Một nữ tử dáng thướt tha cầm trong tay sổ sách, mày đẹp khẽ nhíu: "Trần quản sự, gần đây người kia không có tới nữa?"
Ở đối diện nàng, một quản sự trung niên hơi béo khom người, thái độ cung kính trả lời: "Đúng vậy, Tần đại quản sự."
Mắt hạnh Tần đại quản sự chợt lóe tinh quang: "Số lượng kia thì sao?"
Trần quản sự đáp: "Phẩm chất không tốt giảm đi, phẩm chất tốt càng ngày càng nhiều." Hắn nghĩ nghĩ, thấp giọng hỏi: "Có muốn hay không nghĩ cách tìm một chút... "
Tần đại quản sự trầm ngâm, ngón tay bạch ngọc nhỏ dài lật qua một tờ sổ sách, rôt cuộc lắc lắc đầu: "Phía sau người nọ chắc hẳn là một vị Luyện dược sư cực kì xuất sắc, bọn họ nếu đã che giấu tung tích, chính là không muốn trêu chọc thêm phiền toái. Bọn họ lựa chọn cửa hàng Thương Long của chúng ta, chính là đối với chúng ta tín nhiệm, cũng là tiếp nhận thực lực của chúng ta, mà một khi chúng ta theo dõi tìm kiếm, có khả năng sẽ đem bọn họ đẩy đi nơi khác... Cửa hàng Thương Long tuy rằng không sợ bất kì khiêu chiến gì, nhưng đối với Luyện dược sư có năng lực như vậy, vẫn tận lực không nên đắc tội là tốt nhất."
Trần quản sự vui lòng phục tùng: "Đại quản sự nói có lý, Trần mỗ đã hiểu."
Tần đại quản sự sau khi suy tư, mở miệng: " Người nọ sau nếu lại đến, đem những thứ tốt nhất bên trong góp lại, mỗi một lần đấu giá đều đẩy hết ra. Tin tưởng sẽ khiến rất nhiều người cảm thấy hứng thú, những người đó nếu muốn đi tìm xui xẻo liền cùng chúng ta không quan hệ — đương nhiên, nếu vị Luyện dược sư kia gặp phải phiền toái gì, cửa hàng Thương Long chúng ta rất vui lòng ra tay tương trợ."
Trần quản sự ngầm hiểu, không nói thêm gì, chậm rãi lui ra ngoài.
Cửa hàng Thương Long gần đây gặp phải người cổ quái, nhưng người cổ quái này lại mang đến sinh ý* chấn động.
*việc làm ăn
Người tới thân mình cao lớn, có thể nhìn ra là Võ giả, từ đầu đến chân đều giấu trong áo choàng đen, hiển nhiên là không muốn bại lộ thân phận. Sau khi hắn đến, trong tay liền xuất ra một bình ngọc lớn, bên trong chứa đầy đan dược.
Tuy rằng đa số Luyện dược sư đều có sản nghiệp của chính mình, hoặc là được gia tộc bồi dưỡng sẽ không xuất đầu lộ diện, nhưng cũng có Luyện dược sư xuất sắc đơn độc một mình, bọn họ sẽ đem đan dược luyện chế ra bán cho cửa hàng đổi lấy dược liệu luyện đan. Mặc kệ cửa hàng lớn nhỏ, vẫn có một ít đều vui vẻ tiếp nhận đan dược, không chỉ vì trước nay đan dược là vật cực kì khan hiếm, mà cũng muốn cùng Luyện dược sư kết một phần thiện duyên.
Nhưng người mang tới nhiều đan dược như lần này lại khó thấy, nhưng cũng không phải không có.
Lúc ấy người tiếp đãi hắc y nhân chính là Trần quản sự, thái độ rất là khách khí, nhưng Trần quản sự cũng không biết lúc thu mua đan dược lần này chỉ có Ích khí đan, so với đan dược cùng loại khác đều tốt hơn.
— Không, nói như vậy cũng không hoàn toàn đúng.
Phải nói, võ giả hắc y kia mang đến hai bình ngọc, cái thứ nhất bên trong có ba trăm viên Ích Khí Đan, hiệu quả so với Ích Khí đan trên thị trường tốt hơn gấp ba, mà cái thứ hai bên trong có một trăm viên Ích Khí Đan, hiệu quả hơn gấp mười lần.
Đương nhiên, giá cả hắn bán cho cửa hàng gấp ba và gấp mười lần cũng khác nhau.
Nhưng giá trị trong đó, không chỉ có riêng như vậy mà thôi!
Cũng là Ích Khí đan, nhưng hiệu quả mang đến lại bất đồng, làm cho Trần quản sự kinh nghiệm phong phú cũng không khỏi suy đoán, có thể là một Luyện Dược Sư lợi hại đang cải tiến phương pháp luyện chế Ích khí đan, cho nên mới có thể tạo ra đan dược có hiệu quả khác nhau như vậy.
Sự việc xảy ra sau đó, cũng đối càng chứng minh được điểm này.
Đại khái không quá hai ba ngày đều sẽ có một Võ giả hắc y đến đưa đan dược, bằng sự sắc bén của Trần quản sự có thể nhìn ra, mỗi một lần Võ giả đến đều bị áo đen che phủ, nhưng bọn họ không phải cùng một người. Mà Ích Khí Đan bọn họ đưa đến, dược liệu thấp giảm xuống, dược liệu hiệu quả gấp mười lại tăng lên.
Này có thể giải thích được rất nhiều vấn đề.
Chuyện lớn như vậy, Trần quản sự không dám tự mình làm chủ, liền bẩm báo lên trên, vị Tần đại quản sự thướt tha vừa xuất hiện liền phụ trách xử lý trên dưới chuyện này.
Tần đại quản sự không phải người bình thường, nàng không chỉ năng lực xuất chúng, còn là người mà chủ nhân của cửa hàng Thương Long tín nhiệm nhất — thiếp thất của Tịnh Kiên Vương Thương Hạc.
Cửa hàng Thương Long là sản nghiệp của hoàng thất Thương Vân quốc, mỗi một thế hệ đều do Tịnh Kiên Vương chưởng quản. Mà Tịnh Kiên Vương cũng không phải tôn hào ban phong lung tung, chỉ có lịch đại hoàng thất người thực lực mạnh nhất mới có thể đạt được.
Có thể thấy được hậu thuẫn của địa vị cửa hàng này.
Cho dù như vậy, cũng không phải không có cửa hàng cùng Thương Long cạnh tranh.
Đế đô năm đại thế gia đều có cửa hàng của chính mình, rải rác khắp nơi trên đại lục, so với cửa hàng Thương Long cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.
Cho nên, một người nhìn xa như Tần đại quản sự liền ra quyết định, mà Trần quản sự trong nháy mắt cũng lên rất nhiều kế hoạch, nghĩ kĩ lại một loạt phương pháp làm ăn.
Nửa tháng sau, liền phải tổ chức một đại hội đấu giá!
Vừa lúc đánh tiếng ra một ít thứ tốt, sau đó đem Ích Khí Đan loại mới đẩy ra.
Cố Tá tập trung tinh thần đánh ra thủ quyết, ở thời điểm cuối cùng đột nhiên giơ cánh tay, ước chừng bốn mươi tám viên Ích Khí Đan đều thu vào tay.
Hình dạng so với Ích Khí Đan giống nhau như đúc, màu sắc no đủ oánh nhuận, thanh hương qua mũi, đúng là Ích Khí Đan cực phẩm không sai.
Trong những ngày này, kỹ thuật luyện đan của Cố Tá lần nữ tiến bộ thần tốc.
Ngay từ đầu chỉ dùng hai phân dược liệu, đan lô luyện dược cỡ trung cho ra hình dáng đan dược không giống nhau, còn thường xuyên có hai luồng dược thủy báo hư. Nhưng rất nhanh, tất cả dược thủy đều đã thuận lợi thành đan, mà phẩm chất đan dược lần sau lại tốt hơn lần trước, tỉ lệ đan dược đạt cực phẩm, nhanh chóng đã đạt tới trăm phần trăm!
Nhưng Cố Tá vẫn không vừa lòng.
Vì hắn mỗi ngày kiên trì tu luyện tâm pháp, tốc độ tăng trưởng của tinh thần lực đã có thể dùng mắt thường quan sát, qua vài lần sử dụng lò luyện đan cỡ trung cũng đã thành quen, cảm giác nội lực bị đứt đoạn căn bản đã không còn.
Sau hắn lại quyết định đổi thành lò luyện đan cỡ lớn, mỗi lần đều đưa vào ba phần dược liệu.
Tự nhiên cũng vì vậy, độ khó cũng tăng lên, khiến hắn cảm giác như đang được khiêu chiến.
Cho tới giờ, Cố Tá đã có thể dễ dàng sử dụng lò luyện đan loại lớn đồng thời luyện chế ba phần dược liệu, chi phối tinh chuẩn, mỗi viên đan dược đều là cực phẩm ích khí đan, hoàn mỹ không tỳ vết.
Hơn nữa hắn có thể tự mình khống chế sức lửa, muốn thành cực phẩm đan sẽ ra cực phẩm đan, muốn ra trung phẩm đan, sẽ ra trung phẩm đan.
Về phần đan dược loại xấu…. Cố Tá cũng từng thử qua, nhưng thành phẩm luyện chế được lại thảm không nỡ nhìn, ở phương diện chế thuốc trong tâm Cố Tá vẫn tồn tại chút kiêu ngạo nho nhỏ, thật sự không muốn làm ra loại đan dược như vậy.
Dưới yêu cầu của kim chủ nhà mình, Cố Tá mỗi ngày đều luyện chế ba lò thượng phẩm đan, một lò trung phẩm đan, còn lại muốn luyện ra đan dược cùng phẩm chất loại nào, toàn bộ đều do ước muốn của Cố Tá.
Cũng may chỉ cần thao tác Cố Tá ổn thỏa, dược khí sinh ra cũng không thiếu cái nào, nên cũng không gây trở ngại gì.
Vừa luyện xong một đan lô, Cố Tá lắc lắc hồ lô, phát hiện bên trong đã gần đầy, dứt khoát đứng dậy, đến bên ngoài mật thất.
Cho dù Long Nhất và Long Nhị vô cùng trung thành, nhưng mỗi lần luyện đủ số đan dược cậu đều tự mình giao tận tay kim chủ.
Cố Tá cầm hồ lô, không thấy bóng dáng kim chủ trong thư phòng.
Sau khi suy nghĩ, hắn đi ra ngoài.
Kim chủ lúc này, hẳn đang ở….
Tại khoảnh sân trống trải trong viện, dưới gốc đại thụ um tùm, một thiếu niên tuấn mỹ chỉ mặc lý y* hai chân di chuyển, đang chậm rãi đánh quyền.
*áo lót trong
Đúng vậy, khoảng vài ngày trước, mỗi ngày kim chủ đều ở thời gian này, đến dưới cây đại thụ đánh quyền.
Nắm đấm thoạt nhìn vô cùng yếu ớt, nhưng quỹ tích lại rất quỷ dị, như có vận luật trong đó…
Mỗi lần Cố Tá nhìn thấy, trong lòng không khỏi cảm thán: nam thần chính là nam thần, quyền đánh ra dù xấu thế nào, nhưng chỉ cần thấy khuôn mặt đó của y, liền suất đến người không thể không yêu.
Đợi trong chốc lát, Công Nghi Thiên Hành đã đánh xong quyền.
Trên trán y ướt đẫm mồ hôi, như dùng nhiều sức, nhưng khí sắc trên mặt y lại tốt hơn trước rất nhiều, khuôn mặt vốn tái nhợt, sau khi trải qua vận động, cũng có phần hồng hào hơn.
Lúc nhìn gần, quả thật xứng một chữ "mỹ", có thể cùng minh châu tranh nhau tỏa sáng.
Cố Tá sau khi dành một giây để tán thưởng, lại cầm hồ ngọc hỏa trong tay đưa đến: "Thiên Hành công tử, này là cực phẩm Ích khí đan cần luyện hôm nay, tổng cộng hai trăm bốn mươi viên.”
Công Nghi Thiên Hành đón lấy, mỉm cười: "A Tá vất vả."
Cố Tá không cảm thấyvất vả gì, nhưng kim chủ quan tâm hắn cũng rất vui vẻ nhận lấy, sau lại thân thiết hỏi: "Thiên Hành công tử gần đây cảm thấy thế nào? Có thể tu luyện tâm pháp không?"
Dù sao hắn cũng chỉ là luyện dược sư không phải đại phu chân chính, khi bắt mạch có thể cảm nhận được khí huyết bên trong cơ thể kim chủ ngày càng dồi dào, lúc sờ cổ tay có thể cảm nhận được kinh mạch kim chủ đã được củng cố, nhưng độ bền bỉ đã đạt đến mức có thể thuận lợi cho chân khí lưu động chưa, hắn cũng không biết, chỉ có thể mở miệng hỏi.
Công Nghi Thiên Hành gật đầu: "Cũng đã đến lúc, chờ tối nay, ta sẽ thử một lần."
Cố Tá có chút kích động.
Bồi bổ thời gian dài như vậy, nếu kim chủ thật có thể luyện võ, sẽ có thể đem khí tiên thiên bị tắc trong kinh mạch luyện hóa, giá trị vũ lực nhất định cũng sẽ tăng vượt bậc!
Hắn gấp rút muốn biết, nếu kim chủ có thể luyện võ, đến tột cùng sẽ có phong thái gì!
Tại thời điểm Cố Tá không ngừng ảo tưởng, Công Nghi Thiên Hành lại lần nữa cất lời: "A Tá, qua mười ba ngày tới, ngươi theo ta ra ngoài một chuyến."
Cố Tá hồi thần: "Ra ngoài?"
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Cửa hiệu Thương Long tổ chức đấu giá, hẳn có vài thứ thú vị."
Cố Tá suy nghĩ hỏi: "Chính là cửa hiệu Thương Long kia?"
Công Nghi Thiên Hành vuốt cằm: "Chính là nơi mấy ngày nay, Thiên Long vệ đến" Y bên môi mỉm cười, "Nghe nói sẽ có thứ từ trước đến nay chưa từng xuất hiện, ích khí đan gấp mười.
Cố Tá 囧, thử hỏi: "Là ta luyện?"
Công Nghi Thiên Hành bật cười: "Là A Tá luyện."
Càng về sau, dược liệu cần đến sẽ càng nhiều, nhất là dược liệu thuộc thuộc tính ngũ hành cần cho ngũ tinh đan, số lượng tuyệt đối không nhỏ. Trình độ luyện đan của Cố Tá vô cùng cường đại, có thể mang đến lợi nhuận gấp trăm lần, Công Nghi Thiên Hành muốn làm chút gì đó, cũng có ý muốn nhúng tay từ phương diện này.
Nhà Công Nghi cùng Công Nghi Thiên Hành mặc dù là nhất vinh câu vinh, nhưng nhà Công Nghi dù sao cũng không thuộc về Công Nghi Thiên Hành. Dù Công Nghi Thiên Hành có thể điều động một số lớn tài vật, nhưng, chi ra quá lớn, vẫn khó tránh khỏi kinh động gia tộc.
Nên lén phát triển sản nghiệp mới, cũng là điều tất yếu.
Mà Công Nghi Thiên Hành vẫn là người theo chủ nghĩa ích kỉ, quyết định kia cũng vì, cực phẩm đan dược dược hiệu gấp trăm lần, y tuyệt sẽ không sớm như vậy, để kẻ khác có được.