Đối với Long Nhất Long Nhị mà nói, bọn họ từ nhỏ đã được thu dưỡng huấn luyện dạy rằng luôn phải phục tùng chủ nhân Thiên Long Vệ. Thời điểm bọn họ mười tuổi, Công Nghi Thiên Hành được sinh ra, từ đó bọn họ liền quy về thủ hạ của Công Nghi Thiên Hành, chỉ việc Công Nghi Thiên Hành không thể tu luyện nhưng lại dựa và sự thông tuệ và ngộ tính đã mang đến không ít trợ giúp cho Thiên Long Vệ không nhỏ, để cho bọn họ có được tài nguyên tu luyện so với các công tử thế gia còn nhiều hơn! Càng đừng nói đến sai khi Công Nghi Thiên Hành có thể tập võ, tiềm lực năng lực biểu hiện ra ngoài đều làm cho bọn họ vô cùng thán phục.
Nói là thần phục, bọn họ từ tận đáy lòng đã thần phục từ lâu rồi, nếu có thể cùng huyết mạch liên hệ với công tử, bọn họ lại càng thêm thấy hài lòng — nếu không bọn họ cứ chậm chạp mãi không tiến bộ, công tử lại càng tiến xa thì không phải bọn họ sẽ bị bỏ rơi hay sao? So với việc hoàn toàn mất đi tự do, bị bỏ lại, bị người khác thế chỗ thân là Thiên Long Vệ bọn họ không thể nào chấp nhận được chuyện này.
Long Nhất Long Nhị quyết tâm kiên định.
Cố Tá nhìn, đồng thời vì đại ca nhà mình cao hứng, cũng có chút hâm mộ.
Hai người này đã từng là thống lĩnh Thiên Long Vệ, quả thật đem cả mạng đều dâng hiến lên... Trung thành như vậy, ở hiện đại đại khái là khó gặp được.
Công Nghi Thiên Hành đối với hai người này cũng là mười phần coi trọng.
Y hơi trầm ngâm, nói: "Ta hiện giờ còn chưa đột phá đến Tiên Thiên, Tiên Thiên Đan dùng máu luyện chế ra kia cũng chỉ là tầm thường. Chờ sau khi ta đột phá, hiệu dụng của máu cũng sẽ khác đi, đến lúc đó hai người các ngươi lại dùng."
Long Nhất Long Nhị cảm kích nói: "Đa tạ công tử."
Công Nghi Thiên Hành xua xua tay, bảo bọn họ đứng lên.
Tiền Hổ và Lưu Báo từ trong đoạn đối thoại kia mới biết được Tiên Thiên Đan hai người ăn là dùng máu của chủ nhân làm dược liệu luyện chế thành, sắc mặt cũng có chút biến đổi.
Bọn họ trong lòng cũng chỉ có thể không ngừng thuyết phục chính mình, vị chủ nhân này át chủ bài thật nhiều, tiềm lực vô hạn, nếu phục tùng vị chủ nhân này cũng rất đáng giá, bọn họ về sau cũng sẽ có được vô số chỗ tốt.
Sau khi tự mình an ủi xong, từ trong huyết mạch lại truyền đến cảm giác áp bách, hai Võ giả nô lệ mới bình ổn lại chút không cam lòng của mình, dáng vẻ kiệt ngạo trước đó cũng dần tiêu tán.
Cố Tá lúc này nói: "Đại ca, ta nghĩ dùng máu ngươi luyện đan có tác dụng như vậy, dựa theo những gì nói trên đan phương, sau khi lấy máu của Võ giả Tiên Thiên khác có phải cũng sẽ có tác dụng như thế hay không? Trên đan phương cũng không nói rõ, ta vẫn là có chút lo lắng."
Công Nghi Thiên Hành nói: "Hỏi "nó" thử xem."
Bởi vì có người ngoài ở đây, y cũng không nói rõ "nó" là ai.
Cố Tá nháy mắt hiểu rõ.
Hắn liền âm thầm hỏi: Hệ thống, đan phương kia là thế nào? Tiên Thiên Đan này có di chứng gì không hả?
[ Máu là thứ tinh hoa nhất trong thể người, kết hợp cùng đan dược thông thường sẽ có kết quả khác nhau. Bởi vì quá mức phức tạp, nên máu kết hợp với đan dược vẫn chưa được ghi lại rõ ràng chi tiết trên sách đạo cụ, thỉnh chủ nhân tự mình xem xét.]
Cố Tá:.... Cho nên ngươi cũng không biết được là có di chứng hay không phải không hả?
[ Đan phương Tiên Thiên đan thứ hai này là đan pháp dùng máu luyện chế, là thủ pháp thiên môn, vì "tộc hắn" nghiên cứu thành. Trong tình huống bình thường sử dụng máu đầu tim là tốt nhất, nếu là máu trong cơ thể khác nhau sẽ cho ra Tiên Thiên đan phẩm cấp thấp hơn, tỷ lệ đột phá cũng chậm lại. Nhưng Võ giả Tiên Thiên nếu mất đi máu đầu tim, ngược lại thân thể sẽ rách nát mà chết. ]
Cố Tá sững sốt: Nói cách khác, nếu muốn luyện chế ra đan dược tốt, kì thực là dùng một Tiên Thiên Võ giả tới thúc đẩy một Tiên Thiên Võ giả khác. Này không phải là phiền chết hay sao.
Hệ thống không có trả lời lại, nó trước nay không có hứng thú phân tích cùng Cố Tá đâu.
Cho nên Cố Tá nhíu nhíu mày, đi tìm Công Nghi Thiên Hành oán giận: "Đại ca a, vì đạt thành Tiên Thiên mà phải loại bỏ một Tiên Thiên, thấy thế nào cũng là rất... "
Công Nghi Thiên Hành vừa nghe, liền biết chuyện như thế nào: "Đối với một gia tộc đông đảo mà nói, dùng một Tiên Thiên già cả đổi một Tiên Thiên tuổi trẻ tiền đồ vô lượng mà nói là có lời. Đổi một ít cao thủ là người ngoài lấy ít huyết tinh cho đệ tử hậu bối của mình đột phá, đương nhiên vẫn có lời. Chỉ cần có lời, không có gì là không nên cả."
Cố Tá thở dài.
Được rồi, thật ra hắn cũng hiểu đạo lí này mà.
Công Nghi Thiên Hành đè đè đầu hắn, không nói gì nữa.
Nhưng y lại lưu ý đến một cái từ: tộc hắn.
Có lẽ tiểu luyện dược sư không có để ý, nhưng y lại suy nghĩ "tộc hắn" rốt cuộc là tộc gì? Có thể nguyên cứu ra một loại thủ đoạn luyện dược như vậy thì chính là có trí tuệ, hay là trên thế giới này, ngoại trừ Nhân Tộc ra, thật sự còn có chủng tộc khác? "Tộc hắn" này là chỉ một chủng tộc, hay là rất nhiều chủng tộc.
Chỉ vỏn vẹn một từ mà Công Nghi Thiên Hành lại cảm thấy phảng phất như trước mặt mở ra một thế giới to lớn, làm y nhịn không được mà muốn tìm tòi nghiên cứu.
Tiếc là hiện tại không phải lúc.
Cố Tá một bên cũng không lại bận tâm quá nhiều, hắn hiện tại nghĩ chính là có nên dùng một ít máu tươi của nô lệ Võ giả thử luyện chút Tiên Thiên Đan hay không... Đương nhiên, hắn không định dùng tinh huyết của bọn họ đâu.
Cho dù là Tiên Thiên Đan phẩm chất thấp chút, không phải cũng là Tiên Thiên Đan đó ư. Hắn chỉ là muốn biết, Tiên Thiên Đan đó cũng có tác dụng phụ tương tự hay không thôi.
Này cũng coi như là... Chấp nhất của một vị luyện dược sư đi.
Cố Tá hiện tại đã càng ngày càng ra dáng của một Luyện dược sư chân chính.
Dưới sự phân phó của Công Nghi Thiên Hành, Tiền Hổ cùng Lưu Báo đều vươn ra cổ tay phải, dâng lên máu Tiên Thiên bọn họ vừa đột phá.
Võ giả Tiên Thiên khí huyết sung túc, thân thể bọn họ cũng rất cường tráng, Cố Tá liền lấy mỗi người một hồ lô máu tươi, lại cho bọn họ mỗi người một viện Tham Tuyết Đan cực phẩm làm bồi thường.
Hai vị Võ giả sau khi ăn vào đan dược, liền lộ ra sắc mặt kinh ngạc. Bọn họ biết vì để bảo tồn sinh lực của họ, chủ nhân có thể sẽ cấp cho họ một ít đan dược, lại không nghĩ đến tác dụng đan dược lại dữ dội như vậy.
Sau khi chấn động, hai người đối với chuyện phục tùng Công Nghi Thiên Hành lại thêm một tia tình nguyện.
Đồng thời Công Nghi Thiên Hành cũng phân phó Long Nhị đi đến chỗ đó dứt khoát đem ba vị Võ giả hậu thiên đại viên mãn còn lại đều mua trở về — lúc trước y chỉ mua hai người là vì bản thân nhân số ít, lo sẽ khó có thể coi chừng bọn họ vô ý làm tiết lộ bí mật đi, nhưng hiện tại phát hiện tác dụng khác của Tiên Thiên Đan, mua nhiều thêm mấy người cũng không có vấn đề gì.
Đại khái một giờ qua đi.
Cố Tá mang theo hai viên Tiên Thiên Đan ra tới.
Cứ việc lúc này lấy ra máu tươi càng nhiều chút, nhưng thời điểm luyện chế hắn lại nghĩ đến máu đầu tim cùng máu bình thường khác nhau rất lớn, chẳng lẽ là độ dày tinh hoa của máu? Không bằng cứ đem máu đó tận lực tinh luyện, xem thử có thể đề cao phẩm cấp thành đan hay không.
Sau khi nghĩ xong, hắn đem máu hai người kia luyện chế ra hai viên Tiên Thiên Đan màu tím nhạt, đều là trung phẩm.
Cố Tá nhíu mày.
Đại ca hắn Công Nghi Thiên Hành cũng chỉ là tùy tiện lấy máu ở cổ tay, dưới tình huống luyện chế thủ pháp không đủ hoàn mỹ đều luyện được ra đan dược thượng phẩm. Nhưng lúc này hắn tận lực sử dụng thủ pháp hoàn chỉnh, còn cẩn thận tinh luyện mà thu được chỉ là trung phẩm.... Có thể nói, nếu không phải hắn tỉ mỉ tinh luyện thì sợ là chỉ có thể thu được Tiên Thiên đan so với hạ cấp tốt hơn chút xíu mà thôi.
Nhưng Tiên Thiên đan lần này cùng những gì miêu tả trên đan phương giống nhau, có màu tím nhạt.
Có lẽ, đây là chỗ khác nhau của máu thiên đố thân thể...
Cố Tá không nghĩ nhiều, cầm lấy đan dược, đi ra cửa.
Lúc này Long Nhị cũng đã trở lại, trong viện còn có thêm ba vị nô lệ Võ giả khác. Trong đó có một người cao gầy, gọi Hà Ổ, vẻ mặt hung ác nham hiểm; một vị vóc dáng thấp bé, gọi Bao Dậu, tròng mắt liếc tới quay lui, bộ dáng rất không thành thật; người còn lại so với Tiền Hổ Lưu Báo càng vạm vỡ hơn, gọi Ngũ Cương, người này thoạt nhìn ngược lại rất hàm hậu.
Ba người đứng một bên, mang vòng cổ, ngoại trừ Ngũ Cương có chút lộ ra vẻ khó chịu, hai người còn lại đều rất không thành thật, bộ dáng tùy thời đều có thể dở trò quỷ.
Trong số nô lệ đó đến từ tam giới cửu lưu rất nhiều, càng có thực lực thì càng khó chơi.
Bọn họ cũng không ngoại lệ.
Công Nghi Thiên Hành thấy Cố Tá ra, vẫy vẫy tay với hắn: "A Tá, tới."
Cố Tá không tự giác tươi cười híp mắt, chạy chậm tới, dâng hai viên đan dược lên: "Đại ca ngươi xem, đan dược này cùng trước đó lại khác nhau."
Công Nghi Thiên Hành nhìn, thoáng suy nghĩ.
Sau đó, y liền mở miệng nói: "Ngũ Cương, ngươi tới đây, đem Tiên Thiên Đan ăn vào, thử đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên."
Ngũ Cương sửng sốt.
Sắc mặt Hà Ổ âm trầm, ánh mắt khi nhìn về phía Tiên Thiên Đan hiện lên một tia tham lam.
Tròng mắt Bao Dậu xoay chuyển, cư nhiên thẹn mặt cầu: "Tiểu nhân cùng Ngũ Cương cũng đều là người giống nhau, chủ nhân không nên nặng bên này nhẹ bên kia! Không bằng cũng cho tiểu nhân một viên đi chứ? Chủ nhân lòng dạ rộng lượng, tiểu nhân sớm đã vui lòng phục tùng, chỉ mong chủ nhân... "
Ba người ba loại tư thái.
Công Nghi Thiên Hành tùy ý nhìn gã một cái.
Cái liếc mắt này cũng không có quá nhiều cảm xúc, cũng tựa hồ như không có hàm ý đặc thù gì, lại không hiểu sao có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt làm Bao Dậu không tự chủ được mà ngậm miệng, không dám tiếp tục nói tiếp.
Chờ sau khi phản ứng lại, trên mặt Bao Dậu liền lộ ra một tia sợ hãi, lại có một tia hối hận.
Gã vừa rồi... Là bị làm sao hả?
Hà Ổ một bên vốn âm trầm, trên mặt lúc này lại có chút kinh ngạc.
Hắn thật ra nhìn ra được sở dĩ Bao Dậu câm miệng là vì cái người mua bọn họ này, thời điểm y nhìn gã giống như là đang nhìn một cái người chết!
Người chết là sẽ không nói, dưới sự uy hiếp đó, Bao Dậu tự nhiên sẽ có phản ứng như vậy.
Cũng vì cái này, Hà Ổ ngược lại có chút thu liễm.
Hắn có thể sống tới bây giờ, tuyệt đối không phải chưa từng gặp qua nguy hiểm, mà là hắn luôn có thể phát hiện ra nguy hiểm, hơn nữa... Còn có thể lảng tránh hoặc là giải quyết chúng.
Hơn nữa hắn không giống với Tiền Hổ Lưu Báo kiệt ngạo khó thuần đều không muốn làm nô, sau khi bị bắt hắn lại tương đối thức thời, cho nên mới có thể tồn tại bình yên tới giờ.
Lại nói đến Ngũ Cương, hắn vội vàng tiếp nhận Tiên Thiên Đan, dựa theo phân phó ăn vào.
Tiên Thiên Đan trung phẩm có thể giúp Võ giả có năm thành tỷ lệ đột phá, giờ phút này hắn liền khoanh chân ngồi trên mặt đất, bắt đầu tiêu hóa dược lực, muốn mượn cơ hội này tiến vào Tiên Thiên cảnh.
Cố Tá nhìn chằm chằm vào Ngũ Cương, muốn nhìn xem có gì khác nhau so với hai người Tiền Hổ Lưu Báo vừa mới đột phá trước đó.
— — ngoài ý muốn chính là, cơ hồ không có gì khác nhau.
Cũng có rất nhiều dấu hiệu lộ rõ ra trên làn da hắn, nhờ tác dụng mạnh mẽ của dược lực phụ trợ đánh sâu vào, thành công phá vỡ bích chướng.
Chẳng qua lại nhìn thấy trên đỉnh đầu Ngũ Cương tỏa ra khói trắng tựa hồ giống như hai người trước đó, lập tức liền sẽ đột phá! Nhưng những khói trắng đó đột nhiên loãng ra... Dược lực không đủ!
Công Nghi Thiên Hành thấy thế, nói một tiếng: "Há mồm!"
Ngũ Cương nghe xong, đần độn, hé miệng ra.
Ngay sau đó một viên Tiên Thiên Đan khác được Công Nghi Thiên Hành bắn vào trong miệng hắn.
Dược lực mênh mông mãnh liệt ập đến, trợ giúp Ngũ Cương một tay, khói trắng lần nữa cuồn cuộn như khói báo động, kế tiếp suôn sẻ như nước chảy thành sông, Ngũ Cương tức khắc đột phá, đạt thành Tiên Thiên!
Hà Ổ cùng Bao Dậu nhìn thấy, có chút ác ý, cũng có chút hâm mộ.
Trên mặt Ngũ Cương mang theo một tia vui sướng, còn có cảm kích, có thể liên tục ăn vào hai viên đan dược quý trọng như vậy, cũng đã đủ để hắn sẵn sàng góp sức, dù là thân phận nô lệ cũng coi như đáng giá.
Hắn nghiêm túc nói: "Đa tạ... Đại nhân thành toàn!"
Một câu "chủ nhân" vẫn không gọi ra miệng được, nhưng thay đổi xung hô này, chính là muốn biểu đạt ý tôn kính của mình.
Công Nghi Thiên Hành cũng không chấp nhất xưng hô gì, chỉ nhìn Ngũ Cương dò hỏi: "Ngươi hiện tại có cảm giác gì đặc thù không? "
Ngũ Cương giật mình, cẩn thận suy xét một lúc sau, lắc đầu nói: "Chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, tinh lực dư thừa, cũng không có cảm giác gì khác."
Công Nghi Thiên Hành liền biết hắn chỉ là đột phá Tiên Thiên cảnh bình thường, cũng không có tác dụng phụ gì.
Mà Cố Tá lúc này cũng hiểu ra, Tiên Thiên Đan màu tím nhạt chính là Tiên Thiên Đan bình thường, bất luận là loại phương pháp luyện chế nào, hết thảy đều không có gì khác nhau, nhưng nếu là máu đại ca nhà mình luyện ra Tiên Thiên Đan màu nâu, ngược lại người ăn vào sẽ đem đại ca biến thành tín ngưỡng.
Thiên đó thân thể, quả nhiên bất đồng.
Chỉ là không biết sau khi đại ca đột phá Tiên Thiên, dùng máu luyện đan thì sẽ như thế nào.
Kế tiếp, Cố Tá rất nhanh lại luyện chế ra hai viên Tiên Thiên Đan thượng phẩm màu nâu chia ra cho Hà Ổ cùng Bao Dậu.
Hai người kia tự nhiên không muốn, nhưng rơi vào đường cùng chỉ có thể phục tùng nuốt vào, đồng dạng hoàn toàn dâng ra tự do, lại không thể giở trò quỷ gì.
_______________
Editor lảm nhảm: Tui comeback rùi đây! Hehe, cảm giác như cá mè một lứa, một đám nguy hiểm về chung một team để lật nóc nhà người ta vậy đó! 😂😂😂