Hồ Trường An thân là thiếu chủ Hồ gia, lúc ra ngoài trừ phi tự mình điệu thấp, nếu không trong tình huống bình thường đều cử hành nghi thức cực kì xa hoa –– đầu tiên chính là một con hoang thú tiểu thành, sau đó chính là đội hộ vệ dày đặc thẳng tấp như thương hộ tống hai bên, một chút cũng không qua loa.
Cố Tá theo chân ba huynh muội Hồ gia đứng trên hoang thú rời khỏi tiểu điện, cùng nhau đến phố tây Huyền Ổ Thành. Địa điểm tổ chức buổi đấu giá kia chính là tại con phố tây phồn hoa nhất thành này.
Hiện tại Huyền Ổ Thành do Hồ gia làm chủ, bởi vì Hồ gia là thế gia Luyện dược sư, cho nên những thế lực khác đều được bồi dưỡng phát triển luyện dược. Nói tóm lại trên đấu giá hội hôm nay những thứ như dược liệu dược đỉnh này nọ ắt không thể thiếu. Đấu giá hội lấy dược liệu làm chủ như lần này đều được tổ chức hàng năm, có vô số vật quý.
Tốc độ hoang thú không chậm, ước chừng mười lăm phút bay rốt cuộc cũng ngừng lại trước một tòa kiến trúc to lớn.
Cho dù đang đứng trên lưng hoang thú nhưng Cố Tá muốn nhìn thấy rõ bảng hiệu vẫn phải là phải ngẩng đầu lên ––
"Thông Thiên Các?"
Cố Tá thầm nghĩ –– thế lực đứng ra cử hành đấu giá hội này khẩu khí cũng rất lớn a...
Hồ Trường An một bên rất hiểu lòng người mà giải thích: "A Tá huynh đệ, Thông Thiên Các này chính là một nơi có nhãn hiệu lâu đời kinh doanh dưới trướng thế lực cấp Bạch Ngân, trước đến nay đều xuất ra không ít bảo vật trân quý, giá cả cũng rất hợp lý. Một đấu giá hội có thể thực thi được sự công bằng, thì rất ít người dám đến đây sinh sự."
Cố Tá giật mình: "Sinh ý của thế lực cấp Bạch Ngân? Là thế lực nào của cấp Bạch Ngân a?"
Hồ Trường An nghĩ nghĩ, trả lời: "Gọi Thập Tuyệt Tông."
Cố Tá có chút tò mò.
Hồ Trường An dứt khoát đem ít tin tức mình biết được đều nói ra: "Thập Tuyệt Tông trong thế lực cấp Bạch Ngân có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, đã từng có một thế lực cùng là cấp Bạch Ngân đứng ra khiêu khích đối đầu, hai bên quấy lên một trận chiến lớn, Thập Tuyệt Thiên Quân của Thập Tuyệt Tông hiên ngang xuất trận, một cái phất tay như dời non lấp bể, cơ hồ quét sạch đối phương.... Khí thế tựa thiên nhân như vậy, phàm là Võ giả có duyên nhìn thấy đến nay đều sẽ không thể quên được. Thập Tuyệt Thiên Quân đem những kẻ đứng đầu của thế lực cùng cấp Bạch Ngân kia một lưới bắt hết, khiến cho đối phương tổn thất nặng nề, từ một thế gia cấp Bạch Ngân ngã xuống cấp Thanh Đồng, nếu không phải vì Thập Tuyệt Tông nhân hậu, thế lực kia chỉ sợ ngay cả cấp Thanh Đồng cũng đứng không vững, e rằng chỉ có thể bị diệt môn mà thôi."
Dù sao chủ động khiêu khích người ta đã là đuối lý rồi, tình huống như vậy những thế gia bị cuốn vào bị diệt môn còn ít sao? Hành động của Thập Tuyệt Tông lần này cũng coi như giết gà dọa khỉ, đồng thời cũng khiến người khác thêm kiêng kị.
Thập Tuyệt Thiên Quân đích xác người thường không thể so được.
Cố Tá nghe xong có hơi suy tư.
Thế lực Bạch Ngân a... Đúng là cao không thể chạm tới nổi.
Nếu hắn có thể tiến vào thế lực cấp Bạch Ngân vậy thì quá tốt rồi, đến lúc đó khi hỏi thăm tin tức đại ca cũng không cần phải bó tay bó chân thế này, chỉ sợ dù có Hồ gia ra tay tương trợ, e rằng cũng bất lực mà thôi.
Trò chuyện đôi câu, hoang thú đã trầm ổn tiến vào đại môn đấu giá hội.
Bên trong rất rộng lớn, có rất nhiều hoang thú lẫn chiến xa, dưới sự dẫn dắt của một ít nam nữ tướng mạo xuất chúng đồng loạt tiến vào, sôi nổi an bài tốt chỗ ngồi.
Hồ gia dù sao cũng là thế lực chấp chưởng thành này, rất nhanh đã được an bài tới hàng ghế tốt nhất, mặt khác cũng có không ít khách quý đều được an bài thỏa đáng –– cũng là ghế lô tốt nhất.
Tiếp đó đám đông đang chen chúc cũng được sắp xếp trật tự đâu vào đấy, đấu giá hội chính thức bắt đầu.
Tiếng chùy vang lên, một nữ tử anh khí bừng bừng đứng trên đài cao cất giọng hô to món hàng đấu giá đầu tiên: "Liệt Hỏa Đỉnh Hoàng cấp, giá quy định 30 Linh Tinh, đấu giá chính thức bắt đầu!"
Cố Tá cùng ba huynh muội Hồ gia ngồi trên ghế chờ đợi, nhìn thấy hai hán tử cường tráng nâng lên một dược đỉnh lớn, phía trên điêu khắc rất nhiều hoa văn hình ngọn lửa, phía dưới có mười tám cụm pháo sáng có thể tùy ý điều chỉnh khi luyện dược, nghe nói đây là một dược đỉnh phi thường tinh xảo, đặc biệt là khi luyện chế đan dược mạnh, đan suất cùng tỷ lệ thành đan đều được cải thiện đáng kể.
Loại dược đỉnh này rất thích hợp cho Luyện dược sư Hoàng cấp sử dụng, cũng là loại dược đỉnh thường được sử dụng phổ biến nhất, nhưng nếu đã được đem lên bán đấu giá ắt hẳn cũng phải có chỗ đặc biệt riêng của nó, đó chính là điều hòa ngọn lửa.
Trong ấn tượng của Hồ Trường An, Cố Tá tuy nói bản thân chỉ là Luyện dược sư Nhân cấp, nhưng xem thực lực của hắn thì chắc hẳn cũng sắp sửa đạt đến Hoàng cấp rồi, nếu như lấy được dược đỉnh này thì không bao lâu nữa sẽ có cơ hội sử dụng thôi. Hơn nữa Hồ Trường An cũng đang suy nghĩ có phải nên nhân cơ hội này làm chút chuyện báo đáp Cố Tá hay không....
Vì thế Hồ Trường An liền chủ động dò hỏi: "A Tá huynh đệ, có phải ngươi thích dược đỉnh này hay không a?"
Cố Tá vừa nghe liền hiểu ý tứ Hồ Trường An, không khỏi cười cười: "Dược đỉnh này tuy tốt, nhưng không thích hợp với ta cho lắm, vừa rồi ta chú ý nhìn nó nhiều một chút bất quá cũng vì hình dáng của nó thú vị mà thôi."
Hồ Trường An nghe hắn nói thế cũng không đưa ra ý kiến gì.
Cố Tá thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đúng là xem Hồ Trường An như bằng hữu, nhưng hắn cũng không muốn chiếm tiện nghi của bằng hữu quá nhiều.
Tiêu tiền của bằng hữu, để bằng hữu tặng lễ vật... Hắn cảm thấy như vậy không thỏa đáng cho lắm.
Món hàng đầu tiên Liệt Hỏa Đỉnh Hoàng cấp cuối cùng được bán với giá 120 Linh Tinh, Cố Tá âm thầm quy đổi tỉ lệ giữa Linh Tinh và Hoàng kim, phát hiện một khối Linh Tinh ở Trung Ương đại lục có giá trị tương đương với trăm vạn hoàng kim, chỉ một cái dược đỉnh Hoàng cấp đã có giá là một trăm triệu hoàng kim rồi ư? Nhưng hắn cũng biết, ở Kình Vân đại lục rất ít người biết đến Linh Tinh, nếu muốn dùng hoàng kim đổi Linh Tinh thì ngàn vạn lần đều không thể được, dù ra giá cao cỡ nào cũng sẽ không có người bán.
Ngay sau đó, liền xuất hiện một số dược liệu.
Số dược liệu này căn bản không có Nhân cấp, dù là ngẫu nhiên có, vậy cũng sẽ là phụ dược với số lượng lớn, hoặc là dược liệu biến dị có hiệu quả đặc thù, nếu không dược liệu Nhân cấp sẽ không đủ tư cách để được đưa lên buổi đấu giá này.
Cố Tá yên lặng quan sát, những phụ dược đó hắn đều có dự trữ bên người, còn dược liệu biến dị ư, nhìn thì đúng là có chút thèm thuồng, nhưng khi xem lại túi tiền thì lại có chút ngại ngùng a.
Tổng cộng chỉ có mười mấy viên Linh Tinh, trong đó có năm khối là do Kình Vân Tông tặng trước khi đi, số còn lại là đại ca cảm thấy hắn hứng thú nên cho hắn cầm chơi... Ban đầu còn định sẽ cho hắn thêm một ít để phòng thân, đáng tiếc chưa kịp đưa đã lạc mất nhau, làm cho hắn hiện tại trở thành một kẻ nghèo hèn, quá mức thảm hại a!
Quả nhiên đi theo đại ca thì mới có thịt ăn, nếu không thì...chỉ có xui xẻo mà thôi.
Dù sao thì kế tiếp cũng phải có ít nhất mười mấy hai chục món hàng đấu giá sẽ được rao bán, Cố Tá vẫn luôn chìm đắm trong trạng thái khổ bức của riêng mình.
Cái cảm giác nhìn thấy dược liệu mình yêu thích nhưng lại không có tiền mua, mấy ai có thể thấu cơ chứ!
Lại vì tránh cho Hồ Trường An tiêu tiền vì mình, khi nhìn thấy dược liệu mình yêu thích hắn cũng không dám nhìn lâu, cho nên Hồ Trường An mới không phát hiện ra khác thường, khiến cho Cố Tá một bên nghẹn rồi nghẹn, nghẹn đến cuối cùng rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, trong đầu âm thầm lẩm bẩm nhẩm các đan phương, khó khăn lắm mới có thể đẻ nén tâm tình dao động của mình.
Cố Tá thầm thở dài.
Là một Luyện dược sư tham luyến dược liệu quý hiếm.... Thật sự rất khó kiềm chế bản thân a.
Vật phẩm tiếp theo lại đến.
Ba huynh muội Hồ gia lập tức phấn chấn tinh thần.
Hồ Trường Bích vội nói: "Đại ca mau xem, là Cát Nguyên Căn!"
Cố Tá cũng đưa mắt nhìn qua.
Không sai, lúc này quả nhiên có một thiếu nữ bưng khay bước ra, bên trong đặt dày đặc rễ cây mỏng, mỗi một cái đều dày như sợi tóc, từng ít từng ít được đặt chung vào nhau, không cần đếm cũng có thể nhìn ra trong đó có ít nhất cũng phải đến một vạn gốc rễ?
Cát Nguyên Căn từ trước đến nay rất hiếm gặp, hơn nữa phương thuốc cần sử dụng đến nó cũng ít, cho nên thông thường không được ưa chuộng lắm. Nhưng đối với một số người sử dụng đơn thuốc cần dùng đến nó, sự xuất hiện của Cát Nguyên căn bản chính là mưa đúng lúc, là một điều kinh hỉ lớn, căn bản không thể bỏ qua.
Ví dụ như ba huynh muội Hồ gia.
Đúng lúc này, nữ tử trên đài cũng báo giá: "Cát Nguyên Căn, một vạn ba ngàn rễ, giá quy định 5 Linh Tinh, mỗi một lần tăng giá không thể thấp hơn 1 Linh Tinh."
Có người này lập tức thốt lên: "Mười Linh Tinh!"
Hảo gia hỏa! Cư nhiên tăng giá gấp đôi.
Cố Tá líu lưỡi.
Mười Linh tinh vậy chẳng phải là một ngàn vạn kim hay sao? Mỗi một rễ đều đến vài trăm kim a, đây vẫn là dược liệu Nhân cấp sao.... So với những dược liệu Nhân cấp khác thì đúng là giá trên trời a.
Nhạy sau đó, những người khác lục đục báo giá:
"11 Linh Tinh!"
"14!"
"16!"
Giá dao động không nhanh không chậm, không sai biệt lắm chỉ có mấy nhà tới lui trả giá, hẳn đều là thế gia luyện dược mà thôi, nhìn thấy Cát Nguyên Căn hiếm gặp nên muốn thu vào tay. Nhưng bởi vì Cát Nguyên Căn cấp bậc thật sự không cao, cho nên các nhà cạnh tranh đều không muốn đưa giá cao, nên cứ thế vùng vằng qua lại mãi.
Hồ Trường An bình tĩnh một lúc, trực tiếp báo giá: "30 Linh Tinh!"
Vừa nói xong, bên ngoài đột nhiên im lặng.
30 khối Linh Tinh?
Đây là bại gia tử nhà ai, cư nhiên vung nhiều Linh Tinh như thế để mua Cát Nguyên Căn?!
Nhưng cũng có người đoán ra, người kêu giá này nói không chừng đúng là thật sự đang thiếu Cát Nguyên Căn.... Những người đó lại đưa mắt nhìn sang người kêu giá, âm thanh là từ hàng ghế tốt nhất truyền tới, tuy rằng giọng nói có chút biến dạng, nhưng chắc chắn không thể đắc tội nổi người này.
Vì để lấy lòng, một số nhà đang cạnh tranh cũng ngậm miệng.
Dù sao Cát Nguyên Căn cũng không phải vật cần thiết gì, tội tình gì phải đắc tội với người ta....
Một lúc lâu qua đi, cũng không ai tiếp tục kêu giá.
Hồ Trường An vui mừng, hắn sớm đoán được khả năng lấy được Cát Nguyên Căn sẽ tương đối suôn sẻ... Nhưng là, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Trên một ghế lô khác, một âm thanh khác truyền tới: "32 Linh Tinh!"
Giọng nói không hề qua chỉnh sửa, là giọng nam, nghe có vẻ là một thanh niên, hơn nữa còn là người có địa vị không thấp.
Hồ Trường An sắc mặt lập tức thay đổi.
Cố Tá khẽ cau mày: "Trường An huynh, sao thế?"
Hồ Trường An chậm rãi lắc đầu: "Không xong, chuyện lần này đại khái sẽ có chút khó khăn."
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong sắc mặt cũng cực khó coi.
Cố Tá nhìn về phía ba huynh muội.
Ba huynh muội rốt cuộc cũng giải đáp cho hắn: "Đó là người Ngô gia."
Ngô gia, chính là thế gia có khả năng nhất thay thế được Hồ gia.
Trong gia tộc bọn họ còn có một vị Luyện dược sư Huyền cấp thọ nguyên còn rất lâu dài.
_____________________
#Cám: xa anh nhà là em nó bần cùng nghèo túng chỉ có thể đứng nhìn thèm mà không dám nuốt nước miếng luôn ấy nhờ.... Ta nói nó zừa lòng hả dạ ta ghê vậy â........... Này thì "mua mua mua" ha......