Ta Chính Là May Mắn Như Vậy Không Phục Ngươi Đánh Ta A

Chương 23



Edit: Nguyệt Kiều

Beta: Sub

Tiểu Lý ngược lại là có thể giữ được bình tĩnh, thấy tôi mặt vẫn là cười ha ha, nhưng cô ấy không biết, cô cười ngược lại là không bình thường, bởi vì trước đó chúng tôi đã không nói với nhau câu nào trong thời gian dài.

Cô ấy chơi xấu tôi vài lần. Tỷ như đem tờ giấy hẹn trước của tôi xé ra, tỷ như cố ý cho người kéo tôi làm tôi trễ việc.

Không có chuyện gì nhiều, có thể giải quyết tôi liền tự mình giải quyết, không giải quyết được, tôi cũng không kiêm. Tôi cũng không làm khó quản lý mới nhậm chức, trực tiếp đi tìm giám đốc.

Giám đốc mấy lần đầu, vẫn là hướng về tiểu Lý, mà những lần sau liền ngay trước mặt tôi, đem tiểu Lý giáo huấn một trận.

Tiểu Lý khả năng không hiểu tâm lý của giám đốc, tiền xếp vị trí số một, già trẻ gì cũng xếp sau. Huống chi cô ta chỉ là tình nhân, mấy lần trước hướng về cô ta là bởi vì không ảnh hưởng toàn cục, hiện tại làm lỡ công trạng, hắn tự nhiên hướng về phía tiền.

Mà tôi không nghĩ tới Tiểu Lý lá gan quá lớn, lại dám bỏ thuốc, chọn lúc tôi đang bận rộn với năm phòng riêng mà ra tay.

Từ lúc đi làm tôi uống rượu, nhiệt độ cũng khá thấp, lúc thường thân thể nhẹ nhàng, chưa từng có triệu chứng đau đầu nhức óc. Cho nên khi cả người tôi toả nhiệt, trên mặt hiện ra hồng, tôi liền biết, tôi đây là bị hạ thuốc.

Tôi lảo đảo mà chạy vào trong cầu tiêu, gọi điện thoại cho giám đốc. Tôi cáo hắn, tìm người khác thay ca của tôi, lại tìm người đáng tin đến nhà vệ sinh cứu tôi sau đó bỏ thêm câu cảm tạ.

Tôi khóa trái cửa phòng vệ sinh, đậy nắp bồn cầu rồi ngồi lên. Đầu óc rất đục, cảm giác như là dẫm nát cây bông, bên trong người liền như là bay ở trên trời. Sau đó, tôi liền mất đi ý thức.

Tôi tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy nửa người, đưa lưng về phía tôi, đứng ở giường đầu hút thuốc.

Tôi có thể cảm giác được, cả người hắn đều là để trần. Phía dưới giường ngủ rất thoải mái, không phải giường của tôi, cũng không phải ở quán bar. Mà tôi không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy uể oải, khắp toàn thân mềm nhũn, trong khoảng thời gian ngắn, có điểm không rõ tình huống.

Tôi liền nói: “Anh em, có thể nói cho tôi, xảy ra chuyện gì rồi?”

Người kia quay người sang, tôi nhìn thấy mặt của hắn, trong lòng hồi hộp một chút, hắn tên “bạn xấu” của Chân Phong, trước trêu chọc chuyện Bạch tiểu thư cùng với tôi.

Hắn nói: “Anh đã tỉnh a.”

Tôi nói: “Ừm.”

Hắn nói: “Anh xem một chút ga giường anh đang nằm xem.”

Tôi bò lên, quay đầu xem, trên giường có một bãi máu lớn, còn có một chút giọt máu linh tinh xung quanh.

Tôi nói: “Chuyện gì xảy ra?”

Hắn nói: “Máu này đều là của Chân Phong.”

(Đấy bảo rồi chim to làm công =))))))) – Kiều Kiều tốt bụng)

Hắn nói: “Anh thật có sức lớn, Chân Phong tưởng được thượng anh, anh lại đem hắn gian, làm hậu môn hắn nứt ra.”

Hắn nói: “Ba giờ sáng tôi nhận được tin tức, nhìn thấy bộ dạng của Chân Phong, tôi liền muốn đem anh giết chết, mà Chân Phong cầu tôi, nói anh không phải cố ý, bảo tôi không được quấy nhiễu anh ngủ.”

Hắn nói: “Hiện tại tỉnh ngủ rồi đúng không. Anh cho tôi nói một chút, anh muốn làm sao?”

Tôi nói: “Chân Phong ở bệnh viện nào, tôi có thể đi, xem hắn?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.