Ta Chính Là May Mắn Như Vậy Không Phục Ngươi Đánh Ta A

Chương 21



Edit: Sub

Beta: Nguyệt Kiều

Chân Phong ở cùng tôi bảy ngày. Mấy ngày trước, mỗi sáng sớm hắn đều ôm cứng lấy tôi, sau mấy ngày, hắn liền chui vào trong ngực tôi, gắt gao ôm tôi.

Đối với cái này tôi chỉ có một biện pháp ứng đối, chính là cào nách hắn.

Sáng sớm ngày thứ tám, Chân Phong nói với tôi: “Chúng ta ngủ chung giường bảy ngày, anh có một chút thích tôi không?”

Tôi nói: ” Cậu là đại gia, mỗi ngày đem yêu thích treo bên ngoài miệng, cậu không chê phiền.”

Hắn liền dùng loại ánh mắt phức tạp nhìn tôi, nói: “Tôi đi đây.”

Tôi nói: ” Nên sớm đi, ba cậu đã sớm gọi cậu về nhà.”

Hắn nói: ” Tại sao anh biết?”

Tôi nói: ” Lúc cậu ở cầu thang gọi điện thoại, khu nhà nhỏ cũ kỹ cách âm không tốt, tôi ở phòng mình, nghe rất rõ ràng.”

Hắn nói: ” Vậy anh có biết tôi sáu ngày ngây ngốc ở nhà anh, là tại sao không?”

Tôi nói: ” Cậu đại khái là muốn trải nhiệm một chút sinh hoạt bình thường của dân chúng.”

Hắn nói: “Tôi vì muốn xem xem anh đến tột cùng có tâm hay không.”

Tôi nói: “Cậu một hồi lẫn lộn chơi đùa, một lòng chạy đến muốn tìm nam nhân trong nhà người bạn gái, mặt dày mày dặn theo người về nhà ngủ, mục đích chính là vì theo người nhiều nhất không vượt quá ba tháng, chọc vào người đường bộ (ki ể u sau khi đã đ ạt đượ c m ụ c đích), sau đó phủi mông một cái dời đi. Cậu hi vọng tôi nghĩ như thế nào về cậu, cho cậu thứ chân tâm gì?”

Hắn nói: “Nếu anh đều đã biết, vậy tại sao lại đối tốt với tôi như vậy? Anh sáng sớm lột trứng gà cho tôi, biết tôi muốn ăn đồ nổi tiếng dù tuyết lớn cũng đặc biệt ra ngoài mua một đống lớn, buổi tối tôi ghét lạnh, anh lại cho tôi toàn bộ túi chườm nóng, cho tôi ôm. Hơn nửa đem tôi cùng người ta uống rượu xong trở về, anh liền chờ ở dưới lầu thẳng tới hai tiếng.”

Tôi nói: “Cậu tới là khách, hơn nữa cậu dù sao cũng là bằng hữu của tôi.”

Hắn nói: “Chẳng có bằng hữu nào như anh hết.”

Tôi nói: “Vậy xin lỗi.”

Hắn nói: “Tôi thực sự không nên đợi tiếp nữa, cũng không nên gặp lại anh”

Tôi nói: “Hả?”

Hắn nói: “Tôi đơn giản rơi trong hầm đi”

Tôi nói: ” Đi sớm ngay còn kịp, vẫn tốt, cậu nếu không thích Bạch cô nương, liền tìm người khác hảo hảo mà tán gẫu, không thay được đối tượng thông gia, cậu hảo hảo nói, ba cậu sẽ đồng ý.”

Hắn nói: “Anh tại sao không phải là nữ?”

Tôi nói: “Tôi không phải a.”

Hắn nói: ” Nếu anh là nữ, tôi sẽ đem anh cường gian, khiến anh lớn bụng, liền không thể không gả cho tôi, cha tôi bên kia cũng sẽ không phí lời, phiền toái đều được giải quyết.” (=))) đm – NK)

Tôi nói: ” Coi như tôi là nữ, cậu đem tôi cường gian, tôi cũng sẽ không muốn đứa nhỏ này, tôi cũng không muốn gả cho cậu, đây là vấn đề nguyên tắc, tôi rất ghét trói buộc, đại khái giống mẹ tôi.”

Hắn nói: “Tôi thật rất thích anh.”

Tôi nói: “Ừ, qua hai tháng liền sẽ quên mất, đi đi, nhanh chóng tranh thủ lúc tuyết ngừng.”

Hắn nói: “Gấp gáp muốn đuổi tôi đi như vậy?”

Tôi nói: “Không đi nữa, tuyết liền rơi xuống, không tiện lái xe.”

Hắn nói: “Không chào tạm biệt?”

Tôi nói: ” Năm mới vui vẻ, cung hỉ phát tài, trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử.”

(Sub: đau b ụ ng ch ế t m ấ t:D)

Hắn mang theo túi, xoay người rời đi, đến cửa cũng không đóng lại cho tôi.

Tôi đóng cửa phòng, gọi điện thoại cho mẹ, tôi nói: “Mẹ mua ít thức ăn thôi bằng hữu con đi rồi.”

Mẹ tôi nói: “Sao nói đi là đi luôn.”

Tôi nói: “Hắn với ba hắn giận nhau, nói muốn rời nhà bỏ trốn, hiện tại biệt nữu giải khai (v ấ n đ ề đượ c gi ả i quy ế t) liền trở về, trước khi đi nói muốn chúc mẹ mạnh khỏe, nói, cảm tạ mẹ những ngày qua đã chiêu đãi hắn.”

Mẹ tôi nói: “Đứa nhỏ này, lại khách khí với mẹ, đồ ăn đều đã mua, quay lại đặt vào trong tủ lạnh đi.”

Tôi nói: “Được, mẹ ở đâu, con xuống đón.”

Mẹ tôi nói: “Không cần, lập tức sẽ tới ngay.”

Tôi nói: “Được.”

– Hết chương 21 –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.