùng khác, thậm chí không thèm đem Tiểu điểu trở thành tồn tại uy hiếp.
Tuy Tiểu điểu có Phượng Hoàng huyết mạch, nhưng nó chưa trưởng thành, khắc chế Cổ trùng bình thường còn được, nhưng tồn tại như Long Vương Cổ, hiện tại Tiểu điểu vẫn chưa địch nổi.
Chu Văn chú ý ánh mắt Long Vương Cổ, nhìn chằm chằm hồ lô giam Thi trùng, hiển nhiên nó vì Thi trùng mà tới.
Cốc Sơn Thủy run rẩy đem hồ lô dâng lên, đưa về phía Long Vương Cổ, là một người dưỡng cổ, hắn không dám phản kháng Long Vương Cổ, bởi đối với hắn đó là vị Thần chí cao vô thượng.
Thân hình chợt lóe, Chu Văn tới đầu thuyền, lấy hồ lô trong tay Long Vương Cổ, đối diện với Long Vương Cổ.
Bởi hắn không phải người dưỡng cổ, cho nên trong lòng hắn không kính sợ gì Long Vương Cổ, hơn nữa nếu giao Thi trùng cho Long Vương Cổ, chưa chắc nó đã bỏ qua cho họ.
- Rống!
Long Vương Cổ tựa hồ bị hành động của Chu Văn chọc giận, phát ra tiếng hét quái dị.
Thanh âm Long Vương Cổ quái dị, mang theo tiếng dị chủng minh ngâm, trong tiếng Long ngâm, đám người Cốc Sơn Thủy lộ vẻ thống khổ, hai tay ôm đầu, dường như có sâu cắn xé đầu óc bọn hắn.
Chu Văn cũng cảm giác được có sinh vật cực nhỏ nào đó chui vào trong tai hắn, muốn xâm lấn đại não.
- Đây là Âm cổ… Mau lấp kín lỗ tai…… Không được nghe thanh âm kia…
Cốc Sơn Thủy chịu đựng thống khổ kêu to.
Trên thực tế dưới tác dụng của Mệnh hồn Ngục Vương Tôn và Đế Thính, Chu Văn đã sớm phát hiện Âm cổ bên trong tiếng Long ngâm, lợi dụng Mệnh hồn Ngục Vương Tôn khống chế thân thể, trực tiếp phong bế hai tai, bài trừ Âm cổ bên ngoài.
- Ta biết ngươi có thể nghe hiểu ta nói, để chúng ta rời khỏi Long Thi hà, ta sẽ giao Thi trùng cho ngươi, nếu một người trong chúng ta chết, hiện tại ta sẽ biến nó thành cho bụi.
Chu Văn giơ hồ lô về phía Long Vương Cổ nói.
Long Vương Cổ giận dữ, há mồm phun Long tức, mà Long tức như triều tịch, thoạt nhìn vô cùng khủng bố.
Tiểu điểu há mồm phun kim sắc hỏa diễm, hỏa diễm tiếp xúc với Long tức, tuy thiêu đốt được một bộ phận Long tức, nhưng lại bị Long tức áp bách xuống, mắt thấy Long tức sắp bao phủ toàn bộ thuyền gỗ.
Sắc mặt Cốc Sơn Thủy, cùng Cốc Lâu, Cốc Hòa đều tái nhợt, căn bản không dám phản kháng.
Đám người Lý Mặc Bạch tuy tận lực ra tay, muốn ngăn cản Long tức, lại không đem lại hiệu quả tốt, sắc mặt tương đối khó coi.