Đầu tiên, Tiêu Trường Hành đưa ta về Thượng thư phủ.
Ta nói với cha mẹ ta về những chuyện mà Tiêu Trường Minh đã làm, rồi ánh mắt ẩn ý nhìn Tiêu Trường Hành.
"Tấn vương điện hạ điên rồi, mặt người lòng thú, may mắn được Thái tử điện hạ cứu nữ nhi thoát khỏi biển khổ."
"Đại ân của Thái tử điện hạ, nữ nhi không có gì báo đáp, chỉ có lấy thân báo đáp, xin phụ thân và mẫu thân thành toàn."
Tiêu Trường Hành nói: "Giang thượng thư, Cô muốn cưới Giang tiểu thư làm trắc phi, đây là sính lễ."
Ta nắm lấy ống tay áo Tiêu Trường Hành, nhỏ giọng nói: "Không phải thông phòng sao?"
Tiêu Trường Hành dịu dàng nói bên tai ta: "Nàng không muốn? Hay là Cô thu lại nhé!"
Ta vội vàng nắm lấy tay hắn "Muốn chứ, đa tạ phu quân, phu quân là nhất..."
Lão cha già và mẹ ta: "..."
Ta được Tiêu Trường Hành nạp làm trắc phi, cha mẹ ta đồng ý không chút do dự.
Cuối cùng đứa con gái không đáng đồng tiền nào là ta đã có người hốt đi rồi.
Hơn nữa, bọn họ nghĩ ta đã lưu lạc phong trần, Thái tử còn muốn ta đã là tổ tiên gánh còng cả lưng rồi. Còn muốn do dự cái gì nữa.
Nhưng lão già cha ta vẫn còn bận lòng.
"Nhưng, Tấn vương điện hạ..."
Tiêu Trường Hành hừ lạnh một tiếng "Có nữ tế là Cô, Giang Thượng Thư còn cảm thấy chưa đủ? Chẳng lẽ muốn lấy lòng cả 2 người?"
Ta vội vàng nói với lão cha già:
"Phụ thân, mau đồng ý đi! Thái tử điện hạ chính là Thái tử, Tấn vương có sủng ái cỡ nào thì cũng là thứ tử... Cha, đừng phạm sai lầm!"
Đừng làm gián điệp 2 mang. Đừng làm con đỉa 2 vòi.
Trong cốt truyện gốc, Tiêu Trường Minh lật đổ thái tử và giành lấy ngai vàng, lão già cha ta Binh bộ Thượng thư và bè đảng của ông ấy đã đóng góp rất nhiều.
Ta gả cho Tiêu Trường Hành, trực tiếp chặt đứt một tay của hắn.
Khi cái miệng ta nói ra như vậy, khuôn mặt của lão già cha ta tái nhợt vì sợ hãi.
Ông run rẩy nhìn Tiêu Trường Hành "Điện hạ, tiểu cô nương tâm cơ đơn thuần, nói năng thoải mái..."
Tiêu Trường Hành nói, "Cô nghĩ, Liên nhi nói đúng!"