Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 46: Độc Nhất Là Lòng Dạ Đàn Bà (2)



Bùi Lăng thở sâu: "... Làm phiền rồi."

Hắn không nghe xong đã quay đầu bỏ đi.

Mẹ nó môn quy thế nào có đệ tử thế nấy, những đồng môn người sau tham tiền hơn người trước!

Nếu lão tử có nhiều linh thạch như vậy, còn cần ăn nói khép nép với các ngươi ở đây sao?

Bùi Lăng đang tức giận không chú ý đến có người đứng cách đó không xa nhìn hắn chằm chằm một lát, đột nhiên xoay người nhanh chóng rời khỏi Tạp Ủy tư, quen thuộc chạy đến trước một cái sân nhỏ trồng không ít hoa tươi, trước cửa còn có một hồ nước nho nhỏ: "Tôn sư tỷ, ta vừa thấy Bùi Lăng kia ở Tạp Ủy tư, ngươi đoán hắn đang làm gì? Hắn lại đang tìm đội ngũ, muốn rời tông làm nhiệm vụ! Ha ha, người này cũng không xem mình có tu vi gì! Bây giờ tất cả đội ngũ đều từ chối hắn, chúng ta có cần đến đó dạy dỗ hắn một trận không?"

Vốn Tôn Ánh Lan đang tu luyện, bị quấy rầy như vậy thấy không vui, nghe vậy đôi mắt lập tức sáng lên.

Nàng ở ngoại môn nhiều năm như vậy, dựa vào vẻ ngoài và tâm kế, không thể nói không gặp khó khăn, nhưng không một ai dám đối xử với nàng như Bùi Lăng.

Sau việc hôm qua, dù Bùi Hồng Niên vừa cúi đầu vừa hèn mọn thề thốt, nhưng Tôn Ánh Lan vẫn khó bỏ qua cơn giận còn sót lại, âm thầm thề nhất định phải trả thù Bùi Lăng.

Lúc này nghe nói như thế, đang muốn đồng ý, chỉ là suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Ngươi xác định hắn đang tìm đội ngũ? Hơn nữa còn muốn nhận nhiệm vụ rời tông?"

"Đương nhiên rồi sư tỷ!" Người này vội vàng nói, "Ta đứng trong đám người nghe được rõ ràng! Thoạt nhìn Bùi Lăng này là người đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng, cũng không nhìn thử xem vì sao tông môn lại quy định cần có Luyện Khí tầng sáu mới được nhận những nhiệm vụ kia? Có lẽ hắn ỷ vào gia thế Bùi gia đã quen diễu võ giương oai ở nơi nhỏ bé kia, đến Thánh tông còn không biết rõ trời cao đất rộng..."

"Đã vậy, vậy ta sẽ giúp hắn một chút!" Tôn Ánh Lan cười lạnh cắt ngang lời nói của hắn ta, phân phó, "Triệu Nham, ngươi đến chỗ Trần Hoàn Trần sư huynh một chuyến đi, cứ nói ta tìm được tài liệu huyết tế cuối cùng cho Chiêu Hồn Phiên của hắn, thiên phú tư chất của Bùi Lăng này không kém Bùi Hồng Niên, hơn nữa còn trẻ trung hơn, khí huyết dồi dào, rất phù hợp để hắn luyện chế."

Triệu Nham đến báo tin nghe vậy khẽ giật mình, tiếp theo hơi ghen tỵ nói: "Tư chất của Bùi Lăng này không tệ? Bùi Hồng Niên bị ngu sao? Loại tộc đệ thế này chèn ép còn không kịp, lại dẫn vào Thánh tông."

"Ngu!" Tôn Ánh Lan lườm hắn ta, cười lạnh nói, "Mặc dù Bùi Hồng Niên dựa vào thiên phú vẽ phù lục, tạo dựng quan hệ với Trịnh sư huynh nội môn, nhưng đầu óc của hắn thì có bao nhiêu mặt mũi trước mặt Trịnh sư huynh hả? Có thể đặc biệt dẫn theo Bùi Lăng này, tất nhiên Bùi Lăng có chỗ hơn người. Nếu Bùi Lăng có thể có thành tựu, hắn là tông tử Bùi thị, chẳng phải sẽ được thơm lây sao? Cứ nói suy đoán này cho Trần sư huynh, Trần sư huynh tự có quyết đoán."

Thấy Triệu Nham còn đang suy nghĩ, không nhịn được giậm chân thúc giục, "Còn không đi nhanh! Chẳng may Bùi Lăng liên tục gặp khó khăn, từ bỏ việc này thì sao?"

"Ồ... Ồ... Được!" Triệu Nham giật mình, vội vàng nói, "Ta đi tìm Trần sư huynh."

Không lâu sau, trước mấy tòa trúc lâu nối liền nhau, một nam tu da mặt trắng nõn, khí chất âm nhu hơi nhíu mày: "Bùi Lăng? Người này có lai lịch gì? Hình như trước đó chưa từng nghe nói đến người này ở Hòe Âm phong?"

"Trần sư huynh, ngươi yên tâm, Bùi Lăng này là người do tên phế vật Bùi Hồng Niên mang đến từ Bùi gia." Triệu Nham vội vàng nói, "Là tộc đệ của Bùi Hồng Niên, đệ tử nổi bật nhất của Bùi thị. Chỉ là thiên tư xuất chúng, Bùi Hồng Niên được gia tộc nhờ vả, lúc này mới cả gan nói với Trịnh sư huynh, đưa hắn vào tông môn."

Trần Hoà là người cẩn thận, mặc dù đã tính kế rất đồng môn tiến vào Chiêu Hồn Phiên, để gia tăng uy lực của phù khí, nhưng xưa nay không trêu chọc những người mà mình không trêu chọc nổi.

Lúc này nghe vậy cũng từ chối cho ý kiến, nói: "Trịnh sư huynh là người cao ngạo, nghe nói lần này rời tông cùng với Lệ tiên tử, nhưng lại không biết Bùi Lăng này may mắn đi theo hai vị này cả quãng đường, có để lại ấn tượng nhất định cho bọn họ hay không?"

Đừng nói tới Lệ tiên tử, chỉ với thân phận thực lực của Trịnh Kinh Sơn, cũng không đáng đến Trần Hoàn đắc tội đối phương vì Bùi Lăng.

Dù sao có nhiều ngoại môn đệ tử như vậy, lừa ai không phải lừa?

"Sư huynh suy nghĩ nhiều, Tôn sư tỷ đã hỏi rõ Bùi Hồng Niên." Triệu Nham biết Tôn Ánh Lan một lòng muốn đưa Bùi Lăng vào chỗ chết, hơn nữa tốt nhất là sống không bằng chết, lúc này liền nói, "Bùi Lăng này chỉ là vận khí tốt, lúc ấy Lệ tiên tử thuận lợi lấy được bộ thành anh chi pháp của La trưởng lão kia, tâm trạng không tệ, Trịnh sư huynh thấy thế cũng hơi vui vẻ... Bùi Hồng Niên đến cầu xin đúng lúc bọn họ đang vui vẻ, bọn họ thuận miệng đồng ý."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.