Ta Có Dược A!

Chương 256: Tông chủ cho mời



Edit: Cám 👉😷😷😷👌👍

Thần sắc Tịch Dương Vân liền đoan chính lại, dùng thái độ cực kì nghiêm túc nói: "Tông chủ triệu kiến hai vị."

–– gì cơ?!

Cố Tá kinh sợ.

Tông chủ triệu kiến? Sao lại là tông chủ triệu kiến chứ hả? Tiểu Thái Tử không phải nói sẽ là thượng tầng Luyện Dược Đường đến gặp mặt bọn họ sao? Cao nhất cũng chỉ là vị Luyện dược sư Hoàng cấp kia cùng Hứa gia thái thượng trưởng lão thôi a!

Đừng nhìn Cố Tá cùng Công Nghi Thiên Hành đều hiệu lộ ra tiềm lực rất lớn, nhưng dù sao bọn họ cũng không có căn cơ gì, thành viên tổ chức cũng tương đối nông cạn, hơn nữa bọn họ cũng chỉ là người mới tiến nhập Kình Vân Tông mà thôi. Theo lí thuyết, bọn họ nếu muốn tiếp cận nhân vậy thượng tầng chân chính của Kình Vân Tông, ít nhất phải có cửa hàng sinh ý kinh doanh tốt mới có thể thử tạo quan hệ này, hiện giờ có thể kết giao cùng Hứa Linh Tụ cùng Tịch Dương Vân một thế hệ tuổi trẻ thiên tài, như vậy cũng là khó có được.

Tông chủ triệu kiến gì đó, đúng là có chút không thể tưởng tượng được.

Công Nghi Thiên Hành cũng chấn động, nhưng rất nhanh bình phục lại, có chút ngưng trọng nhìn Tịch Dương Vân: "Tịch sư huynh, cái này... Tông chủ sao lại triệu kiến hai ta?"

Tịch Dương Vân trả lời: "Công Nghi sư đệ cùng Cố sư đệ không cần lo lắng, tông chủ triệu kiến hai người đương nhiên là hai người công tích cực đại, đã kinh động đến tông chủ. Lần này mời hai người đến, cũng không có chuyện gì khác, mà là vì pháp môn tinh thần lực kia thực sự không tầm thường, cơ hồ có thể điên đảo toàn bộ Kình Vân Tông, cho nên tông chủ muốn gặp hai ngươi một lần, tự mình ban thưởng."

Cố Tá cảm thấy biểu tình trên mặt mình đều cứng ngắc rồi.

Tông chủ a.... Nghe nói là cao thủ cao thủ cao cao thủ tuyệt thể cường giả, thực lực trên Hợp Nguyên cảnh, còn chưa biết được tột cùng có bao nhiêu lợi hại đâu, nhân vật như vậy, cùng hắn đối mặt, áp lực cùng tâm lí rất lớn đó.

Hơn nữa hắn còn rất rối rắm, hệ thống trong đầu hắn, liệu có bị tuyệt thế cường giả kia phát hiện ra không a!

Công Nghi Thiên Hành cũng trầm ngâm không nói.

Tịch Dương Vân ngược lại cũng không cảm thấy kì quái.

Nói thật, tông chủ trên cơ bản rất hiếm khi gắp người khác, cho dù xuất hiện, đệ tử thực lực không đủ căn bản không thể nhìn thấy người, ngay cả hắn thuộc dòng chính của Hứa thái thượng trưởng lão cũng chưa từng được triệu kiến qua, mà Hứa Linh Tụ tiềm lực chuẩn Hoàng cấp Luyện dược sư tiền đồ vô lượng lúc còn nhỏ cũng chỉ gặp qua tông chủ một lần.

Thời điểm nghe nói tông chủ triệu kiến Công Nghi Thiên Hành cùng Cố Tá, Tịch Dương Vân khiếp sợ tới mức từ trên ghế dựa ngã xuống đất, chờ khi nghe Hứa Linh Tụ nói xong cống hiến của hai người họ, hắn mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Cũng đúng, hai người này dâng lên đồ vật làm giao dịch, tuy nói là giao dịch, nhưng giá trị tiềm tàng của vật giao dịch còn bỏ xa những thứ hai người nhận được, cho nên đây vẫn được coi như là hai người họ cống hiến vì tông môn.

Nếu chỉ là Phệ Linh luyện đan pháp, thứ này kì thật rất tốt, cống hiến cũng lớn, nhưng tuyệt đối không đáng giá đến mức để tông chủ triệu kiến tự mình xử lí, chính là pháp môn tinh thần lực lại bất đồng! Sau khi Tịch Dương Vân nghe Hứa Linh Tụ nói một ít chi tiết, quả thật khó lòng tin được!

–– nếu tất cả Luyện dược sư học xong thứ này, không chỉ xác suất luyện đan có thể kéo dài, xác suất thành công cũng cao, hơn nữa Luyện dược sư cũng có năng lực bảo vệ chính mình, không hề yếu ớt mặc người dễ dàng giết hại như trước đây! Đây cũng coi như đồng thời tiến thêm một bước tăng cường thực lực Võ giả, còn giảm bớt áp lực cho Võ giả!

Hơn nữa, nếu phối hợp cùng Phệ Linh luyện đan pháp trước đó... Chỉnh thể thực lực Kình Vân Tông không ít năm nữa sẽ bay vọt tăng trưởng.

Ánh mắt Tịch Dương Vân nhìn hai người cũng có thay đổi.

Không nói đến hành động này của Cố Tá có thể làm cho âm mưu của Trùng Vân Tông thất bại, chỉ nói đến cá nhân, chuyện này đủ làm cho trên dưới Kình Vân Tông sinh ra cảm kích với hắn rồi.

Chỉ nhiêu đó, đáng giá được tổng chủ triệu kiến.

Công Nghi Thiên Hành cũng không trầm ngâm lâu lắm, y rất nhanh dò hỏi: "Ý của tông chủ, là khi nào triệu kiến?"

Cố Tá cũng nhìn qua.

Tịch Dương Vân liền nói: "Chính là ngày mai."

Công Nghi Thiên Hành liền đoan chín chắp tay: "Một khi đã vậy, ta cùng A Tá, nhận lệnh tông chủ."

Tịch Dương Vân cũng cười.

Sau đó mấy người bọn họ lại nói thêm vài câu, Tịch Dương Vân vì để Công Nghi Thiên Hành tự mình điều dưỡng gia tăng tinh thần, liền cáo từ rời đi.

Chờ hắn đi rồi, Cố Tá có chút kinh tù gr nhìn Công Nghi Thiên Hành: "Đại ca, phải gặp tông chủ đó, không giống như dự tính của chúng ta thì làm sao bây giờ?"

Công Nghi Thiên Hành cười: "Nếu A Tá lo lắng, có thể thử hỏi hệ thống xem sao."

Cố Tá lấy lại tinh thần, thật sự hỏi hệ thống.

[ Hệ thống nha, tông chủ là cảnh giới gì á, ngươi có biết không? ]

[ Năm sợi dược khí, đổi hay không đổi? ]

[ Ha, hạ giá rồi? ]

[ Hệ thống đã thăng cấp, phương thức trao đổi có thay đổi. ]

Lúc này Cố Tá phát hiện chính mình lạc đề, liền trở về chuyện chính.

[ Đổi. ]

[ Đã khấu trừ năm dược khí, trả lời: thực lực trước mắt của tông chủ Kình Vân Tông là Vũ Hóa cảnh đại thành. ]

Cố Tá có chút sợ ngây người.

Cư nhiên là Vũ Hóa cảnh đại thành! Những thái thượng trưởng lão có thể đạt Hợp Nguyên cảnh đã không dễ dàng, tông chủ là cái dạng người gì, đã trở thành Vũ Hóa cảnh rồi hả!

Không thể tưởng tượng nổi.

Nuốt một ngụm nước bọt, Cố Tá nói lại cho Công Nghi Thiên Hành: "Tông chủ đã là Vũ Hóa cảnh đại thành...."

Công Nghi Thiên Hành thấy Cố Tá khẩn trương như vậy, nhẹ nhành nắm một bên má hắn: "Cho dù hiện tại tông chủ cường đại thế nào, nhiều năm trước bất quá cũng chỉ là Võ giả Tiên Thiên mà thôi."

Cố Tá bình tĩnh lại.

Đúng vậy, tông chủ không phải cũng từ Hậu Thiên Tiên Thiên từng bước tu luyện lên sao, cũng không có khả năng một bước lập tức nhảy lên Hóa Thần cảnh đâu. Hắn có hệ thống cùng đại ca có thiêm đố thân thể trong tay, tương lai khẳng định không có vấn đề!

Sau đó Cố Tá phát hiện, hắn lại suy nghĩ miên man rồi.

Trọng điểm chú ý trước mắt không phải cảnh giới tông chủ, mà là tại cảnh giới đó của tông chủ, có thể nhìn thấy được sự tồn tại của hệ thống hay không!

Vì thế Cố Tá lại vội vàng trao đổi cùng hệ thống.

[ Như vậy, tông chủ có phát hiện ra sự tồn tại của ngươi hay không? ]

Lúc này cư nhiên hệ thống không thu phí.

[ Sẽ không. ]

Quá dứt khoát quá lưu loát.

Hơn nữa, tuy rằng hệ thống nói chuyện không cảm xúc, nhưng hắn vẫn cảm thấy bên trong đó mang theo chút tự hào.

Sau khi có được đáp án, Cố Tá an tâm hơn rất nhiều, hắn nhanh chóng nói lại cho Công Nghi Thiên Hành, lại cùng Công Nghi Thiên Hành tập luyện tình cảnh khi gặp phải tông chủ mấy lần, không sai biệt lắm cũng có thêm tự tin.

Sau đó, Cố Tá bị Công Nghi Thiên Hành vỗ vỗ đầu kéo lên giường, bảo hắn hảo hảo nghỉ ngơi.

Cố Tá cũng thuận tay lôi kéo cánh tay Công Nghi Thiên Hành: "Đại ca cũng nghỉ ngơi, chúng ta cùng nghỉ ngơi dưỡng sức."

Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành ấm áp: "Được."

Cứ như vậy, hai người đêm này ai cũng không tu luyện, khẩn trương như có như không, nghiêm túc nghỉ ngơi một đêm.

Cho đến sáng sớm ngày hôm sau, hai người đúng giờ rời giường, sửa sang dung nhan, liền đi đến chính điện Sương Vân Điện gặp Tịch Dương Vân.

–– muốn đến chỗ tông chủ, vẫn cần Tịch Dương Vân dẫn đường.

Hơn nữa cũng không ngoài dự đoán, Hứa Linh Tụ sáng sớm đã tới trước.

Cố Tá nhìn thấy Hứa Linh Tụ, lập tức cao hứng: "Hứa sư huynh, ngươi cũng đi cùng sao?"

Hứa Linh Tụ nói: "Ta vốn là đi cùng sư tôn, bất quá các ngươi cũng đi, ta liền đến mang các ngươi đi cùng."

Đã có Hứa Linh Tụ, liền không cần phiền đến Tịch Dương Vân nữa.

Sau khi Hứa Linh Tụ hô lên một tiếng, trên trời bay xuống một con hoang cầm cực kì thần tuấn, ba người cùng lên, bay cao rời đi.

Phía dưới, Tịch Sương Vân chậm rãi đi đến bên cạnh Tịch Dương Vân, cũng thoáng ngẩng đầu.

Tịch Dương Vân cúi đầu nhìn muội muội nhà mình: "Sương Vân, trước đó muội không coi trọng Lục Cửu Tư, hiện giờ ta cũng coi thường hắn, hiện tại muội cảm thấy Công Nghi sư đệ cùng Cố sư đệ thế nào?"

Tịch Sương Vân đầu tiên ngẩn ra, ngau sau đó chậm rãi lắc đầu: "Hai người này bất luận tiềm lực hay phẩm hạnh, đều là tuyệt hảo, so với Lục Cửu Tư mạnh hơn ngàn lần. Chỉ là..."

Tịch Dương Vân hỏi: "Chỉ là cái gì?"

Tịch Sương Vân bất đắc dĩ lắc đầu: "Chỉ là hai người này không một người nào liếc mắt nhìn tiểu muội thêm một cái."

Tịch Dương Vân: "...."

_________

Cám: mặt trời chân lí chói qua tim....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.